Tôi sẽ nhớ mãi vết đau này
Tôi không thể chối bỏ người tôi yêu thương, ngay cả khi người ấy quay lưng với tôi.
Tôi và em quen nhau trong buổi chiều định mệnh trên tổng công ty, khi tôi về nước làm báo cáo. Em không đẹp và nổi bật như các cô gái khác, nhưng ở em, toát lên một sự thông minh và chững chạc của người phụ nữ từng trải.
Tôi nhỏ hơn em ba tuổi. Ngày em biết tuổi tôi, em đã khóc rất nhiều, em nói ông trời không muốn chúng ta quen nhau nên mới săp đặt khéo như thế. Tôi thương em lắm, tôi quyết định phải về ngay để dỗ dành em và trải hết lòng cho em. Tôi muốn chúng tôi luôn ở bên nhau trong những thời khắc khó khăn nhất của đời mình.
Tôi không trách ai cả, chỉ giận duyên số đã đưa ta gặp nhau không đúng lúc (Ảnh minh họa)
Thấm thoát sau ba tháng yêu nhau, sau bao lần hẹn hò trên mạng, những buổi tối nói chuyện khuya, chỉ để truyền cho nhau hơi ấm và niềm tin khi yêu xa của hai con tim đang thổn thức. Ba tháng không phải quá dài, nhưng cũng không ngắn, tôi tranh thủ về thăm em mỗi cuối tuần, chở em đi ăn và đi dạo, để có thể bù đắp cho em những ngày không có tôi bên cạnh. Tôi biết em buồn, em thiệt thòi so với các cặp đôi khác nên tôi chưa bao giờ than thở với em, tôi giữ những nỗi buồn vào trong lòng. Tôi tỏ ra mạnh mẽ để có thể làm chỗ dựa cho em trong suốt cuộc đời này.
Em cần một tương lai chắc chắn hơn là phiêu lưu cùng tôi. Em là người bi quan và cầu toàn. Em hay nghĩ nhưng trường hợp xấu nhất cho tình cảm bọn tôi và than thở với tôi. Tôi im lặng. Tôi chỉ biết động viên em và từng bước thể hiện vai trò và trách nhiệm của tôi.
Video đang HOT
Ngày kết thúc đợt công tác, tôi trở về nhà với bao niềm tim và hi vọng. Tôi đã chuẩn bị sẵn món quà mà tôi đã thức ròng rã nhiều đêm để tự tay làm cho em, tôi vui khi nghĩ đến nét mặt tươi cười hóm hỉnh của em, khi em ôm tôi và thỏ thẻ rằng “Anh là cuộc sống của em, chúng ta sẽ luôn nắm tay nhau đi qua mọi chông gai phía trước và em tin bọn mình sẽ làm được”.
Nhưng món quà ấy sẽ chẳng bao giờ đến được em. Em bảo tôi muốn chia tay. Em bảo tôi còn trẻ con lắm. Em bảo tôi: “Suốt quãng thời gian qua, em cố gắng để yêu thương anh, nhưng em không làm được. Tất cả chỉ là ngộ nhận, chỉ vì anh quá yêu em thôi”.
Tôi đau lắm. Cả quãng đời con lại, tôi sẽ nhớ mãi vết đau này. Tôi không thể ghét và giận em được, tôi không thể làm được việc chối bỏ người tôi yêu thương, ngay cả khi người ấy quay lưng với tôi. Tôi biết, tôi ở xa em, tôi còn trẻ, không lo được cho em nên em chia tay cũng phải. Tôi không trách ai cả, chỉ giận duyên số đã đưa ta gặp nhau không đúng lúc.
Tôi đi lại từng nơi đã ghi dấu khoảnh khắc tôi và em. Tôi gọi những món em thích ăn, lật lại từng trang kí ức và xoá nhoà đi bằng những giọt nước mắt nóng hổi.
Sẽ mất rất lâu để tôi quên được thói quen hằng ngày cùng em, và sẽ rất lâu để tôi có thể xoá đi hình ảnh của em nhưng tôi hứa với em, tôi sẽ làm được. Em muốn tôi mạnh mẽ và sống tốt, đó là những mong muốn cuối cùng của em.
Nếu tôi được quay lại thuở ban đầu, tôi vẫn sẽ yêu em, vẫn sẽ chọn em là người bạn gái của đời tôi một cách dứt khoát và không hối hận.
