Từ đó về sau, chúng ta không còn nói với nhau điều gì…
Viết cho em, một lần cuối nữa. Em từng là của anh. Anh nhớ em nhiều. Nhưng anh không muốn em biết. Càng không muốn em biết người con trai từng làm em mê mệt lại là một người yếu đuối tới mức này. Anh không biết có phải là anh yêu em. Hay anh đang tiếc cái kỉ niệm của mình. Tiếc ngần ấy tuổi thanh xuân mà chúng ta đã dành trọn vẹn cho nhau.
Anh không biết đây là lần thứ bao nhiêu anh viết cho em rồi. Không biết đã là bao nhiêu lần cuối mà anh hay nói với em rồi. Mà cứ mặc kệ anh đi, hôm nay anh lại nhớ em.
Viết cho em, một lần cuối nữa. Em từng là của anh.
Anh nhớ em nhiều. Nhưng anh không muốn em biết. Càng không muốn em biết người con trai từng làm em mê mệt lại là một người yếu đuối tới mức này. Anh không biết có phải là anh yêu em. Hay anh đang tiếc cái kỉ niệm của mình. Tiếc ngần ấy tuổi thanh xuân mà chúng ta đã dành trọn vẹn cho nhau. Mình chia tay quá nhiều lần rồi, em có mệt không? À, em từng trả lời rồi mà. Em mệt lắm đúng không? Nên em buông anh.
Anh đã rất ghét em đó, em có biết không? Anh cũng ghét cả bản thân anh nữa. Anh biết nhiều lúc mối quan hệ của tụi mình dường như đã không còn đường nào cứu vãn. Thế mà anh vẫn cố chấp và ngông cuồng. Anh vẫn khư khư giữ em bên cạnh. Bởi em biết sao không? Anh sợ, sợ khi không có em rồi, sẽ chẳng còn ai giống em nữa? Sẽ chẳng còn ai thương anh ngu dại như vậy nữa? Sẽ chẳng còn ai làm anh phải lăn tăn, vướng bận và suy nghĩ nhiều như vậy nữa? Vậy có phải anh yêu em không? Hay chỉ là anh sợ chia tay?
Em đang làm gì? Khỏe không? Hôm nay, anh lại gõ facebook em lên thanh tìm kiếm. Em vẫn thế, bình thường và xinh đẹp. Nhưng cái thói quen post stt buồn thì không bỏ được, em làm anh ảo tưởng rằng những stt đó đang dành cho anh, làm anh rơi vào mộng mị một ngày sẽ có em trở lại. Rồi bỗng chốc, lại khiến anh thức giấc trong hiện thực, mình đã không còn gì nữa.
Video đang HOT
Dạo trước anh nhớ em từng nói, anh chẳng viết cái gì cho em lúc mình quen. Chỉ toàn là lúc chia tay. Anh không giải thích, chỉ cười cho qua chuyện. Người ta bảo anh “có không giữ”, anh cũng kệ. Người khác thì biết cái gì về chuyện của chúng ta? Mà giờ thì anh có thể trả lời câu hỏi đó của em được rồi, anh biết: những lúc thế này, cảm xúc trong anh là nguyên thuỷ nhất. Từng chút, từng chút, từng dòng anh viết đều trọn vẹn dành cho em.
Thôi bỏ đi. Rồi anh cũng sẽ bước qua những ngày không em bình thản. Không cồn cào trong những nỗi nhớ. Không đau khổ, không ghen tị, không quỵ lụy. Là người dưng, nghe có phần đau lòng lắm không? Và anh chắc chắn cũng sẽ đến một lúc nào đó anh không chịu nỗi mà gọi em, thì anh cũng van em đừng bao giờ cầm máy, vì lúc đó cũng chỉ đáng đời anh thôi!
“Tôi có cuộc tình năm mười mấy. Tuổi trẻ, nó là đam mê. Trưởng thành, nó là vết sẹo”
Sẹo thì ít khi đau, chỉ thỉnh thoảng hay nhói, và chẳng bao giờ phai được, em nhỉ?
