Trao cái ngàn vàng cho người cũ vì chê chồng xấu
Cô ấy nói tôi quá xấu, trao cái ngàn vàng cho tôi thì… quá phí. Vì vậy cô ấy lén lút qua lại với tình cũ.
Còn khoảng hơn 1 tháng nữa tôi sẽ chính thức lấy vợ. Lẽ ra những ngày này tôi phải hạnh phúc, tươi vui lắm nhưng trái ngược hoàn toàn, tôi đau đầu, khổ tâm và tức tối vô cùng. Tôi cũng không biết phải làm gì khi phát hiện ra sự thật này nữa. Trong đầu tôi xuất hiện suy nghĩ, hay là hủy hôn đi nhưng tôi lại sợ không dám làm! Mong mọi người hãy cho tôi một lời khuyên.
Tôi năm nay 27 tuổi, vợ sắp cưới của tôi 24. Chúng tôi ở gần nhau, cách nhau khoảng 5, 6 nhà thôi. Từ ngày bé tôi đã thích cô ấy rồi nhưng cô ấy không để ý đến tôi vì chê tôi xấu. Thực sự ngoại hình của tôi không được ưa nhìn cho lắm. Tôi thấp bé, còi cọc, mặt cũng xấu xí. Mọi người chỉ khen tôi tốt tính, chăm chỉ chứ chưa ai dám đánh giá về ngoại hình của tôi bao giờ. Tôi biết tôi xấu nên trong cách sống tôi luôn cố gắng chan hòa với mọi người. Vì vậy mà nhiều người rất yêu quý tôi.
Cô ấy đồng ý làm vợ tôi vì tôi có điều kiện tốt để lo cho cô ấy (Ảnh minh họa)
Gia đình tôi cũng thuộc hàng khá giả nhưng bố mẹ tôi hiền lành lắm. Tôi thích cô ấy từ ngày nhỏ nhưng lớn lên nhìn cô ấy yêu đương, cặp kè với mấy anh chàng đẹp trai, ga lăng đó tôi buồn lắm. Thế nhưng không hiểu vì sao, khi cô ấy biết tôi có tình cảm với cô ấy, cô ấy đã suy nghĩ một thời gian rồi nhận lời yêu và lấy tôi. Chúng tôi yêu nhau hơn 2 năm nhưng chưa bao giờ tôi dám đòi hỏi “chuyện ấy”. Nhìn chung chúng tôi yêu nhau khá êm đềm. Cô ấy thích gì tôi cũng mua cho, chiều chuộng, chăm sóc. Cô ấy cũng tự nhận may mắn khi yêu tôi. Tôi cứ ngỡ cô ấy là người hiểu chuyện, trân trọng tính cách tôi, không quan tâm tới ngoại hình của tôi xấu hay đẹp. Vì nghĩ thế nên tôi càng yêu, càng chiều cô ấy hơn.
Cách đây hơn 1 tháng, sau gần 2 năm yêu nhau hai gia đình đã làm lễ dạm ngõ nhưng tới tháng 8 này chúng tôi mới cưới. Cuộc sống của tôi tươi vui từ khi hai đứa chính thức được gia đình thừa nhận. Cho tới cách đây hơn 2 tuần, tôi tình cờ phát hiện ra một sự thật. Lần đó sang nhà cô ấy chơi, cô ấy vội chạy đi mua thuốc cho mẹ nên tôi lên phòng cô ấy chơi. Tôi đã đọc được toàn bộ nội dung cô ấy chat với bạn thân. Cô ấy nói với người bạn đó rằng không yêu tôi nhưng chắc chắn sẽ lấy tôi. Nếu nói yêu thì cả đời này cô ấy chỉ yêu cái tên người yêu cũ đó. Cô ấy còn chia sẻ, cô ấy đã định giữ cái trong trắng nhất cho chồng nhưng từ khi quyết định yêu tôi cô ấy không nghĩ vậy nữa. Cô ấy tìm gặp người yêu cũ khi đã là bạn gái tôi để cùng anh ta làm “chuyện đó”. Nguyên văn lời cô ấy nói với bạn là: “Tao cũng đã giữ gìn, định trao cho chồng cái ngàn vàng nhưng từ khi yêu ông Hạnh tao lại thấy thiệt thòi quá khi làm như vậy. Ông ấy vừa xấu, vừa lùn, mặt lại còn đần đần trông chán chết. Nghĩ tới việc trao cái trinh trắng cho ông ta thật là quá chán. Vì thế tao quyết định dành tặng nó cho người yêu cũ. Người yêu cũ của tao quá đẹp trai, cao to chứ không chán như lão Hạnh”.
