Tôi bị mọi người xa lánh vì không chồng mà lại có con
Tôi là một người phụ nữ thành đạt. Ở tuổi 30, tôi có một công việc ổn định với mức thu nhập là mơ ước của nhiều người. Tôi đã mua được một căn chung cư và quyết định sinh một đứa con mà không muốn vướng bận chuyện gia đình. Nhưng chính chuyện không chồng mà chửa đã khiến tôi mất đi rất nhiều thứ!
Ảnh minh họa
Tôi không thích phải vướng bận vào chuyện gia đình nhưng vẫn muốn làm một người mẹ. Đó là chuyện bình thường. Nhưng tôi thực sự không ngờ những khó khăn mà hai mẹ con tôi phải chịu đựng khi không chồng mà chửa.
Tôi có tư tưởng khá Tây nên nghĩ việc có một đứa con mà không lấy chồng là chuyện bình thường. Tôi cũng giữ luôn bí mật về người bố của con. Bởi tôi không muốn phá vỡ hạnh phúc gia đình của anh ấy. Và đặc biệt, tôi chỉ muốn con là của riêng tôi chứ không phải chia sẻ với ai. Chính vì vậy, khi biết mình có thai, tôi quyết định chuyển nhà và chuyển chỗ làm để anh ấy không còn biết thông tin gì về mình nữa.
Đến chỗ làm mới, khi thấy tôi bụng mang dạ chửa mà lủi thủi một mình, đồng nghiệp cứ săm soi, chỉ trỏ và thì thầm với nhau. Tôi không nghe được họ nói gì nhưng cái cách họ nhìn tôi và tiếng cười của họ đã nói cho tôi biết tất cả.
Video đang HOT
Tiếng cười và ánh nhìn mang đầy sự tò mò, mỉa mai và có gì đó coi thường tôi. Có lẽ, họ cho tôi là một cô gái hư hỏng, trót dại với người nào đó rồi phải chịu hậu quả. Những ánh mắt săm soi của mọi người khiến tôi thực sự khó chịu.
Tuy nhiên, tôi chấp nhận và vượt qua tất cả để quyết tâm nuôi con một mình. Nhưng khi đứa trẻ ra đời, trực tiếp phải đối diện với những khó khăn vất vả cũng như những ánh nhìn thiếu thiện cảm, soi mói của mọi người xung quanh thì tôi thực sự cảm thấy mệt mỏi. Một mình nuôi con và tự lo cho cuộc sống mà không có ai giúp đỡ lại cộng thêm những áp lực tâm lý khiến tôi thật sự kiệt quệ về thể xác và tinh thần. Đã vậy trong công việc tôi cũng bị đối xử một cách phân biệt, những lúc con ốm đau, tôi xin nghỉ, lại nhận được những lời cạnh khóe, mỉa mai của đồng nghiệp, ánh nhìn coi thường và có phần khó chịu của sếp.
Bố mẹ, anh chị em ruột của tôi cũng xa lánh. Cứ thấy tôi về là mẹ tôi lại khóc. Bố tôi thì nói coi như không có tôi tồn tại nữa. Ngay cả khi tôi sinh em bé, mẹ và các chị gái cũng để mặc tôi trong bệnh viện một mình. Không một ai đến thăm, cũng không ai bên cạnh giúp đỡ. Cũng may, một vài người bạn thân đã giúp tôi làm tất cả.
Bạn bè tôi cũng ít dần. Không phải vì họ quá bận bịu mà không có thời gian đến thăm mẹ con tôi mà có lẽ họ cũng sợ bị mang tiếng chơi với cô gái một mình nuôi con.
Dưới con mắt của tất cả mọi người, tôi là một người hư hỏng, lầm lỡ và họ nhìn tôi như thể tôi đã phạm một tội lỗi tày trời vậy. Tôi cảm thấy vô cùng tổn thương, đau khổ khi bị đối xử một cách không công bằng như vậy.
Chẳng lẽ, việc có con mà không lấy chồng lại xấu đến vậy. Tôi có đáng bị trừng phạt như vậy không?
Theo VNE
Cho tiền chồng đưa bồ đi phá thai
Tôi đã cắn răng chấp nhận nỗi sỉ nhục này, vì chồng tôi hứa, nếu như phá bỏ được cái thai trong bụng cô bồ của anh, anh sẽ quay về bên tôi, làm người chồng chung thủy.
Anh bảo, cô ả không muốn phá thai, muốn lợi dụng cái thai để trói buộc anh nhưng anh không muốn điều đó. Anh bảo, anh còn gia đình chỉ là muốn chơi đùa với cô ta nhưng ai ngờ hậu quả lại như vậy. Giờ, đưa cho cô ta vài đồng thì cô ta chê, không chịu, nên cô ta đòi số tiền lớn hơn. Nếu chồng đáp ứng được thì cô ta sẽ nhận và phá bỏ đứa con trong bụng.