Tôi yêu em.
Theo 24h
Gửi người từng là cha của con em!
Từ ngày mất con, anh để em lo mọi chi phí thì em biết mình chọn nhầm người và đi sai đường rồi.
Bao lâu rồi anh, bao lâu rồi ngày mình chính thức chia tay nhau, em không nhớ nữa, vả lại em cũng chẳng muốn nhớ đến chuỗi ngày đau khổ đó làm gì. Lúc chia tay anh nói "Em chê anh nghèo, em thấy bây giờ ba mẹ anh đi làm thuê cho người ta nên em bỏ anh chứ gì", hóa ra bao năm yêu nhau anh chỉ nghĩ được cái lý do như thế.
Em mong cô gái kia và đứa bé sẽ được may mắn và hạnh phúc hơn mẹ con em! (Ảnh minh họa)
Rồi em cũng "Ừ", vậy là mình chính thức xa nhau. Em cứ nghĩ sẽ quên anh, quên hẳn con người như anh, vậy mà hôm nay vô tình gặp lại nhau, tim em nhói lên...một cảm giác thật lạ anh à, giống như cái ngày mà bọn mình mới gặp nhau lần đầu tiên. Nhưng em biết đó chỉ là cảm xúc nhất thời thôi, cái cảm xúc lâu ngày gặp lại thôi.
Từ ngày tự em cướp đi sinh mạng của con thì trái tim xem như đã hết tình, hết nghĩa với anh rồi. Giữa anh và con thì em cần con hơn, nhưng con đã mất rồi nên anh cũng chẳng ý nghĩa gì nữa. Con gái chưa chồng mà chửa nhục nhã lắm anh biết không...
Từ lúc em biết mình mang thai, em vui buồn lẫn lộn, em biết rồi đây cha mẹ em sẽ rất nhục nhã vì đứa con gái hư hỏng này, nhưng em vẫn muốn giữ con.
Thế nhưng số trời trớ trêu thật, vì bệnh mà em đã không giữ con lại được, ngày anh đưa em đi phá thai, em nhớ mình khóc rất nhiều, đi đến hai ba lần, em mới bước vào được của bệnh viện...Em đau lắm, mà anh nào biết được.
Cứ nghĩ, mất con rồi anh sẽ yêu thương em hơn, sẽ cố gắng cho tương lai hai đứa, nào ngờ, anh vẫn là anh.. học chẳng ra làm sao?
Em xa anh vì anh là đàn ông mà không phấn đấu chỉ biết lao vào game. Mấy năm yêu nhau mà anh không thay đổi thử hỏi làm sao em đặt niềm tin vào anh được nữa đây? Là phụ nữ ai không muốn mình được chở che, đằng này, em phải tự lo cho mình và lo thêm cho anh.
Bao lần anh sai em đã tha thứ bỏ qua, vậy mà anh cũng chẳng chịu sửa đổi. Quen anh bao năm nước mắt em không biết rơi bao nhiêu lần. Nhiều lần giận nhau không đếm hết, hứa rồi cũng thôi, nhiều khi em nghĩ giống như em đang bị lợi dụng,...còn nhiều lắm không kể hết đâu anh à.
Từ ngày mất con, anh để cho em lo mọi chi phí thì em biết mình chọn nhầm người và đi sai đường rồi.
Giờ anh đã có cuộc sống riêng, vợ anh cũng mang thai, mọi chuyện đã trở thành quá khứ rồi, em cũng chẳng muốn nhắc lại làm gì, con đường xưa là do em tự chọn và tự bước đi, không trách ai được, dù sao cũ mang tiếng hám giàu chê nghèo thì đành vậy. Em mong cô gái kia và đứa bé sẽ được may mắn và hạnh phúc hơn mẹ con em! Gửi anh, người từng là cha của con em!
Theo 24h
Thu Hà Nội đẹp đến tê người Đất Hà Thành phồn hoa đô hội, nghe rạo rực lắm những lời đồn thổi về thu Hà Nội đẹp đến tê người. Sáng tinh khôi mở mắt và giật mình nhận ra tháng 10 đã về tới ngõ. Thu đang chín ở độ giữa của đất trời đượm một vẻ bình yên đến kì lạ. Trăng đã về bến nước xưa như...