Tội gì nhường chồng cho kẻ khác!
Tôi quyết định không bao giờ chấp nhận từ bỏ, dù là người đàn bà đó có đang mang trong mình giọt máu của chồng tôi.
Những kiểu chiêu trò như thế này, tôi đã thấm rồi. Nhiều người vì muốn cướp đoạt người đàn ông của người khác mà dở mấy kiểu có bầu, có con ra để cướp chồng người khác. Tôi sẽ không dễ dàng bị mắc bẫy và nói thật, dù người đó có mang đến cho tôi cái giấy khám thai, chứng minh cô ta có con thì tôi cũng không tin, cô ta có con với chồng tôi. Có con với chồng tôi thì sao chứ, tôi đâu phải là người làm nhân đạo, thấy người ta có con với chồng mình thì từ bỏ, để con họ có cha?
Tuy bây giờ tôi chưa có con, nhưng rồi một ngày tôi cũng sẽ có. Tôi cũng sẽ là người mẹ của con tôi và anh. Tôi đâu thể vì cô gái đó có con trước mà tôi nhường chồng. Trước đây, tôi vốn là cô gái nương thiện, luôn chấp nhận nhường nhịn nên ngay cả người tôi thích, tôi cũng âm thầm chịu đựng, không dám nói ra, nhường cho bạn thân vì cô ấy đã mạnh dạn nói trước. Bây giờ thì tôi sẽ không như thế.
Tôi đã từng yêu anh suốt 3 năm học đại học. Tôi tận tình chăm sóc anh, lo lắng cho anh từng bữa ăn giấc ngủ. Thời gian đó, tôi đã vất vả chắt chiu từng đồng và rồi chúng tôi cũng có những tháng ngày hạnh phúc bên nhau, dù là chỉ những bữa cơm cà rau đạm bạc. Tôi không bao giờ quên cảm giác anh đứng dưới mưa đợi tôi, cầu hôn tôi và nói lời yêu tôi như thế nào. Dù là anh và tôi đã không còn mặn nồng như trước, tôi cũng hiểu, anh không còn yêu tôi như trước kia, thậm chí có thể trong lòng anh đã có người đàn bà khác, nhưng tôi không bận tâm. Tôi đau, nhưng chỉ mình tôi chịu và tôi sẽ cố gắng hàn gắn nỗi đau ấy.
Nhưng cho đến khi cưới anh, tôi sống với anh vài năm và chúng tôi chưa có con, tôi không nghĩ như vậy nữa. (ảnh minh họa)
Ngày trước, tôi thi vị cuộc sống, luôn nghĩ cuộc sống màu hồng, không được sống chung với người chồng tư tình với người đàn bà khác. Tôi cũng không bao giờ chấp nhận chuyện anh ta có ý với ai chứ đừng nói chuyện người đó có con với anh ta. Tôi nghĩ, chỉ cần tôi phát hiện ra chồng bất thường, tôi lập tức bỏ ngay, sống như thế là không tôn trọng chính mình.
Nhưng cho đến khi cưới anh, tôi sống với anh vài năm và chúng tôi chưa có con, tôi không nghĩ như vậy nữa. Cả thời gian dài đó, tôi lại là người vợ đảm đang, chăm sóc chồng chu đáo, tôi chưa một lúc nào thờ ơ chồng mình. Từng bữa cơm, từng chuyện sinh hoạt, một tay tôi làm hết.
Video đang HOT
Chồng tôi đi làm, tôi cũng đi làm nhưng tôi còn phải nội trợ mọi việc trong nhà. Anh cũng nhờ có tôi mà yên tâm công việc và anh thăng tiến. Anh có chút tiền của, anh mua xe, tậu đồ đẹp để dùng. Anh cũng có bản lĩnh hơn, cũng chững chạc hơn và đặc biệt, có nhiều cô gái thích anh hơn dù họ biết rõ anh có vợ. Tôi hiểu điều đó hơn ai hết, tôi cũng đau lòng lắm vì từ khi anh giầu có, anh đã thay lòng. Đàn ông là vậy, tôi sống với anh lâu, dần hiểu được những người đàn ông như các anh, nhất là những người đang chưa có gì rồi lại có rất nhiều thứ trong tay. Tôi nói với anh rằng, chơi bời phải giữ sĩ diện cho gia đình và con cái sau này, nhất là vợ anh.
