Tốt nghiệp loại giỏi nhưng lại làm phụ hồ khiến bạn bè chê cười ai ngờ lúc đi họp lớp…
Hóa ra mấy năm qua cậu làm phụ hồ ở đây à. Thật là uổng công năm đó thầy chủ nhiệm đã đặt hết hi vọng vào người có tấm bằng giỏi duy nhất trong lớp.
ảnh minh họa
Hưng là người đạt bằng giỏi duy nhất sau khi ra trường trong lớp học có tới 130 sinh viên năm đó. Nhưng rồi những tháng ngày sau đó thầy chủ nhiệm liên tục nhận được tin nhắn và điện thoại của rất nhiều sinh viên thông báo đã tìm được việc làm. 2 năm sau ngày ra trường toàn bộ sinh viên trong lớp đó đã tìm được việc làm chỉ còn duy nhất 1 người không hề liên lạc lại với thầy đó chính là Hưng.
Nhiều bạn ở gần vẫn lui tới nhà thầy chơi, thầy có hỏi về Hưng thì có bạn nói:
- Em nghe nói hinh như bạn ấy về quê thầy ạ. Băng giỏi về quê thì xếp xó thôi thầy ơi, vào nhà nước thì nhất con ông cháu cha chứ bằng giỏi chẳng ai quan tâm. Kể ra bạn ấy không có chí, chứ ở lại thành phố kiếm việc đâu phải quá khó khăn. Hay là bằng không đúng thực lực nên sợ hả thầy??
- Thầy tin tấm bằng đó hoàn toàn là thực lực của Hưng, có thể em ấy có những hướng suy nghĩ khác nên mới về quê.
Ảnh minh họa
Bẵng đi 2 năm sau không ai còn biết tin tức gì của Hưng nữa. Nhưng một hôm bất ngờ 1 người bạn trong lớp phát hiện ra Hưng đang làm phụ hồ ở 1 khu biệt thự rộng cả nghìn m2. Cậu này đang làm thiết kế cho căn biệt thự ở cạnh căn biệt thự này. Nhưng biệt thự cậu bạn nhận thiết kế cho chỉ có diện tích 100m2 thôi. Nhìn thấy Hưng mà cậu bạn ngao ngán:
- Hóa ra mấy năm qua cậu làm phụ hồ ở đây à. Thật là uổng công năm đó thầy chủ nhiệm đã đặt hết hi vọng vào người có tấm bằng giỏi duy nhất trong lớp.
- Tớ tin tớ không phụ lòng tin ở thầy.
- Làm thằng phụ hồ rồi mà còn tự tin đến thế cơ à.
Cái việc cậu học sinh giỏi duy nhất của lớp đại học nhanh chóng lan rộng ra cả lớp. Ai cũng chê bai và cười cợt Hưng, tất nhiên chẳng ai thèm liên lạc với cậu cả vì bạn bè trong lớp làm việc nọ việc kia còn giúp đỡ nhau được, chứ 1 gã phụ hồ thì nhờ vả được gì.
5 năm ngày ra trường lớp quyết định tổ chức hợp lớp. Lớp trưởng bắt đầu liên lạc với từng cá nhân trong lớp để thông báo lịch họp và rồi cậu bạn đã từng gặp Hưng dạo đó bất đắc dĩ phải gọi cho Hưng thông báo: “Tuần sau lớp mình họp ở nhà hàng A.C, có cả thầy chủ nhiệm tới dự. Cậu có đến được không tớ còn thông báo cho lớp trưởng…”.
Video đang HOT
Sáng ngày họp lớp, lớp trưởng thông bao lần này họp thiếu mất 1 người. Ai cũng nghĩ đó là Hưng vì làm sao cậu ta dám xuất hiện trước mặt thầy chủ nhiệm và bạn bè. Cậu ta sợ mọi người chê cười vì làm phụ hồ đây mà. Nhưng rồi tới khi tụ tập mọi người mới vỡ lẽ người vắng mặt là cậu bạn khác chứ không phải Hưng:
- Tình hình không ổn rồi các bạn ơi. Chỗ này mình đặt không gian hẹp quá, chỉ có thể ngồi ăn theo bàn thôi không có chỗ cho bọn mình quẩy rồi. Mình xin lỗi vì lúc trước đã không tính toán kĩ. Giờ bạn nào có biết có nhà hàng nào rộng hơn để đổi không?? – Lớp trưởng thông báo với vẻ mặt buồn phiền.
