Trong đám cưới em chồng, mẹ chồng vui quá hóa chủ quan, vô tình để lọt thông tin này, cô vội vàng chạy về nhà thay khóa cửa
Một số bà mẹ chồng, một mặt luôn coi con dâu như người dưng nước lã nhưng mặt khác lại đòi hỏi con dâu phải đối đãi với mình và người nhà mình như ruột thịt.
Bà mẹ chồng nực cười qua lời kể của cô con dâu trong bài này là một ví dụ.
Từ xưa đến nay, mối quan hệ mẹ chồng – con dâu là khó hòa hợp nhất, sở dĩ có điều này không chỉ vì giữa hai bên có khoảng cách thế hệ, mà quan trọng nhất là liên quan đến vấn đề huyết thống. Ngay cả khi con dâu đã bước vào cửa nhà, mẹ chồng vẫn coi họ như người ngoài, luôn đề phòng vì sợ sẽ gây tổn thất cho bản thân, điều này có thể hiểu được. Nhưng một số bà mẹ chồng, một mặt luôn coi con dâu như người dưng nước lã nhưng mặt khác lại đòi hỏi con dâu phải đối đãi với mình và người nhà mình như ruột thịt. Bà mẹ chồng nực cười qua lời kể của cô con dâu dưới đây là một ví dụ!
Tâm sự của cô con dâu:
“Tôi là Vân. Tôi và chồng quen nhau khi còn học đại học. Sau tốt nghiệp, chúng tôi vào học việc ở chung một công ty. Có lẽ là bởi duyên số nên chúng tôi đến với nhau.
Gia đình chồng ở nông thôn, điều kiện không được như nhà tôi, dưới còn có một em trai đang còn đi học. Cha mẹ tôi cảm thấy điều kiện nhà anh không tốt, đã chủ động lấy tiền cho tôi mua một căn nhà trong thành phố, mặc dù diện tích không lớn, nhưng trang trí rất ấm áp. Ngược lại, lúc kết hôn, mẹ chồng hứa cho vợ chồng tôi 200 triệu nhưng cuối cùng chỉ được một nửa.
Video đang HOT
(Ảnh minh họa)
Bạn bè thân thiết điều khuyên tôi không nên gả về nhà anh. Nhà cửa không lo được, đến tiền hứa hôn cũng không giữ đúng lời. Nhưng tôi vẫn cho rằng vợ chồng với nhau, chỉ cần một lòng thì sau này chuyện gì cũng có thể tốt lên. Với sự giúp đỡ của cha mẹ tôi, chồng tôi và tôi mở một cửa hàng thực phẩm và đồ uống, kinh doanh cũng tốt, nửa năm trở lại, thu nhập một năm tăng gấp đôi. Năm ngoái chúng tôi đã mua một chiếc xe hơi, năm nay mua một ngôi nhà mới, hai vợ chồng đang xem xét việc có con trong tương lai gần nên chọn nhà gần nơi có nhiều trường học.
Lúc em chồng còn đang đi học, vợ chồng tôi không những cấp dưỡng cho mẹ chồng về hưu mà còn chịu mọi chi phí sinh hoạt cho cậu em. Dẫu vậy, chúng tôi cũng không so đo tính toán nhiều, dù sao cũng là người một nhà. Khi em trai chồng đến tuổi kết hôn, mẹ chồng trực tiếp đến gặp tôi, nói: “Con dâu, 200 triệu mẹ cho hai đứa hồi mới cưới, trả lại mẹ nhé. Em trai chồng con chuẩn bị cưới vợ nên cần tiền”. Lúc này tôi mơ hồ nhớ lại, rõ ràng mẹ chồng chỉ đưa 100 triệu, lấy đâu ra 200? Ngay cả là 200 triệu thì đó cũng là tiền của tôi!
