Trận hỗn chiến giữa 4 người nhiễm HIV giữa trung tâm Sài Gòn
Cả gia đình sống ở Mỹ, chỉ một mình thui thủi ở quê nhà, lại nhiều tiề.n bạc, bị bạn xấu rủ rê, Hạnh dần chìm vào khói thuố.c của nàng tiên nâu…
Sau quãng thời gian ăn chơi sa đọa, chàng trai dính phải căn bệnh thế kỷ lúc nào không hay. Tới lúc gia đình chuẩn bị đưa Hạnh sang Mỹ định cư, mới tá hỏa phát hiện sự thật đau lòng.
Vợ đán.h nha.u, chồng mấ.t mạn.g
Lê Quang Hạnh (SN 1982, ngụ TP.Biên Hòa, tỉnh Đồng Nai) sinh ra trong một gia đình tương đối khá giả. Gia đình có 5 chị em, Hạnh là út và cũng là con trai duy nhất của gia đình. Chính vì vậy, dù cả nhà đều qua Mỹ làm ăn sinh sống, vẫn quyết để Hạnh ở lại quê nhà, để sau này khôn lớn còn lo việc khói nhang cho ông bà tổ tiên.
Bị cáo phải ra tòa sau trận ẩu đả khiến một người bỏ mạng
Cả gia đình cưng chiều “cậu ấm”, tạo mọi điều kiện tốt nhất mong Hạnh trở thành người tài, người tốt. Tuy nhiên, sẵn tiề.n lại thiếu sự kèm cặp của gia đình, học hết lớp 11, Hạnh đã nghỉ giữa chừng, đi theo đám bạn xấu. Dù được gia đình tiếp tục tạo điều kiện cho học nghề sửa chữa ô tô, Hạnh vẫn không thể bỏ ăn chơi sa đọa. Kết cục, “cậu ấm” này đã dính vào nghiệ.n ma túy, nặng đến mức từ hút chuyển sang chích.
Trầy trật mãi, Hạnh cũng học nghề xong. Gia đình vui mừng, chuẩn bị mọi điều kiện cho Hạnh qua Mỹ định cư. Thế nhưng, mọi hy vọng đã hoàn toàn tan biến khi họ phát hiện con mình đã nhiễm HIV.
Đau buồn, tủ.i nhụ.c, xấu hổ, Hạnh bỏ nhà xuống TP.Hồ Chí Minh lang thang rồi sống chung với một cô gái tên Mai Thu Uyên (SN 1982) cũng bị nhiễm HIV. Bệnh của cả hai dần tiến triển xấu, nhưng được sự động viên của mọi người nên họ cũng dần nguôi ngoai.
Nghĩ mình phải làm một việc gì đó có ích cho xã hội những ngày cuối đời, vợ chồng Hạnh đã tình nguyện xin vào làm “đồng đẳng viên” tại một trung tâm học tập cộng đồng trên địa bàn TP.HCM. Hàng ngày, hai người cùng tới trung tâm để vừa được uống thuố.c cai nghiệ.n, vừa đi động viên những người cùng cảnh ngộ. Đêm đêm, họ lại âm thầm tìm tới gầm cầu, nghĩa trang hoặc những cung đường nóng về nạn tiêm chích, mại dâm để phát ba.o ca.o s.u, bơm kim tiêm cho gái bá.n dâ.m và những người tiêm chích m.a tú.y.
Video đang HOT
Công việc dù vất vả, vẫn khiến vợ chồng Hạnh khuây khỏa, có thêm niềm vui sống. Họ cũng dần tìm hiểu việc sinh nở trong điều kiện cả hai vợ chồng đều nhiễm HIV. Qua tư vấn, họ biết tỷ lệ lây nhiễm từ mẹ sang con chỉ là 3%, do vậy đều rất hy vọng có người nối dõi.
Giữa năm 2013, người vợ mang bầu. Hạnh phúc sắp có đứa con, hai người càng tích cực điều trị, để đủ sức khỏe làm việc và dưỡng thai. Tuy nhiên niềm vui chưa được bao lâu đã vụt lụi tàn bởi một biến cố xảy ra ngay trong chính những người cùng cảnh ngộ.
