Tôi sẽ thôi cố chấp, thôi mộng mơ, sẽ tập đứng vững dẫu chỉ một mình
Người có thể cảm nhận đôi tay tôi mềm, nhưng liệu có cảm nhận được những chai sần trong tim tôi, có cảm nhận được hết những mắt tôi, có cảm nhận được tất cả những sóng gió trong im lặng của tôi, có cảm nhận được tôi đang sợ hãi và run rẩy trước cuộc đời đến như thế nào…
Tôi nhận ra bản thân mình quá cố chấp, cố chấp để chờ đợi nhận về bằng với những gì tôi đã cho đi trong tình yêu, nhưng tôi không thể ngờ tất cả sự cố chấp đó của tôi chưa từng và có lẽ cũng sẽ không bao giờ được đền đáp… Chỉ làm cho trái tim mỗi lúc mỗi đau hơn, chỉ làm cho những đêm tối hơn… Tôi cố chấp để được gì! Sự gào thét để nhận lại được gì! Sự im lặng để đổi lấy điều gì! Tất cả chỉ cộng lại bằng đúng những thương tổn trong lòng mình.
Tôi tự hỏi mình tại sao những vết thương sau lại luôn làm bản thân đau hơn vết thương trước?!
Người có thể cảm nhận đôi tay tôi mềm, nhưng liệu có cảm nhận được những chai sần trong tim tôi, có cảm nhận được hết những mắt tôi, có cảm nhận được tất cả những sóng gió trong im lặng của tôi, có cảm nhận được tôi đang sợ hãi và run rẩy trước cuộc đời đến như thế nào… Tôi không còn một kẻ mộng mơ thêm nữa… vì tôi nhận ra cuộc đời không có thời gian để hiểu và thương xót cho những thương tổn của mình.. Tôi tỏ ra tội nghiệp ích gì chứ, mơ mộng và chờ đợi điều gì chứ?!
Có những điều tôi cứ nghĩ mình giỏi cất giấu nó, giỏi giữ nó phẳng lặng như mặt hồ.. Nhưng tôi lại quá kém cỏi không thể ngăn những lúc vỡ oà.. Một mình tôi thu mình trong căn phòng, sự cô đơn đó mấy ai cảm nhận được ngoài bản thân tôi. Tôi nhận ra chẳng có ai buộc phải có trách nhiệm cho sự bình yên của bất kì ai; và nếu tôi có cuộn mình trong sợ hãi, trong nước mắt thì cũng chẳng có ai là người có lỗi… Có trách là trách chính tôi không tập cho mình những bước tự lập từ đầu, cứ cho rằng mình yếu đuổi và xứng đáng cho sự bảo vệ, cho sự ẩn mình dưới vòng tay che chở… Tôi, vẫn luôn nghĩ tôi giỏi giang lắm, bản lĩnh lắm; nhưng đến cuối cùng tôi nhìn thấy sự gục ngã nơi tôi,
Video đang HOT
Tôi tự hỏi rốt cuộc điều tôi cần là người tôi yêu hay chỉ cần một vòng tay luôn ở bên cạnh tôi… Tôi tự hỏi sao cuộc đời nghiệt ngã không thể cho tôi cả hai là một! Tôi hỏi cuộc đời, người làm cho những giấc ngủ của tôi chẳng thể tròn, cho mắt tôi sưng vào mỗi sáng thức giấc, người có ngon giấc?! Là tôi quá tệ với người nên người hà khắc với tôi hay người đang bỡn cợt tôi trước khi cho tô0i một kết cuộc của sự hạnh phúc?
Theo guu.vn
Tâm sự đàn ông ngoại tình: Tôi không thể rời xa được nhân tình
Tôi như gã trai mới yêu lần đầu mà lao vào trò chơi tình ái. Tôi ra sức chinh phục, lấy lòng người đẹp. Một thời gian sau, cô ấy đồng ý làm bạn gái tôi. Khi biết tôi đã có vợ con cô ấy chỉ cười, bảo rằng cô ấy yêu nhưng không có ý định làm vợ của ai cả.
Có người đàn ông nào đi ngoại tình lại thật lòng thật dạ yêu nhân tình như tôi không? Ban đầu tôi cũng chỉ nghĩ là vui chơi qua đường nhưng dính vào rồi lại thương yêu thật sự. Vợ là người tôi cần, còn nhân tình là người tôi yêu. Tôi không muốn thiếu ai trong cuộc đời của mình cả.
