Trách phạt học sinh thế nào để không ‘phản giáo dục’
Mục tiêu quan trọng trong việc phạt học trò ở trường học là phải giúp chúng nhận ra lỗi của mình và ý thức việc sửa sai.
Thạc sĩ Lê Minh Huân (giảng viên Khoa Tâm lý học, Đại học Sư phạm TP HCM) cho rằng, có 4 nguyên tắc giao tiếp sư phạm cơ bản mà giáo viên nào cũng phải tuân thủ là: mẫu mực, tôn trọng, có thiện ý và đồng cảm.
Tuy nhiên, khó có giáo viên nào đảm bảo tuyệt đối những nguyên tắc trên, quan trọng là họ cố gắng hết sức để tuân theo. Yếu tố quan trọng hơn cả trong giao tiếp sư phạm là mục tiêu hình thành và phát triển toàn diện nhân cách cho người học một cách đúng đắn.
Ngoài ra, trong các phương pháp giáo dục học sinh có phương pháp trách phạt theo các mức độ nhắc nhở, phê bình, cảnh cáo nhằm biểu thị sự không đồng tình, phản đối, phê phán hành vi chưa đúng của người học. Mục tiêu cuối cùng là điều chỉnh hành vi, nhận thức mức độ nặng nhất là đuổi học.
Học sinh trường Tiểu học Nguyễn Trọng Tuyển, quận Bình Thạnh, TP HCM. Ảnh: Mạnh Tùng.
Theo ông Huân, nếu trách phạt “đúng người – đúng tội” và hình phạt phù hợp thì không thể nói giáo viên làm sai. Ngược lại, nếu vì cảm xúc cá nhân, phạt một cách cảm tính, thiếu giải thích và cố tình vi phạm nguyên tắc sư phạm, luật trẻ em thì giáo viên sai ngay từ đầu.
Nêu quan điểm về hai giáo viên vừa bị kỷ luật vì phạt học sinh ngậm bút và tự tát, ông Huân nói: “Trường hợp bắt học sinh ngậm bút thực sự sẽ nhận được nhiều sự đồng tình hơn trong khi việc bắt học sinh tự tát theo cấp số thì khó cảm thông. Mọi tổn thương về thể chất, tinh thần đều ảnh hưởng đến học sinh nên nếu phạt trẻ, điều quan trọng là phải giúp học trò nhận ra lỗi của mình và ý thức sửa sai”.
Nếu mục tiêu này không được đảm bảo thì tác dụng tiêu cực sẽ để lại trong tâm lý đứa trẻ nhiều hơn là tích cực. Trẻ do đó có thể tự ti, xấu hổ, ghét đi học, khó chịu với giáo viên nếu áp dụng các hình phạt “vô lý”.
Phạt trẻ theo tinh thần kỷ luật tích cực
Xét tâm sinh lý của học sinh tiểu học, trẻ có xu hướng chung là hiếu động, tập trung không lâu, dễ phân tán chú ý, sự tuân thủ kỷ luật còn thấp, nhận thức còn đơn giản, dễ cảm xúc và “cả thèm chóng chán”.
Video đang HOT
Muốn khắc phục phải trông chờ vào sự giáo dục của người lớn, trong đó có vai trò quan trọng của thầy cô, ngoài thương yêu, bảo ban, tâm lý, tôn trọng… thì nhất thiết trẻ cần được rèn luyện về mặt kỷ luật, nội quy và phạt trẻ là một trong những phương pháp cần cân nhắc để áp dụng.
“Phạt trẻ phải theo tinh thần kỷ luật tích cực, tránh giận cá chém thớt, cảm tính, phạt để ‘hả hê’ cơn giận cá nhân và thiếu cái nhìn thấu đáo, phản sư phạm, trái với các nguyên tắc giáo dục, tâm lý lứa tuổi”, ông Huân nói.
Các hình phạt mà giáo viên có thể cân nhắc như nhắc nhở nhẹ nhàng, phân tích điều chưa đúng và để trẻ tự đề ra hướng giải quyết, nghiêm khắc và kiên quyết về mặt thời gian, viết cảm xúc cá nhân và lời hứa, trò chuyện riêng và khiển trách kèm theo những chỉ dẫn để trẻ sửa sai. Nặng hơn nữa là phạt đứng riêng một góc và suy nghĩ về lỗi lầm của mình.
