Tôi muốn làm một chàng trai đúng nghĩa
Tôi phải làm sao khi cứ phải sống trong lớp vỏ bọc của một tiểu thư nết na, thuỳ mị trước mặt gia đình khi tận trong sâu thẳm, tôi ý thức được rõ ràng mình là một… chàng trai?
Sinh ra trong một gia đình nề nếp, giàu có, cả bố lẫn mẹ tôi đều là những giám đốc thành đạt, ngay từ bé, chị em tôi đã được bố mẹ “uốn nắn” sao cho ra dáng “tiểu thư” con nhà gia giáo. Cả thế giới tuổi thơ của tôi tràn ngập trong những chiếc váy xúng xính, nơ hoa, kẹp bướm cùng những con búp bê, gấu bông chật ních phòng. Đám bạn bè cùng lớp luôn ngưỡng mộ tôi vì sự giàu có, chăm chút, nâng niu mà bố mẹ dành cho tôi. Tuy nhiên, ngay từ những ngày bé, tôi chưa bao giờ thấy sung sướng hay vui thích với những chiếc áo đầm, những vòng tay xinh xắn. Tôi luôn luôn cáu gắt với bố mẹ khi được dẫn đi mua quần áo đẹp hay giận dỗi cả với những con thú nhồi bông. Những khi ấy, bố mẹ lại càng tìm mọi cách ghép tôi vào cái khung quy cũ, nề nếp của gia đình, còn tôi bị buộc phải thích nghi với sự gò ép ấy. Bước vào tuổi dậy thì, tôi càng ý thức được mình thấy thoải mái đến dường nào trong chiếc áo phông, quần soọc của bọn con trai. Tôi cũng cảm thấy mình thật mạnh mẽ khi ở bên bọn con gái. Tôi thấy họ thật dịu dàng, thùy mị và tim tôi đập loạn xạ khi nhận được nụ cười trìu mến, ánh mắt tinh nghịch của họ lúc nhìn tôi. Lúc ấy, lờ mờ trong tâm tưởng, tôi dường như nhận ra… mình sinh ra để làm một thằng con trai.
Càng nhận ra sự thay đổi của đứa con gái duy nhất, bố mẹ tôi càng ra sức cấm đoán sự phát triển… không bình thường ấy. Vì theo ông bà, đây là điều sỉ nhục lớn nhất cho dòng họ nhà tôi. Bố mẹ tôi cho đó là thứ bệnh hoạn, là do tôi bị bạn bè xấu lôi kéo, huyễn hoặc. Có khi, tôi bị nhốt trong nhà suốt tuần liền chỉ vì tội dám cắt phăng mái tóc dài. Tôi cũng không bao giờ được phép đi ra khỏi nhà một mình… sau bốn giờ chiều và cũng không được đi nếu không khoác vào người bộ quần áo thướt tha, nữ tính. Nhất cử, nhất động của tôi đều phải được người giám sát, từ việc đưa đi đón về đến cả điện thoại, internet… Ngay đồ đạc cá nhân trong phòng riêng, bố mẹ tôi cũng thay nhau “duyệt” mỗi tuần để truy tìm mầm mống…bệnh hoạn. Mặt khác, ông bà còn sức mua sắm quần áo đẹp, cắt những kiểu tóc yêu kiều, bắt tôi đi học các khoá cắm hoa, học đàn… để làm sống lại “đứa con gái đã ngủ quên”. Mệt mỏi, khổ sở, tôi dần trở nên lầm lì, cục tính. Càng như vậy, bố mẹ tôi càng siết chặt “vòng kim cô” như cố gắng giấu đi sự “sỉ nhục” của dòng họ danh giá. Dần dần, hai từ gia đình trở thành địa ngục trong tôi, cánh cửa số cũng trở thành song sắt nhà giam tự bao giờ. Cho đến khi bước vào đại học, khi gặp được N.L, tôi biết mình không thể giấu giếm chuyện này mãi được. Hình như N.L cũng cảm nhận được cái nhìn nồng cháy, ánh mắt ngọt ngào như muốn thiêu đốt trái tim nàng, nên chúng tôi đã nhanh chóng đến với nhau bằng tất cả sự mãnh liệt và đam mê của tình yêu đầu đời. Tôi như được sống lại sau chuỗi ngày dài đớn đau vì sự chịu đựng. Tôi hân hoan khi được nhìn thấy nụ cười của nàng, ngất ngây với bàn tay ấm áp, nhỏ bé của nàng khi trong tay tôi. Tôi đã thêu dệt nên mộng ước đẹp nhất của đời mình, tôi