Tôi bị ‘đá’ vì ‘không phải là một ả đàn bà’
Điều khiến anh thất vọng là tôi chưa phải là một ả đàn bà như anh đã nghĩ. Và đó chính là lý do khiến chúng tôi không thể tiến xa hơn trong mối quan hệ này.
Tôi mới chỉ là một cô gái 20 tuổ.i tròn, một độ tuổ.i tràn trề sức xuân. Nhưng những gì tôi đã phải trải qua khiến tôi già dặn hơn so với những cô gái khác.
Tôi yêu màn đêm, vì chỉ có khoảng thời gian này, tôi mới có thể trở lại là chính mình. Vì thế nơi tôi thường lui đến là những quán bar với ánh đèn mờ ảo, với những bản nhạc dance khiến tôi không thể đứng im. Và cũng chính tại nơi này, tôi đã gặp anh – một duyên phận mà tôi đã có dự cảm chẳng hề tốt đẹp.
Tối hôm đó tôi đi cùng với một người bạn đến dự tiệc. Gặp anh, tôi chẳng có chút gì ấn tượng. Anh cũng chỉ như bao người khác mà thôi. Nhưng tôi là một cô gái đẹp lạ có đôi mắt với nỗi buồn xa xăm. Anh có lẽ đã để ý từ khi tôi xuất hiện và anh bắt chuyện với tôi.
Anh bảnh bảo, quyến rũ một cách kỳ lạ. Anh đã có tất cả những gì mà một người đàn ông cần có, một người trong mơ tôi cũng không thể vẽ ra. Anh nói tôi là “một người đàn bà đau khổ”. Khi tôi hỏi tại sao thì anh không nói, chỉ mỉm cười một cách đầy bí ẩn.
Anh xin số, tôi đã từ chối khéo. Nhưng rồi vì nể người bạn đi cùng, tôi đã miễn cưỡng cho anh. Tôi đã ngà ngà say và anh xung phong lái xe đưa tôi về nhà. Ngồi trong xe, anh đã ôm và hôn tôi. Như một phản xạ tự nhiên của tuổ.i trẻ, tôi ngã vào anh. Trong giây phút đó, tôi biết mình đã phải lòng anh. Tôi có thể sống buông thả với cuộc sống, nhưng không có nghĩa tôi buông lơi bản thân mình. Anh và tôi không có một đêm vượt rào vì tôi vẫn còn là trinh nữ … Những tưởng điều này sẽ khiến anh vui nhưng tôi đã lầm. Vài lần sau đó đi cùng anh, tôi cũng đều say. Đối với anh, điều khiến anh thất vọng là tôi chưa phải là một ả đàn bà như anh đã nghĩ.
Tôi và anh đã tranh cãi vì điều này nhiều lần và sau những lần đó, anh đều bỏ tôi một mình ngoài trời đêm tối. Tôi dằn vặt và đau khổ vì điều này vô cùng. Tôi chưa từng nghĩ sẽ xảy ra chuyện đó với một người nào khác không phải chồng mình. Nhưng khi gặp anh, tôi đã có những suy nghĩ điên rồ nhất trong đời. Giá như tôi đã từng là đàn bà? Hay là tôi vì anh mà dâng hiến?
Về phía anh, tôi vẫn không thể nắm bắt được những gì anh đang suy nghĩ. Ở người đàn ông đó, tôi không có cảm giác an toàn. Liệu khi tôi thành người đàn bà của anh rồi, anh sẽ yêu thương hay bỏ rơi tôi? Chính vì những suy nghĩ dằn vặt đó, tôi đã quyết định rời xa anh dù rất đau khổ.
Video đang HOT
Nhưng lý trí không thể thắng được con tim. Dù đã rất cố gắng để quên anh nhưng tôi đều là kẻ thất bại. Anh gọi, anh cần, tôi vẫn đến. Và khi tôi cần, tôi gọi chẳng thấy có sự xuất hiện của anh, mặc dù tôi đã vứt hết lòng tự trọng để cầu xin anh.
Một thời gian sau đó, tôi và anh không gặp lại nhau. Và đó cũng là những chuỗi ngày đau khổ nhất của tôi khi phải nén lòng để không nhắn tin hay gọi điện cho anh. Tôi lao đầu vào công việc, mong sao có thể quên được anh. 24 giờ một ngày, tôi vẫn nhớ anh 7 ngày trong tuần. Chỉ là nhớ thương thôi và trái tim cũng lành lặn lại đôi phần.
