Từng mất con đầu lòng trên đường tới trường, cô giáo vẫn quyết ‘gieo chữ’ cho trẻ vùng cao
Từng sảy thai sau khi đi đoạn đường hàng chục cây số lên trường học, nhưng vì tình yêu trẻ, cô Nguyễn Vân Nhi vẫn quyết tâm cắm bản, bám trường.
Gần 8 năm trôi qua kể từ ngày cô Nguyễn Vân Nhi (SN 1989) quyết định lên công tác tại trường PTDT Bán trú THCS Tô Hiệu (xã Cư San, huyện M’Đrăk, tỉnh Đăk Lăk). Ngôi trường được xây dựng năm 2010 chỉ vỏn vẹn 11 cán bộ giáo viên, 4 lớp học để phục vụ cho các em học sinh người Mông, Dao theo cha mẹ di cư từ phía Bắc vào.
Nhớ lại ngày đầu tiên đi làm, cô Nhi bồi hồi. Đó là một buổi sáng tháng 2/2012, cô Nhi nhờ một thầy giáo đưa đến trường do chưa thuộc địa hình. Cả hai xuất phát từ 7h, nhưng loay hoay đến 9h mới chỉ đi được hơn nửa đường. Có những đoạn đường trơn trượt không thể lái xe máy, hai người lại xuống dắt bộ, thậm chí phải hợp sức kéo xe ra khỏi vũng lầy để đi tiếp.
Từng đi tình nguyện nhiều trong quãng thời gian làm sinh viên, nhưng chưa bao giờ cô Nhi tưởng tượng được đường đến trường học của mình lại gian nan, vất vả đến thế. Vượt quãng đường 50km lầy lội sau những ngày mưa dai dẳng, bất chấp những ổ voi ổ gà, những vũng bùn sâu hoắm trơn trượt, rồi đoạn đá lởm chởm khiến bánh xe liên tục chệch hướng, cô Nhi mới đặt được chân đến mái nhà tri thức của những đứa trẻ Cư San. Đến nơi, cô mới biết “mình còn sống”.
Cô giáo Nguyễn Vân Nhi cùng những đứa trẻ Cư San. (Ảnh: NVCC)
Bằng nhiệt huyết và tình yêu thương đặc biệt dành cho những đứa trẻ đồng bào thiểu số, cô Nhi tìm cách gần gũi, chia sẻ tâm tư nguyện vọng của các em. Là giáo viên Mỹ thuật, cô luôn tìm cách khơi gợi sự sáng tạo, hứng thú cho học trò bằng những hình ảnh sinh động, những phương pháp mới.
Không những vậy, bỏ qua khác biệt về văn hóa, rào cản trong giao tiếp, ngoài giờ học cô tìm về đến nhà học trò, thăm hỏi và động viên các em cùng phụ huynh bằng một tình yêu mến đặc biệt sâu sắc.
“Tôi yêu mến mái trường vùng sâu, yêu mến người dân và mảnh đất khô cằn này, yêu mến đàn trẻ thơ có sức sống mãnh liệt nơi đây…”, cô Nhi bộc bạch.
Con đường đến trường và nỗi đau của người mẹ trẻ
Tại ngôi trường mà cô nguyện gắn bó ấy, một câu chuyện tình yêu đẹp đã đơm hoa. Hai năm sau khi vào trường công tác, cô Nhi kết hôn với thầy giáo cùng trường.
Một năm sau đó, hai vợ chồng vỡ òa hạnh phúc khi biết tin Nhi mang thai. Thế nhưng khi thai kì mới 5 tuần cô có dấu hiệu dọa sảy. Dù tìm mọi cách đi điều trị khắp nơi nhưng hai vợ chồng vẫn không giữ được con.
“Tôi ân hận và dằn vặt nhiều lắm. Tôi tự trách bản thân vì gây ra lỗi lầm với con. Đó là đứa con đầu lòng của vợ chồng tôi”, cô giáo trẻ mắt ngấn lệ.
Cô Nhi không cầm được nước mắt khi nhớ lại thời điểm mất đi đứa con đầu lòng.
Được sự an ủi của gia đình và đồng nghiệp, chị Nhi dần vượt qua nỗi đau, ổn định tâm lý để tiếp tục làm việc. Năm 2016, cô giáo mang bầu con thứ hai. Lần này, dù cẩn thận nhưng ở tuần thứ 5 của thai kỳ chị được biết cơ địa mình dễ bị sảy thai.
