Trả lương giáo viên theo kiểu cào bằng
Nhiều nhà giáo cho rằng cơ chế trả lương hiện nay là nguyên nhân khiến giáo viên ngại đổi mới, đồng thời không thu hút được người giỏi vào ngành giáo dục.
Tại hội nghị tổng kết năm học 2015-2016 và phương hướng, nhiệm vụ năm học 2016-2017 vừa qua, một trong những nhiệm vụ trọng tâm mà lãnh đạo TP.HCM yêu cầu ngành giáo dục thực hiện trong năm học tới là đề xuất thêm những chương trình, giải pháp, chính sách nhằm nâng cao chế độ đãi ngộ, giúp cán bộ, giáo viên (GV) ngành giáo dục yên tâm công tác; nghiên cứu thí điểm chế độ đãi ngộ gắn liền với trách nhiệm đối với nhà giáo theo hướng không cào bằng, có thể định lượng được.
Sáng tạo nhiều thì lương vẫn vậy
GV một trường THPT tại quận 3, TP.HCM tính toán: Hiện nay, với mức lương đi dạy 7 năm, cộng thêm tất cả danh hiệu như chiến sĩ thi đua, nhà giáo trẻ tiêu biểu…, thu nhập hiện tại chưa đến 4 triệu đồng. Đó là chưa kể những GV mới ra trường, lương cơ bản còn thấp hơn nhiều.
“Năm học trước, tôi được nhận giải “GV sáng tạo cấp thành phố” nhưng mức thưởng tổng cộng chỉ vỏn vẹn 1 triệu đồng cho giải khuyến khích. Nếu tính toán công sức bỏ ra, kể cả kinh phí tự túc để đổi mới phương pháp giảng dạy cho học sinh, phần thưởng đó không thấm vào đâu”, GV này cho biết.
Theo các chuyên gia giáo dục, hiện nay, cơ chế trả lương trong ngành giáo dục rất cào bằng. Nhiều thầy cô giáo “sống lâu lên lão làng”, cứ có biên chế và thâm niên là ngồi đó. Trong khi đó, việc trả lương dường như không hề được tính toán, không căn cứ những đóng góp của GV.
Cách trả lương này không những không tạo động lực cho GV phấn đấu mà còn khó thu hút người giỏi vào công tác trong ngành giáo dục. Bên cạnh đó, có những GV đóng góp rất nhiều, làm được nhiều công trình sáng kiến có lợi cho học sinh nhưng lương lại rất thấp do không có thâm niên.
Tại một hội thảo về giải pháp nâng cao năng lực đội ngũ GV tiểu học TP.HCM để đáp ứng yêu cầu đổi mới căn bản, toàn diện giáo dục, thầy Lê Phan Vương Quốc, GV Trường tiểu học Nguyễn Đình Chiểu (quận Bình Thạnh, TP.HCM), cho rằng một trong các nguyên nhân khiến GV ngại đổi mới, ngại nâng cao trình độ là chế độ lương bổng vẫn theo hình thức thâm niên. Điều đó chưa thật sự khuyến khích, động viên GV trẻ nâng cao trình độ, tay nghề.
Video đang HOT
Muốn giáo viên có nhiều cống hiến thì cần trả lương theo đúng năng lực. Ảnh: Tấn Thạnh/Người Lao Động.
Giỏi – dở như nhau
GV một trường THPT tại quận 1, TP.HCM cho biết hiện nay, việc xếp loại, đánh giá GV đang có nhiều bất cập. Chẳng hạn, GV giỏi hay dở chỉ được đánh giá qua vài tiết dự giờ và thi thố. Điều đó khiến kết quả đánh giá không thể hiện được chính xác năng lực của GV.
Tuy nhiên, dù GV giỏi hay dở, mức lương cũng như nhau, chiến sĩ thi đua cấp thành phố cũng không hơn người bình thường. Nếu không thay đổi chế độ đãi ngộ thì lâu dần, GV giỏi cũng không muốn dạy nữa.
Theo PGS.TS Nguyễn Thiện Tống, người thầy nên chấp nhận cơ chế cạnh tranh trong giáo dục, nghĩa là ai chất lượng hơn, ai tốt hơn thì được dùng. Điều đó lý giải vì sao một số trường phổ thông ngoài công lập thu hút được khá nhiều GV giỏi bởi họ có chế độ đãi ngộ tốt.
Tuy nhiên, hiện nay, nhiều người giảng dạy không tốt nhưng cứ tồn tại do có thâm niên và biên chế. Hậu quả, những người thụ hưởng là học sinh phải chịu đựng. Muốn khuyến khích đội ngũ nhà giáo sáng tạo, cống hiến, ngoài chế độ đãi ngộ tương xứng, trả lương theo đúng năng lực, ngành nên giao quyền chủ động cho các trường trong việc đánh giá GV.
“Các trường phổ thông khó xây dựng hệ thống tín chỉ, đánh giá giảng viên như bậc ĐH nhưng vẫn có thể dùng những phản ánh của học sinh, phụ huynh thông qua các phiếu thăm dò để điều chỉnh. Khi đó, hiệu trưởng nhà trường phải thận trọng trong việc đánh giá này”, PGS Tống góp ý.
Đừng chỉ ca ngợi sự hy sinh
Hiệu trưởng một trường THPT tại huyện Củ Chi, TP.HCM nêu thực tế: Nhiều giáo sinh thực tập hứa hẹn tốt nghiệp sẽ về trường công tác. Thế nhưng, khi nhắc đến mức lương của GV mới ra trường, lại phải về khu vực ngoại thành khiến nhiều người sau đó “một đi không trở lại” vì sợ vất vả.
