Tủi thân khi lấy chồng nghèo
Cứ nghĩ lấy chồng chỉ cần hai đứa yêu nhau là đủ, nhưng nhìn bạn bè xúng xính mua thứ này, sắm thứ kia, Quỳnh không khỏi chạnh lòng.
Chia tay các bạn đồng nghiệp ở công ty ngày nghỉ lễ, ai cũng chúc nhau có những ngày nghỉ vui vẻ. Các bạn đồng nghiệp nữ của Quỳnh (25 tuổi), nhân viên kế toán (Trung Hòa – Cầu Giấy), đã vội vàng rời khỏi công ty, để tránh bị bạn bè hỏi những câu hỏi như “vợ chồng mới cưới có định đi du lịch đâu không?”…
Bản thân Quỳnh cũng đang băn khoăn không biết trong bốn ngày nghỉ dài đằng đẵng này cô sẽ làm gì khi cả hai vợ chồng đều chẳng có điều kiện mà đi đâu. Đi chơi gần gần Hà Nội cũng phải tính toán nát óc cho chi phí rẻ nhất, chứ đừng nói gì là đi chơi xa ở đâu.
Quỳnh và Hùng – chồng cô, lấy nhau chưa đầy nửa năm khi cả hai đều mới đi làm được một thời gian ngắn, tiền tích lũy chẳng được bao nhiêu. Gia đình chồng cũng khó khăn nên đám cưới chẳng giúp gì được cho Hùng nhiều. Vì vậy có bao nhiêu tiền làm vốn anh phải bỏ ra để chi trả cho đám cưới hết. Từ những việc nhỏ nhất. Đám cưới xong thì nợ nần còn chồng chất. Vậy là Quỳnh phải bỏ cả số tiền mà mẹ cho trước khi cưới gọi là “để phòng thân” cũng đã được cô dốc sạch ra để cùng chồng trả nợ.
Video đang HOT
Quỳnh tâm sự, bạn bè ở quê biết cô lấy chồng là người Hà Nội thì cứ khen cô sướng, được ở thành phố, hai vợ chồng lại có sẵn nhà của bố mẹ nên chỉ phải lo làm ăn. Nhưng họ mà nhìn thấy căn nhà chật hẹp, cũ kĩ cô đang ở thì chắc chẳng ai dám suýt xoa khen thế này thế nọ.
“Từ ngày lấy chồng, vợ chồng mình chẳng mua cho nhau được vài bộ quần áo mới. Tiền lương hàng tháng chỉ ăn thôi cũng chẳng đủ. Vậy nên cả mình và anh đều phải giành thời gian để làm thêm giờ, mong kiếm thêm được ít tiền làm vốn sau này còn sinh con. Càng nghĩ càng buồn. Ngày xưa khi lấy anh ấy mình cũng đã cố gắng hình dung ra cuộc sống khó khăn vất vả. Cứ nghĩ chỉ cần hai đứa yêu nhau là sẽ vượt qua được nhưng bây giờ cứ mỗi lần nhìn mâm cơm chỉ có rau, đậu rồi vài miếng thịt chỏng chơ trong đĩa là mình chỉ muốn khóc”, Quỳnh thủ thỉ cho biết.
Ngay đến những ngày lễ được nghỉ nhiều, Quỳnh cũng chẳng dám xin chồng cho đi đâu chơi, vì chỉ cần đi ra ngoài là lại tiền, lại tiền, trăm thứ tiền. Một hôm đi chơi về lại phải tính toán thêm bao nhiêu thứ nên dù muốn đi nhưng khi chồng hỏi, Quỳnh chỉ chậc lưỡi trả lời: “Thôi, ở nhà ngủ cho khỏe. Đi lại làm gì cho vất vả”.
Cô còn kể rằng, lấy nhau cũng được 4, 5 tháng rồi. Hai bên bố mẹ, anh chị em, họ hàng đều giục có con đi nhưng cả Quỳnh và ông xã đều ậm ừ cho qua chuyện rồi để đấy. Vì cả hai vợ chồng đều biết chưa thể nào lo thêm cho một người nữa: “Bây giờ đến cả tiền mua sữa cho con còn không có thì làm sao mà nuôi một đứa trẻ cho tử tể. Bố mẹ thiếu thì thiếu, túng thì túng nhưng việc lo cho con thì phải đầy đủ và tử tế. Bây giờ sinh con ra để con chịu khổ theo mình à”, Quỳnh tâm sự.
Theo PLXH
Bỗng dưng chàng luộm thuộm
Không phải là người ăn mặc quá tuềnh toàng nhưng thỉnh thoảng chàng khiến em xấu hổ và thất vọng biết bao nhiêu vì cách "trưng diện" của chàng đấy.
