Tôi ly hôn để chồng không mất mặt
Trong thời gian một mình xoay sở chăm lo cho gia đình, tôi nợ nhiều tiền. Tôi chia tay nhưng còn rất yêu chồng và mong ngày tái hợp.
Tôi gửi đến Ngoi sao.net bài viết này khi trong lòng tôi đang hoang mang cực độ. Tôi năm nay đã qua tuổi bốn mươi và đang là cô giáo dạy tại một trường THCS. Tôi lấy chồng được 13 năm và có hai đứa con gái vô cùng xinh đẹp (mặc dù tôi không đẹp). Cách đây một năm, chúng tôi đã ly hôn vì những sai lầm trong thời gian sống chung.
Tôi là một người phụ nữ rất đàng hoàng. Tôi chỉ biết có chồng tôi trước và sau khi kết hôn. Tôi không đàn đúm hay làm việc gì cho riêng mình. Từ lúc có chồng, tôi chỉ lo lắng cho chồng và con nhưng đây là sai lầm mà ngày hôm nay tôi phải gánh chịu.
Tôi và chồng học cùng với nhau từ thời phổ thông. Lúc đó, chồng tôi đã biết thích tôi nhưng tôi không thích anh vì tính anh rất ngang bướng. Rồi chúng tôi ra trường nhưng khi vào học chuyên ngành, chúng tôi gặp lại nhau và tôi lúc này lại thích anh vì tính cách ngang tàng đó. Có lẽ sau những biến động của cuộc đời, tôi có những cái nhìn khác đi về chuyện tình cảm. Chúng tôi dần đến với nhau và yêu thương nhau, mặc dù cho tới bây giờ, anh vẫn chưa bao giờ nói lời thương nhớ tôi nhưng tôi hiểu, chồng tôi cũng thương tôi rất nhiều.
Tôi đã sai lầm từ đầu khi chọn cách sống và hậu quả ngày hôm nay tôi phải trả còn hơn cả cái chết. Ngày anh yêu tôi, gia đình anh không chấp thuận vì hoàn cảnh gia đình tôi rất khó khăn. Chị em chúng tôi phải cố gắng kiếm việc làm để học và ai cũng học xong đại học hoặc cao đẳng. Trong bảy năm yêu nhau cũng có nhiều sóng gió, vì biết gia đình anh không thích tôi nên tôi đã đôi lần dao động với những thanh niên khác.
Thật ra tôi không đẹp nhưng rất dễ thương. Tôi nhỏ nhắn và trắng trẻo. Thời tôi quen anh, rất nhiều người có địa vị và tiền bạc tán tỉnh nhưng tôi không thấy thích. Khi tôi muốn quyết định chấm dứt mối quan hệ này thì cũng là lúc gia đình anh sụp đổ, vậy là tôi lại quay về bên anh. Tôi không muốn gia đình anh nghĩ tôi là người thích tiền, thấy họ phá sản nên bỏ rơi anh. Chúng tôi lấy nhau, khi đó, anh còn làm ở xa. Tiền anh làm được lo cho mấy đứa em còn đang học dở dang. Tôi gần như một mình nuôi con và lo nhiều khoản chi cho gia đình anh, gia đình tôi.
Từ một đứa con gái không biết gì ngoài việc đi dạy, tôi bắt đầu buôn bán để lo cho gia đình mình. Tôi đã làm điều đó một mình rất khó khăn nhưng không dám nói với chồng vì anh còn lo lắng cho các em. Cả sau này, khi đã ly hôn, tôi cũng không biết lương hàng tháng của anh được bao nhiêu.
Video đang HOT
Tôi gần như một mình nuôi con và lo nhiều khoản chi cho gia đình anh, gia đình tôi. Ảnh minh họa: Inmagine.
Sau những năm làm xa, anh chuyển về làm gần nhà. Lúc này, chúng tôi về nhà nội ở (trước đó, tôi ở bên ngoại). Rồi anh lên chức trưởng phòng nhưng hầu hết mọi chuyện lớn nhỏ trong nhà đều tôi lo. Cách đây hai năm, tôi làm ăn và thâm nợ, nội ngoại đã cho tôi mượn một phần để trả nhưng phần còn lại tự tôi phải loay hoay. Anh biết rõ số nợ này nhưng không trách móc hay nói tới nói lui nhiều lần. Có lẽ anh nghĩ tôi sẽ xoay sở được và không quan tâm đến. Lúc này, anh đưa lương về nhiều hơn nhưng không thể nào đủ chi phí của gia đình.
