Tôi quyết giành chồng của người đàn bà khác
Tôi muốn chị đồng ý rời xa anh vì chị chỉ là người đến sau.
Tôi nói điều này nghe có vẻ vô lý và không thấu tình, nhưng đó là những suy nghĩ thực của tôi lúc này. Bản thân tôi đã suy nghĩ rất kĩ, đã cũng đã đặt mình vào vị trí của người phụ nữ ấy để hiểu, để thông cảm, nhưng không thể. Bởi tôi yêu anh, tình yêu nông nàn, say đắm.
Anh đã có vợ, cái tin ấy khiến tôi như người bị sét đánh. Tôi đau khổ vô cùng, cảm thấy mình mất đi thứ gì đó rất quan trọng. Ngày nào, anh còn hứa hẹn yêu thương, còn hứa sẽ bên tôi trọn đời, đợi tôi về nước rồi cưới. Vậy mà, anh…
Tôi không cam tâm, không đành lòng để anh đi cưới vợ. Nhưng sự đã rồi, biết làm sao bây giờ? Tháng ngày ấy, tôi buồn khổ vô cùng, tôi lao vào làm việc như điên và đợi đến ngày về nước. Sống ở phương trời Tây, tôi đã học hỏi được nhiều thứ và có suy nghĩ thoáng hơn trong tình yêu. Tôi đã nghĩ tới việc, nhất định phải giành anh lại, tôi không ngại lấy một người đàn ông đã có vợ.
Sau này khi về nước, tôi lại càng hiểu cuộc hôn nhân bất ngờ của anh. Vì suốt quãng thời gian anh đi, anh không nói gì với tôi về chuyện anh có người con gái khác. Thậm chí anh còn quan tâm tôi rất nhiều, bất kể lúc nào tôi gọi điện anh cũng có thể bắt máy. Tôi luôn tâm niệm, khi về nước chúng tôi sẽ tổ chức cưới nhau.
Video đang HOT
Sau này khi về nước, tôi lại càng hiểu cuộc hôn nhân bất ngờ của anh.(ảnh minh họa)
Thế nhưng, cái kết bất ngờ của anh khiến tôi choáng váng. Tôi hay, anh đã bị người phụ nữ ấy quyễn rũ. Suốt thời gian anh ở nhà, chị ta biết anh có người yêu là tôi nhưng vẫn tìm cách yêu anh và cuối cùng, anh khiến chị ta có bầu. Với người khác, có lẽ họ sẽ không chấp nhận chuyện này, nhưng tôi thì không sao cả. Tôi luôn có suy nghĩ thoáng hơn trong chuyện tình cảm. Chỉ cần anh yêu tôi là đủ.
Và ngày tôi về nước, mặc dù biết anh có vợ, tôi vẫn chủ động liên lạc với anh và muốn gặp anh. Tôi biết, anh vì tình thế bất đắc dĩ mà phải lấy vợ, anh vẫn yêu tôi nhiều lắm! Anh cũng thổ lộ với tôi điều đó. Và trong phút giây ấy, nhìn khuôn mặt buồn khổ của anh, tôi lại càng muốn giành lại anh hơn bao giờ hết. Tôi biết, chị ấy đang có bầu, nhưng còn tôi thì sao, tôi phải hi sinh tình yêu thực sự của mình sao. Tôi là người đến trước cơ mà. Nếu không có được anh, tôi không biết phải sống đau khổ thế nào! Tôi cũng có quyền tìm lại hạnh phúc của mình chứ?
Tôi quyết định đến tìm chị, nói rõ cho chị ta mọi sự tình. Tôi muốn chị đồng ý rời xa anh vì chị chỉ là người đến sau. Bằng không, tôi vẫn qua lại với anh và sẽ níu anh về phía tôi trên tình thần tự nguyện. Tôi biết, nếu tôi đồng ý bên anh, anh cũng sẽ gật đầu. Chỉ là muốn cho chị một lời khuyên trước mà thôi.
Tôi không ngại và xấu hổ vì điều đó, bởi chính chị mới là người đàn bà cướp đi tình yêu và hạnh phúc của tôi. Chỉ có điều, tôi phải nói lời xin lỗi sinh linh bé nhỏ trong bụng chị mà thôi.
Theo Eva
Mẹ ơi, hãy cứu con!
Liên tục những vụ bạo hành trẻ em xảy ra tại các cơ sở giữ trẻ tự phát tại quận Thủ Đức làm rúng động xã hội. Là một người mẹ, khi đọc những bài báo này, cảm giác đầu tiên của tôi là phẫn nộ.
Tôi phẫn nộ với ba đối tượng: đầu tiên là cha mẹ cháu bé, thứ hai là chính quyền, thứ ba là kẻ hành hạ trẻ em.
