‘Tôi có nên sống chung trong 1 mái nhà với anh nữa không?’
Tôi lập gia đình tính đến nay đã 13 năm. Và chúng tôi có được với nhau 2 đứa con (1 trai và 1 gái). Cuộc sống vợ chồng của chúng tôi không được hạnh phúc viên mãn, Chúng tôi thường xuyên cãi nhau, lúc nào cũng có xung đột và mâu thuẫn.
ảnh minh họa
Chính vì không thể hóa giải được những hiểu lầm, những xung đột đó nên chúng tôi đã ly hôn. Dẫu đã ly hôn nhưng chúng tôi thỏa thuận vẫn sống chung dưới một mái nhà để cùng nhau chăm lo cho 2 đứa con. Trước khi ly hôn anh có ra điều kiện với tôi rằng: Nếu muốn ly hôn thì bỏ hết tất cả và không được lấy hay nhận bất cứ thứ gì từ anh. Và vì tôi không được lấy bất cứ thứ tài sản gì nên anh cũng nói là anh sẽ lo hết cho 2 con từ tiền ăn tiền uống, tiền học… Và tôi đã đồng ý ly hôn với điều kiện không phân chia tài sản, không có 1 đồng nào dính túi cả. Cho đến thời điểm này, chúng tôi ly hôn cũng đã được gần 1 năm. Anh ấy lúc nào ra ngoài vui vẻ thì về nhà cũng không nặng nhẹ với tôi. Còn lúc nào anh buồn bực thì anh lại xem tôi như thùng rác di động vậy. Cứ thế trút bực dọc vào tôi. Anh cứ huỵch toẹt chĩa hết những lời khó nghe về phía tôi.
Hiện tại, mỗi tháng nếu tính tổng thu nhập từ tiền cho thuê nhà, cho thuê xe thì anh thu được khoảng hơn 40 triệu. Còn tôi hiện giờ lương đi làm mỗi tháng chỉ được 3 triệu 600 ngàn thôi. Với số tiền đó thì tôi cũng chỉ đủ trang chải cho cuộc sống của tôi. Vậy mà hiện giờ tiền chợ anh không đưa, khi tôi nhắc thì anh nói rằng con là con chung thì sao anh phải lo 1 mình mà tôi không phụ anh?! Nói thật việc chúng tôi đã ly hôn và giờ tôi vẫn sống chung trong 1 ngôi nhà với anh thì bản thân tôi cũng chỉ là một kẻ ở đợ không công cho anh. Tôi vẫn giặt giũ áo quần cho anh. Vẫn phải lo cơm nước cho anh. Vẫn phải lau nhà dọn dẹp mọi thứ cho anh. Dù biết hiện giờ đó không còn là nhà của tôi nữa nhưng tôi phải don dẹp làm vệ sinh hết tất cả. Một điều đặc biệt nữa là anh không giữ đúng như lời hứa trước khi ly hôn. Đó là anh vẫn để tôi phải lo từng li từng tí cho 2 đứa con của mình.
Tất cả những việc đó đổ dồn lên vai tôi, tôi dẫu có muốn kiếm một công việc làm thêm để tăng thu nhập cũng không thể. Mỗi ngày, tôi chỉ đi làm 3 tiếng đồng hồ, thời gian còn lại tôi phải lao ngay về nhà để “ôm đồm” những việc đáng ra tôi không phải làm ở cái ngôi nhà ấy. Có rất nhiều người mắng tôi là ngu dốt vì sau 13 năm sống chung với nhau mà chấp nhận ra đi trắng tay. Cá nhân tôi khi đó chỉ muốn được giải thoát khỏi cuộc hôn nhân mệt mỏi, chưa lúc nào yên ổn vì suốt ngày cãi nhau. Hơn thế để hai đứa con của mình chứng kiến cuộc sống không hòa hợp của cha mẹ tôi cũng không cam lòng. Muốn được yên ổn, xấu hổ với bạn bè, gia đình và con cái – đó chính là những lý do khiến tôi quyết định ly hôn mà không cần màng đến số tài sản hai vợ chồng đã gây dựng được trong suốt 13 năm.