Số nợ của tôi bắt đầu cao lên qua hàng tháng. Vì không muốn để chồng mất mặt, tôi phải loay hoay chỗ này chỗ kia. Nếu ở riêng thì tôi có thể nói với chồng và cùng nhau bàn bạc nhưng chúng tôi lại ở chung, tôi không muốn gia đình chồng nghe chuyện nợ nần của tôi. Vì tôi thấy mình có lỗi hoàn toàn nên chuyện nợ nần tôi ôm một mình.
Tôi đã cố làm nhiều, đã viết được vài quyển tiểu thuyết và được xuất bản nhưng không trả nổi số nợ. Khi biết không thể cứ như vậy nữa, tôi nói với chồng và vợ chồng tôi quyết định ly hôn. Tôi ly hôn vì yêu chồng. Tôi muốn khi sự việc vỡ lở, mọi người chỉ nhắm vào tôi và anh có thể không dính dáng gì. Anh chấp nhận ngay vì lý do còn một người để nuôi con.
Khi ly hôn, theo quyết định, tôi nuôi đứa lớn, chồng tôi nuôi đứa nhỏ nhưng tôi không muốn con tôi xa nhau sẽ mất dần tình cảm nên tôi thống nhất với anh là cả hai sẽ ở với nội đến thứ 6 rồi về ngoại ở tới sáng thứ hai (anh không chấp nhận cho tôi nuôi hai đứa). Tôi rất thương anh và hy vọng chúng tôi sẽ quay lại khi tôi đã trả xong nợ.
Tôi ly dị và trong tay có một mảnh đất trị giá bằng nửa số nợ mà tôi đang mắc phải. Tôi về mẹ ở và thông báo bán miếng đất để trả nợ nhưng hơn nửa năm, tôi vẫn không bán được. Nhiều người bạn bảo tôi làm nhà trọ vì chỗ đó rất thuận lợi. Tôi vay ngân hàng và xây xong được một tháng thì mọi chuyện bắt đầu rùm beng. Số là những người vẫn còn thiếu không kiên nhẫn chờ tôi thêm nữa và một cô bạn thân thấy tôi làm ăn được nên muốn mua căn nhà của tôi. Khi biết tôi đang vay ngân hàng, cô bạn ấy đã xúi giục người viết đơn kiện tôi mắc nợ. Mặt khác, cô lại nói với tôi là nếu có đơn kiện thì ngân hàng sẽ phát mãi.
Tôi thề với lòng sẽ níu kéo anh nếu như tôi có thể trở lại từ đầu nhưng khi mọi thứ mất dần thì tôi không dám nghĩ về được bên anh nữa. Ảnh minh họa: Inmagine.
Tôi lo lắng và tìm người bạn hứa cho tôi mượn tiền đáo hạn ngân hàng để vay lại. Người bạn đó biết tôi đang kẹt nên đã quyết định mua lại căn nhà của tôi. Nhà hơn một tỷ đồng nhưng tôi chỉ bán được với giá mấy trăm triệu đồng. Tôi đã mất tất cả, chỉ còn có nợ. Tôi đã định bỏ xứ ra đi (tôi đi được hai ngày) nhưng vì con tôi không làm được. “Cuộc sống này chết có đem theo được gì đâu” tôi nghĩ vậy và quay về đi dạy lại để trả nợ từ từ nhưng chẳng có mấy ai thông cảm. Tôi lại một mình đối mặt với hậu quả mà mình đã gây ra.
Tôi thề với lòng sẽ níu kéo anh nếu như tôi có thể trở lại từ đầu nhưng khi mọi thứ mất dần thì tôi không dám nghĩ về được bên anh nữa. Lúc này, nghe hai con nói anh đã có bạn gái rồi. Tôi rất đau đớn nhưng mọi lỗi lầm là do tôi gây ra. Bây giờ, tôi đang sống với khoản nợ phải trả dần vài năm mới hết. Danh dự và mọi thứ không còn thì hy vọng gì để về bên anh!
Tôi càng thương anh thì tôi lại yêu quý gia đình của mình hơn. Từ lúc ly hôn, tôi chưa bao giờ nghĩ mình sẽ lấy ai và ai đó có thể hơn được chồng mình. Có những đêm nằm một mình, tôi chỉ muốn chết. Tôi không biết sai lầm của tôi sẽ sửa chữa như thế nào đây? Tôi đã làm cho nhiều người thân của tôi phải xấu hổ vì suy nghĩ nông cạn của mình.