Vì không muốn chồng bị đặt vào thế tiến thoái lưỡng nan nên tôi cũng ngậm đắng nuốt cay mà chấp nhận đưa 200 triệu cho mẹ chồng. Lại chẳng ngờ không lâu sau, bà đến gõ cửa nhà tôi một lần nữa: “Con dâu, bây giờ các con có hai căn nhà, em chồng con lại không có cái nào, chi bằng con cho chúng ta mượn căn con vừa mua, để thằng bé cưới vợ trước”. Đến nước này, tôi rất tức giận, căn nhà mới tôi vừa mua còn chưa kịp ở, cớ gì lại phải cho người khác mượn? Tuy nhiên, dưới sự thuyết phục của chồng, tôi một lần nữa nhượng bộ, giới hạn kiên nhẫn của tôi là đợi đến khi chúng tôi có con, gia đình em trai chồng phải chuyển đi nơi khác.
Ngày cưới em chồng, mẹ chồng cười không khép miệng lại được, hơn nữa uống chút rượu nên không kiểm soát được bản thân. Lúc lâng lâng tâm sự với thân hữu gần xa thì buột miệng nói: “Con trai nhỏ của tôi kết hôn, tôi cho vợ chồng nó 200 triệu hồi môn. Bọn nó dùng số tiền này, vay thêm ít nữa mua xe ô tô. Còn nhà là do anh trai nó mua cho, chuẩn bị sửa sang lại cho đẹp hơn. Sau này tôi làm mẹ cũng có thể hưởng phúc.”
(Ảnh minh họa)
Lúc ấy tôi đặc biệt tức giận, chuyện hồi môn không nói, vậy mà còn có chủ ý sửa sang rồi định “cắm rễ” ở nhà tôi, sau này nhất định “mời” đi rất khó. Để kịp thời ngăn chặn “tai ương”, tôi vội vàng lái xe về nhà lấy sổ đỏ đem đến cất ở nhà mẹ đẻ, sau đó thay khóa cửa, để xem về sau họ còn dám coi tôi như con rối chỉ đâu làm đấy nữa không?”
Trước khi đi họp lớp, tôi nấu cho mẹ chồng nồi thịt kho để rồi lúc về nhà chứng kiến cảnh tượng bủn rủn tay chân
Nhìn mẹ chồng khổ sở bên mâm cơm, tôi không kìm được nước mắt.
Mẹ chồng tôi năm nay 68 tuổi, sống một mình dưới quê. Bên cạnh nhà bà là gia đình chú út, thi thoảng cũng chạy qua chạy lai thăm nom chăm sóc mẹ. Trong khi đó vợ chồng tôi ở trên thành phố, không có nhiều dịp được về quê chơi với mẹ chồng. Phần vì đường xá xa xôi, thêm nữa công việc bận bịu tối ngày, thành ra lâu lâu mới tổ chức một buổi gia đình sum họp. Trong nhà ngoài chồng tôi là con cả, chú út thì còn có 2 cô em chồng nữa.
Trước đây, khi bố chồng còn sống, tôi thấy mẹ chồng không phải là người quá hiền lành, thậm chí đã có khoảng thời gian tôi thấy sợ bà ấy. Tất nhiên tôi vẫn hiểu rằng mối quan hệ mẹ chồng - nàng dâu chưa bao giờ là điều dễ dàng, nhưng mẹ chồng rất lạnh lùng, không mấy khi vỗ về các con như nhà khác. Thậm chí, thời gian đầu lúc tôi mới lấy chồng, mẹ chồng còn hay xăm soi về những thú vui của tôi từ quần áo cho tới ăn uống, kiểu tóc...
Ấy vậy mà bố chồng mất đi, mẹ chồng dường như trở thành một người hoàn toàn khác. Bà trầm xuống, ít nói, hay buồn và chẳng còn tâm sự gì với con trai cả nữa. Thực ra mất đi người bạn đời thì ai cũng buồn khổ, nhưng phận làm con chúng tôi chẳng biết giúp gì cả. Nếu bà ấy muốn vực dậy tinh thần thì chỉ có nhờ vào chính bản thân mình thôi.
Ảnh minh họa.
Cũng từ thời gian đó, tôi quan tâm, hỏi han và động viên mẹ chồng nhiều hơn, dần xóa đi khoảng cách ác cảm giữa cả hai. Điều mà tôi lo lắng nhất là vợ chồng con cả lẫn hai cô con gái ở xa, có mỗi chú út là gần đó thì không biết họ có quan tâm mẹ chồng không. Dù sao bà ấy cũng đã có tuổi, nhiều thứ phải nhờ đến giúp đỡ của người khác.
