Trong tình yêu, người đến rồi người đi bất định như thế đó
Thời gian vẫn cứ thế trôi đi, con người vẫn cố gắng gượng cười và tỏ ra mình vẫn ổn, mặc cho bên trong đang vỡ vụn ra từng mảnh, sắc ngọt cứa vào tận đáy tâm can.
ảnh minh họa
Cuộc chạy đua nước rút nếu xuất sắc chạy về đích đầu tiên sẽ được mọi người tán thưởng, hạnh phúc ngập tràn và dĩ nhiên người ở cuối đường đua vừa mất sức vừa buồn bã ê chề.
Giống như vậy, trong một cuộc chạy đua tìm kiếm tình yêu, nửa hạnh phúc còn lại của cuộc đời thì việc chạy mà cứ lo rằng đối phương sẽ đuổi kịp mình thì không chỉ mang lại ý nghĩ tiêu cực mà lại làm giảm vận tốc trên đường đua. Nếu một người đã đi cùng mình một chặng đường dài, thì đừng thấy mỏi tay mà vội buông hãy đổi tay mà nắm lấy cho chặt thứ sắp buông đó.
Khi một người đàn ông âu yếm người phụ nữ, cho thấy người phụ nữ đó đang yêu và được yêu, nhưng kì lạ thay, khi hành động đó được làm theo hướng ngược lại thì dường như đã tồn tại một khoảng cách trong mối quan hệ.
Yêu nhau đã dễ, rời bỏ nhau còn dễ hơn, chỉ là khi quên nhau lại phảng phất một nỗi đau đang cất giấu. Con người tuy rằng có cơ chế tự làm lành vết thương, nhưng chỉ là vết thương ngoài da, có ai có thể làm lành nổi một con tim vụn vỡ. Đồng hồ đã điểm 12 giờ thì cô bé lọ lem cũng nên trở lại đúng vị trí của mình, về nhà và đón chờ một hạnh phúc lớn hơn.
Người ta nói “cách tốt nhất để quên một người là yêu một người khác say đắm hơn”. Đúng, cách tốt nhất để quên một người là yêu một người khác say đắm hơn, nhưng mà để yêu một người khác say đắm hơn đâu có dễ. Làm sao để yêu được một người khác say đắm hơn khi hình bóng thân thuộc của người vừa-mới-cũ cứ tìm về hoài trong vô thức.
Làm sao để yêu một người khác say đắm hơn khi những kỉ niệm ngọt ngào mà tưởng chừng như không bao giờ ngủ vẫn ẩn hiện ở đâu đó trong thâm tâm. Làm sao để yêu một người khác say đắm hơn khi cái cảm giác bình yên ở bên cạnh người vẫn chẳng có ai thay thế được. Làm sao để yêu một người khác say đắm hơn khi vẫn còn yêu thương người tha thiết…
Cái quay lưng vội của người đem đến biết bao nhiêu sự hụt hẫng và hoài nghi. Cảm giác như đang bay lưng chừng giữa bầu trời hạnh phúc thì cánh diều đứt dây, rồi gió thổi diều bay đi mất.
Tình yêu vẫn còn đó, nhớ thương vẫn còn đó mà sao ta lại bơ vơ giữa một khoảng không vô tận. Mọi thứ trở nên đứt quãng, chỉ một mình ta quờ quạng, chìm đắm vào cái mối tình vừa tan vỡ đó, đau một mình ta, khóc một mình ta, thương nhớ, mong chờ cũng chỉ một mình ta.
Bất kể cho năm tháng có qua đi nhưng hình bóng của người vẫn còn đọng lại đâu đó trong tiềm thức để ai đó có chợt hỏi về mối tình đã qua trái tim vẫn kịp nhói lên rồi lệch sai đi vài nhịp, vì cái gì đây chứ?? Vì những lần khoác tay người trên phố, vì những cái ôm siết chặt, vì những nụ hôn sâu thẳm và kéo dài như vô tận??
Video đang HOT
À, đó là vì kí ức, những khoảnh khắc ngọt ngào khi cả hai thế giới cùng hòa quyện vào nhau. Bất chợt, vội đưa bàn tay ra nắm chặt những giọt kí ức đó nhưng rồi lại nhận ra tất cả chỉ là ảo ảnh… Mắt lại nhòe đi. Theo thời gian, đó chỉ là những kỉ niệm mà ta “ĐÃ TỪNG”. Chia tay rồi, chia tay là chấm dứt một cuộc tình chứ đâu phải chấm dứt luôn những kí ức đâu mà đúng không?
Nhiều lần bước vội qua chốn đông người, một hình ảnh quen thuộc lại ẩn hiện đâu đó nơi dòng đời xuôi ngược kia, rồi lại tìm kiếm, hi vọng được lướt qua nhau dù chỉ là một lần nhưng tất cả cũng chỉ trong tưởng tượng mà thôi. Trái đất tròn thật đấy nhưng những người từng đi qua cuộc sống của nhau làm sao có thể ngoái đầu lại nhìn nhau thêm một cái.
Chia tay, xa nhau, không còn gặp nhau nữa nhưng vẫn muốn quan tâm xem cuộc sống của người như thế nào, người có còn yêu ta nữa không? Một thói quen mà người ta hay làm khi một cuộc tình vừa tan vỡ.