Giống với vợ chồng Hậu, vợ chồng Đoàn Đức Anh (SN 1974, ngụ quận Bình Thạnh) cũng là những người nghiệ.n ma túy và nhiễm HIV. Hàng ngày họ cũng đến trung tâm để uống thuố.c và đi làm đồng đẳng viên.
Ngày 11/8/2013, khi đến trung tâm uống thuố.c, vợ chồng Hạnh được một số người cùng cảnh ngộ cho biết vợ chồng Anh nó.i xấ.u mình. Cảm thấy bị xúc phạm, vợ chồng Hạnh đã tìm gặp để nói chuyện. Hai bên xảy ra cãi vã, sau đó hẹn nhau ở một quán cà phê trên đường Điện Biên Phủ (quận Bình Thạnh) giải quyết dứt điểm.
Vừa nhìn thấy nhau, hai người vợ đã lao vào đán.h nha.u chí tử. Không chịu đứng nhìn, Anh cũng chạy vào đán.h hùa với vợ mình. Vợ Hạnh té ngã, còn bị Anh ngồi đè lên người. Quá bức xúc vì “hai đán.h một”, hơn nữa để bảo vệ bào thai trong bụng vợ mình, Hạnh chạy vào can ngăn. Bị Anh hung hăng lấy tuốc nơ vít đâ.m, Hạnh tức giận rút dao giấu trong người, vung một nhát vào cổ đối thủ. Thấy nạ.n nhâ.n gục ngã, Hạnh lên xe chở vợ tẩu thoát. Dính vết thương chí mạng, nạ.n nhâ.n tử vong trên đường đi cấp cứu. Biết mình gây trọng tội, một ngày sau, Hạnh ra công an đầu thú.
Gia đình bị cáo đa.u đớ.n trước tội ác của kẻ giế.t ngườ.i
Tuyệ.t vọn.g vì “tuyệt tự”
Hành vi giế.t ngườ.i của bị cáo đã bị VKS TP.Hồ Chí Minh đề nghị mức án từ 13 đến 15 năm tù. Tuy nhiên tại phiên xử ngày 19/3, TAND TP.Hồ Chí Minh đã tuyên phạt bị cáo 17 năm tù, đồng thời yêu cầu bị cáo bồi thường cho gia đình nạ.n nhâ.n 75 triệu đồng tiề.n mai táng, tổn thất tinh thần. Tại phiên tòa, bị cáo mắt nhắm nghiền, mặt cúi xuống đất với dáng vẻ hối lỗi. Khi được nói lời sau cùng, bị cáo quay lại xin lỗi gia đình bị hại, cảm ơn gia đình bị hại đã làm đơn bãi nại cho bị cáo.
Bào chữa cho bị cáo, luật sư Vũ Quang Đức, Đoàn Luật sư TP.Hồ Chí Minh đã đưa ra những câu chuyện đầy nước mắt về cuộc đời thân chủ mình. “Bị cáo là đứa con trai duy nhất trong gia đình. Bao nhiêu hy vọng về nối dõi tông đường gia đình đều mong chờ vào bị cáo. Thế nhưng chỉ vì không làm chủ được bản thân, bị cáo sa ngã vào con đường bệnh tật khiến cho bao hy vọng của gia đình tan biến. Vợ chồng bị cáo quyết chí trước lúc “đi xa” cũng phải có một đứa con. Khi vợ mang bầu, bị cáo đã cật lực làm lụng, cố gắng làm người tốt để bảo vệ giọt má.u quý giá của mình. Chính vì vậy, khi thấy vợ chồng bị hại tấ.n côn.g vợ mình, bị cáo bức xúc mới gây nên tội”, luật sư Đức phân tích.
Vị luật sư cũng tâm sự thêm: “Khi được chỉ định vụ này, tôi đã liên lạc với vợ Hạnh để tìm hiểu tình hình. Vợ Hạnh khóc lóc thảm thiết cho biết đã phá cái thai đó vì chồng phạm tội giế.t ngườ.i phải đi tù, một mình bị nhiễm HIV giai đoạn cuối, khi sinh con ra sẽ không có ai chăm sóc. Nghe tôi nói lại chuyện đó, bị cáo đã trào nước mắt. Anh ta suy sụp hẳn bởi bao hy vọng có giọt má.u để lại cuộc đời đã chấm hết”.
