Tôi mất hết cảm xúc từ khi bị bạn trai phụ bạc
Nước mắt tôi nhiều lúc như không thể rơi được nữa nhưng có lúc lại bất giác rơi không kiểm soát khi vô tình thấy hoặc nghe những thứ liên quan tới anh.
Ảnh minh hoạ
Tôi 24 tuổi, bạn trai 27 tuổi, chúng tôi là đồng nghiệp chung công ty. Cách đây môt năm chúng tôi gặp nhau và nảy sinh tình cảm. Tôi yêu anh vì ngưỡng mộ, bị cuốn hút bởi sự tin tưởng nơi anh. Bốn năm đại học tôi không yêu ai vì muốn tập trung cho việc học. Ra trường gặp và yêu anh, lúc đầu chúng tôi cố gắng kìm nén cảm xúc của mình nhiều lắm, lý do vì hai đứa khác tôn giáo. Khi bắt đầu yêu nhau tôi có cảm giác anh là người sẽ cùng mình đi đến cuối đời nên tôi dành tất cả tình yêu cho anh. Một thời gian sau anh có vẻ lạnh nhạt, gặng hỏi mãi anh nói mẹ đi xem bói nói hai đứa cưới nhau sẽ âm dương cách biệt. Tôi buồn lắm, muốn buông nhưng không sao quên được anh, hai đứa lại yêu nhau và canh cánh nỗi lo tuổi tác, tôn giáo.
Vì anh là con trưởng nên tôi cũng dần ý thức được mình sẽ thích nghi với tôn giáo của anh, tôi tập nhớ ngày rằm, mùng một, tập nấu món chay… Mọi chuyện vẫn cứ nhùng nhằng cho tới Tết vừa qua tình cờ phát hiện anh đặt hình nền laptop là ảnh người yêu cũ. Tôi đau lắm nhưng vẫn tôn trọng quá khứ của anh, hỏi anh lý do khiến chúng tôi xa nhau có thật sự là do tôn giáo hay do điều gì khác? Câu trả lời của anh là do chúng tôi không hợp tuổi nên anh không cùng tôi đi tiếp được. Tôi im lặng và chấp nhận từ bỏ tình yêu của mình.
Gần một tháng chúng tôi không liên lạc với nhau. Nước mắt tôi nhiều lúc như không thể rơi được nữa nhưng có lúc lại bất giác rơi không kiểm soát khi vô tình thấy hoặc nghe những thứ liên quan tới anh. Dường như nỗi đau quá lớn làm tôi mất phương hướng trong cuộc sống và công việc, trái tim tôi mất hết cảm xúc. Thời gian gần đây có đồng nghiệp nam ngỏ ý nhưng tôi lại trốn chạy và không có cảm xúc với họ. Tôi đã nói rõ với người đó rằng mình không có cảm xúc với anh, anh vẫn theo đuổi làm tôi rất sợ mỗi khi giáp mặt. Thâm tâm tôi vẫn yêu người kia nhiều lắm. Mọi người cho tôi lời khuyên, giờ phải làm gì để vượt qua nỗi đau này? Cảm ơn mọi người nhiều.
Video đang HOT
Theo VNE
Lý do chàng Việt kiều 'ế' lâu năm nhất quyết không muốn lấy gái còn trinh làm vợ
"Giờ á, anh chỉ cần cô nào đáp ứng đủ 3B: biết nấu ăn, biết chăm con, biết đối nhân xử thế. Và quan trọng nhất là... không được còn trinh!". Khoa tủm tỉm đáp lại.
Tôi gặp lại Khoa - anh bạn thân lâu năm vào một buổi trưa vắng người khi anh vừa trở về từ Úc. Không biết do café hay được nghe câu chuyện của anh mà giờ tôi thấy cổ họng vẫn nghẹn đắng, đắng xuống tận đáy lòng.
Khoa là người đàn ông mang vẻ đẹp kiểu mẫu, bảnh trai, tài giỏi lại lịch lãm. Ấy vậy mà anh lại chua xót nhận mình "ế" vì đã bước sang tuổi 36 nhưng vẫn "độc toàn thân". Anh nhìn tôi vẻ rất ngưỡng mộ: "Chú trông thế mà giỏi hơn anh: vợ đẹp con ngoan, đủ cả nếp cả tẻ". Tôi đùa: "Do anh kén quá thôi, kheo sau này có con lại phải nấu bột 2 nồi". Khoa bật cười, mân mê điếu thuốc trên tay, mặt anh lại trầm ngâm: "Anh đang trong tình trạng báo động đấy, chú xem thế nào giới thiệu cho anh một cô, cưới gấp".
Nhìn dáng vẻ nghiêm túc của anh, tôi không kìm lòng nổi: "Thôi em xin, tìm gái còn trinh cho anh có mà lên rừng. Tiêu chuẩn ngày xưa ấy của anh giờ không thịnh đâu anh ơi!". Khoa ngạc nhiên hỏi lại: "Anh từng nói thế sao? Ô sao anh lại có suy nghĩ nông nổi vậy nhỉ?". Tôi nhìn anh lắc đầu cười: "Thế giờ gu của bác thế nào? Em xem giúp được gì không?". "Giờ á, anh chỉ cần cô nào đáp ứng đủ 3B: biết nấu ăn, biết chăm con, biết đối nhân xử thế. Và quan trọng nhất là... không được còn trinh!". Khoa tủm tỉm đáp lại.