Tôi nói cho cô ta biết, đừng hòng cướp chồng tôi và tôi cũng nói với anh, đừng hòng đòi li dị. Tôi không chấp nhận thì anh có mà đằng trời bỏ được tôi. (Ảnh minh họa)
Rồi, anh cứ lao vào các cuộc vui, quên gia đình. Anh cũng không tính chuyện có con cái. Một hôm, anh mang về cái tin, cô bồ của anh có con, và cô ta còn trơ trẽn gọi tới cho tôi, nói là tôi hãy nhường anh cho cô ta, vì anh đã yêu cô ta thật lòng, hơn hết, họ có con với nhau. Anh có lẽ cũng muốn điều đó, vì anh yêu người này, đó là mùi vị mới mà đàn ông luôn thèm khát. Nó khác với người vợ của anh, suốt ngày quần quật trong nhà, nội trợ và công việc…
Có thể, anh nghĩ tôi sẽ vì sĩ diện mà đồng ý, vì như trước đây, tôi luôn nói với anh, nếu anh ngoại tình, lập tức ly hôn. Nhưng giờ tôi không tội gì. Dù cô ta có con với anh, dù anh thế nào, không còn yêu tôi, tôi cũng không bao giờ từ bỏ. Công tôi bắt tép nuôi cò, bao nhiêu năm từ ngày anh còn khó khăn, miếng cơm miếng cháo có nhau, tôi cũng chăm sóc anh bao năm làm vợ chồng, tôi hà cớ gì lại nhường anh cho người khác dễ dàng như thế. Người đàn bà không góp công góp sức gì định cuỗm không chồng tôi hay sao. Tôi không bao giờ chấp nhận chuyện đó, tất cả chỉ là hư vô.
Tôi nói cho cô ta biết, đừng hòng cướp chồng tôi và tôi cũng nói với anh, đừng hòng đòi li dị. Tôi không chấp nhận thì anh có mà đằng trời bỏ được tôi. Tôi hận anh, hận người đàn ông phụ bạc, nhưng tôi quyết định có con với anh. Vì chỉ có đứa con, có ràng buộc rồi thì đàn ông mới thay đổi. Đó là hi vọng cuối cùng cho cuộc tình tan vỡ này của chúng tôi. Thật uổng cho cái gọi là tình yêu suốt bao năm trời.
Theo VNE
Xót xa thấy chồng đưa bồ đi khám thai
Nỗi đau đớn ấy đến giờ dường như vẫn ngấm trong từng thớ thịt của tôi.
Cuộc sống thật trớ trêu, chồng tôi thật nhẫn tâm khi đã ruồng rẫy người vợ đang mang bầu để ngoại tình, thậm chí còn chăm sóc cho cô bồ một cách ân cần chu đáo. Tôi chưa từng nghĩ có một ngày, tôi lại gặp anh ở nơi đây, trong cái hoàn cảnh đau đớn như vậy.
Tôi và anh lấy nhau đã được 5 năm. Cuộc sống vợ chồng những năm đầu không có nhiều sóng gió, anh cũng là người biết quan tâm, lo lắng cho tôi. Tôi sinh con gái đầu lòng, anh có chút buồn vì anh là con trưởng trong nhà. Anh bảo, giá như mà tôi sinh con trai thì anh đã vui mừng lắm và có khi anh sẽ tổ chức liên hoan cho cả xóm. Biết anh thích con trai và bố mẹ chồng cũng thích nên tôi có chút suy nghĩ. Dù là không trọng nam khinh nữ, nhưng trót lấy con trưởng trong gia đình, tôi cảm thấy mình phải có trách nhiệm sinh con trai. Tôi buồn vì thấy anh ủ rũ. Tôi chỉ hi vọng, lần sau, tôi sẽ có một thằng cu để anh yên tâm.
Ngày con tôi được hơn 2 tuổi, tôi lại mang thai đứa thứ hai. Ngày ngày anh chăm sóc tôi, xoa bụng tôi và cầu nguyện đó là một thằng cu. Anh còn đã định đặt tên con là gì, định làm gì cho con sau này, còn dặn người thân cho quần áo này kia. Tuy là tôi có chút hoang mang nhưng tôi luôn nghĩ, cố gắng nghĩ về một đứa con trai thì biết đâu, giấc mơ sẽ thành hiện thực. Ngày ngày tôi ngắm ảnh các cậu bé xinh đẹp để có được đứa con trai như chồng và gia đìn chồng mong ước.
Ngày con tôi được hơn 2 tuổi, tôi lại mang thai đứa thứ hai. Ngày ngày anh chăm sóc tôi, xoa bụng tôi và cầu nguyện đó là một thằng cu. (ảnh minh họa)
Nhưng, kết quả siêu âm cho thấy, tôi đang mang bầu con gái đã khiến tôi buồn bã vô cùng. Không phải vì tôi không yêu thương con, chỉ là, tôi sợ anh sẽ vì chuyện này mà xa lánh tôi. Đúng thật, từ hôm đó, anh bắt đầu lạnh nhạt. Hành động ôm vợ rồi xoa bụng vợ, thủ thỉ những lời với con yêu không còn nữa, anh đi tối ngày, bận bịu công việc, thậm chí còn không về ăn cơm.