- Mà đổi thì lại mất 2 lần t.iền à?? Căng nhỉ?? Số t.iền có ít đâu, chán lớp trưởng thế – 1 bạn lên tiếng.
Mọi người đang nhốn nháo bàn bạc thì bất ngờ có giọng nói vang lên:
- Nếu thầy chủ nhiệm và các bạn không chê thì mình mời mọi người về biệt thự 100m2 của mình để chúng ta tổ chức. Mình mới hoàn thiện nó xong. Bữa ăn ở nhà hàng này hôm nay mình cũng xin bao luôn, mọi người cứ yên tâm ăn xong thì về nhà mình quẩy tiếp. Biệt thự nhà mình có phòng hát karaoke rộng 100m2 mà.
- Hưng nói biệt thự 100m2 đó là của cậu á?? Cậu xây biệt thự cho mình á.
- Đúng vậy. Mình vừa là chủ mình vừa làm phụ hồ để xây căn biệt thự đó. Thực ra mình muốn thử cảm giác làm thợ thôi chứ mình cũng không làm nhiều như thợ phụ hồ thực sự.
Mọi người lúc ấy mới vỡ lẽ thực sự về sự mất tích của cậu sinh viên giỏi 5 năm qua. 5 năm trời Hưng im ắng làm việc và đã có thể xây được biệt thự cho chính mình, đúng là người giỏi thì luôn có những khá năng mà người bình thường khác không thể nào theo kịp.
Theo Blogtamsu
Đi họp lớp uống say rồi đưa cô bạn thân về nhà
Sáng tỉnh dậy, nhìn thấy Vân cuộn tròn như chú mèo con ngủ bên cạnh mình mà Nam vẫn không thể nào tin nổi chuyện này, hình như hai người đã là vợ chồng.
ảnh minh họa
Nam có một cô bạn thân tên Vân - là thanh mai trúc mã, hai người lớn lên bên nhau trong 2 ngôi nhà sát vách chung 1 bức tường, nghe như thế là mọi người đã hiểu mật độ thân thiết của anh với Vân như thế nào rồi.
Cùng nhau lớn lên, cùng nhau đi học, cùng nhau trải qua những năm tháng của t.uổi thanh xuân rực rỡ, Vân dần dần không còn chỉ là một người bạn thân mà còn chiếm một vị trí không thể thiếu trong cuộc đời Nam.
Vân trở về sau 4 năm du học bên trời tây, nhìn thấy cô từ đằng xa, Nam chạy nhanh đến ôm chầm lấy cô, cuối cùng thì con bạn chí cốt của anh cũng trở về rồi. Lần đầu tiên sau 4 năm lớp cấp 3 của Nam mới tụ tập lại với nhau mà gần như đông đủ đến thế này.
Tối hôm đó, mọi người ai cũng uống nhiều, nói cũng nhiều, kể cho nhau nghe những kỷ niệm vui vẻ về ngày tháng đẹp nhất của t.uổi học trò:
- Này này, tao không nhận ra Vân luôn đấy nha. Đúng là uống nước của Tây, hít khí trời của Tây luôn có khác, thế sao không dắt được anh Tây nào về đây ra mắt bọn tao luôn.
- Hầy, cũng muốn lắm nhưng mà nhiều quá không đưa về được thôi.
- Con này lại điêu rồi. Mày mà dám dắt về thì thằng Nam nó bẻ cổ.
- Ơ...
Lần nào cũng vậy, cứ mỗi lần nhắc đến chuyện yêu đương là mọi người lại có ý gán ghép 2 người lại với nhau, thấy không khí có vẻ trầm lại, Nam đành phải lên tiếng:
- Chúng mày đừng gán ghép linh tinh như thế nữa, Vân nó là anh em, là chiến hữu của tao. Vân nó mà có người yêu tao lại càng mừng, chứ nó ám tao suốt 18 năm rồi, nặng vía quá nên mãi chưa có người yêu đây này.
- Mày thì có chó nó yêu Nam ạ.
- Đúng là thằng dở người, nó lại lên cơn cần uống thuốc rồi đấy...
Nhờ câu nói đùa này của Nam mà không khí lớp với vui vẻ trở lại nhưng chính vì thế mà anh không để ý đến nụ cười gượng gạo trên môi Vân. 2 giờ đêm, Nam đưa Vân về nhà à mà anh cũng chẳng biết là ai đưa ai về nhà nữa. Chỉ biết rằng, sáng hôm sau tỉnh dậy, Nam c.hết sững khi thấy cả 2 đứa t.rần n.hư n.hộng nằm cạnh nhau trong phòng của anh.