Ai không biết sẽ nghĩ vây quanh anh bao mỹ nhân, có từ chối khéo không hết nhưng đã từng trải như anh mới hiểu được tìm được một người mình thực sự cần rất khó. Vốn là công tử trong gia đình cơ bản, Khoa luôn lấy mẹ làm chuẩn mực chọn bạn gái, chọn vợ và tất nhiên cô gái ấy phải còn trinh nguyên. Năm thứ 3 đại học Khoa có một mối tình với cô bé hàng xóm cùng quê học dưới anh 3 khóa. Nga lên thi đại học, được anh giúp đỡ nên dần dần nảy sinh tình cảm.
Ảnh minh họa
Nga là cô gái ngoan hiền, dịu dàng lại con nhà lành đúng chuẩn mực của Khoa. Dù yêu nhau thế nào anh vẫn quyết giữ gìn cho cô để đêm tân hôn được tận hưởng niềm vui trọn vẹn. Thời gian đầu Khoa rất hạnh phúc với tình yêu của mình. Năm cuối đại học, do phải vừa học vừa làm nên thời gian của anh hạn hẹp, có một buổi đi chơi với Khoa cũng là điều xa xỉ. Thay vì ở cạnh động viên và đồng cảm với người yêu thì Nga luôn giận dỗi, nhõng nhẽo làm Khoa rất mệt mỏi. Và thế là điều gì đến cũng phải đến.
Nga chủ động chia tay sau khi tìm được người mới. Trong khi Khoa đang đau lòng với nỗi đau thất tình thì bạn bè lại chế giễu do anh "không làm tròn bổn phận" nên mới bị đá. Đến là nực cười!
Đi làm được một thời gian, Khoa vẫn kiên định với tiêu chuẩn anh đề ra. Và rồi trời cũng không phụ lòng người, Khoa gặp được nàng trong một buổi tiệc của công ty. Vân xinh đẹp, giỏi giang lại cá tính khiến anh mê mẩn, tình yêu lại đến với Khoa lần nữa.
6 tháng sau họ quyết định làm đám cưới, một quyết định chóng vánh nhưng cả hai bên đều rất hài lòng. Khoa đề nghị đi Nha Trang chụp ảnh cưới và đôi uyên ương đã trải qua một kì nghỉ lãng mạn. Anh có được người anh yêu và quan trọng nhất người anh yêu lại có được điều anh muốn. Vết máu trên tấm ga trắng làm Khoa mãn nguyện hơn bao giờ hết. Đắng cay thay anh không biết được rằng màu đỏ ấy là lớp vỏ bọc hoàn hảo của cả chuỗi những dối trá.
Gần ngày cưới Khoa nhận được tin nhắn động trời, nó đến từ người yêu cũ của Vân. Sự thật cay đắng với hàng loạt bức ảnh thân mật hơn mức cho phép. Kết quả là cô dâu mất tích ngay sau lễ ăn hỏi. Vân để lại bức thư với sự thú nhận muộn màng. Cô nói rằng vì quá yêu anh, vì không thay đổi được cách nghĩ khắc nghiệt của anh, vì không muốn mất anh nên cô mới liều mình đến bệnh viện nhờ bác sĩ can thiệp. Vân xin lỗi anh trong nỗi xấu hổ nghẹn ngào.
Sau đổ vỡ lần hai Khoa buồn chán, chìm đắm vào những cuộc nhậu, tình một đêm. Sự chán chường làm anh mất niềm tin vào tình yêu. Khoa thấy ai cũng vậy, cứ hễ là đàn bà thì đều xấu xa như nhau. Thời gian dần trôi, Khoa chốt cánh cửa lòng, cài then trái tim từng rỉ máu và reset lại trí não đã quá nhiều vết thương. Anh vùi đầu vào công việc, một năm sau thì nhận được quyết định sang Úc.
Khoa bảo khi kim đồng hồ chạy thì sự trưởng thành của chúng ta cũng dần dịch chuyển, suy nghĩ và nhận thức sẽ khác đi, và nhất là đối với những ai đã từng mất mát như anh sẽ biết trân trọng nhiều hơn. Giờ thì Khoa chẳng cần gì cả, chỉ mong có một bàn tay lấp đầy những kẻ hở ở đôi bàn tay anh, cùng anh nhìn về một hướng, bước tiếp nốt chặng đường đời. Thế là quá đủ.
3 tháng sau ngày Khoa trở lại Úc tôi nhận được tin báo từ anh: "Chú chuẩn bị nhé, tháng sau anh lấy vợ. Đủ 3B và còn thừa rất nhiều B nữa. Cô ấy đã từng có gia đình nên chắc chắn... không còn trinh". Kèm theo tin nhắn là 1 bức ảnh với hai người đang nở nụ cười rạng rỡ.
Vi Lê / Theo Trí Thức Trẻ
Hận bạn trai phụ bạc, tôi gật đầu bán trinh cho đại gia lấy tiền chơi đểu lại gã người yêu cũ nhưng lúc xong việc thì chết sững ... Xong việc vị khách đại gia kia cứ cười cười rồi nhìn tôi ra 1 yêu cầu khiến tôi choáng nặng: "Anh muốn kí với em 1 bản hợp đồng này nữa, giá sẽ gấp đôi!". Tôi và gã bạn trai yêu nhau 2 năm và nhà anh đã sang nói chuyện xin cưới với nhà tôi đâu ra đấy hết rồi. Ấy...