Video đang HOT
Ly hôn, tôi vẫn để ý chăm lo cho anh ấy, vậy mà hiện giờ anh cứ kiếm chuyện gây sự với tôi. Tôi cũng không biết mình phải làm gì để được yên ổn. Tôi biết hiện giờ anh ấy cũng đã có người phụ nữ khác. Người anh ấy quen chính là người thuê nhà của chúng tôi mấy năm nay. Nói chung hiện giờ tôi, anh và người phụ nữ kia cùng sống chung trong 1 ngôi nhà. Gia đình tôi sống ở lầu trên còn người thuê nhà thì ở tầng trệt. Tôi dạy thể dục thẫm mỹ, nên buổi sáng hơn 4h tôi đã đi làm rồi. Và khi tôi đi làm thì người phụ nữ kia lại lên ngủ với anh. Chúng tôi đã ly hôn, tôi biết và cũng không muốn can thiệp vào cuộc sống riêng của anh. Tôi chỉ khuyên anh rằng anh làm gì thì làm ở ngoài đường chứ đừng đem về nhà như vậy, ảnh hưởng đến tâm lý của 2 đứa con. Tôi hỏi anh nếu 2 đứa thấy và hỏi thì tôi biết trả lời sao? Anh sẻ trả lời sao với con anh khi mà anh bảo tôi không được cho các con biết chúng tôi đã ly hôn đây? Mặt khác, suốt ngày tôi bị người này, người kia hỏi nên thấy rất mệt mỏi…
Nghe tôi nói vậy, anh ấy nổi khùng lên và chửi tôi bằng những câu rất khó nghe. Bản thân tôi đã phải chịu đựng, nín nhịn tất cả vì các con của mình nhưng càng ngày anh càng cư xử quá đáng. Giờ tôi đang băn khoăn liệu mình có nên sống chung trong một mái nhà với anh nữa không? Tôi sợ việc chúng tôi ly hôn lộ ra sẽ ảnh hưởng tâm lý đến 2 đứa con. Xin mọi người hãy cho tôi 1 lời khuyên. Tôi thành thật cảm ơn rất nhiều…
Theo VNE
Nếu yêu, hãy yêu chính con người em
Anh đang yêu một hình mẫu mà anh tạo ra và bắt em phải giống hình mẫu đó chứ không phải là yêu em.
Em sẽ chia tay dù có thể quyết định đó làm chính anh cũng bất ngờ. Bao năm qua bên nhau, trong vai trò là người yêu của nhau, ai cũng thấy tình yêu này quá êm đềm. Nên hôm nay em quyết định ra đi, Cũng chính vì êm đềm nên ngày hôm nay em mới buông tay. Em đã phải đóng vai một người khác trong cuộc tình của chúng mình quá lâu và em mệt mỏi quá rồi. Anh thực tế không hề yêu em mà là yêu một người anh mong muốn có được. Anh đã ép em trở thành người như anh muốn...
Vì em yêu anh nên em đã cố gắng chịu đựng suốt một thời gian dài dù có đôi lúc em cảm thấy mình như nghẹt thở. Anh không hề yêu em, anh đang cố thay đổi con người em thành một người như anh mong muốn. Từ thói quen, sở thích nho nhỏ hay cả những ước mơ của em anh cũng bắt em phải làm theo anh mong muốn. Em quá nhu nhược và yếu đuối, tình yêu gắn bó quá lâu khiến em sợ sự rời xa. Chỉ nghĩ đến việc một người gắn bó với mình 7 năm bỗng dưng sẽ trở thành xa lạ, anh sẽ lại yêu một người con gái khác, tay trong tay với cô ấy còn em lại trở thành kẻ trắng tay là em đã thấy sợ. Nỗi sợ đó ám ảnh em và làm cho em trở thành con rối, cố gắng để đạt tới "hình mẫu" mà anh bắt em phải hướng tới.
Anh à, có bao giờ anh tự hỏi mình rằng, yêu em, anh cảm thấy em đáng được anh trân trọng và yêu thương vì chính con người em chưa? (Ảnh minh họa)
Là vì em sợ, em sợ chia tay anh rồi, ở cái tuổi không còn trẻ trung gì nữa, một người con gái gần 30, chia tay một cuộc tình 7 năm sẽ khó mà tìm thấy hạnh phúc. Em quá dại dột. Vì nghĩ như thế nên em đã lại tiếp tục giam hãm mình trong một cuộc tình mà ở đó em không hề được coi trọng. Em chỉ là sự hiện hữu đơn thuần của thể xác chứ anh hoàn toàn không hề có sự đồng điệu với tâm hồn, trái tim và cảm giác của em. Nhưng vì lo nghĩ nhiều thứ quá mà em không thể tự mình vứt bỏ để bước đi. Em đã đánh mất quá nhiều thời gian.
