Tôi bị chồng mắng cho vuốt mặt không kịp vì chi tiêu hết 30 triệu mỗi tháng
Chồng làm như 30 triệu là to lắm chẳng bằng, tôi phải khéo cân đối lắm thì mới đủ chi tiêu đấy!
Sáng nay tôi vừa hỏi chồng 2 triệu để đi mua quà mừng mẹ chồng xuất viện, thế mà anh từ chối thẳng thừng, còn quát vào mặt tôi rằng: “Tiền, tiền, lúc nào cũng tiền, chi tiêu kiểu gì mà mới giữa tháng đã hỏi tới tiền?”.
Nghe câu nói đó mà tôi bực mình. Anh không trực tiếp chi tiêu nên đâu biết được giờ giá cả như thế nào, bao nhiêu khoản phải chi. Mỗi tháng anh ném cho tôi 30 triệu thế là xong việc, chẳng cần biết tôi phải chia lẻ từng khoản nhỏ ra để cân đo đong đếm cho đủ.
Tháng này vì mẹ chồng đi viện, tôi phải biếu bà 3 triệu, giờ bà ra viện thì cần mua thêm quà cho bà kẻo bị đánh giá là con dâu không biết điều. Thế nên mới phải hỏi chồng xem còn khoản nào không thì đưa tôi. Đấy, may mà đây là tôi hỏi mua quà cho mẹ chồng, chứ nếu là quà cho mẹ vợ thì có khi chồng không quát kiểu kia mà trực tiếp lót lá trả về nhà mẹ đẻ tôi rồi!
Nhà có 2 đứa con nhỏ, 1 đứa tiểu học 1 đứa mầm non, mỗi tháng đã “ngốn” của tôi 15 triệu tiền ăn học ở trường, đi ngoại khóa, học thêm rồi câu lạc bộ thể thao nọ kia. Còn 15 triệu nữa thì nào là điện nước, ăn uống bữa chính, đồ ăn vặt, quần áo cho cả nhà.
Video đang HOT
Giờ tôi muốn cắt giảm chi tiêu để tiết kiệm mà chẳng biết phải cắt giảm từ đâu nữa! (Ảnh minh họa)
30 triệu giờ đâu có to tát gì, khéo chi tiêu thì vừa đủ, còn không khéo thì thiếu ấy chứ. Tôi ở nhà chăm con, lo việc nhà cửa nên không đi làm được. Chứ tôi đi làm thì tiền lương của tôi cũng đổ vào thuê giúp việc, thuê gia sư, vậy thì bằng nhau.
Nhưng chồng tôi không hiểu điều đó, mỗi lần tôi than thở chuyện tài chính gia đình, chồng lại gắt lên rằng: “ Sao nhà người ta có 10 triệu vẫn đủ mà nhà mình gấp 3 lần vẫn thiếu?”. Song khi tôi bảo: “Anh cầm tiền chi tiêu 1-2 tháng nhé, em để anh toàn quyền quyết định đấy”, thì chồng lại bặm môi lườm nguýt: “Em làm nội trợ thì đấy là việc của em, sao bắt anh cân đo từng bữa được”.
Thực lòng, tôi cũng muốn anh bị “khủng bố” bởi các tin nhắn giục đóng tiền, phải rà soát hóa đơn đi siêu thị mỗi tuần… để anh biết được số tiền mà anh kiếm được đã chi tiêu vào những đâu chứ cứ thế này, tôi cũng áp lực.
Bao nhiêu năm rồi tôi chẳng để dư được đồng nào. Giờ tôi muốn cắt giảm chi tiêu để tiết kiệm mà chẳng biết phải cắt giảm từ đâu nữa! Thật là khó quá!
Ngày ra tòa ly hôn chồng hay ghen tuông vô cớ, nghe anh ta nói một câu tôi vội vàng rút đơn
Mệt mỏi vì chồng luôn ghen tuông, tôi đã chủ động ly hôn để giải thoát.
Chồng tôi là người đẹp trai, hiền lành, thương yêu vợ con và chăm chỉ việc nhà. Tôi luôn tự hào về chồng mình, lúc nào cũng có cảm giác hạnh phúc trước tình cảm của anh ấy. Một người đàn ông có công việc tốt, thu nhập cao mà lại sẵn sàng vào bếp giúp vợ, thời này cũng là hiếm. Ai cũng nói tôi số sướng, có người chồng như vậy cả đời không phải băn khoăn, lo lắng điều gì.
Quả thực, đúng như mọi người thấy, chồng tôi cũng khá hoàn hảo. Anh ấy tốt tính, tình cảm, nghiêm túc trong mọi mối quan hệ. Chồng đẹp trai, ăn nói có duyên như vậy mà tôi không hề lo anh ấy ra ngoài có người khác. Mỗi ngày chồng đều cho tôi thưởng thức hương vị tình yêu ngọt ngào, dành cho tôi những lời yêu thương, khen ngợi vợ xinh đẹp...
