Tôi quá bất ngờ khi biết chồng đã làm giám đốc 5 năm
Đến hôm nay, khi có người đến tận nhà giao đồ từ công ty chồng, tôi mới tá hỏa biết anh đã làm giám đốc nhiều năm.
Lấy chồng 8 năm, tôi luôn giữ chuẩn mực một người vợ hiền, yêu thương chồng, chăm sóc các con chu đáo. Dù làm gì, tôi cũng cố gắng dành thời gian cuối tuần ở bên các con, nấu những bữa cơm gia đình sum vầy.
Tôi quan niệm, cuộc sống vui vẻ mới là thứ quan trọng. Công việc cần thiết cũng phải tính toán thời gian để được ở bên các con.
Chồng tôi vốn là người rất hiền lành, khá chu đáo và kỹ tính. Ở với anh, lúc nào nhà cửa cũng phải gọn gàng, không càm ràm, nói nhiều. Vì biết tính chồng nên tôi hầu như không mời bạn bè về nhà chơi, trừ những người bạn rất thân của cả hai.
Tôi sốc khi chồng làm giám đốc 5 năm mà mình không hề hay biết (Ảnh minh họa: KBS).
Chồng tôi là người khiêm tốn, nhiều người bảo vậy. Nói đúng hơn, anh không thích kể chuyện riêng của mình ra ngoài. Mọi thứ chồng đều rạch ròi, ngay cả tiền chi tiêu trong nhà. Từ ngày cưới nhau, anh không đưa tiền cho tôi giữ như những cặp vợ chồng khác. Đổi lại, anh phân mỗi người chi một khoản.
Tôi lo tiền sinh hoạt trong gia đình từ điện nước, ăn uống đến các phụ phí, còn chồng chịu trách nhiệm nuôi con ăn học và chăm sóc sức khỏe. Ví dụ có ai đi viện, tiền chồng sẽ tự động chuyển cho tôi để tôi lo liệu. Còn các khoản đóng học của con, chồng phụ trách hết kể cả học thêm.
Có tháng phát sinh các khoản, tôi hỏi tiền chồng, anh kêu không có. Anh nói lương thấp, chỉ đủ chi tiêu con cái. Khi nào nhà có người ốm đau là anh phải vay mượn bạn bè.
Cứ như vậy, suốt nhiều năm, vợ chồng tôi rạch ròi kinh tế. Tôi không xin tiền anh, anh cũng chẳng hỏi tiền tôi. Nhưng có một điều, gia đình chẳng may có việc lớn như bố mẹ tôi đi viện, họ hàng cần tiền gấp, tôi hỏi, chồng không bao giờ đưa. Nếu tôi cần quá, anh sẽ cho vay và phải trả đúng hẹn. Còn việc kiếm đâu để trả là việc của tôi.
Video đang HOT
Ban đầu, tôi cảm thấy khó chịu vì cách sống quá rạch ròi như vậy, vợ chồng sẽ ngày càng xa nhau, nhưng rồi cũng quen. Thân ai người ấy lo, không ai vướng bận cũng chẳng phải quan tâm việc lấy tiền làm gì.
Nhưng đến hôm nay, khi công ty của chồng cử người mang đồ đến nhà, tôi mới tá hỏa. Đó là cậu giao hàng quen của công ty anh. Anh ta gọi chồng tôi là giám đốc.
Tôi cười hỏi: “ Sao em lại gọi chồng chị là giám đốc? Anh ấy chỉ là nhân viên quèn thôi”. Cậu giao hàng cười: “Ôi chị, chị cứ khiêm tốn. Anh ấy làm giám đốc xịn của công ty đó, mọi người ai cũng nể. Ở công ty ấy, anh nhà chị chỉ dưới 2 người, trên mọi người”.
Nghe tới đây, tôi thực sự choáng. Công ty chồng khá lớn. Nếu anh thực sự làm giám đốc thì sao có thể lương hơn chục triệu đồng như anh nói suốt nhiều năm qua?
Theo lời cậu giao hàng, anh đã lên làm giám đốc được tận 5 năm. Vậy tiền lương, thưởng Tết của anh ở đâu mà Tết năm nào anh cũng kêu túng thiếu, không có tiền chi tiêu? Biếu bố mẹ vợ 5 triệu đồng, anh cũng kêu trời kêu đất.
Tự nhiên trong lòng tôi dậy sóng. Những ngày sau đó, tôi làm như không có chuyện gì xảy ra. Tôi cứ âm thầm để ý, điều tra chồng và thực sự phát hiện những điều cậu giao hàng nói hoàn toàn là sự thật.
Nhìn người chồng nằm bên cạnh mình, tôi thấy toàn sự dối trá. 8 năm qua, tôi đã sống bên người chồng như vậy sao? Anh giấu tôi là vì anh khiêm tốn hay anh sợ tôi bòn rút tiền bạc của anh?
Trong lòng tôi phân vân không biết nên đối diện và xử lý tình huống này thế nào. Tự nhiên, tôi thấy buồn vô hạn.
Vất vả mãi mới ngồi được ghế giám đốc, tôi đem thành tích khoe với vợ, nào ngờ cô ấy không thèm liếc nhìn tôi mà đưa ngay đơn ly hôn
Tôi đã làm tới mức đầu xù tóc rối cũng vì muốn lo cho gia đình một cách tốt nhất.
Nhưng kết quả lại khiến tôi lao đao, chạnh lòng.
