Tôi đã không thể nắm tay em cùng vượt qua giông gió cuộc đời
Nếu ngày ấy tôi đủ dũng cảm vượt qua những trở ngại từ phía gia đình thì bây giờ có lẽ em đã không tuột mất khỏi vòng tay tôi.
Tôi và em yêu nhau bằng tình cảm chân thành. Hai đứa đi đâu làm gì cũng có nhau. Thời sinh viên khó khăn, bố mẹ em ở quê nghèo chẳng có nhiều t.iền, em đã phải đi làm gia sư để trang trải cuộc sống. Rồi tôi ra trường trước em. Có được một công việc tử tế, tôi muốn giúp đỡ người yêu phần nào để em không phải vất vả lo lắng chuyện t.iền nong nữa mà có thể chú tâm học tập. Nhưng em nhất định không chịu, em bảo em muốn tự lập bằng chính đôi bàn tay của mình.
Cuối cùng em cũng khẳng định được bản thân mình bằng việc xin được một công việc với mức lương khá ngay khi vừa mới ra trường. Khi đã có công ăn việc làm ổn định, hai đứa bắt đầu bàn đến chuyện tương lại. Nhiều lần tôi đã mơ tới viễn cảnh mỗi sáng thức dậy và mỗi khi đi ngủ đều được ôm trọn em trong vòng tay, mơ được cùng em xây dựng một tổ ấm hạnh phúc với ngôi nhà và những đ.ứa t.rẻ. Còn em chỉ có một mong ước giản đơn:
“Sau này dù có bất cứ chuyện gì xảy ra hãy cùng em bước qua những giông gió của cuộc đời anh nhé!”.
“Sau này dù có bất cứ chuyện gì xảy ra hãy cùng em bước qua những giông gió của cuộc đời anh nhé!”. (Ảnh minh họa)
“Điều đó là tất nhiên, chẳng có gì có thể chia rẽ tình cảm của chúng mình cả”, tôi vừa nói vừa ôm em vào lòng như để chứng minh cho em thấy tôi chính là chỗ dựa vững chắc cho em.
Vậy mà… tôi lại không thể làm được điều mà em mong muốn.
Khi tôi đưa em về ra mắt gia đình, mẹ một mực phản đối vì bà đã nhắm sẵn cho tôi một người con gái khác. Bố cô ấy có địa vị, tương lai của tôi sẽ rộng mở nếu cưới cô ta. Vậy là mẹ một mực tìm cách chia rẽ em và tôi.
Video đang HOT
Bà bảo, em và tôi không hợp t.uổi, em lại có tướng sát chồng,… em không thể bước chân vào làm dâu nhà tôi được… Dù bị mẹ ngăn cấm nhưng tôi vẫn gặp em và tình yêu của chúng tôi không hề suy chuyển. Nhưng mẹ đã không chịu để yên, bà cho cả người đến phòng trọ để đe dọa em. Nhiều lần tôi đã phải van xin mẹ hãy buông tha em, hãy để cho chúng tôi được đến với nhau. Thế nhưng mẹ một mực từ chối.
Biết khó lòng ngăn được em và tôi bà đã tìm cách dọa t.ự t.ử trước mặt tôi, đến nước này tôi đã không còn sự lựa chọn nào khác. Tôi đành buông tay em…
Ngày tôi cưới em không đến dự mà chỉ gửi tặng một bó hoa tường vi – loài hoa mà cả em và tôi đều thích. Nghe đâu sau đó em đã về quê và xin một việc ở gần nhà và đã lập gia đình riêng. Từ đó đến giờ tôi không còn nhận được tin tức gì của em nữa.
Còn tôi sau khi lấy vợ mà không có tình yêu, cuộc hôn nhân của tôi cũng không được êm đẹp. Những cuộc cãi nhau vẫn thường xảy ra, vợ tôi biết tôi vẫn còn thương nhớ người cũ nên thường kiếm chuyện để trì triết tôi. Sau khi sinh đứa con đầu được nửa năm, chúng tôi ly hôn và tôi nhận nuôi con.
Nhiều khi tôi muốn đi tìm em nhưng tôi sợ sẽ làm ảnh hưởng tới mái ấm hạnh phúc đang có của em. Tôi chỉ còn biết trách bản thân mình. Nếu ngày ấy tôi đủ dũng cảm vượt qua những trở ngại từ phía gia đình thì bây giờ có lẽ em đã không tuột mất khỏi vòng tay tôi.
Theo Blogtamsu
Kinh nghiệm “chăn” gái trẻ của ông giám đốc và cái kết đắng lòng
Em đứng đó, váy áo mỏng manh khêu gợi, tôi như bị ma xui quỷ khiến cuốn lấy em sau khi đóng sập cánh cửa phòng. Cả đêm hôm ấy tôi bồng bềnh trong men tình khêu gợi do em mang đến.
52 t.uổi, tôi mới "ngoi" lên được đến chức giám đốc một công ty chuyên nhập khẩu điện máy có tiếng trong thành phố. Lúc ấy gia đình tôi thật êm ấm và hạnh phúc, vợ tôi 48 t.uổi là giảng viên một trường đại học, con trai đầu làm thạc sỹ ở nước ngoài, cô gái út nối nghiệp mẹ tại một trường đại học lớn.