Khát khao có đứa con, chị được Ban giám hiệu tạo điều kiện nghỉ dài để không ảnh hưởng sức khỏe. Trong thời gian đó, chồng chị ở trường thay vợ hoàn thành các nhiệm vụ giảng dạy và công tác Đội. Sau 5 tháng, hai vợ chồng quyết định quay trở lại trường làm việc và ở luôn tại trường cho đến khi chị Nhi sinh.
“Cuối tuần khi đồng nghiệp về nhà hết, ngôi trường vắng tanh buồn hiu quạnh, hai vợ chồng lại động viên nhau cùng cố gắng vượt qua mọi thử thách để con khỏe mạnh“, chị Nhi chia sẻ. Cuối năm 2016, gia đình trẻ chào đón một cô công chúa nhỏ.
Video đang HOT
Thế nhưng khi cô bé được 4 tháng tuổi, chị Nhi phát hiện con có những cơn co giật bất thường. Chị đưa con vào bệnh viện Nhi đồng 2 khám.
Sau xét nghiệm sàng lọc, bác sĩ kết luận con có điểm bất thường ở não bộ, gây ra các cơn co gồng mất ý thức. Nghe như vậy, tim chị đau thắt, nhưng cũng tự nhủ phải mạnh mẽ để làm chỗ dựa cho con. Qua thời gian điều trị, cô gái bé nhỏ gia đình chị Nhi đỡ nhiều.
Quãng thời gian ấy cô giáo Nhi khóc rất nhiều. Sợ ảnh hưởng đến tâm lý gia đình và học trò, cô chỉ dám khóc thầm khi đêm về. Khó khăn triền miên nhưng chưa bao giờ cô Nhi nghĩ sẽ vì điều gì mà bỏ lại học trò. Cô quyết tâm tiếp tục bám trường bám lớp, phấn đấu vươn lên, tự hứa với lòng mình sẽ không bao giờ bỏ cuộc, sẽ một lòng cống hiến hết sức mình cho mái trường vùng sâu vùng xa.
Gia đình nhỏ của cô giáo Vân Nhi. (Ảnh: NVCC)
Hiện con gái chị Nhi 3 tuổi, đang đi học mẫu giáo. Hai vợ chồng gửi con ở thị trấn, sống cùng ông bà để tiện việc đi học. Cứ mỗi cuối tuần vợ chồng lại tranh thủ chạy 50km về nhà để được ôm ấp, thơm hít, yêu thương con.
Thấy vợ vất vả, chồng chị Nhi năm nào cứ có đợt luân chuyển giáo viên cũng thuyết phục vợ về dạy gần nhà. Nhưng tình yêu, sự gắn bó với những đứa trẻ Cư San đã níu chân chị ở lại. Chị bảo, chị muốn ở nơi này, được gặp gỡ người dân và học trò. Chỉ khi nhìn họ, chị mới có năng lượng để làm việc.
Chị Nhi xót xa mỗi khi trông thấy những đứa trẻ phải ăn cơm với mắm muối dầm ớt, rau luộc, bí xào, hay “cao cấp” hơn nữa là cá khô, trứng hoặc mì tôm. Khu bán trú dành cho các em còn thiếu thốn, đó là những dãy nhà tạm bằng ván, giường cũng bằng ván, mái tôn pro-xi măng.
Thương học trò, hàng năm chị Nhi đều vận động những đợt ủng hộ, chia sẻ cho các em từ quần áo, giày dép đến sách truyện, báo và tiền để mua những vật chất, đồ dùng cần thiết cho cuộc sống như chăn, chiếu, xô, chậu.
Không những thế, năm 2019, chị vận động được số tiền 20 triệu đồng dành để mua thực phẩm đến tặng những gia đình hộ nghèo, cơ nhỡ, sửa lại nhà cho cụ già đơn thân. Đồ cũ mọi người đóng góp được các nhà hảo tâm gửi đến nhà chị, rồi hai vợ chồng lại đưa vào trường cho các em.
Cô Nhi cùng học trò vui vẻ làm đèn ông sao. (Ảnh: NVCC)
“Mọi người hào hứng chung tay cùng tôi thực hiện được khao khát giúp các em học sinh nghèo. Tôi nhớ rất rõ món quà đầu tiên mà tôi vận động được từ bạn bè đó là 100 cái mũ, 100 đôi dép mới và 100 cây bút trị giá hơn 2 triệu đồng vào thời điểm năm 2013″, cô chia sẻ.