Thật lòng tôi vẫn rất thương chồng nhưng trong thâm tâm, tôi cầu mong sao anh ấy có người khác và người này sẽ đem lại cho anh ấy nhiều niềm vui. Thật ra, nếu đã sai lầm thì phải chấp nhận trả giá và cái giá tôi trả có thể là quá đắt. Tôi không biết những ngày sắp tới tôi sẽ phải đối mặt với cuộc sống này ra sao. Tôi thật sự hoang mang…
Theo VNE
Mất kiểm soát với... bộ hàm
Tôi mới lập gia đình. Chồng tôi có thói quen... cắn khi ân ái. Nhiều lần tôi bị đau và lo sợ. Thưa bác sĩ, đây có phải là dấu hiệu bạo dâm.
Cắn, có lẽ là biểu hiện gây lo lắng nhất trong những biểu hiện tình dục lành tính (không phải bạo dâm, khổ dâm...). Xét mặt mũi thì cắn không quá lạ đời như nhiều biểu hiện khác như khóc, cười, hét, cào, lảm nhảm trên giường. Phần lớn nhân diện không giống ai của tình dục này rơi vào các bà, các cô nhưng đôi khi đàn ông cũng có phần.
Người ta xem đây là những biểu hiện vô thức, nghĩa là tự động, bất ngờ, khó kiểm soát, như cách ai đó gãi đầu mỗi khi gặp việc bối rối, hưng phấn. Tình dục giành khá nhiều cơ hội cho những hành động vô thức, trong đó khoái cực là nút bấm phổ biến. Ngoài ra, việc trên giường còn mở đường cho những hành động lai (giữa ý thức và vô thức) khi chủ nhân dùng nó với mục đích thỏa mãn, tìm kiếm "lợi ích" cho mình hoặc người chung chăn gối. Cụ thể, cắn có thể là một hành động kép mà ông dùng để thỏa mãn khoái cảm cho mình và cũng muốn mang nó cho người dưới gối. Dễ hiểu hơn, việc các ông dùng răng trong khúc dạo đầu là "chuyện thường ngày ở huyện", nhưng chỉ ở mức nhẹ. Tuy nhiên, khi có chút vô thức nhúng tay vào thì động tác phải chăng này có thể quá đà đến mức cắn.
Như vậy, sẽ có hai thời điểm của tình dục mà động tác cắn có thể triển khai: lúc đề - pa và lúc khoái cực, một do vô thức và ý thức cùng hiệp đồng, một do vô thức chi phối. Chi tiết về tỷ lệ vô thức này cho ta cách can thiệp hữu hiệu, chẳng hạn nhắc nhở mạnh đến phần ý thức, sẽ giúp tình dục bớt "nguy hiểm" hơn trong phần dạo đầu của những ông chồng mất kiểm soát với bộ hàm.
Dù thế nào thì "cẩn tắc vô áy náy" vẫn hơn, dù cắn, trong hầu hết trường hợp không có chân trong danh sách lệch lạc tình dục đáng ngại như bạo dâm, khổ dâm. Như đã nói, một chút nhắc nhở có thể giúp các ông dừng lại kịp lúc hành động có thể gây chấn thương cho vợ. Bí quá thì có thể cần đến một chút tùy biến, chẳng hạn thuyết phục ông chuyển đích đầu tư khúc dạo đầu từ nhũ hoa sang một tọa độ lân cận. Bản thân các bà - nạn nhân tiềm năng - cũng cần lưu ý đến thế kẹt của mình để kịp thời tự cứu khi cảm thấy lang quân có dấu hiệu mất kiểm soát. Nghe có vẻ hồi hộp, gò bó, chăn gối mà nơm nớp lo bươu đầu sứt trán thì còn gì vui, nhưng thực tế, chỉ cần một chút khéo léo thì mọi chuyện vẫn có thể suôn sẻ với mức thiệt hại thấp nhất.
Rõ ràng, trong tình cảnh này, vai trò đa nhiệm của các bà, các cô là rất lớn: vừa là nạn nhân, người phán xét, vừa là giải pháp. Không có sự thông cảm, thông minh, khéo léo của các bà, các cô, đây có thể là ngõ cụt của hạnh phúc vợ chồng như chơi.
Theo VNE
Chồng phát khùng với khuôn ngực khủng, đẫy đà của vợ Anh phát khùng mỗi khi có gã đàn ông nào đó hau háu nhìn vào khuôn ngực khủng, đẫy đà của chị. Cánh mày râu thường cho rằng điều khiến người phụ nữ trở nên hấp dẫn hơn chính là vòng ngực và đường cong gợi cảm của vòng eo. Thế nhưng có những ông chồng trở nên nổi cáu, phát khùng vì...