Bẵng đi một thời gian, anh tìm đến tôi. Trong phút yếu lòng, tôi đã không thể từ chối. Anh vẫn vậy, vẫn luôn là người đàn ông hiểu tôi hơn ai hết. Trong lòng cả hai vẫn luôn có một vị trí đặc biệt dành cho nhau.
Và đêm đó tôi lại say, chúng tôi lại tranh cãi và anh lại một lần nữa bỏ rơi tôi. Kỳ lạ là tôi không hề có một ý nghĩ oán trách anh tại sao lại làm thế với tôi. Bức tường khiến chúng tôi không thể đến với nhau chỉ vì tôi không phải là đàn bà ư? Điều này có quá nhẫn tâm với tôi không?
Anh vẫn luôn hy vọng và chờ đợi tôi thay đổi. Và tôi đã thay đổi. Tôi bây giờ không còn những suy nghĩ quá khắt khe về chuyện này nữa. Tôi đã có những suy nghĩ thoáng hơn và cởi mở hơn về vấn đề này. Nhưng khi tôi thành người đàn bà của anh rồi, liệu cuộc đời tôi sẽ đi đến đâu? Có hồi kết không? Hay vẫn là chiếc thuyền lênh đênh trôi dạt mãi tận phương nào?
Xin hãy cho tôi lời khuyên tôi phải làm thế nào với người đàn ông này đây? Tôi có nên trở thành người đàn bà của anh để chúng tôi có thể tiến xa hơn trong mối quan hệ này?
Đàn ông bạc lắm con gái ạ, nên phải tỉnh táo!
Con gái thì nên giữ đường lùi cho mình, bố biết con yêu cậu trai đó nhiều, nhìn thấy nét rạng rỡ khi con nói về cậu ta là bố hiểu.. Nhưng đàn ông cũng bạc lắm con ạ, thực sự không đáng tin đâu nên con phải tỉnh táo, hãy thực tế chứ đừng để những lời ngọt ngào lấp liếm hết thực tại.
Con gái à, khi nào con có gia đình con sẽ cảm thấy lời bố nói là đúng.
Dù con có lớn và già đi, thì con vẫn là con của bố mẹ, dù đi đâu, xảy ra chuyện gì thì chỉ có nhà mới có thể là nơi con trở về được thôi.
Con đừng thấy bố khắt khe, bắt con học hành chăm chỉ, không cho con đi chơi xa một mình hay không muốn con gặp người này người khác mà vội trách móc. Làm thế chỉ có một lý do duy nhất là vì muốn tốt cho con.
Chỉ có học mới giúp con có một công việc ổn định, tự lập để sống, lỡ sau này bố mẹ già yếu đi rồi, con chẳng có thể nương tựa vào ai ngoài chính bản thân con được đâu.
Bố muốn con biết phép tắc, biết nhường nhịn, nên tự biết làm những việc đơn giản nhất. Tại sao con đi học xa con ốm bố không gọi điện. Không phải là bố không lo con ạ, con là đứa hay ốm đau từ nhỏ lẽ nào bố không biết, nhưng có mẹ đã gọi hỏi thăm con, bố nắm rõ tình hình từ mẹ rồi, bố muốn con tự chăm sóc mình, tự thích nghi với mọi hoàn cảnh. Yên tâm đi, con đi đâu, làm gì, bị thế nào, bố đều nắm được đấy.
Dù con có lớn và già đi, thì con vẫn là con của bố mẹ, dù đi đâu, xảy ra chuyện gì thì chỉ có nhà mới có thể là nơi con trở về được thôi. (Ảnh minh họa)
Tại sao bố không chiều chuộng con như gia đình khác, con à, thứ gì mình tự làm được thì tại sao mình lại ỷ lại vào người khác, mỗi người sinh ra đều mạnh mẽ nhưng thời gian làm cho sự mạnh mẽ ấy một là đi lên hai là lùi lại. Cũng bởi cách dạy dỗ của mỗi gia đình. Có thể nhiều khi con thấy tủi thân nhưng đấy là cách bố chọn để dạy cho con cách sống, cách làm người. Con nhớ rằng chỉ có gia đình mới là nơi không bao giờ để con lưu lạc, chứ xã hội kia tuyệt đối con đừng tin tưởng ai cả.