Nghe những lời từ chính miệng người chồng của mình thốt ra, tôi thực sự đau lòng. Tôi không thể nào tin được chồng mình, người đàn ông nổi tiếng chung thủy, nhìn bề ngoài có vẻ nhu nhược, nhút nhát, cuối cùng lại là người đàn ông lăng nhăng như vậy. Đúng là không thể nhìn mặt mà bắt hình dong, vì người ở ngoài thế nào khó đánh giá bản chất bên trong. Xem ra, đàn ông đều là vậy.
Khi tôi tưởng, hạnh phúc vợ chồng đang chín thì cũng là lúc tôi phát hiện ra chồng ngoại tình. Tôi còn có con nhỏ, còn có cả một gia đình hạnh phúc đang chờ tôi vun đắp, gây dựng, vậy mà đùng một cái chồng tôi phá bỏ tất cả. Tôi dọa anh phải quay về bên tôi và con, nếu không, tôi sẽ làm lớn chuyện. Anh cũng đồng ý nhưng cùng lúc đó, anh phát hiện cô bồ có thai. Anh nói, đã chuẩn bị kĩ càng lắm rồi mà cô ấy vẫn có thai, anh không biết nên làm thế nào. Cô ta giờ có bầu thì sẽ ăn vạ anh.
Anh lại làm ở một nơi rất nghiêm ngặt về các mối quan hệ vợ chồng và quan hệ ngoài luồng. Nếu như anh có làm sao thì cả nhà tôi không biết trông cậy vào ai. Chỉ cần cái thai ấy bị phát tán, người ta biết được thì anh khó lòng mà trụ vững ở vị trí đó. Anh nói, đã nịnh cô ta nhiều lắm, đưa cả tiền cho cô ta đi phá thai nhưng cô ta nhất định không chịu, nói là muốn đòi nhiều tiền thêm, coi như đó là phí cô ta mang thai cho chồng tôi và phục vụ chồng tôi suốt thời gian qua.
Anh cần 50 triệu, để làm phí cho người đàn bà đó. Vì thương chồng và thấy ghê rợn người đàn bà kia, tôi quyết định chạy vạy khắp nơi, hỏi cả nhà bố mẹ đẻ và va được từng ấy tiền giúp chồng. (ảnh minh họa)
Con số cô ta đưa ra quá lớn nên chồng tôi không thể nào xoay sở được. Vì thế, khi bị vợ phát hiện ngoại tình, anh chỉ còn cách quỳ gối van xin, anh bảo tôi hãy cứu anh. Nếu như anh từ bỏ được người đàn bà gian xảo này, anh nhất định sẽ chung tình với tôi. Anh bảo, đây là cái bẫy mà anh bị lừa, vì người ta vòi tiền anh.
Anh cần 50 triệu, để làm phí cho người đàn bà đó. Vì thương chồng và thấy ghê rợn người đàn bà kia, tôi quyết định chạy vạy khắp nơi, hỏi cả nhà bố mẹ đẻ và va được từng ấy tiền giúp chồng. Tôi còn phải đưa cô ta tận tới bệnh viện, chứng kiến cô ta phá thai xong thì mới yên tâm. Sợ cô ta lại về bắt vạ chồng tôi lần nữa. Hóa ra là tôi đã tiếp tay cho chồng ngoại tình, tiếp tay cho chồng làm việc xấu, tôi thật không xứng đáng.
Bây giờ nghĩ lại, tôi vẫn còn không hiểu nổi tại sao mình lại làm thế. Người chồng lăng nhăng, phản bội vợ con, khiến bồ có bầu. Còn cô vợ thì mê muội, si mê, ngu si là khác, mang tiền đi vay mượn cho chồng của bồ phá thai.
Tuy giờ anh không ngoại tình nữa vì biết ơn tôi, nhưng tôi không dám chắc trong tương lai anh ta cũng sẽ như vậy. Tôi sợ, anh ta lại chứng nào tật ấy, lại đi ngoại tình thì đúng là đã quá uổng tâm sức và tiền bạc của người làm vợ chung thủy như tôi rồi. Dù là bây giờ anh ta chiều và yêu vợ đây, nhưng ở đời, có ai biết trước được điều gì đâu, đành phải câm nín mà chấp nhận, coi như đó là số mệnh và cầu cho ông trời phù hộ tôi có một gia đình hạnh phúc. Tôi không còn gì mong mỏi hơn.
Theo VNE
Chết lặng: bắt gặp bố chồng trong nhà nghỉ Tôi không thể đối xử với bố chồng như trước. Mỗi lần ông hỏi, tôi không buồn trả lời hoặc ăn nói nhát gừng. Đọc câu chuyện của chị HA mà tôi nghĩ tới câu chuyện của mình. Sau khi chứng kiến bố chồng vào khách sạn với gái trẻ, lòng kính trọng tôi dành cho ông ấy đã hoàn toàn sụp đổ....