Gia cảnh bị hại cũng có nhiều điểm tương đồng với bị cáo. Bị hại sinh ra trong một gia đình đông anh chị em, bố mất sớm, mẹ đi thêm bước nữa. Các anh chị cũng đều qua Mỹ sinh sống, chỉ có Anh ở nhà với bố mẹ. Anh lấy vợ sớm, sau khi có hai con thì l.y hô.n. Thời điểm này, bố mẹ Anh cũng “đường ai nấy đi”, Anh về nhà cha dượng sống rồi đi phụ xe cùng cha dượng. “Chỉ được một thời gian nó rơi vào nghiệ.n ngập. Trước lúc b.ị giế.t mấy tháng, nó quen với một cô gái cùng hoàn cảnh, rủ nhau ra ngoài sống chung như vợ chồng. Ai dè nó lại ra đi đột ngột như vậy”, bố dượng nạ.n nhâ.n cho biết.
Phiên tòa khép lại với không ít lời bàn tán. Nạ.n nhâ.n và hun.g th.ủ, hai con người ở hai nơi khác nhau nhưng lại có hoàn cảnh khá tương đồng. Cùng rơi vào nghiệ.n ngập rồi nhiễm căn bệnh thế kỷ, vậy mà họ không biết cảm thông cho nhau, trái lại còn gây nên oán thù. Kết cục, người vĩnh viễn ra đi, kẻ phải ngồi tù trong sự đa.u đớ.n bệnh tật, sự giày vò tâm can về cuộc đời bất hạnh của mình.
* Tên của các nạ.n nhâ.n đã được thay đổi theo quy định của Luật Phòng chống nhiễm vi rút gây ra hội chứng suy giảm miễn dịch ở người HIV/AIDS.
Theo Xa lộ Pháp luật
Hành trình gần 2.000km của thùng "cổ vật" chứa xá.c ngườ.i
Gần 11 năm trước, vào tháng 5-2003, tại TP.Hồ Chí Minh xảy ra một vụ án thuộc loại vô tiề.n khoáng hậu, chưa từng có trong "lịch sử tội phạm" ở Việt Nam.
Chỉ vì mâu thuẫn nợ nần, sau khi giế.t ngườ.i, hun.g th.ủ đã "đóng gói" xác nạ.n nhâ.n (là con người dì ruột của y) như một thùng "cổ vật" rồi thuê xe vận chuyển gần 2.000km, đem ra chôn giấu tại xã Phụng Châu, huyện Chương Mỹ, tỉnh Hà Tây.
Vụ mất tích của một chủ nợ
Khoảng 8 giờ ngày 11-5-2003, anh Nguyễn Trọng Nam (SN 1972, ngụ phường 5, quận Gò Vấp, TPHCM), điều khiển xe máy BS: 51TP-4010, chở vợ là Nguyễn Thị Thu Trang từ nhà riêng ở Gò Vấp về gia đình vợ ở xã Phú Xuân, huyện Nhà Bè rồi nói sẽ đến nhà Tiến "sông Đà" để đòi nợ và mất tích từ đó.
Tiến hành xác minh đơn của gia đình anh Nam, cơ quan điều tra được biết Tiến "sông Đà" tên thật là Nguyễn Văn Tiến (SN 1958, ngụ huyện Chương Mỹ, tỉnh Hà Tây), từng làm công nhân tại công trình thủy điện Sông Đà. Sau khi nghỉ việc, Tiến về Hà Nội làm nghề buôn bán đồ cổ, cưới người vợ thứ nhất và nhập hộ khẩu ở Cửa Đông, quận Hoàn Kiếm, sau đó mua nhà tại đường Nguyễn Chí Thanh, phường Ngọc Khánh, quận Ba Đình. Trong thời gian mua bán đồ cổ, Tiến thường xuyên chuyển hàng vào TPHCM và năm 2000, đã cưới vợ bé là chị Trần Thị Mỹ Hằng (ngụ phường Đa Kao, quận 1), là tiếp tân khách sạn Tân Hoàng Ngọc, quận 1.
