Vay tiền vợ để… đi bao gái
Có nằm mơ tôi cũng không thể ngờ cái người mình từng yêu và chọn làm chồng với mong muốn gắn bó cả đời lại trơ trẽn và hèn kém thế.
Ảnh minh họa: Internet
Tôi làm vợ anh ta đến nay đã được gần 10 năm. Mười năm ấy nói thật tôi chưa bao giờ có cảm giác hạnh phúc lâng lâng như nhiều bà nhiều cô vợ nhận được từ cuộc sống hôn nhân của họ. Nhưng tôi cứ nghĩ, ở đời làm gì có gì được trọn vẹn. Tôi không tô vẽ cái gì màu hồng để rồi mong ngóng với thất vọng. Tôi sống thực tế, cho nên cũng tạm hài lòng với việc ngoài ba mươi tuổi, có đủ chồng đủ con, tài chính không đến nỗi nào.
Tôi bận lắm, tự làm tự ăn mà. Tôi quản lý một nhà hàng mà may mắn từ ngày chập chững mở cửa đã có khách ra khách vào, rồi cứ thế phát triển rộng hơn.
Tiền làm được bao nhiêu tôi cũng dành cho con, cho chồng. Các con tôi ăn học tử tế, có người giúp việc chăm sóc, tôi vẫn để ý chuyện học hành của các con ở trường. Tôi cũng chiều chồng không thiếu cái gì. Anh đi làm thuê lương không thể bằng tiền tôi kiếm được nhờ kinh doanh. Nghĩ thế nên anh cần gì tôi cũng chu cấp cả, chẳng bao giờ phải nghĩ. Tôi cứ tưởng mình nai lưng làm việc, kiếm được bao nhiêu dành cả cho mấy bố con như thế, thì anh cũng phải biết ơn và yêu thương vợ nhiều hơn.
Thế mà…
Anh có cái tính tiêu tiền không tiếc tay. Vì mọi khoản trong nhà đã có tôi, anh không phải lo nên tiền kiếm được bao nhiêu anh tự tiêu cho mình bấy nhiêu. Thậm chí tiêu hết anh lại hỏi vay tôi. Nói “vay” cho lịch sự chứ lúc trả lúc không, tôi cũng chẳng bao giờ đòi nếu anh “quên” trả. Trước anh vay tôi không nhiều. Cứ gần cuối tháng hết tiền anh giật tạm một hai triệu, nói người nọ người kia rủ đi làm cốc bia mà chẳng lẽ tiền giắt lưng không có.
Video đang HOT
Thế nhưng càng ngày tôi càng thấy nhu cầu tiêu tiền của anh trở nên cao hơn. Anh hỏi “vay” nhiều hơn mà có khi ra thẳng quán bảo nhân viên của tôi xuất tiền. Trước giờ tôi không có thói quen thắc mắc việc chi tiêu của chồng. Thực ra tôi luôn hiểu cái người đàn ông kiếm không bằng vợ mà bị hỏi chặt chẽ chi tiêu sẽ cảm thấy tự ái, cho nên tôi cố gắng tế nhị hết mức. Nhưng thái độ “thèm” tiền của anh ngày càng khiến tôi nghi ngờ, đến mức tôi phải thuê người theo dõi.
Cuối cùng thì tôi cũng hiểu anh cần nhiều tiền như vậy để làm gì. Trong khi tôi vất vả làm lụng thì anh ra ngoài kẹp với một con mắt xanh mỏ đỏ, dáng cao chân dài. Anh đưa nó đi ăn nhà hàng, đi shopping trong trung tâm mua sắm. Người ta thu thập cho tôi đủ ảnh anh cặp kè với gái, vung tiền cho gái không khác gì thiếu gia. Tôi còn lục được cả hóa đơn mua nước hoa phụ nữ trong túi quần anh, có lẽ anh quên vứt.
Giờ tôi không biết nên cư xử thế nào. Tế nhị nhẹ nhàng như vẫn đối xử với chồng từ trước tới giờ hay nhảy lên đúng chất của con đàn bà “ dân buôn”? Nói thật, quản lý tốt được một nhà hàng thì tôi không phải dạng vừa, nhưng trước giờ tôi cứ nể chồng quá nên anh mới đổ đốn thế này phải không? Tôi làm lụng để làm gì nữa khi gia đình tan nát?
Theo Tienphong
Chợ xe cũ lớn nhất Hà Nội bị di dời: Dân buôn kêu khổ
Hầu hết các hộ kinh doanh xe máy cũ đều tỏ ra chán nản, nhiều người muốn thanh lý xe để nghỉ bán trước thông tin có thể di dời chợ xe máy Cầu Giấy sang khu vực Bắc Từ Liêm
Sau 13 năm hoạt động trên địa bàn quận Cầu Giấy (Hà Nội), mới đây, chợ xe máy Dịch Vọng đang được cơ quan có thẩm quyền xem xét để tiến hành di dời sang khu vực quận Bắc Từ Liêm.
