Tôi vội vã gọi điện thoại cho người yêu và vô tình nghe được một câu đau điếng
Tôi là một cô bé mồ côi, đến tận bây giờ tôi vẫn không hề biết bố mẹ tôi là ai. Tôi sống trong chùa tới tận 18 tuổi mới chuyển ra ngoài.
Vì được nhà chùa cưu mang nuôi dưỡng nên tôi cũng đi học tới lớp 12 mới nghỉ. Hiện giờ tôi đang làm công nhân trong một nhà máy sản xuất đường tinh khiết.
Tiền làm được, tôi dành dụm để tự lo cho mình. Một phần tôi gửi về chùa để phụ chăm sóc mấy em nhỏ khác. Có lẽ tôi cứ bình lặng mà sống như thế nếu không gặp anh.
Anh tên Khang, là con trai giám đốc nhân sự ở công ty tôi. Chúng tôi gặp nhau vào dịp liên hoan cuối năm ngoái. Khi đó anh cũng mới vào công ty làm được 2 tháng với vai trò nhân viên kinh doanh. Qua trò chuyện, tôi thấy chúng tôi có nhiều điểm chung nên rất thích. Đây cũng là lần đầu tiên tôi rung động trước một người đàn ông.
Quen được 2 tháng thì chúng tôi công khai mối quan hệ. Gia đình anh tuy biết tôi là đứa không có gia đình nhưng cũng không tỏ thái độ khinh khi. Mẹ anh còn nói nếu như có được một đứa con dâu hiền lành, biết suy nghĩ như tôi là phúc của bà. Bà sẽ thương yêu tôi như con ruột để bù đắp những thiệt thòi tôi đã chịu.
Tôi nghĩ cuối cùng tôi cũng tìm được một chốn bình yên để nương thân. (Ảnh minh họa)
Nghe xong, tôi đã khóc. Tôi nghĩ cuối cùng tôi cũng tìm được một chốn bình yên để nương thân. Tôi còn nghĩ gặp được anh thật là điều hạnh phúc nhất của đời tôi.
Tuần trước, tôi phát hiện cơ thể mình có sự thay đổi. Lúc nào tôi cũng thèm ngủ, mệt mỏi lẫn lo âu khó chịu. Tôi mua que thử thai về thử. Kết quả hai vạch, một đậm một mờ. Tôi cười hạnh phúc. Mẹ anh vẫn hay đòi cưới để nhanh có cháu bế, giờ thì tôi đã có rồi. Tôi còn mơ tới một ngôi nhà ba người hạnh phúc. Nhưng tôi không nói với anh sớm mà định để đến ngày thứ 7, cũng là sinh nhật anh. Tôi muốn tặng anh một món quà sinh nhật bất ngờ.
Video đang HOT
Không ngờ, đêm đó anh nói anh bận nên không gặp tôi được và hẹn tôi vào tối chủ nhật. Tôi buồn bã đồng ý. Nhưng rồi khuya, một người bạn thân của tôi nhắn tin hỏi thăm và nói có chuyện quan trọng muốn nói với tôi. Cô ấy cứ vòng vo một hồi mới bảo vô tình thấy người yêu tôi trong bar. Quan trọng hơn, anh ấy ôm chặt lấy một cô gái trẻ, nhảy nhót, hôn hít rồi kéo nhau lên taxi đi mất.
Tôi xem xong hình, cảm giác trái tim cũng đông lại, nặng nề. (Ảnh minh họa)
Tôi không tin, cô ấy gửi qua cho tôi hai tấm ảnh. Tuy mờ, đèn lấp lánh nhưng tôi vẫn nhận ra anh. Quả nhiên anh đang ôm một cô gái mà nhảy nhót, một ảnh khác, tay anh còn đụng chạm vòng ba của cô ta. Tôi xem xong hình, cảm giác trái tim cũng đông lại, nặng nề.
Lấy điện thoại gọi cho người yêu, giọng anh lèo nhèo bảo tôi làm phiền giấc ngủ của anh. Nhưng bên cạnh anh vẫn vang lên tiếng một người con gái khác hỏi anh ai đang gọi. Anh còn nhỏ giọng suỵt suỵt giống như không muốn cô ta nói nữa. Tôi bật khóc, tắt máy. Trước khi tắt, tôi vẫn còn nghe tiếng cô gái kia nói: “Ối dào, con nhỏ mồ côi ấy à?”
Từ đó đến nay, tôi gần như suy sụp hẳn. Tôi nhắn tin chia tay anh. Anh không đồng ý cũng không níu kéo, chỉ im lặng. Suốt hai ngày, tôi chẳng muốn ra khỏi nhà trọ, chỉ nằm dài mà khóc. Chia tay anh, con tôi sẽ lại giống như tôi, không có cha chỉ có mẹ. Tôi sẽ càng vất vả hơn nhiều để mưu sinh. Nhưng tôi không sao chấp nhận được chuyện người yêu phản bội mình, ăn ngủ với người khác. Tôi nên làm gì cho đúng nhất trong lúc này đây?
Theo Afamily
Thấy bạn trai lén lút đi vào khách sạn, tôi bàng hoàng khi biết sự thật nghề nghiệp của anh
Hằng ngày anh phóng khoáng, chi tiền cho tôi không tiếc thứ gì, thậm chí xe tôi đang đi cũng là của anh. Nhiều lúc tôi tò mò 1 nhân viên văn phòng như anh lấy đâu ra nhiều tiền như vậy...
4 tháng trước trong 1 dịp sinh nhật bạn tôi vô tình gặp anh ở đó. Vốn đều là những thanh niên chịu chơi, chúng tôi đi ăn rồi đi tăng 2, tăng 3 tới 3h sáng. Vì cùng đường, sau khi vui chơi mê mệt anh xung phong đưa tôi về.