Tự tìm cho mình một cuộc sống bận rộn, chạy theo những sự hối hả tấp nập ở ngoài kia để chạy trốn chính trái tim của mình, để lừa dối chính bản thân mình nhưng rồi tất cả cũng thất bại, đêm về vẫn nhớ, môi vẫn run, khóe mắt vẫn cay rồi đọng lại thành những giọt nước lăn dài trên má. Đâu có phải muốn lãng quên là quên được. Kí ức, đau thương vẫn cứ chồng chất, tất cả vẫn là do tình yêu ta trao người quá lớn, niềm tin ta đặt ở người quá nhiều.
Bước qua cuộc đời nhau một lần, dù dừng lại ở đó bao lâu, thì cũng đã để lại cho nhau một nỗi đau, một khoảng trống vô bờ trong trái tim. Nhưng, nếu đã có tình cảm thì dù đến trước hay đến sau đều không quan trọng, quan trọng là nó có thực sự quan trọng với ta hay không.
Vì trong một cuộc đời, chúng ta không chỉ đi mãi một con đường, ăn mãi một món ăn hay chỉ yêu có một người. Nhưng, thiệt thòi ở chỗ, dù có đi khắp thế gian ta cũng chỉ muốn đắm mình bên một góc phố, vào một quán ăn từng quen hay chỉ nhớ đến ai đã từng thân thuộc.
Theo Phununews
Ở đời, kẻ đến người đi đều là có nguyên do cả
Cuộc đời là dòng chảy lớn, người đến kẻ đi gieo vào lòng bạn những dư âm khó tả, buồn vui thăng trầm, rốt cuộc là vì cái gì?
ảnh minh họa
Người yêu quý bạn sẽ mang đến cho bạn sự ấm áp, lòng can đảm và dũng khí.
Người bạn yêu quý sẽ khiến bạn học được thế nào là yêu thương và nâng niu gìn giữ.
Người bạn không ưa lại dạy bạn có lòng khoan dung và biết cách tôn trọng.
Kẻ không ưa bạn lại giúp bạn trưởng thành, khiến bạn phải tự dè dặt, tự mình xem xét lại chính mình.
Không ai là vô duyên vô cớ xuất hiện trong cuộc đời của bạn cả, sự xuất hiện của mỗi người đều có nguyên do, ... mỗi một người xuất hiện đều là đúng lúc nên xuất hiện và đáng nhận được sự cảm ơn chân thành của bạn.
Người sống ở trên đời,
Bởi vì xem nhẹ, cho nên vui vẻ!
Bởi vì xem nhạt, cho nên hạnh phúc!
Chúng ta đều chỉ là hành khách qua đường trong đất trời này, rất nhiều người đời và sự tình, bản thân đều không cách nào làm chủ cho nổi. Ví như thời gian đã trôi qua, ví như những người đã rời xa!
Chữ "Tâm" (õ15;) có 3 nét đều hướng vào trong tâm, chẳng nét nào hướng ra ngoài. Bạn càng muốn nắm giữ chụp bắt lấy nó, thói thường nó lại càng rời xa bạn nhanh nhất.
Tất cả tùy duyên, duyên đậm nhiều thì quấn quýt đoàn tụ, duyên nhạt thì nước chảy bèo trôi, tùy duyên nó đi.
Đời người, có thể xem nhẹ, xem nhạt được bao nhiêu thì thống khổ sẽ chạy cách xa bạn bấy nhiêu.
Người người đều lo sợ bản thân không đủ minh mẫn thanh tỉnh, mong sao tự tâm mình được sáng như gương.
Kỳ thực cuộc sống sao lại cần thật tỉnh táo?
Cháo nấu cần phải 3 phần gạo, 7 phần nước.
Trong xử sự cần 3 phần vì mình, 7 phần vì người.
Đối với bạn bè cần 3 phần nhận biết chân tình, 7 phần khoan dung.
Đối với gia đình cần 3 phần yêu thương, 7 phần trách nhiệm.
Thưởng thức muốn cuốn sách cần đặt 3 phần ở văn chương, 7 phần ở chất lượng nội dung.
Uống rượu cần 3 phần say, 7 phần tỉnh.
3 phần,... 7 phần... bất quá chẳng qua là cân nhắc của cuộc sống.
Sống trong hồng trần đầy bụi nhơ bẩn, chẳng ai có thể thập toàn thập mỹ, thời gian cứ sẽ phủ bụi không ngừng.
Nhìn được là sách, đọc được lại là cả thế giới.
Pha được gọi là trà, nhưng để hiểu được lại là cuộc sống (trà đạo)
Rót rượu, rót ra là rượu, nếm được lại là gian khó và đắng cay.
Cuộc sống thật giống như một chuyến lữ hành đơn trình, chỉ có đi mà không có khứ hồi. Không có tập diễn và tua lại, mỗi một cảnh diễn đều là trực tiếp diễn phát.
Vậy thì, hãy cảm ơn người nào đó đang cho bạn cảm giác thống khổ! Bởi vì về sau này, đến một lúc nào đó, bạn sẽ chợt hiểu ra được ông trời vì sao lại đã an bài như thế? Tại sao điều ấy sẽ lại khiến cuộc sống của bạn càng có ý nghĩa, và càng thêm tốt đẹp hơn
Theo Phununews
Thư vợ gửi chồng trước trận chung kết Euro Vào bán kết Đức và Wales ngã ngựa/ Còn lại Bồ hoặc Pháp sẽ lên ngôi/ Ngay lúc này em chỉ ước cục xôi/ Vì sáng nay chẳng có chi vô bụng. Đội tuyển Pháp tại Euro 2016. Ảnh: Internet. Anh thương yêu! Em viết cho anh bức thư này lần cuối Cũng là khi trận chung kết sắp diễn ra rồi Euro...