Lý do để di dời khu chợ xe máy này vì đã quá tải, chuyển sang khu vực khác có diện tích rộng hoạt động sẽ thuận lợi hơn. Về phía các tiểu thương kinh doanh buôn bán xe máy tại đây tỏ ra rất chán nản khi nghe được thông tin sẽ di dời mảnh đất làm ăn của họ.
Chia sẻ với phóng viên, anh Tuấn, một dân buôn xe có thâm niên lâu năm ở chợ xe máy Dịch Vọng nói: "Trước đây, khi bị điều chuyển về từ Phùng Hưng về Dịch Vọng không chỉ riêng tôi mà hầu hết các hộ kinh doanh khác đều mất rất nhiều thời gian mới tạo dựng được lại thị trường cũng như các mối khách. Việc di dời lần này sẽ gây rất nhiều khó khăn cho các hộ kinh doanh, nhất là với thời điểm làm ăn đang trì trệ như hiện nay tôi nghĩ sẽ thanh lý xe rồi nghỉ hẳn".
Chợ xe máy Dịch Vọng đứng trước nguy cơ di dời sang khu vực quận Bắc Từ Liêm
Tương tự như anh anh Tuấn, anh Hùng, một hộ kinh doanh trong chợ xe máy gần 10 năm nay tỏ ra chán nản: "Nếu bắt buộc phải di dời chợ cũng được nhưng chỉ nên chuyển trong khu vực quận Cầu Giấy vì khu vực này đã quen thuộc với các đầu mối khách hàng, lại gần trung tâm. Giờ chuyển ra khu vực Bắc Từ Liêm là quận mới, mức độ đô thị hóa chưa cao, người dân ít có nhu cầu mua bán xe máy, việc làm ăn sẽ gặp vô vàn khó khăn, nhiều cửa hàng sẽ đóng cửa nếu phải di dời".
Nhiều chủ hàng nghĩ tới việc thanh lý xe để nghỉ kinh doanh
Theo ghi nhận của phóng viên trong chiều 24/7, một số mới kinh doanh và kinh doanh nhỏ lẻ trong chợ xe máy đã bắt đầu hạn chế việc nhập xe và bán số hàng đang tồn trong cửa hàng để đề phòng khi bắt buộc phải di dời chợ xe máy.
Bên cạnh đó, theo tìm hiểu từ các chủ hộ kinh doanh, thời gian gần đây, thị trường xe máy cũ "ế chỏng ế chơ", khách hàng đã không còn mấy mặn mà với chợ xe máy Dịch Vọng, cộng thêm tâm lý sợ mua phải "hàng dởm" nên các cửa hàng càng khó khăn. Nhiều cửa hàng nuôi đến 4 thợ xe nhưng cả ngày chẳng có mấy việc, chỉ ngồi chơi không đợi khách.
Một dân buôn xe ở chợ xe máy bảo rằng, giá xe máy cũ hiện đã rớt đến mức thảm hại nhất trong vòng 5 năm qua. Những loại xe phổ thông như: Honda Wave, Yamaha Sirius đều có giá bán dưới 10 triệu đồng.
Nếu như chỉ 3 năm trước, chiếc xe Honda SH là một "cơn sốt" của thị trường chợ xe máy, giá được đẩy tới 230 triệu cho một chiếc đã chạy khoảng 5000km thì nay cao nhất chỉ 140 triệu. Mẫu Honda PS một thời làm mưa làm gió trên thị trường giá luôn trên 100 triệu đồng thì nay chỉ còn 30 - 50 triệu.
Làm ăn ngày một khó khăn nhiều dân buôn xe đã không trụ được do vốn mỏng phải đi vay vốn ngân hàng hoặc vay chủ nợ bên ngoài để cầm cự nên lúc nào cũng trong tình trạng thấp thỏm lo âu.
Trước việc xem xét di dời chợ xe máy Dịch Vọng, ông Lê Hồng Thăng - Giám đốc Sở Công thương Hà Nội cho rằng, quận này phải xem xét kỹ phương án vì chợ xe máy là một lợi thế lớn để phát triển kinh tế, tạo công ăn việc làm cho nhân dân.
Theo ông Thăng, nếu quả thật chợ chật hẹp, hệ thống hạ tầng không đáp ứng được thì nên di chuyển. Nhưng nếu quận Cầu Giấy còn bố trí được đất thì không nên đưa chợ xe máy - đồ cũ sang quận Bắc Từ Liêm. Tuy nhiên, trước đề xuất của quận, lãnh đạo Sở Công thương sẽ cho cán bộ xuống làm việc cụ thể.
Trước kế hoạch trên, đại diện Ban quản lý chợ xe máy - đồ cũ Dịch Vọng cho rằng, UBND quận Cầu Giấy cần họp với các hộ kinh doanh để cùng bàn bạc và xem xét tâm tư, nguyện vọng của bà con đang kinh doanh tại chợ.
Lê Tú
Theo Dantri