Nhớ có lần, chàng rủ em đi xem phim. Giờ chiếu phim không sớm, khoảng trên dưới 9 giờ. Ngày hè, trời mát mẻ, ra ngoài tầm đó thì thật tuyệt. Em ở nhà áo váy xúng xính, chuẩn bị để chàng đến là sẽ đi ngay.
Chờ hoài rồi cũng thấy chàng "tít tít" ngoài cổng. Vội vã chạy ra, nhìn cách diện đồ của chàng, em thấy hối hận ngay lập tức với bộ váy xinh em đang mặc.
Chàng đi dép tông, quần soóc hoa hòe hoa sói và áo ba lỗ trắng. Định quay trở vào thay đồ, nhưng sợ chàng tự ái, lại đã đến gần giờ chiếu phim, em đành bấm bụng ngồi lên xe.
Chàng bảo: "Trời mát, tối rồi, lại có hai đứa mình đi xem phim, có ai nhìn đâu mà em ăn mặc đẹp". Sao lại không cần ăn mặc đẹp? Đàn bà con gái có quần áo ở nhà, quần áo ra ngoài đi chợ, đi làm, đi chơi, đi picnic, thế mà đi xem phim ở một rạp lớn và hiện đại nhất của Hà Nội mà lại không cần đẹp hay sao?
Chàng đã chẳng hiểu cho nỗi lòng của em, mà em thì lại sợ chàng "dỗi", chỉ thích cái phù phiếm bên ngoài, nên đi cùng nhau vào rạp, cùng lên thang máy mà em cứ phải cố tình đi sau chàng nửa mét, để người ta khỏi chỉ trỏ "trông con bé thế kia mà đi cùng một thằng thế ấy".
Rồi có những khi dự tiệc cưới, là chốn đông người và gặp nhiều bạn bè đồng nghiệp, chàng cũng vô tư "chân đất, mắt toét".
Hôm đó em đã rủ chàng đi đám cưới cô bạn thân trong công ty, nhưng chàng từ chối. Đến phút cuối, chàng bảo: "Để anh qua đón em đi". Em mừng. Có người yêu chở đi, vừa tình cảm vừa đỡ bị đường đông tắc nghẽn.
Nhưng ôi chao, chàng đi làm hôm nay có rửa mặt mũi tóc tai và thay quần áo không thế này? Râu cứ như cả tuần rồi chưa cạo, quần áo nhàu nhĩ, đầy mùi khói thuốc lá lẫn mùi mồ hôi. Trông chàng chả khác bác xe ôm là mấy. Chẳng lẽ lại bảo chàng về tự đi ăn cơm với ai thì đi, chứ chở em đến khách sạn sang trọng người ta cười cho, chị em trong công ty lại có dịp mà bàn tán.
Cố nén tiếng thở dài, em hỏi: "Anh đi làm ăn mặc thế này à, sáng nay không cạo râu hay sao?". Chàng cười hì hì: "Tối qua anh thức khuya cố làm cho xong báo cáo, sáng nay dậy vội quá". Chàng ơi là chàng!
Thỉnh thoảng chàng như người mộng du, cứ ăn mặc tuyền toàng đến phát ngượng (may mà tần suất thấp). Có hôm hứng chí, chàng tới công ty làm việc mà ăn mặc cứ như đi tập thể dục buổi sáng. Chàng bảo "công ty ăn mặc thoải mái, có quy tắc gì đâu, việc của anh cũng chẳng cần gặp khách hàng hay ông nọ bà kia, mặc đơn giản cho nó đỡ phiền".
Có hôm trời mưa gió đùng đùng, không muốn đi giầy, chàng lại xỏ dép tông và đóng thùng như thường ấy! Thế cái đám dép nam em mua cho chàng đề phòng những hôm mưa gió, chàng vứt đi đâu rồi mà không dùng cho em?
Ôi chàng của em! May mà chỉ thỉnh thoảng chàng nổi hứng "lè phè" như thế, chứ không em đến bỏ chàng mà đi biệt xứ mất thôi. À, mà có lẽ, em nên cưới chàng gấp để hàng ngày chuẩn bị quần áo cho chàng...
Theo Socola
Sao Hàn "xúng xính" trong các BST thời trang xuân hè Mt loạt cc starn hàầu: Shin Se Kyung, Kim Bum, Miss A, Lee Hyori, Hyun Bin, Park Min Young... đangm nóng không khí thi trang ngày đầu năm khi thi nhau xuất hiện trên cc BSTi. Shin Se Kyung sexy với ni y Vivien Cô nàng Shin Se Kyung thay thế hình tượng ngây thơ của mình sang gợi cm khi trở thành...