Tôi đã cho người đàn ông ‘chán cơm thèm phở’ một bài học
Bằng sự khéo léo của mình, dù chẳng biết tôi là ai nhưng chỉ sau vài lần nói chuyện với tôi, vợ anh đã tỏ ra quý mến, muốn làm bạn.
Ảnh minh họa
Tôi đã yêu anh, tình yêu đầu trong sáng đẹp đẽ nhất của người con gái. Suốt những năm học cùng lớp đại học, tôi luôn quan tâm, chăm sóc, giúp đỡ anh bằng tình cảm chân thành. Hai đứa đều là tình đầu của nhau, lại là đôi bạn tri kỷ, thế nên tin tưởng, mơ mộng và hy vọng về tương lai nhiều lắm. Tôi và anh cũng rất hợp tính nhau, chưa bao giờ xảy ra cãi vã hay to tiếng gì. Anh còn hỏi tôi sau khi ra trường có đồng ý về làm con dâu của mẹ anh không?
Rồi một ngày, tiếng sét ngang tai khi tôi nhìn thấy anh đi với một người con gái khác. Tim tôi như tan vỡ, hẹn gặp anh và rồi lần đầu tiên chúng tôi đã cãi nhau một trận kịch liệt. Tôi nói nếu anh có người con gái khác thì chia tay. Vì người con trai bội bạc ấy, tim tôi đã rất đau, tôi khóc cho sự thủy chung của mình. Một lần nữa, tôi lại nhìn thấy anh trên đường đang ôm ấp cô gái kia. Trái tim tôi đã thực sự nổi giận. Tôi gặp anh lần cuối và nói: “Anh sẽ phải trả giá cho sự phản bội của mình”.
Video đang HOT
Tôi không bao giờ muốn gặp lại anh nữa, âm thầm chuyển đến một vùng đất mới sinh sống, lập nghiệp. Bẵng đi một thời gian dài, tôi đã yêu người đàn ông khác, là chồng tôi bây giờ. Anh là người chung tình, yêu tôi chân thành. Tổ ấm nhỏ xinh của chúng tôi lúc nào cũng tràn ngập tiếng cười với hai thiên thần bé nhỏ. Hết giờ làm là anh lại vội về nhà phụ giúp mẹ con tôi. Chúng tôi cùng nhau nấu ăn, đi du lịch. Đột nhiên, người tình cũ liên lạc nói muốn gặp tôi. Anh ta nói vì sai lầm mà để mất tôi nên đã dằn vặt đau khổ đi tìm tôi suốt ngần ấy năm trời, anh còn nói vẫn yêu tôi và không thể nào quên được. Anh trách tôi sao lúc chia tay không níu kéo, nếu tôi chịu níu kéo thì anh đã bừng tỉnh sai lầm mà quay lại. Rồi anh kể lể rằng vì nhớ tôi mà không chịu yêu ai nữa, cứ ở vậy đến tận giờ dù đã lớn tuổi.
Tôi nói anh ta hãy thôi đi, đừng nhắn tin, gọi điện nữa vì tôi đang có một gia đình hạnh phúc rồi. Cuộc sống của anh giờ thế nào tôi không quan tâm nữa, không muốn dây dưa gì với anh ta. Tôi cười khẩy cho cái gọi là tấm chân tình của anh. Cô gái mà anh cặp kè kia sau đó đã đá anh để trở về với người yêu cũ của cô ta. Anh cuối cùng phải trả giá cho sự bội bạc của mình. Nếu cô kia không phản bội thì làm sao anh thấm nỗi đau mà anh đã gây ra cho tôi? Rồi cũng đến lúc anh lấy vợ, trước ngày cưới lại gọi điện cho tôi nói không muốn thế. Trước sức ép của bố mẹ họ hàng vì anh ta là cháu đích tôn của dòng họ, anh không biết phải làm thế nào, lại năn nỉ xin gặp tôi một lần. Tôi không muốn gặp, chỉ chúc anh hạnh phúc và nói hãy để cho tôi được yên.