Tôi hiểu các bậc cha mẹ làm công nhân vất vả, không có nhiều hiểu biết xã hội, không có nhiều tiền để lựa chọn, nhưng tôi không thể thông cảm cho họ. Cha mẹ đã quá khinh suất khi giao con cho người trông trẻ! Nếu bạn có một số tiền nhỏ, bạn muốn gửi tiết kiệm, bạn năm lần bảy lượt kiểm tra các ngân hàng khác nhau xem nơi nào uy tín, chỗ nào lãi suất cao? Bạn muốn đặt tiệc, bạn xem thực đơn, bạn so đo giá tiền, bạn đến tận nơi kiểm tra, ăn thử trước khi đặt cọc. Vậy tại sao bạn dễ dàng giao con cho người khác?
Trong vụ án bé 18 tháng bị bảo mẫu đánh chết, theo một số bài báo thì mẹ nạn nhân đã tốt nghiệp Đại học, chưa tìm được việc nên đi làm công nhân. Tôi sững sờ khi đọc các thông tin như con đi học về đêm khóc thét, con bầm mình mẩy, con hoảng loạn... nhưng không cha mẹ nào chú tâm tìm hiểu. Các bà mẹ chủ quan đến nỗi coi thường cả thương tích thân thể lẫn tổn thương tinh thần của con! Tại sao đến bây giờ các phụ huynh mới "bất ngờ", "bức xúc", "bật khóc" khi xem clip con bị hành? Bản năng của người mẹ là phải bảo vệ con mình, phải giao con cho người tin cậy, phải kiểm tra rõ ràng và quan tâm đến con nên hãy lấy đó làm bài học và cật vấn chính bản thân mình vì đã giao con cho ác quỷ.
Tôi chưa trách đến những kẻ bạo hành trẻ em nhưng trách chính quyền. Cảnh sát khu vực đã ở đâu? Phòng GD&ĐT đã làm gì để kiểm tra, giám sát? UBND Quận đã làm gì? Không ai làm gì cả cho đến khi xuất hiện clip hành hạ trẻ em. Bà Phương đã từng liên hệ xin giấy phép, vậy sau đó UBND có kiểm tra với Phòng GD? Phòng GD có kiểm tra với địa phương? Nguyên một điểm giữ trẻ xuất hiện, nuôi hàng chục cháu bé, ngày ngày đón đưa chộn rộn mà tồn tại cả mấy tháng trời! Đậu xe trên lề, tích tắc có người đến phạt. Đập sửa nhà, đổ đống cát ra sân là có người đến hỏi. Bán buôn lấn chiếm vỉa hè là tịch thu phương tiện... Tôi không nói chính quyền đã phản ứng sai trong các việc xử phạt trên nhưng dường như chưa có sự nhanh nhạy tương tự trong các vụ nhà trẻ tự phát. Thậm chí khi clip đã xuất hiện nhưng tội ác vẫn không được ngăn chặn nhay lập tức, nhà trẻ vẫn hoạt động. Các nhà quản lý đã chưa tuyên truyền kiến thức đến cho tất cả người dân về bảo vệ trẻ em tương tự như kêu gọi phòng chống cháy nổ, trộm cắp. Chứng tỏ, tài sản được quan tâm hơn trẻ em.
Những kẻ hành hạ trẻ em rồi sẽ phải chịu sự trừng phạt của pháp luật. Nhưng với nhận thức hạn hẹp của họ, không hiểu họ có thấm nhuần hết cái giá phải trả cho sự liều lĩnh, độc ác của mình? Bị can trong vụ giết bé trai 18 tháng vẫn tại ngoại do nuôi con nhỏ. Hai kẻ hành hạ trẻ em trong vụ án mới phát hiện nhất này đang bị tạm giam nhưng những tổn thất về tinh thần làm sao chứng minh để định tội hay định khung tăng nặng? Mà dù có xử phạt 1 năm hay 3 năm tù thì những tổn thất của con trẻ là không gì bù đắp được, sẽ tổn hại đến thần kinh các cháu, tổn thương tinh thần, ảnh hưởng nặng nề về tâm lý và thậm chí còn di chứng về sau.
Thế nên, đừng chờ ai chịu trách nhiệm hay quan tâm đến con mình, mỗi bậc cha mẹ phải tự bảo vệ con như con gà mái mẹ, xù lông với diều hâu và chỉ chọn cho con những bãi đất an toàn.
Theo VNE
Cháu nội, cháu ngoại Được ba mẹ mua cho xe máy, con gái lớn của thằng Hai mừng lắm. Tranh thủ ngày nghỉ, cháu chạy xe về quê khoe ông bà nội. Bà không mừng cho cháu, còn cau có: "Tuổi ăn học mà đã bày đặt đua đòi. Trước giờ đi xe đạp có sao đâu?". Cháu nội lẳng lặng bỏ ra nhà sau. Từ nhỏ...