“Cơ chế thâm niên trong phân chia thu nhập vốn đã quá lỗi thời. Thay vì ca ngợi sự hy sinh của của những GV công tác ở vùng sâu, vùng xa, chúng ta cần có chế độ đãi ngộ tương xứng. Đó cũng là một hình thức thu hút người giỏi luân chuyển về các địa bàn khác để tạo sự đồng đều chất lượng giáo dục giữa khu vực nội thành và ngoại thành”, vị này nhìn nhận.
Theo Đặng Trinh / Người Lao Động
Lương thấp khiến giáo viên không mặn mà với công việc
Hiệu trưởng ĐH Sư phạm Hà Nội cho rằng, việc phàn nàn lương thấp khiến giáo viên không mặn mà là đúng nhưng chưa đủ. Họ cần điều kiện và môi trường làm việc tốt.
Ảnh: Anh Tuấn
Phát biểu tại Hội nghị Tổng kết năm học 2015- 2 016 và triển khai phương hướng năm học 2016 - 2017 vừa diễn ra tại Hà Nội, GS Nguyễn Văn Minh - Hiệu trưởng ĐH Sư phạm Hà Nội nêu vấn đề: Đối với nhiều quốc gia châu Á, cụ thể như Nhật Bản, Hàn Quốc, Đài Loan, học sinh không cần thiết tìm đường du học bằng mọi cách.
Họ đã tự xây dựng được những ngôi trường tốt, đạt đẳng cấp quốc tế cho người dân của mình. Việc tốt nghiệp từ những trường tốt nhất của họ cũng không thua kém so với các trường danh tiếng của phương Tây. Họ đào tạo giáo viên và cơ sở vật chất không kém bất kỳ trường đại học nào.
GS Nguyễn Văn Minh - Hiệu trưởng ĐH Sư phạm Hà Nội . Ảnh: Quyên Quyên.
Điều này do những người làm giáo dục của các quốc gia trên đã tự đặt mình ở một tiêu chuẩn cao so với thế giới khi hoạch định chiến lược giáo dục. Ngân sách chi cho giáo dục của họ luôn chiếm phần lớn tổng chi ngân sách. Những khoản chi tiêu đều phải hợp lý, công khai, sẵn sàng giải trình.
GS Nguyễn Văn Minh nhấn mạnh về điều kiện làm việc, thực chất là cơ sở hạ tầng đảm bảo cho việc dạy và học thực hiện nghiêm túc. Trong đổi mới giáo dục, việc đổi mới đội ngũ giáo viên là việc làm cấp thiết.
Từ đó, Hiệu trưởng ĐH Sư phạm thẳng thắn nói, hệ thống cơ sở vật chất của các trường đại học sư phạm hiện nay đang tồn tại nhiều bất cập: "Chúng ta có quá nhiều các trường đại học sư phạm nên rất khó đầu tư nên tấm nên món".
Cụ thể, dù đã được lãnh đạo Bộ quan tâm, vì hạn hẹp về tài chính, số lượng trường nhiều nên các trường sư phạm nói chung đầu tư xây dựng cơ bản vẫn ở mức rất khiêm tốn. Nếu chúng ta tham quan tất cả trường đại học sư phạm trên toàn quốc sẽ thấy cơ sở vật chất còn rất khó khăn.
"Đơn cử như ĐH Sư phạm Hà Nội - một trường lớn trong hệ thống sư phạm - mới chỉ đầu tư mới một công trình và cải tạo sửa chữa 5 công trình trong 5 năm qua. Kiến trúc, chất lượng xây dựng và bố trí của các tòa nhà xây dựng trước những năm 1990 ngày càng trở nên xa lạ với yêu cầu của một giảng đường hay phòng thí nghiệm của đại học hiện đại" - vị hiệu trưởng cho biết.
Ngoài cơ sở hạ tầng, hệ thống trang thiết bị từ phòng thí nghiệm, hạ tầng công nghệ thông tin, ký túc xá cho sinh viên... đều cũ và lạc hậu, không đáp ứng được yêu cầu việc giảng dạy và học tập.
Theo GS Minh, một trong những nguyên nhân dẫn đến thực trạng trên chính là tư duy cũ kỹ còn tồn tại: Đào tạo thầy cô thì cần gì nhiều cơ sở vật chất, trang thiết bị; hay giảng viên sư phạm cần gì nghiên cứu.
Ngoài ra, bản thân các trường sư phạm chưa xây dựng được một chiến lược tổng thể nên quy trình xây dựng, mua sắm trang thiết bị manh mún, chắp vá, có khi thừa, lúc thiếu.
Từ đó, GS Minh kiến nghị các Bộ, ngành sớm bố trí kinh phí đầu tư để nâng cấp cơ sở vật chất, thiết bị cho các trường đại học sư phạm, quy hoạch lại hệ thống trường sư phạm để đầu tư có trọng điểm, tránh tình trạng manh mún, thiếu chiến lược trong thời gian qua.
GS Minh cũng kiến nghị Chính phủ, Bộ GD&ĐT cho phép thí điểm xã hội hóa trong đầu tư để tăng nguồn vốn cho các công trình xây dựng hạ tầng, kể cả công nghệ thông tin; xây dựng các phòng thí nghiệm, phòng thực hành, phòng nghiên cứu, phòng học tiếng đủ tiêu chuẩn.
Theo Zing