“Giáo dục hiện đại dứt khoát không cổ súy cho các hình phạt mang tính bạo lực cả về tinh thần, lẫn thể chất như chửi mắng, xúc phạm, đánh đấm, hành xác trẻ như dang nắng, quỳ gối…”, ông Huân nhấn mạnh.
Ngoài ra, theo ông Huân, cần nói thêm vai trò của dư luận từ phụ huynh trong vấn đề giáo dục con trẻ. Thay vì lên tiếng phản đối bất kì hình phạt nào của thầy cô, phụ huynh nên cân nhắc lời nói, hành vi và cách phản ứng của mình liệu có “tinh tế, văn hóa” hay chưa.
Nếu không để ý và cổ súy cho cả cái sai rất rõ ràng của con cái thì họ đang vô tình dạy hư con, khiến con nghĩ rằng giáo viên luôn sai khi quá nghiêm khắc với mình.
Tuần trước, một giáo trường Tiểu học Trần Văn Ơn (quận Tân Bình, TP HCM) nhận kỷ luật khiển trách bởi phạt học sinh tự tát vì gây ồn. Trước đó không lâu, cô giáo trường Tiểu học Lê Lợi (TP Huế, Thừa Thiên Huế) cũng bị kiểm điểm khi bắt học sinh lớp 1 ngậm bút chì do nói chuyện riêng.
Hai trường hợp trên nhận được những ý kiến trái chiều xung quanh phương pháp giáo dục học sinh ở bậc tiểu học, trong đó có bàn đến giới hạn và cách thức phạt trẻ nếu cần thiết.
Mạnh Tùng
Theo VNE
Giới hạn nào trong việc thầy cô phạt học trò?
Giáo viên được khuyên khi phạt trẻ phải theo tinh thần kỷ luật tích cực, tránh việc phạt để hả cơn giận cá nhân và thiếu cái nhìn thấu đáo.
Cô giáo trường Tiểu học Trần Văn Ơn (quận Tân Bình, TP HCM) vừa nhận kỷ luật khiển trách bởi phạt học sinh tự tát vì gây ồn. Trước đó không lâu, cô giáo trường Tiểu học Lê Lợi (TP Huế, Thừa Thiên Huế) cũng bị kiểm điểm khi bắt học sinh lớp 1 ngậm bút chì do nói chuyện riêng.
Hai trường hợp này gây tranh luận trái chiều, trong đó nhiều nhà giáo đặt vấn đề: giới hạn nào cho việc phạt học trò?
Không phạt trẻ sẽ hư
"Chưa bao giờ nghề giáo, nhất là giáo viên tiểu học, có vẻ nguy hiểm như hiện nay. Chỉ cần động nhẹ vào học trò là dính tiếng bạo hành, phản sư phạm, bị chỉ trích không tiếc lời", cô Tâm - trường tiểu học ở TP Biên Hòa (Đồng Nai) bày tỏ bức xúc trước câu chuyện của hai đồng nghiệp trên.
Theo cô Tâm, trẻ ở bậc tiểu học rất non nớt, thiếu tập trung nên hay nói chuyện, nghịch phá. Nhiều cháu được cha mẹ nuông chiều quá mức thường rất khó bảo, nói quá là "cứng đầu". "Phạt trẻ nghịch ngợm, không ngoan ở lứa tuổi này là cần thiết, không phạt trẻ sẽ hư mãi, không bao giờ ngoan được", cô bày tỏ.
Học sinh lớp 1 trường Tiểu học Cửu Long trong ngày tựu trường. Ảnh: Mạnh Tùng.
Cô giáo này kể, phần lớn phụ huynh trong cuộc họp đầu năm đều đồng tình "cho phép" giáo viên phạt con mình để các cháu ngoan hơn. Song, cũng có những cha mẹ không chấp nhận bất cứ hành vi phạt trẻ nào, dù chỉ là bắt đứng tại chỗ nên họ phản ứng.
"Mỗi phụ huynh chỉ có 1-2 con mà nuôi dạy đã mỏi mệt thế nào, lúc nóng giận không ít người đánh con vì chúng không nghe lời. Đằng này giáo viên phải lo cho mấy chục cháu trong lớp, chỉ cần 5-7 em khó bảo thôi là phá nát buổi học ngay, không phạt không được", cô Tâm quả quyết.
Cùng quan điểm, một giáo viên ở quận 1 (TP HCM) kể, ngày xưa đi học bị thầy cô đánh như cơm bữa nhưng giờ vẫn nhớ ơn, gặp lại thầy cô giáo vẫn cung kính khoanh tay cúi đầu cho dù đang ở địa vị gì chăng nữa.
