Từ bỏ cuộc sống nhà chồng, tôi một mình ra riêng
Tôi đang thất nghiệp và phải sống bám gia đình bữa cơm hằng ngày. Thậm chí, tôi phải xin tiền mẹ đẻ mua đồ dùng phụ nữ.
Ảnh minh họa
Mình và chồng cưới nhau đã được hai năm nhưng phải luôn chiến tranh với nhà chồng, từ mẹ chồng tới chị chồng. Mình là người lúc nào cũng làm tròn bổn phận của người con dâu, người vợ bởi mình lúc nào cũng yêu gia đình. Nhưng vẫn không tránh khỏi cảnh mẹ chồng, nàng dâu.
Lúc mới về làm dâu mình luôn dậy sớm. Việc đầu tiên là pha trà vì bố chồng luôn có thói quen uống trà vào sáng sớm. Thế nhưng mỗi lần mình dậy sớm mẹ chồng luôn bảo: “ Sao con dậy sớm thế không ngủ thêm tí nữa”. Thậm chí, ngay cả khi nghỉ trưa tôi vẫn luôn cố gắng dậy sớm.
Có lần mẹ chồng đi nói xấu tôi với hàng xóm mà không biết đó cùng là người quen nhà tôi. Sau đó, tôi có ý nghĩ không tốt về bà. Vì nghĩ cho chồng nên tôi im. Mẹ chồng tôi vốn có tính tiết kiệm nên cả năm cả nhà chỉ dùng mỗi mỳ gói vào bữa sáng. Chồng thương tôi nên ngày chủ nhật được nghỉ, canh bà đi chợ lén chở vợ đi ăn, có lần bị phát hiện, bà chửi mắng vợ chồng tôi.
Video đang HOT
Làm dâu được hai tháng bà tùy tiện dẫn người ngoài vào phòng vợ chồng tôi, rồi tự ý thay đổi đồ đạc của tôi trong phòng. Không chịu được nữa tôi và chồng ra ở riêng một thời gian. Sau đó, bố chồng bệnh tôi dọn về tiện chăm sóc nhưng làm gì cũng không vừa ý chị chồng. Chị giống tính mẹ nên rất khó. Rồi vợ chồng tôi cãi nhau và anh đuổi tôi về nhà mẹ ruột. Tôi về được 5 tháng mà bên chồng vẫn không nói gì, dần dần tôi và chồng làm lành nhưng tôi không về bên chồng nữa.
Mỗi lần có nhu cầu thì anh ngủ bên nhà tôi không thì anh nhậu với cơ quan hoặc ở nhà của anh. Tôi không ép anh phải sống bên nhà tôi, nhưng thời gian anh dành cho tôi rất ít. Anh chỉ ở bên tôi mỗi khi muốn thỏa mãn nhu cầu, nên anh làm tôi chán nản. Hai năm cưới tôi không nhận được tháng lương nào của anh. Hiện tại tôi đang thất nghiệp và phải sống bám gia đình bữa cơm hằng ngày. Thậm chí tôi phải xin tiền mẹ ruột để mua đồ dùng phụ nữ. Tôi muốn tìm lối đi riêng cho mình nên quyết định lên Sài Gòn xin việc và tôi đang băn khoăn không biết làm thế nào để tìm con đường đi cho mình.
Theo VNE
Làm vợ bé, khoe làm gì!
Đúng là trên đời ngộ quá. Người ta hạnh phúc khi có chồng giàu, chồng đẹp chứ chưa nghe ai hạnh phúc khi giật chồng người bao giờ.
Con gái bây giờ ngộ lắm. Thấy giàu có thì lân la lại gần, dù biết người ta có vợ con đề huề. Bây giờ, ngay cả những gã lăng nhăng, ruồng rẫy vợ con cũng cướp, đúng là mỗi người 1 ý.
Hôm nay, khi đọc bài viết, &'hạnh phúc vì là tập hai của chồng' tôi thật sự thấy bức xúc. Xã hội này loạn rồi, khi mà những người đang tâm cướp đi hạnh phúc của người phụ nữ khác, cũng là người đàn bà trót yêu thương một người như mình lại mang đó là niềm an ủi. Thật ra, khi bạn đang hạnh phúc thì người khác đang đau khổ.
Chỉ cần giả sử thế này thôi, bạn đang yêu một người, và bỗng một ngày, bạn bị phản bội bởi người yêu của bạn đã yêu cô gái khác, xinh đẹp và giàu có hơn, bạn có ức không? Tôi thì tôi ức muốn chết. Nếu còn yêu sẽ có cảm giác đau khổ vô cùng, vật vã và chẳng thiết sống. Còn nếu đã không còn yêu thì dù sao, đó cũng là cảm giác hèn hạ của người thua cuộc. Còn như bạn, dù chồng bạn cũng đã bỏ người kia, nhưng bạn có chắc chắn là người ta không còn yêu người chồng hiện tại của bạn, hay đã cạn tình? Vì họ đã chia tay, nói chi chữ tình yêu nữa. Nhưng mới chia tay hoặc là chia tay đã lâu, khi biết tin người cũ có vợ, người ta vẫn đau khổ lắm.