Anh à, có bao giờ anh tự hỏi mình rằng, yêu em, anh cảm thấy em đáng được anh trân trọng và yêu thương vì chính con người em chưa? Có bao giờ anh ngồi nghĩ vu vơ về một thói quen, về tính cách của em để rồi nhận thấy rằng em thật đáng yêu? Hay là lúc nào anh cũng uốn nắn, anh cũng o ép trở thành đúng mẫu người như anh mong muốn. Nếu em có điều gì đó "lệch chuẩn" với thứ mà anh muốn là ngay lập tức anh quy kết em không tốt.
Em biết, không có ai là hợp nhau hoàn toàn, nếu có hợp đi chăng nữa thì cũng không chắc cặp đôi đó dã đi đến cái đích cuối cùng của tình yêu. Có rất nhiều đôi yêu nhau, giống như hai mảnh trái dấu, họ không giống nhau nhưng họ lại có thể hạnh phúc bên nhau. Là vì sao anh biết không? Không một ai trên đời này giống nhau, sở dĩ chúng ta yêu thương nhau cũng là vì những điểm khác biệt hấp dẫn đó. Nhưng tình yêu, dù là hai người quá hợp nhau hay hai người không quá giống nhau đi chăng nữa thì điều khiến cho tình cảm đó có thể tồn tại đó chính là phải có sự tôn trọng bản ngã của đối phương.
Em phải đi đây, để tìm một người yêu em vì em là chính mình chứ không phải là người như họ mong muốn. (ảnh minh họa)
Còn anh, từ khi yêu em, anh đã vạch ra một hình mẫu lí tưởng và bắt em phải hướng tới. Anh bắt em từ bỏ mọi ước mơ, thói quen, sở thích và cả những cá tính của riêng mình để vừa ý anh. Anh không cho em được sống với con người thật của mình mà là vỏ bọc của em nhưng mọi thứ bên trong thuộc quyền anh quyết đinh. Anh không nhận ra rằng điều đó làm cho tình yêu của mình nhàm chán và tàn nhẫn với em ư?
Em nghĩ rằng bấy lâu nay anh cũng không hề biết anh có yêu em hay không? Là vì anh mặc định tin vào sự gắn bó giữa hai chúng mình là tình yêu nên anh cứ nghĩ rằng em là cô gái anh yêu. Nhưng không phải thế anh ạ. Khi yêu có nghĩa là người ta dám chấp nhận cả điều tốt và điều xấu, cả những điều đồng điệu hay khác biệt với mình. Còn anh, anh luôn có gắng đưa em về quỹ đạo chuẩn mà anh muốn. Anh đang yêu một hình mẫu mà anh tạo ra và bắt em phải giống hình mẫu đó chứ không phải là yêu em.
Em đã quá mệt mỏi rồi. Em mệt mỏi vì phải làm một người khác. Em muốn được là chính mình chứ không phải là cô gái mà anh "vẽ" ra. Anh sẽ rất bất ngờ và ngạc nhiên vì quyết định này của em. Nhưng rồi anh sẽ quên nhanh thôi vì anh sẽ không thấy đau đớn khi mất em. Sẽ có ngày, anh gặp và yêu một cô gái. Anh biết cô ấy có nhiều điểm khác biệt với mình, thậm chí có những điều còn chưa tốt nhưng anh vẫn yêu. Đó mới là tình yêu đích thực. Em phải đi đây, để tìm một người yêu em vì em là chính mình chứ không phải là người như họ mong muốn.
Theo VNE
Có một sự thật chẳng bao giờ em biết Buổi chiều hôm đó Hạ không biết rằng sau những cái hôn và ôm đó, anh đã khóc... Hạ đứng lặng bên đường nhìn chiếc xe máy vừa phóng qua mình. Cô gục xuống bên vệ đường. Cô cảm thấy khó thở, cảm thấy tim đau thắt. Có một thứ gì đó cứ òa ập đến trong lòng cô, uất nghẹn và đầy...