Trai tân sao phải lấy gái bị mất trinh?
Tôi là người đàn ông “trong trắng” vì thế tôi không cam lòng lấy một người vợ mất trinh.
Trước tiên, tôi cần khẳng định rằng mình là trai tân. Cái từ “Tân” theo đúng nghĩa là chưa có vợ và còn “ trong trắng“.
Tôi có một quan niệm là luôn đề cao vấn đề trinh tiết trong hôn nhân. Nhưng tôi không giống như phần lớn những người đàn ông trăng hoa, buông thả, quan hệ với hết cô này cô khác rồi lại lớn tiếng đòi phải lấy được cô vợ còn trinh. Bản thân tôi tự ý thức rõ ràng rằng, mình cũng cần phải giữ gìn để dành nó cho người con gái mà tôi yêu thương trọn đời. Có như vậy tôi mới xứng đáng được hưởng cái ngàn vàng từ cô ấy.
Tôi luôn nghĩ so với nhiều người trong xã hội, tôi thực sự là người đàn ông đứng đắn. Nhưng dường như sự tử tế của tôi lại không mang đến cho sự may mắn trong việc có một tình yêu như mình mong ước. Ở tuổ.i 30, tôi gặp và yêu người con gái ấy. Theo quan điểm chủ quan của tôi, cô ấy là một người rất tuyệt vời, đáp ứng đầy đủ những điều mà tôi cần ở một người vợ. Và tất nhiên, với một người như vậy, tôi không thể nào không tiến tới mối quan hệ đó.
Video đang HOT
Tôi ngỡ mình hạnh phúc khi tìm được người con gái khiến trái tim mình rung động… (Ảnh minh họa)
Chúng tôi tìm hiểu nhau hơn nửa năm và chính thức yêu. Vì cũng đến tuổ.i lập gia đình nên chúng tôi nhanh chóng tính toán chuyện kết hôn. Mọi thứ suôn sẻ như những gì tôi mong đợi ở tình yêu, vậy mà cuối cùng, lời thú nhận của cô ấy làm tôi chế.t đứng. Khi tôi ngỏ lời cầu hôn, cô ấy đã khóc và nói yêu tôi rất nhiều. Nhưng kèm theo đó là một câu chuyện thật buồn mà nghe xong tôi cảm thấy vô cùng hụt hẫng. Cô ấy nói ngày bé đã từng bị xâm hại và mất đi sự trong trắng. Sở dĩ suốt thời gian yêu cô ấy không nói điều này vì cô ấy rất mặc cảm và không muốn nhớ lại quá khứ đau thương ấy nữa. Còn bây giờ khi tôi cầu hôn, cô ấy không muốn lừa dối tôi nên phải nói để tôi hiểu rõ mọi chuyện.
Quả thực nghe xong tôi cảm thấy thương cô ấy vô cùng vì những gì mà cô ấy đã phải trải qua. Nhưng sự ích kỉ trong một người đàn ông như tôi lại khiến tôi cảm thấy thật bất công nếu tôi lấy cô ấy. Tôi là một người đàn ông còn chưa từng biết đến “mùi” tìn.h dụ.c. Tôi thực sự còn “trong trắng”, thử hỏi trên đời này có mấy người đàn ông có ý thức trong việc nghiêm khắc với bản thân mình như tôi? Vậy mà giờ đây, nếu tôi lấy cô ấy, có nghĩa là tôi phải chấp nhận một sự không trọn vẹn (dù là không phải lỗi tại cô ấy đi chăng nữa) và tối thấy khổ tâm.
Tôi muốn là người đàn ông duy nhất của người con gái mình yêu (Ảnh minh họa)
Lấy cô ấy có nghĩa là cả đời này tôi sẽ không bao giờ được tận hưởng sự trinh trắng của người con gái mình yêu. Tôi không thể lấy cô ấy rồi đi quan hệ với một người con gái khác, cũng không thể lăng nhăng với một cô nào đó trước khi cưới để tận hưởng cảm giác được là người đàn ông đầu tiên trong cuộc đời một người phụ nữ rồi mới cưới vợ được. Làm như vậy là có lỗi với vợ. Hơn nữa nếu làm như thế dù có giấu kín được chuyện ấy với vợ thì tôi cũng đã làm hại một cô gái khác. Tất cả những điều ấy lương tâm tôi không cho phép. Tôi chỉ muốn được là người đàn ông duy nhất của người phụ nữ mình yêu thương chứ không phải ham hố tận hưởng sự trinh trắng của một người con gái. Nếu muốn làm thế, với những gì tôi đang sở hữu, tôi hoàn toàn có thể chiếm được cái quý nhất của nhiều cô từ trước tới giờ chứ không phải vẫn là trai tân cho tới năm 30 tuổ.i như bây giờ. Vậy nên tôi mới băn khoăn chuyện lấy cô ấy làm vợ bởi lẽ nếu lấy cô ấy thì có nghĩa là đời này tôi mãi mãi không biết đến hạnh phúc của một người đàn ông trong “chuyện ấy”?