Sau đám cưới, Tiến mua và xây căn nhà số 18 bis/43 Nguyễn Thị Minh Khai, quận 1 trị giá 169 lượng vàng SJC làm tổ uyên ương với người vợ trẻ hơn y gần 20 tuổ.i. Đến tháng 3-2003, Tiến và Hằng bán căn nhà trên với giá 620 lượng vàng SJC, rồi thuê căn nhà 18 bis/30B ở cùng hẻm, cách đó khoảng chục mét. Ở được hai tháng, đến ngày 16-5-2003 Hằng và Tiến đã trả nhà, chuyển sang thuê ở 48/18 Lam Sơn, phường 2, quận Tân Bình. Trong quá trình kinh doanh mua bán đồ cổ, Tiến có mượn Nam số tiề.n lớn nhưng không muốn trả (theo gia đình là 50 nghìn USD, tương đương khoảng 700 triệu đồng nhưng sau này Tiến chỉ thừa nhận 20 lượng vàng SJC).
Từ thông tin trên, các nhân viên điều tra lập tức tiến hành xác minh, Tiến "sông Đà" cũng được "hỏi thăm" song y chối phăng.
Manh mới từ 3 ly cà phê
Qua tổng hợp các nguồn tài liệu, ngày 9-8-2003 Cơ quan cảnh sát điều tra Bộ Công an đã cử cán bộ điều tra, trinh sát hình sự ra phía bắc bắt khẩn cấp Nguyễn Văn Tiến để điều tra làm rõ. Ít ngày sau (14-8), Tiến được di lý về Trại tạm giam Công an tỉnh Tiề.n Giang, tiếp tục bị các nhân viên điều tra của Tổng cục Cảnh sát thẩm vấn. Lúc đầu, việc xét hỏi Tiến cũng mới chỉ tập trung vào việc Nam có thực sự đến nhà Tiến ở 18 bis/30B Nguyễn Thị Minh Khai vào trưa 11-5 hay không, nhưng không đạt kết quả gì khả quan và Tiến vẫn một mực kêu oan.
Thấy không thể hy vọng gì vào sự "tự giác" của Tiến, cán bộ điều tra bèn... khơi gợi: "Anh nói trưa 11-5 ở nhà một mình, nhưng tại sao phải kêu đến ba ly cà phê?". Trước câu hỏi bất ngờ này, Tiến không kịp bịa chuyện, bèn khai nhận trưa hôm ấy có tiếp một người tên Ba (quê ở Biên Hòa) và có quan hệ bán đồ cổ, nhưng địa chỉ của Ba ở đâu thì y không biết. Cán bộ điều tra tiếp tục hỏi về mối quan hệ và địa chỉ của "anh Ba" thì y giở trò im lặng hoặc chỉ nói không quen thân, không biết rõ. Mấy ngày sau, thấy không thể ngậm miệng mãi, Tiến lại xì ra là đã đến nhà anh Ba một lần, nhưng chỉ biết đường đi chứ không biết địa chỉ cụ thể. Cán bộ điều tra liền đưa cho y cây bút và một tờ giấy để vẽ "phác đồ" đường đến nhà anh Ba. Sợ Tiến "xác định tọa độ" không chính xác, trưa 18-8-2003 cơ quan điều tra đã trích xuất Tiến ra khỏi trại đi Biên Hòa để làm "hoa tiêu" dẫn đường đến nhà anh Ba. Kết quả thật mỹ mãn, anh Ba có tên thật là Lê Văn Ba (thường gọi là "Ba Rắn" do nghề nghiệp, SN 1964, quê Quảng Nam, hiện ngụ ấp Đồng Nai, xã Hóa An) chuyên nghề mua bán cao trăn, cao khỉ...