Thì ra, vợ sắp cưới của tôi chia tay người yêu cũ vì anh ta không có những điều kiện tốt như tôi. Anh ta nghèo, công việc không ổn định, gia đình lại khó khăn hơn, xa xôi… Vì những điều đó mà vợ sắp cưới của tôi quyết định bỏ anh ta để đến với tôi. Nghe nói khi cô ấy chia tay, anh chàng kia đã khóc lóc rất nhiều. Nhưng rồi vợ sắp cưới của tôi quyết định dùng “cái ngàn vàng” để bù đắp cho anh ta. Khi đã yêu tôi rồi hai người họ vẫn lén lút qua lại với nhau. Cô ấy và hắn ta chỉ dừng lại sau đám dạm ngõ của chúng tôi.
Video đang HOT
Cô ấy nói tôi quá xấu, trao cái ngàn vàng cho tôi thì… quá phí. Vì vậy cô ấy lén lút qua lại với tình cũ. (Ảnh minh họa)
Tôi không phải là người coi trọng chuyện trinh tiết. Ngay từ đầu tôi đã xác định dù cô ấy không còn trong trắng đi chăng nữa cũng chẳng sao. Nhưng hôm đó khi đọc được những dòng chữ ấy, tôi thấy không thể nào chấp nhận được. Vấn đề không phải là cô ấy mất đi sự trong trắng mà cái cách cô ấy nghĩ, làm mới khiến tôi thất vọng. Cô ấy đã nhận lời yêu tôi mà vẫn ngủ với tình cũ. Cô ấy còn thiếu tôn trọng tôi đến mức cho rằng trao đời con gái cho tôi là uổng phí nên cô ấy dành tặng nó cho người khác. Chẳng thà trước khi đến với tôi cô ấy cứ ngủ với ai tùy thích chứ khi nhận lời yêu tôi rồi mà cô ấy còn làm vậy thì làm sao tôi chịu được. Từng câu, từng chữ mà cô ấy nói tôi đều đọc được sự coi thường dành cho tôi. Cô ấy chê tôi xấu không tiếc lời khiến tôi xót xa lắm. Lời nói của cô ấy ngoa ngoắt, một người dưng chắc cũng không lỡ nói vậy với tôi, thế mà… Cô ấy chẳng những chê xấu mà còn lén lút vụng trộm với anh ta sau lưng tôi. Hơn nữa con người cô ấy quá đáng sợ. Cô ấy yêu anh chàng kia nhưng vẫn sẵn sàng “đá bay” anh ta chỉ vì anh ta không có điều kiện như tôi. Trong phút chốc, từ một tình yêu vô bờ dành cho vợ sắp cưới, giờ tôi chỉ còn cảm thấy ghê tởm mà thôi. Liệu tôi có nên hủy hôn hay không?
Theo webphunu
Tôi ước mình không còn "cái ngàn vàng" trước khi kết hôn
Có ai như tôi không, đêm tân hôn nằm khóc thút thít nhớ người cũ, ước được người cũ lấy đi cái ngàn vàng của mình chứ không phải chồng, ước mình chưa từng lấy chồng.
Đêm tân hôn khóc thút thít nhớ người cũ, ước được người cũ lấy đi cái ngàn vàng.
Tôi ước mình không còn trong trắng trước khi kết hôn
Có ai như tôi không, đêm tân hôn nằm khóc thút thít nhớ người cũ, ước được người cũ lấy đi cái ngàn vàng của mình chứ không phải chồng, ước mình chưa từng lấy chồng.