Con đi học xa, chỉ cần có một cuộc điện thoại số lạ là bố lo lắng, chỉ lo con xảy ra chuyện gì, đến khi nào nhìn thấy con về rồi, cười nói bố mới thấy yên tâm. Con cần phải lớn, không thể cứ ở nhà mãi được mà bố mẹ chẳng thể theo con được, chỉ mong con suy nghĩ chín chắn khi làm bất cứ việc gì, nghĩ về người ở nhà mà cố gắng. Bố có thể làm mọi việc, có thể hi sinh tất cả, cũng chỉ vì con thôi.
Con còn nhớ không? Khi con lên cấp III, giai đoạn đấy con ngang bướng, muốn thể hiện và đôi lúc không nghe lời. Lúc đấy bố rất lo lắng, chỉ ước con cứ mãi bé như cái thời lên năm lên ba, bảo gì nghe nấy, rất đúng giờ và cực kì ngoan ngoãn. Giai đoạn ấy đúng thật rất quan trọng và khó khăn, bây giờ thì ổn rồi, con gái lớn biết nghĩ hơn, trầm tính hơn và cũng hiểu chuyện hơn rồi.
Con gái à, khi nào con có gia đình con sẽ cảm thấy lời bố nói là đúng. (Ảnh minh họa)
Chuyện tình cảm của con đối với bố cũng quan trọng chẳng kém, Bố cấm con yêu sớm vì con thấy rồi đấy, đến bản thân con còn chưa tự chăm sóc được thì sao con hiểu tình yêu là thế nào được. Tuổ.i đấy con nên lo học hành, học cách thích nghi với môi trường sống khi mà chính con nói với bố về sự uất ức, tức tưởi khi bị hiểu lầm, khi không thể chứng minh năng lực. Bố đã nói thế nào nhỉ, chỉ có học, khi nào có tất cả rồi con mới ngẩng cao đầu, kiêu hãnh nhất. Đấy là cách chứng minh tốt nhất con ạ.
Khi con đã đủ tuổ.i để lập gia đình, bố không muốn con yêu xa vì bố mẹ nào cũng muốn ở gần con, bố thật không an tâm khi giao con gái cho một "người dưng", đúng là "người dưng" đấy con ạ. Con ốm đau, con cái, gia đình người ta biết có tốt với con không, ở nhà con là nhất với bố mẹ nhưng về nhà người ta rồi thì sẽ thế nào? Con cũng không cần ở gần bố mẹ quá, chỉ cần có thể cuối tuần về đây chơi là được rồi, con mà lấy chồng xa, bố mẹ có ốm đau, con có chuyện...về đến nơi có khi muộn mất rồi. Con gái thì nên giữ đường lùi cho mình, bố biết con yêu cậu trai đó nhiều, nhìn thấy nét rạng rỡ khi con nói về cậu ta là bố hiểu.. Nhưng đàn ông cũng bạc lắm con ạ, thực sự không đáng tin đâu nên con phải tỉnh táo, hãy thực tế chứ đừng để những lời ngọt ngào lấp liếm hết thực tại.
Con cứ tin bố đi, không thừa đâu, khi nào con có con lúc ấy con sẽ thấm thía nỗi lo lắng của bố bây giờ. Lo lắm, mất ăn mất ngủ, lo con đi sai đường, lo con lỡ dở.
Tất nhiên vì cuộc đời luôn có những gấp khúc, chuyện xấu chuyện tốt có cả nhưng ai cũng sẽ vượt qua con gái ạ, Ai cũng trưởng thành mà. Có điều con vẫn mãi là con gái của bố, vẫn ngốc nghếch và đáng được bảo vệ. Bố vẫn sẽ luôn bảo vệ con....đến khi nào có thể.
Còn nhiều lắm con gái ạ, nhiều điều bố muốn nói cho con nghe nhưng bố cũng biết quyết định vẫn luôn nằm ở con. Bố chỉ có thể là người đứng sau thôi, con yên tâm, dù có chuyện gì đi nữa thì con vẫn là con của bố mẹ.
Theo Blogtamsu
Em, cô gái tôn thờ chủ nghĩa tự do... Kể cả em đang yêu hay còn độc thân, em vẫn sẽ theo chủ nghĩa tự do của mình. Không bó buộc, không gò ép bản thân trong bất cứ điều gì. Từ trước tới giờ mọi người hay có suy nghĩ chủ nghĩa tự do đi liền với chủ nghĩa độc thân. Đúng nhưng mà lại không đúng. Đúng vì độc thân...