cố gắng chăm chỉ học hành, tôi lạc quan, yêu đời hơn và trong lòng luôn rộn rã niềm hạnh phúc dù nỗi lo sợ bị gia đình phát hiện luôn chực chờ trong tôi. Nhưng chuyện gì đến rồi cũng đến. Cách đây một tháng, mẹ gần như ngất xỉu khi vô tình bắt gặp chúng tôi hôn nhau tình tứ ngay góc khuất của hành lang trong trung tâm thương mại. Ngay ngày hôm sau, không cho tôi bất cứ cơ hội nào để bày tỏ, bố mẹ nhanh chóng làm thủ tục cho tôi đi du học ở Canada và cấm cung tôi ở nhà với lý do “Sắp đi du học, không cần lên trường nữa làm gì!”. Tôi hoảng loạn tìm đến L. Nhưng liên lạc mãi với L mãi cũng không được. Điện thoại khóa, email, chat thì không trả lời, hỏi thăm bạn bè cũng không có tin tức. Một tuần sau, tôi chết lặng khi nhận được email của L. “Mẹ K. nói đúng, không có kết quả gì đâu. Đừng tìm L. nữa!”. Như con thú bị thương, tôi nhốt mình trong phòng riêng và sẵn sàng lao vào cấu xé bất cứ ai chạm vào mình. Ngày du học đã cận kề, tôi phải làm sao để bố mẹ hiểu rằng tôi chẳng thể lựa chọn cuộc đời khi mình sinh ra, tôi cũng chẳng thể tự lựa chọn giới tính cho mình.
Theo VNE
Video đang HOT
Chồng lén lút đem nhà đi thế chấp
Vợ chồng mấy chục năm mà anh còn lừa dối thì thử hỏi tôi còn tin ai trên cõi đời này?
Tôi không thể diễn tả được tâm trạng của mình khi An thú nhận anh đã lấy sổ hồng căn nhà của chúng tôi thế chấp ngân hàng để vay nợ. Nếu như đứa cháu ruột của anh không gọi điện để hỏi tiền đóng tiền lãi ngân hàng thì tôi cũng không biết chồng mình đã dấm dúi làm chuyện tày trời.
"Anh hai hứa chỉ vay tạm mấy tháng để giải quyết nợ nần trước mắt... Em thông cảm, nếu không trả nợ thì người ta sẽ xiết nhà anh chị, tụi xã hội đen cũng không để anh hai yên"- An nói mà không dám nhìn thẳng mặt tôi. Hóa ra máu mủ, ruột rà của anh vẫn là trên hết. "Anh sợ người ta xiết nhà của anh chị anh, còn nhà của mẹ con em thì không phải là nhà chắc? Nếu anh hai không trả được nợ, anh liệu có trả nổi không?"- tôi nghẹn lời.
Trời ơi, An đã thế chấp nhà để vay nợ, rồi bây giờ, anh phải đóng tiền lãi hàng tháng vì ông anh quý hóa của anh không thể kiếm đâu ra tiền. Và để có tiền đóng tiền lãi ngân hàng, An đã gán nợ luôn chiếc xe của tôi. "Vậy sao anh hai không bán nhà của ảnh đi? Tại sao lại lấy nhà của tôi? Anh có biết là tôi căm ghét mấy người đó thấu xương không?"- tôi nói như hét.
Khi nói những điều này, tôi bỗng nhớ lại tất cả những điều tồi tệ mà gia đình chồng đã cư xử với tôi. Khi An cưới tôi, không có ai trong nhà anh đồng ý. Họ chê cha tôi nghèo vì khi ấy anh chồng tôi đã là một người giàu nổi tiếng. Anh giàu nhờ lấy vợ giàu, nhờ lúc tranh tối tranh sáng giữa bao cấp và kinh tế thị trường nên móc nối với mấy công ty du lịch để nhập hàng xa xỉ, cao cấp, một vốn mười lời.
Lần đầu tiên An đưa tôi tới chào anh hai của mình, biết tôi là kỹ sư nông nghiệp, anh ta cười khảy: "Trồng lúa thì làm sao mà giàu? Bỏ nghề đi thì may ra...". Tôi nhớ hôm đó tôi bị vấp té, xướt cái móng chân, An lấy cái kềm cắt móng ở nhà ông anh cho tôi cắt chỗ móng chân bị xướt. Tôi vừa cắt xong, anh ta sai người giúp việc lấy cái kềm vứt vào sọt rác với lý do: "Nhà này không quen xài chung đồ với người lạ".