8 năm trải qua ngày 20/11 nhưng với cô giáo Nhi, món quà “đặc biệt” là ba bông hoa tự kết của cô trò lớp 7 cách đây 3 năm khiến cô không thể quên.
“Tôi xúc động lắm. Mua hoa tươi thì dễ, nhưng làm được những cành hoa từ đũa cuốn giấy, hoa được kết bằng chỉ và dây thành 3 bông, tô màu cẩn thận lại thì không dễ. Học sinh vùng cao rất ngây thơ. Chúng không biết ngày đó là ngày lễ, chỉ nghĩ đó là ngày nghỉ vì thầy cô đi mít-tinh”, cô Nhi chia sẻ.
Với nữ giáo viên này, được sống với người dân nghèo, chia sẻ khó khăn với họ, được dạy dỗ và chăm sóc những đứa trẻ là học trò như con mình là hạnh phúc khó tả.
Ngày 20/11 với cô Nhi càng có ý nghĩa đặc biệt, bởi đây cũng là ngày sinh của cô. Vì vậy dịp Ngày nhà giáo Việt nam nay, dù có hay không những món quà tri ân nhà giáo Việt Nam, người giáo viên trẻ vẫn vui sướng, mãn nguyện. Bởi cô biết rằng mình lại đón thêm tuổi mới trong vòng tay của người dân và những đứa trẻ có tâm hồn trong vắt vùng đất nghèo Cư San.
Theo VTC
Chuyện về 'cô giáo 4.0' mang sách 3D đến với học sinh người Mông
Những cuốn sách 3D mà cô giáo Đỗ Thùy Quyên làm ra không chỉ có hình ảnh nổi mà còn có các chi tiết có khả năng chuyển động, giúp trẻ dễ nhận biết và nâng cao khả năng tư duy.
Cô Đỗ Thuỳ Quyên (giáo viên Trường Mầm non Suối Giàng, huyện Văn Chấn, tỉnh Yên Bái) đọc sách 3D cho học sinh người Mông. (Ảnh: NVCC)
Cô giáo Đỗ Thùy Quyên là một nhà giáo điển hình ở huyện Văn Chấn, tỉnh Yên Bái, với những sáng tạo và tâm huyết đã giúp cho trẻ em người Mông xã Suối Giàng được phát triển toàn diện và tiếp cận với công nghệ thông tin trong giáo dục.
Thùy Quyên sinh ra và lớn lên ở xã Sơn Thịnh, huyện Văn Chấn. Từ nhỏ, cô đã hiểu được nỗi khó khăn, vất vả của người dân nơi đây nên mơ ước sau này sẽ trở thành cô giáo để dạy chữ, giúp các em học sinh vùng cao có kiến thức và thay đổi cuộc sống.
Thực hiện ước mơ của mình, đến nay, cô giáo Đỗ Thùy Quyên đã có thâm niên 13 năm đứng lớp, trong đó có 6 năm gắn bó với những đứa trẻ người Mông ở Trường Mầm non Suối Giàng. Đây là một trong những trường thuộc khu vực đặc biệt khó khăn của tỉnh Yên Bái.
Xã Suối Giàng có gần 100% đồng bào dân tộc Mông sinh sống, cuộc sống còn nhiều khó khăn. Đối với giáo dục, khó khăn lớn nhất là học sinh khó tiếp cận công nghệ thông tin cũng như mạng Internet, máy tính...
Theo cô Quyên, học sinh vùng cao rất nhút nhát, không nói sõi tiếng Việt nên khoảng cách giữa cô trò là khá lớn. Vì vậy, việc dạy học càng trở nên khó khăn hơn. Trăn trở với điều đó, cô Quyên nghĩ mọi cách để những đứa trẻ của mình hứng thú khi đến trường và gần gũi với thầy cô giáo.
Cô Quyên chia sẻ trong 5 năm dạy học tại tỉnh Lào Cai (2007-2012), được tiếp xúc với tấm thiệp 3D do nước ngoài sản xuất, cô đã nảy ra ý tưởng làm những cuốn sách 3D cho học sinh của mình.
Khi đó, cô đã học cách tạo bài giảng bằng slide, chèn các hình ảnh để trẻ dễ nhận thức. Sau đó, cô tập làm sách 3D nhưng không thành công, bởi kỹ năng công nghệ thông tin còn kém.