Ấy vậy mà cũng có ngày tôi và chồng làm đơn, dắt tay tới tòa để mà ly hôn. Chuyện thật mà cứ như đùa, nếu nói ra thì bạn bè, người thân, đồng nghiệp của tôi chắc chẳng ai tin. Không ai nghĩ rằng hai vợ chồng tôi yêu thương, lãng mạn với nhau như vậy mà lại đổ vỡ. Dĩ nhiên, chuyện ly hôn của vợ chồng tôi không ai biết, chúng tôi lẳng lặng, thuận tình chia tay.
Nguyên nhân chính không phải là chán nhau, cũng không phải ai có người bên ngoài, mà lại là tính ghen tuông của chồng. Anh ấy luôn nghĩ rằng vợ có ai đó, nên bóng gió nghi ngờ, muốn kiểm soát vợ... Khiến tôi mệt mỏi, căng thẳng và cảm thấy mình thiếu tôn trọng, tin tưởng. Tôi là người có nhan sắc, có sức hút nhưng có chồng con rồi, tôi đâu có bận tâm tới những người đàn ông khác nữa.
Chồng thương yêu vợ con nhưng nhược điểm là rất hay ghen tuông vô lý. Ảnh minh họa
Tôi chẳng dại gì mà lao vào cuộc tình lén lút để rồi đánh mất gia đình. Thế mà chồng lại không tin tôi, mỗi lần đi làm về muộn là nghe chồng cằn nhằn, nghi ngờ đi với người khác làm tôi mệt mỏi. Mới đầu tôi nghĩ chồng có yêu mình mới ghen, nhưng ghen tuông vô lý như vậy thì quả là khó chịu, quá đáng. Vợ chồng tôi bắt đầu giận dỗi nhau, cãi cọ nhau cũng chỉ vì những thứ không đáng.
Quá tức giận chồng, tôi đã làm đơn xin ly hôn, chồng tôi thấy tờ đơn thì bật khóc, nhưng vội vàng đi tìm bút ký ngay. Hai vợ chồng nhất quyết ly hôn, tôi dù buồn trong lòng nhưng vẫn tỏ ra cứng rắn, không hối tiếc. Ngày ra tòa theo giấy hẹn, tôi mừng vì sắp chia tay người chồng dù rất yêu thương nhưng cũng đành phải ly hôn để không còn tái diễn những tháng ngày căng thẳng, mệt mỏi.
Gặp nhau ở hành lang, chồng buồn bã buông lời trách móc: " Giờ thì em sắp tự do rồi nhé, anh muốn để em lấy được người đàn ông giàu có, không biết ghen tuông. Làm sao anh chịu được khi em thì vô tư, còn nhiều người đàn ông khác thì ra sức ve vãn, tán tỉnh. Anh sẽ lấy người khác, cô ấy không xinh bằng em, nhưng sẽ hiểu và thương yêu anh".
Chồng tôi nói xong, nhìn về phía trước nơi có một người phụ nữ đang đi tới, đúng là kém xa tôi về nhan sắc. Tôi như bừng tỉnh, tôi nghĩ về bản thân mình, đúng là tôi có phần quá đáng, tính cách ham vui, hướng ngoại. Tôi cứ nghĩ rằng mình vô tư, không mờ ám nên thoải mai đi ăn, đi chơi với bạn, đồng nghiệp và đối tác khác giới. Tôi đã không để ý gì đến tâm trạng của chồng, còn giận dỗi chủ động ly hôn.
Tôi bật khóc, xin rút đơn ly hôn, tôi không muốn chia tay người đàn ông đã thương yêu, chờ đợi tôi về mỗi ngày. Tôi cũng hiểu rằng, người phụ nữ kia không phải là người yêu của chồng tôi, nhưng cô ta sẵn sàng thay thế nếu tôi mắc sai lầm. Tôi cũng xin lỗi chồng, từ nay đi đâu, làm gì cũng phải nghĩ tới chồng con trước tiên. Anh ấy cũng vậy, tôi mong chồng bớt ghen tuông, tin tưởng vợ.
Tôi đã có một bài học đáng nhớ, ly hôn là điều dễ dàng, nhưng gìn giữ hạnh phúc, nuôi dạy con khôn lớn mới là điều khó.
Biết bố mẹ chồng có tiền tỷ gửi ngân hàng, vợ chồng tôi hỏi vay thì ông bà trả lời một câu khiến chúng tôi ngã ngửa Vợ chồng tôi chăm sóc, phụng dưỡng bố xuất phát từ tình yêu thương thật lòng. Nhưng ông lại nghi ngờ chúng tôi. 4 năm nay, bố chuyển đến ở cùng vợ chồng tôi. Mẹ tôi mất rồi, ông sống với anh cả nhưng luôn than phiền cô đơn vì không ai quan tâm. Chồng tôi thương bố vợ nên không chần chừ...