Điều tôi lo thứ hai là em dâu út cũng là người không ưa gì mẹ chồng. Sau khi về làm dâu nhà này, cô ta đã làm một vách ngăn vững chắc cô lập nhà mẹ chồng với nhà mình. Đợt đó ai cũng phản đối, chỉ riêng người phụ nữ này vẫn lên tiếng bảo vệ quan điểm. Em dâu út nghĩ rằng làm như thế để tránh xảy ra xích mích, dòm ngó giữa mẹ chồng, nàng dâu. Tư tưởng kiểu đó là đủ hiểu con người này đáng sợ tới mức nào.
Tôi cứ ngỡ rằng em dâu sẽ không gây khó dễ hoặc lợi dụng mẹ chồng vì mục đích riêng, nhưng nào ngờ mới đây, tôi đã phát hiện ra một chuyện tày đình. Ả ta thật quá đáng vượt ngoài sức tưởng tượng.
Hôm đó tôi về quê thăm mẹ chồng và cũng để đi họp lớp luôn. Lớp cấp 3 của tôi hàng bao nhiêu năm không gặp nhau bây giờ mới có dịp đông đủ. Sẵn tiện về quê, tôi mua rất nhiều đồ ăn, quần áo cho mẹ chồng. Đặc biệt, đích thân tôi còn vào bếp nấu cho bà một nồi thịt kho. Tài nấu nướng của tôi rất tốt, thậm chí mẹ chồng còn từng bảo rất mê món thịt kho mà con dâu trưởng hay làm. Tôi nấu trong một nồi khá nhiều thịt, để trên bếp và bảo mẹ chồng cứ lấy mà ăn.
Ảnh minh họa.
Sau đó, tôi xin phép đi họp lớp. Đi khoảng vài cây mới nhớ ra mình đãng trí quên điện thoại ở nhà, tôi vòng xe về lấy. Thực ra buổi họp lớp đó tôi cũng muốn được chụp ảnh cùng các bạn nên mới coi trọng chiếc điện thoại đến thế. Về tới nhà, tôi chứng kiến cảnh tượng bủn rủn chân tay: Mẹ chồng đang ngồi ăn trên mâm cơm chỉ có mỗi tép và bát canh rau muống. Bỗng lòng tôi rưng rưng, khóe mắt cay cay ướt lệ. Tôi cũng bất ngờ nhưng nghĩ là bà ấy quên không mang thịt kho ra ăn.
Vì vẫn còn nhiều thời gian nên tôi vào bếp thì không thấy nồi thịt kho đâu cả. Tôi hỏi mẹ chồng thì bà nói em dâu đã mang nồi thịt ấy về nhà ăn, nói là xin vài miếng mà chưa thấy đem trả. Tôi nổi giận ngay lập tức, song phải nói với mẹ chồng là để tối con về nấu cho mẹ một nồi khác.
Sang ngày hôm sau, tôi đã qua tận nhà em dâu để mắng cho ả ta một trận vì tội vô duyên, bất hiếu. Đồng ý là nồi thịt kho đầy đặn, nhưng đừng vì thế mà làm hình ảnh của mình xấu xí trong mắt người khác. Cô ta chẳng thèm đáp lại, còn ngỗ ngược nói sẽ đền mẹ chồng nồi thịt kho khác là được. Thái độ như vậy thật khó để chấp nhận. Ôi tôi rất thương mẹ chồng khi phải sống gần đứa con dâu không biết điều mà còn vô duyên như vậy. Chưa từng thấy một ai trơ trẽn giống cô ta!
Làm mai cho em chồng với anh chàng đẹp trai lương tháng 30 triệu, nhưng em ấy gào thét một câu khiến tôi tức giận bỏ nhà ra đi Rõ ràng tôi có ý tốt, thế mà em chồng lại nói ra những lời quá quắt với chị dâu. Chúng tôi lấy nhau 9 năm, có hai con và đang sống chung với bố mẹ. Chúng tôi cũng có điều kiện ra ở riêng nhưng bố chồng không muốn xa các cháu. Chồng tôi rất nghe bố nên tôi phải cam chịu...