Vợ tôi là người giỏi vun vén, chăm lo cho gia đình - Ảnh minh họa: Internet
Vợ tôi vốn dĩ là người do ba mẹ tôi lựa chọn, mai mối. Ba mẹ tôi rất khó tính, cầu toàn. Tôi yêu vài người nhưng khi dắt ai về ra mắt ba mẹ đều vì điểm này điểm kia mà không đồng ý. Mệt mỏi, tôi để cho ba mẹ chọn người phù hợp. Vợ tôi làm giáo viên, là con gái của bạn thân mẹ tôi. Gia đình rất gia giáo, nghiêm khắc. Gặp gỡ vài lần, tôi thấy cô ấy cũng không có điểm nào để chê nên tôi đồng ý kết hôn cho ba mẹ yên lòng.
Tôi lấy vợ đến nay đã được 5 năm, có một đứa con trai 3 tuổi. Không phải nói, ba mẹ tôi vô cùng hài lòng với con dâu. Họ cưng cháu nội như trứng mỏng. Vợ tôi đi dạy trên trường, thời gian còn lại đều dành hết cho gia đình. Cô ấy coi ba mẹ tôi như ba mẹ ruột, quan tâm, chăm sóc rất chu đáo. Từ khi có con dâu, sức khỏe ba mẹ tôi cải thiện rất nhiều do vợ tôi kĩ lưỡng ăn uống, luôn tìm hiểu và nấu những món ăn tốt cho sức khỏe để cho ba mẹ chồng.
Nhân tình mang đến cho tôi những điều mới mẻ mà vợ không có được - Ảnh minh họa: Internet
Nhưng một người vợ quá chuẩn mực, quá cầu toàn thì cũng khiến đàn ông nhàm chán. Trong khi đó, thâm tâm tôi lấy cô ấy cũng không phải vì tình yêu. Tôi sống vì bổn phận và trách nhiệm thì đúng hơn. Cho đến khi tôi gặp một cô gái khác và lòng tôi đã không còn chung thủy với vợ. Cô ấy là nhân viên mới của công ty tôi. Xinh đẹp, năng động, có phần hoang dại, tính cách sôi nổi. Gặp gỡ vài lần, tôi đã bị chinh phục ngay.
Tôi như gã trai mới yêu lần đầu mà lao vào trò chơi tình ái. Tôi ra sức chinh phục, lấy lòng người đẹp. Một thời gian sau, cô ấy đồng ý làm bạn gái tôi. Khi biết tôi đã có vợ con cô ấy chỉ cười, bảo rằng cô ấy yêu nhưng không có ý định làm vợ của ai cả. Cô ấy đối lập với vợ tôi hoàn toàn. Ở bên cô ấy, tôi thấy mình vui vẻ, lạc quan hẳn lên. Trong chuyện giường chiếu cũng rất táo bạo. Từ chuyện vui chơi qua đường, tôi đã yêu cô ấy mất rồi.
Tôi yêu nhân tình nhưng không thể bỏ vợ. Trước hết là ba mẹ tôi sẽ không bao giờ đồng ý. Sau nữa, vợ tôi quá hoàn hảo, tôi không thể tìm được một lí do để rời đi. Căn nhà tôi sẽ không còn là tổ ấm nếu thiếu bàn tay vợ chăm sóc, chu toàn. Ba mẹ tôi cần con dâu, con trai tôi cần có người mẹ tốt như cô ấy. Tôi cần vợ cho cuộc đời mình.
Tôi yêu nhân tình nhưng cũng cần vợ, tôi không muốn rời xa ai cả - Ảnh minh họa: Internet
Tôi đã định rời bỏ nhân tình. Nhưng một vài lần rời xa lại nhớ cồn cào không chịu nổi. Cô ấy đã chiếm được trái tim của tôi và tôi không thể rời xa cô ấy được. Thôi thì tôi cứ giữ nguyên như bây giờ, có cả hai người đàn bà bên cạnh cuộc đời mình. Tôi không muốn mất ai và không muốn rời xa ai cả.
Theo phunuvagiadinh.vn
Có nên thú nhận với chồng khi đã đi quá giới hạn với sếp trong lúc say Tôi giận bản thân và cảm thấy có lỗi với chồng, người tôi luôn yêu thương và tôn trọng. Ảnh minh họa. Tôi và sếp đã làm cùng ngau được 3 năm, chúng tôi đều có gia đình riêng. Trong một lần đi liên hoan công ty, có chút men nên tôi và sếp đã đi quá giới hạn, điều mà tôi không...