Tôi 26 tuổi, có một tình yêu tuyệt vời cho đến khi kết hôn. Không dám tự khen mình nhưng đánh giá người ngoài về tôi rất có sức hấp dẫn. Tôi thích son phấn giày dép, tự làm đẹp cho bản thân nên nhiều người đàn ông đến với mình đều do xao xuyến ngoại hình. Tôi trước đây hay cho mình một giá trị nhất định nên không nhận lời quen ai, quan niệm không quen thì thôi, quen phải quen cho đáng.
Rồi tôi gặp anh, si mê anh vô cùng. Chúng tôi yêu nhau nhiều lắm, cả hai đều ngọt ngào nên chả bao giờ cãi nhau. Một thời gian dài quen nhau, anh bắt đầu tìm cách đưa tôi lên giường. Anh là dân du học nên không câu nệ chuyện trinh tiết, nhưng tôi là gái truyền thống nên đã giận dỗi khi anh ngỏ lời trực tiếp với mình.
Sau thời gian đó anh cũng không hành động tương tự nữa, tỏ ý trân trọng tôi. Tôi hiểu nên càng yêu anh hơn. Đến một ngày, cảm xúc không kìm nén nổi anh đã làm những hành động khiến tôi cũng thiếu kiềm chế. Tôi vẫn nhớ mãi cảm giác lần đầu tiên bàn tay anh chạm vào người tôi, dù rất muốn nhưng tôi giật ra và để anh vô cùng hụt hẫng.
Tôi hỏi nếu gìn giữ như này anh sẽ càng yêu hơn không? Anh trả lời: "Cái đó là một bước tiến của tình yêu, nó sẽ làm ta yêu nhau hơn. Tất nhiên anh tôn trọng sự quyết đoán trong con người em, nhưng em giống như đem trinh tiết ra để trói buộc mình vậy. Anh nhận thấy em cũng rất muốn hòa vào anh cơ mà". Tôi thật sự tự ái vì câu nói đó.
Tôi nghĩ mình không mất sự trong trắng thì mới có giá trị, làm tình yêu hai đứa thêm mặn nồng hơn, vậy mà hình như đối với anh thì không. Đỉnh điểm mâu thuẫn là đến khi tôi phát hiện anh hay xem và tìm hiểu về tình dục, tôi thấy thật kinh khủng và vội vàng nói chia tay vì ghê sợ con người chỉ biết nghĩ đến chuyện giường chiếu.
Anh điềm tĩnh đến nỗi tôi phát sợ và nói: "Anh cho em thời gian 3 ngày để suy nghĩ kỹ và rút lại lời nói của mình, chúng ta còn rất yêu nhau nhưng em ngày càng quá quắt. Nếu đối với em chuyện chia tay dễ như thế thì cưới nhau bao nhiêu mâu thuẫn em sẽ đòi ly hôn anh sao? Vả lại trinh tiết có ăn được không mà em cứ giữ khư khư và tự bực mình với anh".
Lúc đó tôi không thấy mình sai gì cả mà anh mới là kẻ không ra gì. Tôi từ chối suy nghĩ rồi dùng dằng "Mình chia tay luôn đi". Mối tình đẹp kết thúc với tôi như vậy, đầy đau đớn, tiếc nuối, tủi hờn. Anh vì quá đau buồn mà cũng trở về nước, từ đó không còn liên lạc với tôi nữa. Thời gian sau tôi cũng hẹn hò, đi chơi với nhiều người nhưng không ai bằng anh nên không thể quen ai khác được.
Rồi một ngày tôi gặp được người đàn ông khác (chồng hiện tại) trong lúc đi làm thẻ ngân hàng. Vì có một số trục trặc nên chúng tôi có duyên gặp gỡ. Anh là giám đốc ngân hàng, con nhà gia giáo quyền quý, thêm nữa lại con một, cùng là quan chức như nhà tôi. Lúc gặp anh tôi 25 tuổi, hợp đủ mọi bề nên chúng tôi quyết định tiến đến hôn nhân trong vòng một năm.