Lần khác, nhà anh chồng tôi có giỗ, cha tôi gởi lên một cặp gà để tôi đi cúng. Vừa thấy tôi xách cặp gà bước vô nhà, bà chị dâu đã nhăn mặt: "Nhà nghèo mà còn mua sắm làm chi cho tốn kém? Mà mọi thứ cũng đã làm xong, lát nữa thiếm cứ xách về cho chú sui ăn đi". Nói vậy rồi tới khi tôi về, chị cho người giúp việc xách 2 con gà trả lại...
Tôi không ngờ có những lúc mình rơi vào trạng thái u u, mê mê như vậy (Ảnh minh họa)
Những sự khinh miệt của họ thì nhiều vô kể và tôi không thể nào nhớ hết được. Nó như một thứ chất kích thích làm cho tôi cố gắng vươn lên để chứng tỏ cho họ thấy, chẳng cần họ, chúng tôi vẫn có thể sống đàng hoàng. Tôi đã nói được, làm được. 20 năm qua, tôi đã vắt hết tâm trí, sức lực của mình để chồng con có một cuộc sống đàng hoàng.
Nói không hề khoa trương: nhà cửa, xe cộ, con cái đi du học... tất cả là do tiền tôi làm ra chứ không phải An. Thế nhưng tôi chưa bao giờ tỏ vẻ mình là người nắm quyền sinh sát trong gia đình. Tôi vẫn để cho An có tiếng nói quyết định trong nhiều chuyện với điều kiện phải cho tôi biết tường tận mọi việc. Thế mà lần này, anh lại âm thầm làm một chuyện mà giờ đây, mẹ con tôi sắp sửa lãnh hậu quả, đúng hơn là sắp sửa bị tống cổ ra đường một khi ông anh chồng tôi không có tiền trả nợ, căn nhà bị phát mãi...
Việc làm ăn của anh chồng tôi thất bại, nợ nần, tôi có nghe nói nhưng vì tôi không quan tâm nên không hỏi. Với lại, tôi nghĩ tài sản của anh nhiều như vậy, có thua lỗ, nợ nần một ít cũng đâu có hề hấn gì... Mấy lần nghe An nói bóng gió, xa xôi, tôi bảo anh: "Em không muốn nghe, cũng không muốn dính líu tới nhà bên đó. Anh đừng có nhắc họ trước mặt em nữa nếu không muốn làm em bực mình".
Mỗi lần như vậy, tôi hay nhớ lại chuyện cũ. Những kỷ niệm buồn như những vết thương không bao giờ lành miệng, nếu có ai khơi gợi thì nó lại làm cho người ta đau đớn. Bao nhiêu năm qua tôi đã nuốt hận vào lòng, cố quên, cố sống cho chồng, cho con. Tôi không muốn dây dưa với họ. Vậy mà giờ đây, chồng tôi lại dám lén lút lấy tài sản của tôi cho anh ruột của mình mà khả năng anh ta không trả nổi nợ đã hiển hiện trước mắt... Đã vậy, bà chị dâu của tôi còn đánh tiếng: "Làm gì mà dữ vậy? Có ăn một chút đã lên mặt. Coi chừng có ngày trời cũng hại cái thứ chảnh chọe...".
Trời ơi, tôi mà chảnh chọe? Không phải tôi đã cố nhường nhịn chị ta mấy chục năm qua hay sao? Tôi không quên bất cứ việc làm nào của chị ta đối với tôi, nếu nói phải tính sổ thì tôi mới chính là người đòi nợ chị ta. Tôi đã muốn chạy qua bên đó, quậy một trận cho đục nước, đục cái...
Thế nhưng tôi lại quá mỏi mệt. Mấy hôm nay tôi cũng không nói chuyện với An. Trong lòng tôi giờ đây chỉ còn sự buồn giận, chán ghét. Tôi không ngờ có những lúc mình rơi vào trạng thái u u, mê mê như vậy.
Vợ chồng mấy chục năm mà người ta còn lừa dối mình thì thử hỏi tôi còn tin ai trên cõi đời này?
Theo VNE
Gửi em - người tình đầu tiên! Ngày hôm nay đến với tôi và em có lẽ đúng như những ngã rẽ từ khi chúng ta đôi ngả chia ly. Xin cho phép tôi được gọi em bằng một cách xưng hô tạm thân mật và lãng mạn như lúc này, vì tôi biết rằng sẽ không có một lần nào được làm điều này nữa em à! Đã bao...











Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Bố chồng hứa cho con dâu 2 tỷ nếu chịu sinh con, nào ngờ con lạnh lùng đáp một câu khiến ông uất ức suốt đêm không ngủ

Mở tiệm trà ngay dưới spa của chị dâu, tôi vô tình cứu chị thoát khỏi âm mưu của "tiểu tam" hư hỏng

Sau khi ly hôn, được chồng cũ cho 800 triệu nhưng tôi nói dối mẹ chỉ có 80 triệu: Cái kết đắng đến nghẹn lòng

Con gái đến gói mì còn chẳng có mà ăn nhưng cứ hễ làm ra được đồng nào là bị bòn rút hết đồng ấy

Bố bạn trai từng cấm tôi đến nhà, vậy mà giờ lại hối thúc cưới gấp, đến khi ngửi thấy mùi thuốc nam thơm lừng, tôi mới vỡ lẽ

Thấy chai nước có vị lạ trong tủ lạnh, vợ phát hiện ngay bí mật của chồng liền lập tức ly hôn

Bố ốm nặng, các con nhìn khối tài sản mừng thầm, khi nghe luật sư đọc di chúc, 8 người mếu máo chỉ có một người mỉm cười

Mở quán nước được một tuần, ngày nào cũng có đơn cả chục xuất mang đi, tôi tò mò đi giao vừa thấy người đặt thì lập tức bỏ về

Sinh con khi chồng vắng nhà, vừa thấy tên người chuyển khoản 50 triệu cùng lý do mà tôi rụng rời chân tay

Nửa đêm bỗng thấy chị giúp việc trẻ tuổi ôm lấy chân bố chồng, tôi choáng váng phát hiện bí mật bị che giấu nhiều năm

Khi tôi đang bất lực nhìn chồng cũ chiếm lấy căn nhà, mẹ chồng bước ra trước tòa nói một điều khiến ai nấy kinh ngạc

Ăn cơm rất ít nhưng gạo vẫn hết nhanh như cơn gió, vợ trẻ lén lắp camera rồi điếng người khi thấy mặt thủ phạm 'thập thò'
Có thể bạn quan tâm

Dương Tử Quỳnh muốn có thêm một tượng vàng Oscar
Sao châu á
23:30:56 13/03/2025
Sự nghiệp của Kim Soo Hyun và dàn diễn viên Dream High sau 14 năm
Hậu trường phim
23:20:40 13/03/2025
Ngon 'tuyệt cú mèo' với 2 món gà hầm rau củ bổ dưỡng cho cả gia đình
Ẩm thực
23:06:01 13/03/2025
Status và những hình ảnh cuối cùng của nữ nghệ sĩ Việt vừa qua đời ở tuổi 44
Sao việt
23:00:25 13/03/2025
Bong Joon Ho có 'lên tay' với 'Mickey 17'?
Phim âu mỹ
22:45:02 13/03/2025
NSND Hồng Vân tiết lộ 'giao kèo' với Lê Tuấn Anh trong hôn nhân
Tv show
22:42:28 13/03/2025
Nicole Kidman sẽ tạm nghỉ diễn xuất
Sao âu mỹ
22:33:43 13/03/2025
Ngu Thư Hân tái xuất ấn tượng trong phim mới
Phim châu á
22:31:13 13/03/2025
Phan Đinh Tùng: "Vợ con đã tạo động lực giúp tôi trở lại với âm nhạc"
Nhạc việt
21:53:18 13/03/2025
CSGT chặn bắt xe máy chạy quá tốc độ, phát hiện ra xe mất trộm
Pháp luật
21:24:17 13/03/2025