Thực nghiệm điều tra theo lờ.i kha.i của Nguyễn Văn Tiến
Làm việc với cơ quan điều tra, anh Ba đã cung cấp nhiều chi tiết quan trọng giúp cho việc đấu tranh, xét hỏi Tiến "sông Đà". Khoảng 9 giờ ngày 11-5-2003, anh Ba có liên lạc vào ĐTDĐ của Tiến, được Tiến hẹn đến 18 bis/30B Nguyễn Thị Minh Khai để y mua cao khỉ và đồ cổ do anh chào bán. Khoảng 11 giờ 30 cùng ngày, khi chạy xe máy đến đầu hẻm, anh điện thoại cho Tiến một lần nữa để hỏi nhà, sau đó đến số 18 bis/30B Nguyễn Thị minh Khai và Tiến là người mở cửa. Lúc này trong phòng nhà Tiến có dựng chiếc xe Spacy, một chiếc Cup 50 lên đời sơn màu bạc, bánh mâm, có phuộc nhún giống phuộc xe Dream. Tiến cởi trần, mặc quần đùi ngồi tiếp anh Ba tại phòng khách, và gọi ba ly cà phê tiếp khách và hai lần chạy lên lầu nghe điện thoại....
Đặc biệt, anh Ba cho biết khi ngồi ở dưới nói chuyện với Tiến, anh thấy có tiếng người trên lầu và đang đóng hàng gì đó cho vào thùng (vì có tiếng lột băng keo dán). Anh Ba khẳng định trên lầu có người, trong đó có tiếng nói của một phụ nữ. Hôm đó, anh bán cho Tiến một điếu bát cổ giá 1.000.000 đồng, hai miếng cao khỉ giá 300.000 đồng; Tiến thanh toán tiề.n cao khỉ, còn nợ 1.000.000 đồng mua điếu bát cổ, hẹn tuần sau mới trả.
Chi tiết đắt giá thứ hai mà anh Lê Văn Ba cung cấp là khoảng 20 ngày sau khi đến nhà Tiến bán đồ như trên, lúc 19 giờ 43 phút cùng ngày anh nhận được điện thoại của Tiến gọi bằng máy di động và nói nhanh: "Tôi có chuyện cần trao đổi, anh ra điện thoại công cộng nhá vào số máy này tôi sẽ điện lại". Khoảng 5 phút sau anh Ba đến nhà người cháu là Tạ Duy Sinh, mượn máy bàn gọi cho Tiến. Tiến nhận được tín hiệu thì tắt máy, rồi gọi lại số máy bàn anh Ba vừa gọi, nói chuyện với anh khoảng 20 - 30 phút, dặn đi dặn lại rằng nếu công an có hỏi ngày về 11-5-2003 làm gì, ở đâu thì anh trả lời đến nhà Tiến tại 18 bis/30B Nguyễn Thị Minh Khai uống ba ly cà phê, bán hai miếng cao khỉ và một điếu bát cổ, chỉ có một mình Tiến ở nhà, ngoài ra không biết, không nghe, không thấy gì hết... Anh Ba hỏi Tiến đang ở đâu, Tiến trả lời: "Tôi đang ở miền Trung. Tôi có đứa em con bà dì ruột làm ăn chung, đóng hàng giao cho nó nhưng nó đã đi mất, nên đang đi tìm".
Ngoài lờ.i kha.i của anh Lê Văn Ba, cơ quan điều tra cũng được biết hiện Công an P13Q4 đang giữ chiếc Cup 50 BS: 51TB-4010 của Nguyễn Trọng Nam kể từ khi anh này mất tích. Việc Công an P13Q4 "giữ giúp" chiếc xe trên cũng khá ly kỳ, vì nó chỉ được đưa đến công an phường sau hai ngày bị vứt trước quán cà phê của chị Phan Ngọc Lý ở đường Tôn Đản, P13Q4 mà không bị... mất trộm. Được cơ quan điều tra tổ chức cho nhận dạng chiếc xe, anh Lê Văn Ba xác định đó chính là xe anh đã nhìn thấy tại nhà Tiến ngày 11-5-2003. Điều đó càng chứng tỏ khả năng anh Nam đến nhà Nguyễn Văn Tiến là có thật.
Theo Công an TPHCM
'Yêu' người tình "nhí" lúc nửa đêm, lĩnh 12 năm tù Sau nhiều lần "làm chuyện người lớn" với người yêu, cô bé 12 tuổ.i hồ hởi "khoe chiến tích" với người nhà. Vụ việc động trời khiến người lớn hốt hoảng, còn cậu chàng người yêu nhanh chóng tra tay vào còng (Ảnh minh họa) Bị cáo có cái tên rất đẹp - Thái Bình Dương, sinh năm 1991 ở An Giang. Khoảng...