Thay vì theo dõi cuộc sống riêng của tôi, tôi khuyên anh hãy dành thời gian quan tâm và yêu thương người vợ sắp cưới của mình. Đó mới là điều anh nên làm lúc này. Tôi chặn hết liên lạc nhưng bằng mọi cách, anh ta vẫn tìm ra tôi. Mỗi khi anh đi công tác đến thành phố nơi tôi sinh sống thì thường tìm cách liên lạc, đòi gặp tôi. Tôi biết anh đã cưới vợ rồi, anh luôn so sánh rằng vợ anh xinh hơn tôi nhưng tính tình không được như tôi nên vợ chồng anh luôn lục đục cãi nhau, cuộc sống không hạnh phúc. Tôi biết anh đang muốn nối lại tình xưa, ý định tấn công tôi hay đại loại anh có ý biến tôi thành “rau sạch” chăng? Anh hy vọng “tình cũ không rủ cũng tới” nên cứ bám theo tôi, mà tôi nào có muốn nghe anh ta nói.
Tôi thừa hiểu đàn ông không ai lại đi cưới người mình không yêu chỉ để vừa lòng người khác. Tôi chắc anh vẫn yêu vợ, chỉ là đang “chán cơm thèm phở” mà thôi, nếu tôi cứ tìm cách trốn tránh anh cũng không phải là cách hay. Vì công việc và các mối quan hệ, tôi cũng không muốn đổi số điện thoại của mình, mà nếu có đổi anh ta cũng mò ra được số mới vì trước đây, tôi với anh học cùng lớp mấy năm trời, có rất nhiều người bạn chung. Đàn ông như anh thật không quân tử chút nào. Tôi nghĩ mình cần phải dạy cho anh một bài học, cho chừa cái thói “mèo mả gà đồng” đi. Anh muốn cưa cẩm tôi nhưng lại sợ vợ biết. Nắm được “tim đen” của anh, tôi âm thầm lên kế hoạch cho mình. Tôi chưa biết mặt và cũng chưa gặp vợ anh bao giờ nhưng thời buổi hiện đại này không khó để tôi tìm ra được số điện thoại và trang cá nhân của cô ấy.
Để bảo vệ hạnh phúc gia đình của cô ấy, tôi không để cô biết về mối quan hệ của tôi với chồng cô trước đây. Bằng sự khéo léo của mình, dù chẳng biết tôi là ai nhưng chỉ sau vài lần nói chuyện với tôi, cô ấy đã tỏ ra quý mến, muốn làm bạn. Rồi chẳng bao lâu, cô ấy đã muốn kết thân với tôi, sẵn sàng chia sẻ, tâm sự mọi chuyện về cuộc sống. Một ngày đẹp trời, tôi gọi điện cho chồng cô ấy, cũng là người vẫn quấy rầy tôi lâu nay. Tôi tươi cười, vô tư, kể cho anh nghe rằng tôi và vợ anh đã là đôi bạn thân thiết rồi. Anh tá hỏa, sau giây phút ngỡ ngàng đó, anh bắt đầu tra hỏi tôi là làm sao có thể quen vợ anh khi mà khoảng cách rất xa, người Nam kẻ Bắc.
Tôi trả lời anh rằng cái gì muốn biết đều có thể tìm ra được, tôi hỏi anh có sợ tôi không? Câu hỏi đó như một lời cảnh báo của tôi với anh rằng: “Anh mà léng phéng là tôi kể cho vợ anh biết liền”. Anh nói luôn tôn trọng tôi. Sau lần đó không bao giờ anh dám gọi điện quấy rầy tôi nữa. Có lẽ anh sợ tôi đến già và chuyên tâm quay về chăm sóc người vợ hiện tại của mình. Tôi cũng không còn liên lạc với vợ của anh nữa. Các bạn thấy tôi hành xử như vậy có đúng không?