Nếu mà tôi là một kẻ lăng nhăng, hoặc chí ít đã từng quan hệ với một ai đó trước khi đến với cô ấy thì ngày hôm nay tôi sẽ vui vẻ đón nhận cô ấy vì lỗi lầm không phải là do cô ấy. Nhưng sự chỉn chu của tôi khiến tôi không bằng lòng. Tôi không trách cứ cô ấy trong chuyện không còn trong trắng vì điều đó không phải lỗi tại cô ấy. Điều khiến tôi băn khoăn không phải là nhân cách của cô ấy mà là cảm giác của chính mình không được thỏa mãn. Giờ đây tôi cảm thấy rất khó xử, tôi không biết mình có nên tiếp tục mối quan hệ này hay không và phải đối diện với tình huống này như thế nào. Chia tay cô ấy chỉ vì lí do này thì quá tàn nhẫn bởi nỗi đau trong quá khứ không phải là do cô ấy tạo nên. Nhưng nếu tiếp tục, thì tôi vô cùng ấm ức vì cả đời này sẽ không có được cảm giác hạnh phúc nhất mà bất cứ người đàn ông nào cũng mong muốn và được trải qua. Tôi thực sự bế tắc, mong mọi người hãy giúp tôi!
Theo VNE
Hãy để trái tim em được ngủ yên!
Em đã gói gém và khóa chặt trang nhật ký, hãy để trái tim em được ngủ yên.
Ngày đó khi em còn là cô bé tròn 20 với trái tim nhân hậu, căng tròn nhựa sống... những ước mơ trong em chất đầy trang nhật ký. Anh cùng em bước qua bao buồn vui, thăng trầm tuổ.i học trò em yêu quý anh biết mấy. Em xích gần với anh hơn qua những câu chuyện gia đình anh kể: "Đ ước gia đình mình cũng có một giờ cơm sum vầy, vui vẻ vang tiếng cười nói như gia đình H, nhà Đ lúc nào cũng ăn cơm với nước mắt", em dường như hiểu và thương anh hơn. Ngày đó em đâu biết tình yêu là gì nhưng rồi em cũng cảm nhận được tình yêu thương anh dành cho em.
Anh đã cùng em vượt qua bao khó khăn trong thời sinh viên. Những chuyến xe buýt 2 tiếng đồng hồ mới gặp mặt được và cả những lần em đạp xe dường như một buổi sáng chỉ để lên thăm anh. Những năm tháng sinh viên của anh rồi cũng trôi qua, anh cố nán lại cho tới ngày sinh nhật của em mới đi ra Bắc làm việc. Em thật bình tĩnh, không rơi một giọt nước mắt nào khi tiễn anh lên xe, thế nhưng anh đâu biết khi em về với phòng trọ giọt nước mắt chực trào trên đôi mi thất thanh gọi: "anh ơi"... Những tháng ngày sinh viên em không có một người thân nào nơi thành phố chật hẹp ấy, nguồn động viên lớn nhất vẫn là anh. Em tự dặn bản thân cố gắng chăm ngoan học giỏi, không phụ lòng mong mỏi của cha mẹ và anh.
Em đã sai khi lấy lòng thương để đặt tên là tình yêu (Ảnh minh họa)
Bao nỗi nhớ em phải cất giấu vào trang nhật ký, đôi lúc em vừa viết và vừa khóc. Những lúc đó em cảm thấy mình thật nhỏ bé, cô đơn và lạc lõng nơi đất Sài Thành. Sinh nhật 22 ấy là lần sinh nhật không có bánh kem, không có nến nhưng có anh đón cùng em và cũng là ngày yêu thương trọn vẹn cuối cùng. Anh đã rời xa em mãi mãi không một lý do dành riêng cho em. Trái tim em quặn thắt nghĩ về anh, cảm giác như mình bị đối xử thật tê, em đã chạy xe một mình mỗi khi đi làm thêm về cùng những giọt nước mắt rơi lã chã trong đêm khuya. Em đã sai khi lấy lòng thương để đặt tên là tình yêu. Thứ tình cảm mà bấy lâu nay em cứ dối lừa cảm xúc. Hay vì em sợ mất anh, ích kỷ giữ anh cho riêng mình? Hay em dặn lòng mình cố nắm giữ và quý trọng những gì mình đang có?
Đã bao giờ anh hiểu được cái cảm giác tiễn người mình yêu thương nhất lên một chuyến xe đi xa và sẽ rất lâu nữa mới gặp lại? Cái cảm giác người ở lại anh biết không? Một cô gái mạnh mẽ như em cơ mà, em vượt qua được. Em đã là nguồn động viên lớn nhất để anh cố gắng học thế nhưng anh đã để em ở lại lúc em cần những lời động viên nhất. Mọi chuyện đã qua và sẽ trở nên tốt đẹp, em đã gói gém tất cả vào quá khứ, khóa chặt lại những trang nhật ký em viết dành riêng cho anh. Em sẽ yêu một người khác, nơi ấy em thấy được bình yên, ấm áp. Trái tim em xứng đáng được như vậy anh à.
Em đã không sai khi gạt bỏ lòng tự trọng một bên để níu kéo anh, và giờ đây em nhận ra rằng người đáng phải khóc với những nỗi đau chưa kịp đặt tên ấy là anh bởi anh đã mất đi người hiểu và yêu thương anh nhất. Trong quá khứ anh vẫn mãi là anh nhưng hiện tại anh là người dưng anh ạ. Chúng ta không thể gặp mặt và cũng không thể là bạn thân như anh muốn. Em đã gói gém và khóa chặt trang nhật ký, hãy để trái tim em được ngủ yên.
Theo VNE
Em đã ngã vào vòng tay người khác "Anh hãy quên em đi,em đã có người yêu mới, em không xứng với anh. Hãy tìm người yêu anh hơn em". Vậy là mình đã chia tay nhau được hơn một năm rồi em nhỉ? Chính xác là 1 năm 1 tháng 11 ngày rồi em à! Cái ngày định mệnh ấy anh không bao giờ muốn nghĩ đến.Thời gian mình quen...