Thân chào Hướng Dương,
Tôi đã từng có một gia đình ấm áp, hạnh phúc đúng nghĩa. Khi đó, vợ chồng tôi chưa có nhà to cửa rộng, cũng chưa có chức có quyền như hiện nay nhưng luôn đầm ấm. Còn bây giờ, dù đã có trong tay nhiều thứ mà biết bao kẻ mơ ước, thì gia đình tôi cũng rơi vào ngõ cụt, sắp không thể cứu vãn được.
Mấy năm nay, tôi phấn đấu hết mình, làm việc thâu đêm suốt sáng vì công việc. Tôi luôn muốn ngồi vào ghế Giám đốc công ty, có chức quyền, có tiếng nói và có thể đem lại cuộc sống tốt nhất cho gia đình mình. Vất vả đến trầy trật, nhiều đêm tôi còn chẳng ngủ đủ giấc chỉ vì điều đó. Ấy thế mà, khi tôi khoe thành tích, vợ lại chẳng mảy may liếc nhìn một cái. Cô ấy chỉ nhìn chằm chằm vào mâm thức ăn trước mặt rồi bỗng đứng dậy, vào phòng lấy ra tờ đơn ly hôn đặt lên bàn.
Ảnh minh họa.
"Em nghĩ, anh đã đạt được điều mình mong muốn rồi thì cũng nên giải thoát cho em thôi. Mấy năm nay, có bao giờ anh nhìn thử mẹ con em sống như thế nào không? Có bao giờ anh nghĩ em cần gì, muốn gì không? Có lẽ, chia tay là cách tốt nhất để giải thoát cho nhau. Và em đã chờ đợi suốt mấy năm mới có thể đường đường chính chính nói với anh những lời này vì chúng ta đã lâu rồi còn chưa nói chuyện với nhau".
Tôi sững sờ, điếng lặng. Đúng là mấy năm nay, tôi chỉ lo phấn đấu cho công việc và thường xuyên không ở nhà. Ngẫm lại, tôi cũng chẳng biết con gái mình được mấy tuổi, sinh nhật ngày nào? Tôi chẳng nhớ gì nữa ngoài vị trí Giám đốc mà mình hướng tới. Giờ vợ đi rồi, căn nhà hiu hắt vắng lặng, tôi mới nhận ra thứ mình sắp đánh mất. Tôi rất mong sẽ níu kéo được vợ con về lại căn nhà rộng lớn này với mình. Nhưng tôi lại không biết nên bắt đầu từ đâu. Mong Hướng Dương gỡ rối giúp tôi.
Hướng Dương tư vấn.
Xin chào bạn,
Đầu tiên, Hướng Dương xin gửi lời chúc mừng vì bạn đã đạt được mục tiêu lớn của đời mình, có những thứ bạn muốn trong tay. Đó là chức quyền, là tiếng nói mạnh mẽ trong công ty. Nhưng bạn ạ, để có được điều đó, thứ bạn sắp đánh đổi lại quá thiêng liêng và vô giá: Gia đình.
Có lẽ bây giờ, chính bạn đang phải chịu đựng những dày vò tâm lý và đã hối hận rồi. Nhưng thay vì ngồi một chỗ mà tự trách, tự vấn, bạn nên đứng dậy và tìm lại tình yêu, sự tin tưởng từ vợ con để cùng chung tay vun vén lại mái ấm gia đình đã bị chính bạn bỏ quên từ lâu. Hướng Dương là phụ nữ nhưng khi nghe những lời vợ bạn nói, Hướng Dương cũng cảm thấy chạnh lòng và xót xa thay.
Rõ ràng bạn đã bỏ quên gia đình rất lâu rồi, đến mức cả hai vợ chồng gần như không có cuộc nói chuyện riêng tư nào. Và có lẽ, đây là sai lầm mà cánh đàn ông hay mắc phải. Họ luôn mặc định rằng vợ con sẽ mãi mãi ở yên một chỗ mà chờ đợi họ hoàn thành mong ước của mình. Nhưng họ lại không hề hiểu, phụ nữ mong manh lắm, yếu đuối lắm. Dù họ cố tỏ ra mạnh mẽ thì bên trong vẫn cần một bờ vai vững chắc để nương tựa vào.
Bạn ạ, điều vợ bạn muốn có lẽ là một mái ấm đúng nghĩa, chồng con hòa hợp, hạnh phúc. Mỗi tối, có chồng bên cạnh, giúp đỡ vài việc nhà, chơi với con, dạy con học, trò chuyện tâm tình và thưởng thức những món ăn vợ nấu. Với phụ nữ, đấy là bình yên.
Bây giờ, bạn hãy tìm đến nhà vợ, dùng tình yêu và sự hối lỗi chân thành mà cảm động vợ thêm một lần nữa, yêu thêm một lần nữa. Khi bạn đủ chân thành, Hướng Dương tin rằng vợ bạn sẽ quay lại mà thôi. Và mong rằng, đây sẽ là bài học quý giá cho bạn suốt cả cuộc đời này.
Chúc gia đình bạn nhanh chóng vượt qua sóng gió. Thân gửi.
Trách tôi bao năm vì bỏ anh giám đốc lấy chồng nghèo, mẹ sốc nặng khi nghe tôi tiết lộ bí mật 10 năm trước Tôi đã muốn chôn vùi sự thật ghê tởm ấy nhưng sức ép từ mẹ khiến tôi không thể chịu đựng thêm. Có lẽ nhiều người nghĩ thời buổi bây giờ không còn chuyện cha mẹ đặt đâu con ngồi đấy nữa, nhưng tôi là ví dụ điển hình cho quan niệm cổ hủ đó. Từ bé đến lớn, tôi gần như không...