Cũng từ hôm đó, anh không chở tôi đi khám thai bao giờ. Tôi có gọi anh thì anh bảo bắt taxi mà đi. Tôi buồn lắm, cứ một thân một mình lo lắng cho hai mẹ con. Vì gia đình anh cũng không vui vẻ gì khi tôi mang thai con gái. Họ coi tôi là đứa con dâu không biết sinh con, họ nghĩ, tôi chỉ sinh được con gái thì sau này khó mà có cháu nối dõi. Vì vậy dù tôi có nói gì cũng không có trọng lượng. Việc chồng tôi đi triền miên, bố mẹ chồng cũng làm ngơ luôn. Dường như tôi sống trong nhà này như cái bóng. Trách nhiệm với tôi rất nặng nề.
Chồng tôi, anh ấy vốn là một người đàn ông tốt, quan tâm và yêu thương vợ con. Nhưng giờ, chỉ vì chuyện không có con trai, anh bắt đầu trở mặt. Gần đây, tôi nghi là anh có bồ nhưng mỗi lần tôi đề cập tới chuyện đó thì anh nổi khùng lên, anh bảo tôi ăn nói vớ vẩn, muốn đánh tôi. Tôi sợ quá, đang mang bầu mà anh còn định giơ tay đánh tôi thì thực sự không còn cứu vãn được rồi.
Tôi đang cố gắng vì con. Đợi sinh xong đứa con này đã rồi đến đâu thì đến. Thương con, tôi phải cố gắng nhiều, không thể để cho con phải rơi lệ ngay khi trong bụng mẹ. Tôi tự mình vác bụng bầu đi khắp nơi, khám thai, ăn uống, sắm sửa, tự mình tôi làm hết.
Chồng tôi, anh ấy vốn là một người đàn ông tốt, quan tâm và yêu thương vợ con. Nhưng giờ, chỉ vì chuyện không có con trai, anh bắt đầu trở mặt. (ảnh minh họa)
Hôm nay, khi đi khám thai, tôi choáng váng khi nhìn thấy chồng mình cũng ở trong phòng khám. Anh đi cùng với người đàn bà nào đó, đó là một người phụ nữ trẻ, cũng đang mang bầu. Bụng cô ta chỉ thua tôi chút ít mà thôi.
Tôi choáng, đứng theo dõi bên ngoài. Khi có người hỏi anh, chị nhà mang bầu mấy tháng rồi, con trai hay con gái thì anh vui vẻ cười nói, "là con trai, đó là con của tôi". Nhìn vẻ mặt vui vẻ của anh, tôi mới ghê rợn làm sao. Chồng tôi đó ư, người đàn ông mà tôi thương yêu, đặt trọn niềm tin đó sao. Anh có xứng là cha của hai đứa con này hay không?
Tôi khóc ngất, không còn giữ được bình tĩnh nữa. Sự thật trớ trêu, một cảnh tượng như trong phim đang diễn ra trước mắt tôi. Bây giờ tôi không biết mình có nên sống trong gia đình này nữa hay không? Chỉ cần sinh xong đứa con này, tôi nhất định sẽ chuyển đi, sẽ từ bỏ người chồng bội bạc này. Và cho đến ngày tôi sinh, tôi sẽ không bao giờ nói với anh ta một lời nào. Thật nhục nhã, chồng mình đưa bồ đi khám thai, còn vợ thì anh ta ngó lơ. Tôi đã làm sai điều gì, ông trời thật sự bất công với tôi. Trai hay gái đâu phải do tôi mà ra? Liệu anh có hiểu điều đó không. Và thật sự, đứa con trai trong bụng cô bồ kia có phải là của anh? Tôi còn không dám tin điều đó. Người như anh, chắc chắn sẽ bị trừng phạt...
Theo VNE
Đang hạnh phúc lại có người đến đòi chồng Lấy chồng, Hạnh vẫn không hề hay biết chồng mình là một người đàn ông lăng nhăng. Hạnh tự hào vì lấy được anh, tin tưởng anh chỉ yêu một mình cô. Vì ngày yêu nhau, lúc nào anh cũng nói, cô là người phụ nữ đầu tiên của anh. Vả lại, cô chưa bao giờ thấy anh có dấu hiệu gì của...