"Học trò bây giờ thế nào - như những cỗ máy chưa kiến thức trong đầu, ngoài ra chẳng còn biết chi cả. Phải chăng vì sự nuông chiều trẻ quá mức của cha mẹ? Hãy nhìn thẳng sự thật vào thực trạng xã hội hiện nay, cũng vì không có sự uốn nắn, trẻ không học sự kềm chế nên mới lớn ra đường hở một chút là đánh nhau", cô nêu ý kiến.
Theo giáo viên này, phạt trẻ đúng cách là cần thiết. Phụ huynh cần cho giáo viên "không gian" để giáo dục, uốn nắn trẻ thay vì bắt lỗi từng chút, dần dà thầy cô không dám làm gì trẻ nữa.
Hiểu trẻ trước khi phạt
Hơn 20 năm trong nghề, Thạc sĩ Vũ Hoàng Sơn (giáo viên trường Tiểu học Bình Hòa, quận Bình Thạnh, TP HCM) cho rằng với trẻ tiểu học, chuyện nghịch ngợm, bướng bỉnh là đương nhiên. Phạt là cần thiết nhưng trước khi phạt cần hiểu trẻ và kiềm chế được chính bản thân để tránh những hành vi bộc phát do nóng giận hoặc lời nói thô lỗ, bất cẩn.
"Tôi thường nhắc nhở mỗi khi trẻ không ngoan, nhắc nhiều lần không tiến bộ sẽ bắt đứng lên, phân tích đúng sai cho chúng rồi bắt phạt đứng tại chỗ vài phút cho nhớ. Nếu trẻ tiếp tục tái diễn, tôi sẽ liên hệ với phụ huynh để thông báo và đề nghị phối hợp uốn nắn trẻ", thầy Sơn kể.
Theo ông Sơn, nhiều đồng nghiệp dường như bỏ quên bước liên hệ với phụ huynh hoặc sơ sài dẫn đến sự không đồng cảm, thấu hiểu giữa hai bên. Cứ thấy sai rồi phạt trẻ, phạt nhiều không thay đổi thì bỏ lơ đều khiến cha mẹ nhầm tưởng giáo viên có ác cảm với con mình, điều tiếng không hay.
Học sinh tiểu học có xu hướng hiếu động, tập trung không lâu, tuân thủ kỷ luật còn thấp. Ảnh: Mạnh Tùng.
Ngoài ra, giáo viên tiểu học cũng có thể phối hợp với chuyên viên phụ trách tâm lý ở mỗi trường để rèn giũa các em ngỗ nghịch. Thông thường, các chuyên viên này am hiểu về tâm lý sẽ có cách thức bảo ban trẻ phù hợp hơn.
"Giáo viên cũng cần tương tác với ban giám hiệu nhiều hơn trong việc giáo dục trẻ nghịch ngợm, thậm chí là việc phạt trẻ. Sự tương tác này sẽ giúp giáo viên có những tư vấn kịp thời, đồng thời khi xảy ra những phản ứng do hiểu lầm của phụ huynh thì vẫn có sự phản hồi kịp thời từ nhà trường", thầy Sơn khuyên.
Nguyên tắc khi phạt trẻ của thầy Sơn là không bao giờ bắt phạt tập thể, em nào hư phạt em đó. Mục đích chính của việc phạt là cho trẻ biết mình sai ở đâu, lần sau không tái phạm bởi đã hiểu được cái sai đó.
"Các hình thức phạt phản sư phạm sẽ khiến trẻ bị lờn, có phạt cỡ mấy trẻ cũng chẳng tiến bộ mà thậm chí còn trở nên tiêu cực hơn", thầy giáo quan niệm.
Mạnh Tùng
Theo VNE
Vụ phạt học sinh tự tát vào mặt: nỗi niềm giáo viên Ngày 6-11, PV Tuổi Trẻ đã tiếp xúc với cô Nguyễn Thị Thanh - giáo viên chủ nhiệm lớp 5/2 Trường tiểu học Trần Văn Ơn, quận Tân Bình, TP.HCM, người đã phạt học sinh tự tát vào mặt vì nói chuyện trong lớp. Học sinh Trường tiểu học Trần Văn Ơn, quận Tân Bình - Ảnh: H.HG Mở đầu câu chuyện, cô...