Tôi thông cảm với người vợ kia. Từ miền Bắc xa xôi theo chồng vào Nam, toàn tâm toàn ý lo cho gia đình lại bị phản bội. (ảnh minh họa)
Nếu bạn cho đó là hạnh phúc mà bạn may mắn có được, xứng đáng được hưởng thì hãy sống với nó, lặng lẽ và chỉ để riêng bạn biết, đừng bô bô khoe mẽ làm gì, bạn nhé! Để những người cũ không còn phải khơi lại chuyện xưa, không phải đau khổ thêm vì một sự bội bạc nhanh chóng. Không phải tôi đay nghiến bạn, nhưng tôi nhân chuyện của bạn để nói lên quan điểm của mình với những người đã là &'tập hai' hay những người cướp được chồng của người khác. Không nên tự phụ mà làm gì!
Riêng tôi thì thấy bạn đáng thương. Đã bị vợ người ta cảnh cáo vẫn cứ lao vào. Còn ép buộc người ta bỏ vợ con. Dù chị ta sai nhưng bạn chính là kẻ cướp chồng. Ly thân chỉ là khoảng thời gian vợ chồng ngẫm về những gì đã qua và quyết định hạnh phúc cho họ và những đứa trẻ. Ly thân không có nghĩa họ không phải vợ chồng.
Tôi thông cảm với người vợ kia. Từ miền Bắc xa xôi theo chồng vào Nam, toàn tâm toàn ý lo cho gia đình lại bị phản bội. Việc chửi mắng anh chẳng qua do không thể kiềm chế lúc nóng giận khi việcngoại tình của chồng cứ lặp đi lặp lại.
Chồng không tôn trọng vợ thì sao được tôn trọng. Chị ta không may mắn nên gặp phải người như bạn, làm mất hạnh phúc của chính mình. Dù họ thực sự không thể hàn gắn thì bạn cũng là xúc tác làm đổ vỡ cuộc hôn nhân của họ. Chị ấy may mắn vì đã có người đàn ông khác yêu thương. Còn bạn kết quả thế nào thời gian sẽ rõ.
Tôi cũng có một cô bạn, cô ấy đã phải đau khổ vô cùng khi biết tin người chồng của mình vừa mới chia tay được 2 tháng đã lấy vợ khác. Vì dù sao, tình nghĩa vợ chồng bao năm cũng không thể hất đổ nhanh như thế. Chí ít cũng phải 2 năm, nghe còn có lý. Vì nếu lấy được vợ sớm như thế, chứng tỏ tình cảm của anh ta với người cũ không hề sâu đậm. Tình vợ chồng bao năm chẳng lẽ chỉ ngắn ngủi vậy sao.
Vậy đó, cuộc sống mà cứ để chồng đi gái, còn không dám nói gì thì có hạnh phúc được không. Có phải đây là cái giá phải trả của những người nông nổi hay không?(Ảnh minh họa)
Cô ấy đã buồn nhiều, hận bản thân mình chọn sai người. Mỗi lần biết tin chồng hạnh phúc bên người kia, cô ấy nhói tim. Nhưng đúng là cái gì cũng có giá của nó, người con gái kia còn huênh hoang rằng mình có được người yêu chiều, mình đã thắng người vợ cũ, thì một ngày anh ta lại bỏ đi, cặp bồ với người khác. Vì muốn giữ thể diện nên người đàn bà đó phải chấp nhận cảnh chung chồng, không dám hé răng vì sợ thiên hạ chê cười cái gọi là hạnh phúc mà cô ta luôn ca ngợi về chồng mình.
Vậy đó, cuộc sống mà cứ để chồng đi gái, còn không dám nói gì thì có hạnh phúc được không. Có phải đây là cái giá phải trả của những người nông nổi hay không?
Thật sự làm vợ bé vinh hạnh lắm sao mà hạnh phúc? Liệu bạn có nghĩ tới một ngày, anh ta cũng bỏ bạn mà đi, cũng sẽ tìm một người vợ lẽ khác hay không? Tôi không dám chắc rằng bạn sẽ hạnh phúc cả đời nhé, dù không có ý xúc phạm bạn. Chỉ là lời cảnh báo mà thôi!
Theo VNE
Sao anh cứ 'đong đưa' để em hiểu lầm? Cảm giác của em lúc đó đi từ thảng thốt sang buồn bã, tuyệt vọng rồi giận hờn. Có lần, khi dự đám cưới một người đồng nghiệp, em mặc áo váy xun xoe không tự đi xe được nên anh tình nguyện đưa đón. Rồi có lần xe em bị hư, anh lại tình nguyện đưa em về. Lần khác, em quên...