Trong một năm đó, anh cũng nhiều lần gạ gẫm nhưng tôi nghĩ anh thử nên nhất quyết từ chối và tha thứ chứ không hờn trách như người cũ. Nhà chồng tôi cũng mê tín và coi trọng chuyện trinh tiết cực kỳ nên khi bước về làm dâu nhà anh tôi rất tự tin. Bạn bè nhìn tôi với ánh mắt ngưỡng mộ vì chồng giàu có, nhà xe đầy đủ, ôsin hầu tận nơi, không phải đụng tay đụng chân gì. Chúng tôi tổ chức lễ cưới thật hoành tráng và đêm tân hôn đúng nghĩa.
Tôi chọn một chiếc váy trắng tinh khiết, sẵn sàng trao cái ngàn vàng đã gìn giữ bấy lâu, thứ làm tôi mất đi tình yêu ngọt ngào nhất, đau khổ nhiều năm vì da diết nhớ người cũ. Chồng mở hộp tủ lấy miếng vải lót cho tôi nằm, rồi lấy một chai thuốc hỗ trợ bảo tự bôi đi. Tôi tủi thân nhiều nhưng vẫn mong chờ điều gì đó. Chồng nói kê thế để đỡ phải giặt ga giường, sáng mai mẹ kiểm tra cho dễ. Tôi tức tối ngồi dậy, cầm chai thuốc đưa cho anh, rồi ôm gối xuống dưới nằm.
Chồng biết vợ giận nên nhẹ nhàng bảo sẽ giúp, nói tôi thông cảm vì hôm nay anh hơi mệt nên nhanh nhanh rồi đi ngủ. Chồng lấy đi cái ngàn vàng trong tích tắc, không chút cảm xúc, không chút ý nghĩa. Tôi thất vọng và đau đớn vô cùng. Xong nhiệm vụ chồng lăn ra ngủ, bảo tôi mặc áo vào rồi quay lưng về phía tôi. Có ai như tôi không, đêm tân hôn nằm khóc thút thít nhớ người cũ, ước được làm chuyện này với anh ấy. Ước được người cũ lấy đi cái ngàn vàng của mình chứ không phải chồng, ước mình chưa từng lấy chồng.
Tôi không biết anh lại đổi khác sau một đêm như vậy. Lúc đó cứ nghĩ mới một ngày làm vợ đã thế này, thử hỏi sau này sống ra sao? Tôi thực sự muốn ly hôn, tự nhiên giờ mới thấy cái giá của việc gìn giữ cái ngàn vàng lại tệ hại thế này, người yêu xưa nói đúng: Trinh tiết có ăn được không? Rõ ràng là không ăn được, nhưng nó khiến người ta trở thành nô lệ, có khi phải đánh đổi một đời con gái.
Làm phụ nữ khổ đủ đường, tôi giờ đây lại ganh tỵ với bạn bè. Chúng nó quen nhau, trao thân cho nhau và rồi yêu say đắm, đến ăn ở với nhau cũng hạnh phúc. Còn nhớ một đứa bạn, tôi từng khinh khỉnh coi thường vì nóquan hệ trước hôn nhân, nó nói: "Phải thử chứ, ai biết được ông đó bị yếu sinh lý hay bạo lực tình dục. Thử trước biết đường mà né, chứ lấy nhau rồi giấy tờ hôn thú, né nhau thế nào". Tôi thấy đúng, nhất là trường hợp của mình bây giờ.
Tôi và chồng mới cưới nhau được một tuần nhưng đó là lần duy nhất anh đụng vào người tôi. Tôi chán nản và nhớ người yêu cũ nhiều, giờ có nên ly hôn ngay không? Tôi dằn vặt và không có lối thoát rồi, cần một bờ vai nương tựa nhưng không có ai, càng không thể kể bố mẹ nghe chuyện này. Hãy giúp tôi!
Theo Phunutoday
Đổi "cái ngàn vàng" lấy việc và qua tay 4 gã đàn ông nơi xứ người Hôm chia tay ở máy bay, anh không quên dặn tôi "em nhớ đi vá cái đó rồi hãy lấy chồng, đàn ông ở Việt Nam không thích phụ nữ đã mất trinh đâu em. Anh chỉ mong em được hạnh phúc". Tôi chỉ học hết lớp 9, sau đó đi làm công nhân may ở thị trấn Quỳnh Phụ, tỉnh Thái Bình,...