Theo VNE
Chán ăn "phở", tôi cũng hết cửa quay về với "cơm ngon canh ngọt"
Ngoài 40 tuổi, nhìn cảnh người ta vợ con đề huề, tôi lại thấy mình cô độc quá. Họ có vợ, có con cái, có một gia đình hạnh phúc.
Còn tôi... Tôi cũng có đấy, thậm chí còn nhiều hơn người ta là đằng khác. Nhưng đúng như người ta vẫn nói: "Lắm mối tối nằm không". Tôi có hai vợ. Vợ nào cũng xinh, cũng tốt mà cuối cùng chẳng ai chấp nhận tôi, chẳng có nơi nào, chẳng có ai thuộc về tôi thực sự. Tôi lấy vợ lần đầu năm 25 tuổi. So với mọi người cũng là tương đối sớm. Nhưng lúc đó, tôi nghĩ lấy vợ sớm để mong ổn định gia đình, lo sự nghiệp cũng là cái tốt. Người vợ này của tôi hơn tôi 2 tuổi, mặt có phần già hơn một chút nhưng cô ấy xinh và đặc biệt là cực kì đảm đang, tháo vát. Mới lấy nhau về cuộc sống có khó khăn nhưng cô ấy luôn biết cách cân bằng mọi thứ. Tôi gần như chỉ đi làm, tiền về đưa vợ nhưng tôi biết là thiếu. Cô ấy phải khéo léo lắm mới co kéo được cho vừa. Vợ đầu của tôi là người phụ nữ đảm đang lắm, cơm nước, mọi việc trong nhà cô ấy làm cứ nhoay nhoáy là xong.
Nhưng cô ấy có một hạn chế đó là không giỏi giang trong giao tiếp xã hội. Cô ấy chỉ bán hàng bình thường ở nhà, trong khi tôi là người đi làm kinh tế. Nhiều lúc ra ngoài, tôi thấy rất thích những cô gái năng động, hoạt bát, có tài ăn nói, mang về được những hợp đồng nhiều tiền. Còn vợ tôi thì chỉ quanh quẩn ở nhà mà thôi. Sau hơn 10 năm chung sống, tôi trở thành người đàn ông thành đạt. Tôi được cất nhắc lên làm Giám đốc chi nhánh, thu nhập cao, cuộc sống sung sướng lắm. Tôi bắt đầu chán ăn cơm nhà, cơm vợ nấu. Tôi thích ra ngoài, đến nhà hàng, quán xá, gặp gỡ toàn người sành điệu, giỏi làm ăn. Cuộc sống đó mang lại cho tôi sự thích thú vô cùng.
Và rồi tôi yêu. Tôi cảm thấy mình như sống lại những năm tháng của tuổi 20. Cô gái ấy kém tôi 22 tuổi. Cô ấy trẻ trung, quyến rũ, có tài ăn nói, đi giao dịch khách hàng ai cũng phải mê đắm. Tôi thấy mình cần phải làm một cuộc cách mạng cho cuộc đời, phải lấy một cô gái tân thời như vậy chứ không thể chấp nhận cuộc sống nhàm chán bên người vợ chỉ tối ngày quanh quẩn 4 góc nhà. Vậy là tôi ly hôn. Vợ tôi là người phụ nữ có lòng tự trọng. Khi ly hôn, ai cũng nói là cô ấy phải đấu tranh giành quyền lợi nọ kia. Bao năm qua, cô ấy vất vả hy sinh cho tôi. Giờ tôi giàu có thì chạy theo gái nhưng cô ấy không bận tâm. Cô ấy chấp nhận ly hôn mà không đòi hỏi gì ngoại trừ việc nuôi 2 đứa con. Tôi thương cô ấy, biết cô ấy khổ vì mình nên để lại cho vợ toàn bộ ngôi nhà, đưa cho vợ một khoản tiền kha khá để nuôi con.