Từ khi biết đến Diễn đàn Giáo dục Việt Nam-Đổi mới sáng tạo trên nền tảng công nghệ thông tin, cô Quyên vào đó tự học, được mọi người trong nhóm chỉ bảo cho một số kỹ thuật khi tạo ảnh và photoshop. Cô được khuyến khích thử làm sách 3D theo ý tưởng của mình.
Khi sản phẩm đầu tiên được hoàn thành, cô thấy học sinh rất hào hứng học, từ đó cô có thêm động lực tiếp tục tìm hiểu để nâng cao sản phẩm của mình.
Những cuốn sách 3D mà cô làm ra không chỉ có hình ảnh nổi mà còn có các chi tiết có khả năng chuyển động, giúp trẻ dễ nhận biết và nâng cao khả năng tư duy.
Tuy nhiên, để làm được những quyển sách này không hề đơn giản, cô giáo Quyên mất rất nhiều thời gian, từ khâu tìm kiếm hình ảnh, xử lý hình ảnh trên máy tính, rồi sắp xếp nhân vật di chuyển. Nguyên liệu cô Quyên phải đặt trên mạng Facebook từ Hà Nội chuyển về.
Ban đầu, cô gặp khó khăn trong việc tìm bìa cứng, vì bìa phải đủ cứng, nhân vật mới đứng được. Sau đó, cô nghĩ làm một lớp xốp mỏng ở giữa hai mặt giấy sẽ rút ngắn thời gian thực hiện.
Toàn bộ quá trình cắt dán được cô Quyên làm thủ công bằng tay, do ở vùng cao chưa có công nghệ cắt giấy bằng laser. Mỗi quyển sách 3D là những câu chuyện được cô chọn từ chương trình giáo dục mầm non của Bộ Giáo dục và Đào tạo. Cô thường tranh thủ làm vào buổi tối, khi cả gia đình đã đi ngủ.
Nhờ sự kiên trì, ham học hỏi, đến nay cô đã làm được hơn 10 quyển sách 3D phục vụ cho học sinh.
Đặc biệt, đầu năm 2019, cô Quyên đã tham gia Diễn đàn Giáo dục Việt Nam-Đổi mới sáng tạo trên nền tảng công nghệ thông tin năm 2019 và đoạt giải khuyến khích. Cô Quyên là giáo viên mầm non đầu tiên tham gia diễn đàn này.
Với tinh thần luôn cầu thị và tìm tòi, học hỏi những cái mới, cái hay cho những đứa trẻ Mông, ngoài việc sáng tạo ra sách 3D, cô Quyên còn sử dụng máy tính cá nhân để kết nối với các lớp học tại các tỉnh, thành phố khác trong cả nước. Do ở vùng cao không có mạng Internet, cô được một người bạn tặng một bộ phát wifi và cô đăng ký gói cước di động để có thể nối được với các lớp học khác.
Cô Quyên tâm sự trước đây, cô chỉ biết phần mềm PowerPoint để thiết kế bài giảng. Bây giờ, cô đã biết kết nối lớp học của mình với lớp học của các đồng nghiệp trong và ngoài nước thông qua công cụ Skype.
Lúc đầu, cô hay kết nối với với một số giáo viên nước ngoài. Tuy nhiên, do vốn từ vựng tiếng Anh còn hạn chế, cô phải dùng phần mềm dịch để trao đổi với giáo viên nước ngoài về nội dung tiết học. Sau đó, cô kết nối thêm với nhiều giáo viên, trong đó có một giáo viên tiểu học ở Hà Nội và tổ chức cho cả lớp đi tham quan Hồ Gươm.
Nhờ được kết nối trực tiếp, khi cô Quyên đọc truyện sự tích Hồ Gươm, các con vẫn nhớ những nội dung được giới thiệu trong buổi kết nối đó.
Hiện nay, cô đã mở rộng mạng lưới kết nối đến các tỉnh Sơn La, Quảng Ninh, Nghệ An, Quảng Trị... Nội dung mỗi buổi kết nối nhằm giới thiệu những nét văn hóa của đồng bào Mông ở Suối Giàng, cách làm chè Suối Giàng đến các bạn nhỏ ở các tỉnh và cô giáo ở các nơi cũng giới thiệu những di sản hay các kỹ năng trong cuộc sống để trẻ có thêm nhiều hiểu biết.
Từ những nỗ lực đổi mới, sáng tạo của cô Quyên, những đứa trẻ Mông vùng cao Suối Giàng trở nên tự tin, gần gũi với thầy cô giáo hơn và đặc biệt là đã có thể nói tiếng Việt rành rọt. Đây là niềm vui lớn nhất của cô Quyên cũng như nhiều giáo viên trong vùng.