Trời ơi, chuyện gì xảy ra thế này, trong lúc Nam còn biêng biêng chưa tỉnh rượu thì Vân tỉnh lại:
- Mày... tao... chúng ta làm cái trò gì thế này?? A.....!!
- Im, mày im ngay cho tao. Hình như bố mẹ tao còn ở nhà đấy.
- Nhưng sao chúng ta có thể... Tao nhớ mày bảo đưa tao về nhà cơ mà. Thế tao với mày đã... thật sao??
- Tao không biết nữa, hôm qua tao say quá. Chẳng còn nhớ được cái gì hết cả.
- Ý mày là sao chứ...
- Tao... Mày đừng nhìn tao như thế. Tao sẽ chịu trách nhiệm mà, mày yên tâm. Tao có phải thằng hèn đâu. Tao sẽ cưới mày, được chưa??
Chuyện ngày hôm đó xảy ra như một cơn lũ, quét sạch kí ức trong đầu Nam, dù anh có cố gắng nhớ thế nào cũng không thể nhớ lại được chút gì. Nhưng cái gì hứa thì phải thực hiện, Nam nói chuyện với bố mẹ của 2 gia đình xin phép được cưới Vân. 2 nhà nghe tin này mừng không khép được mồm, bố mẹ Nam coi Vân chẳng khác gì con gái ruột còn bố mẹ Vân thì coi Nam như con rể quý, nhìn thấy cảnh đó Nam chỉ biết cười trừ, đúng là cưới bạn thân có khác, chẳng cần phải tìm hiểu gốc rễ.
Đám cưới của 2 người được tổ chức dưới sự chúc phúc của cả gia đình và bạn bè, ai cũng vui mừng khi chuyện này xảy ra. Nhìn thấy cô bạn thân lớn lên bên mình từ nhỏ trở nên xinh đẹp trong bộ váy cưới trắng tinh, nói thật là Nam cũng có chút gì đó rung rinh trong lòng.
Đêm tân hôn, dù cố gắng xua tan đi sự ngượng ngập của cả 2 nhưng chuyện gì cần làm cũng phải làm, sau một hồi hì hục thì Nam c.hết sững khi cảm giác được có gì đó bên trong. Để rồi mấy giây sau, nhìn xuống dưới thấy vài vệt m.áu đỏ loang thấm trên ga giường cưới trắng tinh thì chợt ngớ người: "Ơ, sao... sao lại vẫn còn thế này. Hôm đó...??".
Nhìn sang Vân thì cô lại tủm tỉm cười khiến anh không hiểu nổi, rốt cuộc hôm đó chuyện gì đã xảy ra vậy:
- Anh ngốc thật. Đêm hôm đó làm gì có chuyện gì xảy ra chứ. Là em lừa anh đó.
- Tại sao chứ?? Rốt cuộc thì Vân muốn gì chứ??
- Còn tại sao gì chứ, em yêu anh gần 20 năm rồi mà anh chẳng chịu nhận ra. Anh ngốc như thế, em không làm cách này thì sao lừa được anh chứ.
- Em... yêu anh sao. Ơ... sao có thể??
- Có gì mà không thể chứ, em nhờ bạn bè nói bóng gió suốt mà anh cứ hở ra là chiến hữu với bạn nhậu. Nghe mà bực cả mình, thế là hôm đó thấy anh say rượu nên em gài anh luôn, t.iền trảm hậu tấu cho nó nhanh.
- Đùa. Mày dám làm thế hả con điên kia??
- Thích bật chế độ "bạn thân" hả?? Thế giờ cưới xin rồi, mày cướp cái ngàn vàng của tao rồi, giờ mày định chạy làng hả??
- Ơ... Tao có nói tao không thích đâu...
Nghe thấy Vân nói thế, anh cứng họng chẳng biết phải nói gì nữa, thôi thì, chấp nhận vậy chứ biết làm sao, có cô vợ là bạn thân, nói thực chứ cũng vui mà.
Theo blogtamsu
Đưa bạn trai đi họp lớp bị bạn bè kích đểu Bọn tao chỉ giả vờ hỏi thôi chứ lúc đứng bên ngoài bọn tao đã thấy anh ta chở mày đến bằng con xe số...Nghe đâu anh ta là xe ôm hả? Đúng là quê mùa thật đấy. ảnh minh họa Kiên và Vy yêu nhau đã được hơn 4 năm, thay vì nói hai người đẹp đôi thì hầu hết mọi người...