Sau khi ly hôn 2 tháng, tôi cưới vợ mới. Tôi hãnh diện với đời vì mình giàu có, lại cưới được vợ trẻ, xinh, giỏi giang... Tôi sung sướng lắm. Nhưng những thứ sau đó, tôi không thể nào lường trước được. Chuyện đầu tiên chính là cô ấy đểnh đoảnh không biết nấu nướng. Gian bếp nhà tôi lúc nào cũng lạnh tanh, nguội ngắt. Hai vợ chồng đi làm về cô ấy chỉ thích ra hàng ăn uống. Không phải tôi không có tiền để đi ăn hàng nhưng cảnh vợ chồng cũng mong muốn căn nhà thêm ấm áp. Còn đây, vợ chồng tôi về nhà như về cái nhà trọ. Thay quần áo xong là cô ấy đòi ra ngoài đi ăn, đi xem phim, đi nhảy nhót. Tối về lại lăn ra ngủ, sáng dậy thì đi làm...
Tôi bỗng nhớ cái cảm giác ngày xưa, đi làm về vợ bày biện cơm ngon, canh ngọt chờ sẵn. Món nào cô ấy nấu cũng ngon. Các con thì ríu rít hát hò xung quanh... Cảnh tượng đó sao mà hạnh phúc đến vô ngần. Tôi đề nghị vợ trẻ sinh con thì cô ấy gạt phắt đi. Cô ấy nói vẫn còn trẻ, chưa muốn chửa đẻ gì lúc này vì như thế xấu lắm. Cô ấy không chịu hiểu là tôi đã có tuổi, tôi muốn trong nhà có tiếng nói cười của trẻ con. Nhưng vợ tôi còn ham vui lắm, cô ấy muốn tận hưởng những thú chơi tuổi trẻ.
Cưới nhau được vài tháng, tôi bắt đầu thấy chán nản. Tôi hay về thăm con để vơi nỗi nhớ và sự chán chường khi ở nhà với người vợ trẻ. Thế rồi tình cũ không rủ cũng đến, tôi và vợ cũ quan hệ với nhau. Tôi thấy tình cảm vợ chồng như mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Tôi chỉ muốn quay về bên vợ mà thôi. Cô ấy cũng nhớ tôi nên không bao giờ từ chối mỗi lần tôi đến chơi. Nhưng khi tôi hỏi là hay tôi ly hôn để quay về thì cô ấy không chịu. Cô ấy nói làm thế chẳng khác nào làm trò cười cho thiên hạ. Tôi hỏi cô ấy muốn gì thì cô ấy cũng không thể trả lời. Cô ấy thấy vui, hạnh phúc khi tôi ở bên nhưng bảo quay về thì lại không muốn.
Vợ trẻ của tôi thì sinh nghi, bắt đầu cấm đoán tôi đủ đường. Có vẻ như sợ mất tôi nên cô ấy để có thai. Cái thai ngày một lớn nhưng mà tôi không thích gần vợ, tôi chỉ thích sang nhà vợ cũ ăn cơm rồi ngủ lại. Tôi không dám nói ly hôn vì sợ vợ trẻ ảnh hưởng thai nhi hơn nữa vợ cũ cũng đâu có đón nhận tôi. Giờ tôi phải làm sao đây, tôi chán vợ mới đến tận cổ rồi.
Theo GĐXH
Chồng và bồ lên kế hoạch hại vợ nhưng lại bị cô vợ tinh ý đảo ngược tình thế Trươc khi khep canh cưa taxi lai cho tinh cu va vơ, Vinh vân không quên noi: "Vui ve nhe, tôi chơ tin tôt tư anh. Đêm nay anh cư xoa thoai mai đi". Ảnh minh họa Hôi trươc khi mơi cươi Vân vê Vinh cư nghi đơi nay anh se luôn yêu thương va che chơ cho ngươi phu nư ây. Nhưng...