Theo VNE
Tuổi trẻ chúng ta phải vấp ngã vài lần mới mong trưởng thành được!
Tuổi trẻ ai cũng từng vấp ngã. Điều quan trọng đứng lên sau mỗi lần vấp ngã như thế nào?
ảnh minh họa
Xưa ta vẫn thường nghĩ vấp ngã là 1 điều lớn lao. Không phải ai cũng vấp ngã. Nhưng thực tế thì vấp ngã lớn hay nhỏ đều là do mỗi người quy ước. Có thể với bạn, trượt đại học là vấp ngã lớn trong đời, nhưng với người khác lại không là gì cả.
Trong suốt cuộc đời, từ khi bé đến lớn, trưởng thành rồi già đi, mỗi người gặp vô số vấp ngã. Những vấp ngã đầu đời là khi chập chững bước đi, lớn hơn chút nữa là đi học bị điểm kém, thi học sinh giỏi bị trượt, không đạt điểm để vào ngôi trường mình mơ ước. Ra trường đi làm gặp khó khăn trong công việc, công việc không như mong đợi, chia tay người yêu,....
Có vô số những vấp ngã mà mỗi người chúng ta gặp phải. Điều quan trọng, sau mỗi lần vấp ngã đó, chúng ta sẽ đứng lên như thế nào? Chẳng thế mà có nhiều bạn trẻ tìm đến cái chết khi thất bại trong học tập, tình yêu,... Đó là những người yếu đuối, nhu nhược. Với họ như vậy là chấm hết không còn lối thoát. Có người lại coi đó là những bài học, rút ra kinh nghiệm cho mình, để tránh và có những hướng giải quyết khi tiếp tục bị vấp ngã.
Những người như vậy họ thường rất thành công. Bởi họ đứng lên từ thất bại, không phải ai cũng thành công ngay thử nghiệm đầu tiên. Ví dụ điển hình, nhà bác học Ê - đi - xơn, "để có được bất kì một phát minh nào, ông kiên trì làm hết thí nghiệm này đến thí nghiệm khác, cho tới khi nào đạt kết quả mới thôi. Nghiên cứu về bình ắc-quy, ông làm thí nghiệm tới 5000 lần. Quá trình tìm vật liệu thích hợp để làm dây tóc bóng điện, con số thí nghiệm lên đến 8000 lần."
Trong suốt những năm tháng qua của tuổi trẻ, chẳng ai là chưa một lần vấp ngã. Những vấp ngã cũng khiến ta thu mình lại, xù lông như một con nhím mỗi khi có người hỏi thăm. Nhưng cuối cùng cũng đã vượt qua. Vậy tại sao ta không vui vẻ chấp nhận và vượt qua mà cứ phải sống trong sự đau khổ, trách than số phận hẩm hiu?
Tuổi trẻ nếu không có những lần vấp ngã, ta sao có thể trưởng thành. Tuổi trẻ nếu không có những chông chênh thì cuộc sống sẽ mãi bình lặng, đâu còn ý nghĩa gì?
Trong cuộc đời này còn nhiều chông gai lắm, nhiều thứ bộn bề phải bận tâm lắm, ta phải luôn mạnh mẽ, kiên cường để bước tiếp, đừng vì những khó khăn "nhỏ nhoi" mà dừng bước
Theo Phununews
Chúng ta đã từng yêu nhau chân thành, nhưng rốt cuộc tình yêu này vẫn thua.. Chúng ta đã từng yêu nhau chân thành, nhưng rốt cuộc cả hai vẫn thua. Một thời thanh xuân đã dành hết tâm can cho một người, đã yêu cho vơi lấp quãng đời non trẻ, sau rồi vẫn là một bóng dài đơn côi. ảnh minh họa Chúng ta đều là những người vì người khác mà ôm nỗi tổn thương, đã...