Một tổ ấm hoàn hảo, bao người mơ ước như vậy mà chính tay tôi đã đạp đổ, phá nát chỉ vì ham "của lạ".
Là giám đốc, công việc nhiều, lịch họp hành kín đặc nên tôi cần một thư ký để sắp xếp công việc giúp tôi. Và tôi đã có em, một cô gái có vẻ đẹp kiêu sa với tấm bằng tốt nghiệp loại ưu của một trường đại học danh tiếng trong nước.
Em hồn nhiên, trẻ trung, mang không khí tươi mới vào phòng làm việc của tôi mỗi khi em váy áo tha thướt, ríu rít bước vào phòng.
Gọi là em chứ thực tình em còn nhỏ hơn cả t.uổi con trai tôi. Em sành điệu lắm, mỗi ngày một mốt, son phấn, nước hoa nhẹ nhàng nhưng vô cùng quyến rũ, cùng nụ cười cởi mở và đôi mắt biết nói hút hồn người đối diện.
Em vô cùng quyến rũ khiến tôi không thể rời mắt (ảnh minh họa)
Chẳng biết tự khi nào, em làm tôi có tâm trạng bang khuâng, mong ngóng em mỗi khi em có việc đi đâu đó mà không đến công ty làm việc.
Hình như em cũng nhận ra sức cuốn hút của em đối với tôi nên em luôn ý tứ giữ khoảng cách, khi có việc vào phòng tôi, em luôn đứng cách tôi một cái bàn làm việc lớn.
Mà thật lạ, em càng tạo ra "độ an toàn", tôi lại càng muốn gần, muốn khám phá em hơn. Vài lần vợ tôi có việc đến công ty, gặp em, nhưng chắc do từ trước tới nay tôi luôn sống đàng hoàng, yêu thương vợ con nên vợ tôi không hề có ý nghi ngờ hay khó chịu gì việc tôi có cô thư ký trẻ trung, xinh đẹp như thế.
Hè, công ty tổ chức cho cán bộ công nhân viên đi nghỉ mát ở Đà Lạt, vợ vì bận công việc ở trường nên không đi cùng tôi. Vào đến thành phố mộng mơ, trong khi mọi người thích thú thuê xe đi ngắm cảnh, thăm quan các địa điểm du lịch thì tôi lại hẹn cậu bạn thân học cùng trường ngày xưa đi nhậu vì vốn không xa lạ gì với thành phố này.
Bia rượu, bù khú bạn bè cả ngày trời, tôi về khách sạn đã nửa đêm khi người đã chuếnh choáng hơi men. Chẳng biết có phải tình cờ khi sắp xếp phòng nghỉ không, mà phòng tôi ở ngay cạnh phòng em. Tôi đi qua thì cửa phòng em chợt mở, em đứng đó, váy áo mong manh khêu gợi như mời như gọi.
Tôi không cưỡng lại sự quyến rũ, khiên khích đến từ em (ảnh minh họa)
Chẳng kịp suy nghĩ gì, như ma xui quỷ khiến, chúng tôi cuốn lấy nhau sau khi đã đóng ập cánh cửa phòng. Cả đêm hôm ấy, tôi như say bồng bềnh trong men hạnh phúc do em mang đến...
Sau kỳ nghỉ chừng 2 tháng, em buồn buồn "tâm sự" với tôi em có thai. Lo sợ cho cái ghế giám đốc và sợ vợ con biết chuyện, chẳng cần biết việc em có thai là thật hay không, tôi đưa cho em một số t.iền lớn để em "giải quyết hậu quả" và bồi dưỡng sức khỏe.
Rồi như có ma lực, tôi cứ hút vào vòng tay của em mà không thể cưỡng lại được. Sau hai năm "yêu" em, tôi gần như kiệt quệ về tài chính bởi những chuyến du lịch, mua sắm để cho em "bằng bạn bằng bè".
Nhu cầu của em ngày càng lớn, để chiều em, tôi đã phải tính toán để rút cả t.iền quỹ công ty. Sau đợt thanh tra, tôi phải hầu tòa vì việc chi tiêu sai nguyên tắc và số t.iền lẹm quỹ quá lớn.
May mắn tôi không phải lĩnh án tù vì bố mẹ và vợ con đã chung tay khắc phục hậu quả. Em vô tội vì chẳng hề liên quan gì đến những hóa đơn, chứng từ chỉ có toàn chữ ký của tôi.
Tôi mất việc, vợ đưa đơn ly hôn, các con gượng gạo, xấu hổ khi gặp mặt bố. Câu chuyện cay đắng và cũng chính là tâm sự đời tôi có thể sẽ giúp ích cho một ai đó, để đừng giẫm vào bước chân sa lầy, sai lạc của tôi.
Theo Blogtamsu
Phụ nữ độc thân: Tự do hay ích kỉ? Độc thân, theo tôi, nó là món quà vô giá mà mỗi người chỉ được trao duy nhất một lần trong cuộc đời. Vậy thì tại sao không tận hưởng nó khi còn có thể? Năm tôi 22 t.uổi, anh người yêu vào thời điểm đó, người mà tôi nghĩ là người yêu và chiều tôi nhất, đến tận bây giờ tôi vẫn...