Do ở vùng cao, điều kiện kinh tế còn nhiều khó khăn, bữa ăn của các em nhỏ không được đầy đủ dinh dưỡng. Thương học trò, cô giáo Đỗ Thùy Quyên nảy ra ý tưởng và thành lập dự án "Nông sản sạch-Cùng bé đến trường."
Dự án nhằm giới thiệu những nông sản sạch, đặc sản địa phương như gạo, rau, củ quả, mặt hàng thủ công... có nguồn gốc xuất xứ rõ ràng. Số tiền bán hàng sẽ được trích một phần để làm quỹ và dùng để mua sắm trang thiết bị dạy học, nâng cao chất lượng bữa ăn cho trẻ.
Năm 2018, số tiền quỹ góp lại đã mua được một chiếc tivi phục vụ việc học tập của các em. Dự án thu hút đông đảo sự tham gia của các giáo viên và phụ huynh học sinh ở một số tỉnh, thành phố trên cả nước, qua đó giúp các thành viên có nguồn nông sản sạch phục vụ gia đình, nâng cao sức khỏe; góp phần tạo việc làm cho những gia đình có hoàn cảnh khó khăn và cải thiện chất lượng chăm sóc giáo dục tại địa phương.
Cùng với đó, cô Quyên còn tận dụng những chai nhựa, ống, lon, khúc tre bỏ đi để làm đồ dùng học tập, đồ chơi cho học sinh của mình. Từ đây, hình thành cho trẻ kỹ năng hạn chế thải rác thải, nhất là rác thải nhựa ra môi trường, vì chúng làm mất cảnh quan môi trường sinh thái.
Thời gian tới, cô Thùy Quyên tiếp tục nghiên cứu hình thức học STEM giáo dục mầm non để đưa vào dạy học, giúp các em nhỏ vùng cao được tiếp cận với khoa học, nâng cao khả năng tư duy, rèn luyện kỹ năng khám phá giúp trẻ phát triển toàn diện.
Cô Nguyễn Thị Thương, Hiệu trưởng Trường Mầm non Suối Giàng, nhận xét Đỗ Thùy Quyên là giáo viên trẻ, có lòng nhiệt huyết, yêu nghề, tận tâm với học sinh.
Khi lên công tác tại trường, cô Quyên đã xung phong đi những điểm trường xa nhất như Tập Lăng, Suối Lóp. Trong quá trình dạy học, cô Thùy Quyên là giáo viên ham học hỏi và sáng tạo ra những cái mới, ứng dụng công nghệ thông tin vào giảng dạy, giúp các em nhỏ người Mông hứng thú khi đến trường, nhận thức cũng tốt hơn. Đây là điểm mới mà các trường vùng cao chưa trường nào có được. Ngoài ra, cô Quyên còn đạt giáo viên dạy giỏi các cấp trong nhiều năm.
Trưởng Phòng Giáo dục và Đào tạo huyện Văn Chấn Lê Quang Minh cho biết cô Thùy Quyên là một giáo viên rất sáng tạo trong dạy học. Việc sáng tạo ra sách 3D của cô Quyên đang được dần nhân rộng, nhiều trường trong huyện đã áp dụng phương thức dạy học này.
Đặc biệt, một số giáo viên của các trường ở tỉnh Hải Dương, Sơn La, Thành phố Hồ Chí Minh, Hà Nội đã học cách làm sách 3D của cô Quyên để áp dụng vào việc giảng dạy.
Thời gian tới, Phòng Giáo dục tiếp tục khuyến khích, hỗ trợ cô Quyên thực hiện nhiều cuốn sách 3D để nhân rộng ra các trường vùng cao khác giúp các em được tiếp cận với công nghệ thông tin./.
Đinh Thùy
Theo TTXVN/Vietnamplus
Ninh Bình: Trường THPT chuyên Lương Văn Tụy đón nhận Huân chương Độc lập hạng Nhì Sáng 10/11, trường THPT chuyên Lương Văn Tụy (Ninh Bình) tổ chức lễ kỷ niệm 60 năm thành lập (1959 - 2019), Phó Chủ tịch nước Đặng Thị Ngọc Thịnh đến dự và trao Huân chương Độc lập hạng Nhì cho nhà trường. Trường THPT chuyên Lương Văn Tụy tiền thân là ngôi trường bậc THPT đầu tiên của tỉnh Ninh Bình. Năm...