Trên đường về anh nói chuyện, hỏi han, tôi nhận ra anh khác hẳn với người vừa dẫn đoàn cuộc chơi khi nãy, lúc này anh trở về với hình ảnh 1 chàng trai ấm áp, khôi ngô nhã nhặn và tinh tế.
Anh biết tôi buồn ngủ, anh bảo tôi dựa vào anh ngủ 1 chút đi, lát tới nơi anh sẽ gọi tôi dậy. Tôi cũng không ngại ngần dựa vào anh ngủ, lúc tới nhà tôi cảm ơn rồi te te chạy vào vì đã quá buồn ngủ.
Sáng hôm sau tôi thấy tin nhắn từ 1 số điện thoại lạ - là anh. Anh hỏi thăm tôi đã dậy chưa, hôm qua thấy tôi mệt nên nếu dậy sớm thì nhắn anh anh sang đưa tôi đi ăn sáng. Không biết anh lấy số điện thoại của tôi lúc nào, dù sao tôi cũng hơi thích anh nên tội gì không cho cơ hội tìm hiểu.
Tôi bất ngờ khi anh nhắn tin nhưng vì tôi cũng thích nên đáp lại anh nhiệt tình. Ảnh minh họa.
Sau 3 tháng cò cưa, tôi chính thức đổ, chúng tôi là một đôi. Anh nói công việc của anh là nhân viên văn phòng, hằng ngày đi làm giờ hành chính, tối lại tăng ca. Thường trừ cuối tuần tôi chẳng thể gặp anh vào những buổi đêm vì anh bận.
Tôi hiểu điều đó nên cũng không trách cứ gì anh, hơn nữa anh vô cùng chiều chuộng tôi. Tất cả những gì tôi muốn anh đều mua cho, có những thứ tôi không nhờ, chỉ nói với anh là tôi thích anh cũng sẽ mua bằng được.
Những lần như vậy ngày càng nhiều, ban đầu tôi còn vui thích, về sau tôi cảm thấy mình như đang lợi dụng anh. Hơn nữa, tôi sợ anh hết tiền, lương văn phòng có đáng là bao. Nghe tôi nói vậy anh cười bảo ngoài làm văn phòng anh còn kinh doanh nữa vì thế tôi không cần phải lo cho anh.
Tối hôm qua, tôi có việc nên đi lên phố, bình thường trừ những lúc có cuộc vui tôi rất ít khi lên phố vì từ nhà lên đó khá xa. Khi đi ngang qua 1 con phố tôi bỗng thấy bóng dáng quen thuộc, sao anh lại ở đây nhỉ, công ty anh đâu có ở gần đây... Tôi nghĩ vậy nên định đi lên gọi anh thì bất ngờ anh rẽ vào 1 khách sạn lớn.
Bàng hoàng nghĩ người yêu lừa dối mình. Tôi dừng xe, sang quán cafe bên cạnh. Lúc này, tôi thấy 1 cô gái xinh đẹp đi tới, nhìn ngó 1 lúc rồi cũng đi vào khách sạn. Tôi chắc chắn đây là đối tượng của anh.
Thế nhưng tôi nhầm, sau khoảng 10 phút, anh bước ra, không về ngay mà sang quán cafe đối diện ngồi. Tôi thực sự tò mò anh làm gì ở đây và sao lại có hành động lạ lùng như vậy... Anh chờ, tôi cũng chờ, tôi kiên nhẫn vì muốn xem rốt cục kết quả là sao.
Hơn 1 tiếng sau, cô gái kia bước ra, cô ta sang bên đường nói với anh gì đó, chia tiền cho anh rồi cả 2 ra về. Cô ta không về cùng anh mà bắt taxi đi riêng. Lạ kỳ... tôi nghĩ vậy rồi đứng lên thanh toán.
Đúng lúc này, tôi đi qua 1 bàn khách đang ngồi, những người này trông có vẻ lịch sự, họ cười nói bàn luận gì đó rất sôi nổi. Lúc tôi trở ra vì tìm mãi không thấy vé xe nên nán lại bàn gần đám khách đó tìm và rồi tôi sốc khi nghe câu chuyện của họ.
1 người trong đó nói "thằng kia là cò, còn con bé kia là hàng đấy. Nhìn có vẻ cao cấp, bọn này mà bị bắt chắc đi tù cả lũ". "Tù sao được, thằng kia thôi, con bé đó cùng lắm đi cải tạo. Mà con này chắc cũng phải giá nghìn đô chứ không ít đâu. Ngon phết đấy!", 1 người khác nói chen vào.
Tôi dần vỡ ra, bảo sao anh nhiều tiền như thế! Đây là lý do anh nói buổi tối anh đi làm không thể gặp tôi. Và cũng vì thế mà mỗi lần anh nghe điện thoại đều lén lút.
Giờ tôi nên làm gì, tiếp tục hay dừng lại đây?Anh rất tốt nhưng nếu anh theo con đường này một ngày nào đó phải đi tù tôi thực sự không thể chịu nổi...
Theo Eva
Lấy chồng giỏi giang, nhà giàu có, ô tô tiền tỷ... đó là những gì bố mẹ vẽ ra để giờ tôi lĩnh đủ sự xỉa xói từ mọi người Giờ đây tôi chẳng dám ra đường vì những lời ác ý cứ bám theo sau lưng. Tôi là con gái duy nhất của bố mẹ. Vì thế bố mẹ cưng tôi lắm. Từ nhỏ tôi đã được chiều tận răng, được cho ăn học đàng hoàng. Khi học đại học, trong khi các bạn ở kí túc xá hoặc thuê trọ nhiều...