Tôi 33 tuổi, chồng 22 tuổi, có nên kết hôn không?
Chúng tôi cùng làm việc trong một công ty, sau một năm tìm hiểu quyết định tiến tới hôn nhân. Gia đình tôi không phản đối, còn gia đình bạn trai có phản đối nhưng không mấy nặng nề.
Bạn bè khuyên tôi nên suy nghĩ lại vì tuổi tác chênh lệch, bảo rằng lấy phi công trẻ thì sớm muộn cũng bị bỏ. Tôi thì không nghĩ vậy, quan trọng là hai người có yêu thương nhau không chứ tình yêu thì không phân biệt tuổi tác.
Hơn nữa, tôi đã lớn tuổi mà tìm được một người chồng trẻ, khỏe mạnh, đẹp và chăm chỉ đâu phải dễ, tôi không muốn mất. Vẻ ngoài chúng tôi không chênh lệch nhiều lắm do phong thái và tính cách của anh ấy có vẻ già dặn trước tuổi, tuy nhiên suy nghĩ vẫn còn non nớt.
Dạo gần đây nghe những lời bàn tán xung quanh, bỗng nhiên tôi băn khoăn quá, liệu tôi có nên tiếp tục? Sau khi kết hôn, liệu chúng tôi có giữ được tình cảm như bây giờ mà anh ấy không thay lòng đổi dạ? Xin hãy cho tôi lời khuyên!
(Ly)
Trả lời:
Chào bạn,
Tình yêu vốn không có khoảng cách, nhưng cuộc sống thực luôn là những khoảng cách của tình yêu như không gian xa nhau, tâm lý khác nhau, tôn giáo khác nhau, dân tộc, văn hóa khác nhau… và có cả khoảng cách sinh lý do tuổi tác.
Video đang HOT
Người xưa từng có việc tảo hôn và cuộc sống của họ luôn hạnh phúc; còn ngày nay việc tảo hôn không còn nhưng chuyện “lấy phi công trẻ” cũng là những vấn đề rất phức tạp và khó khăn trước dư luận xã hội và sinh lý sau này…
Bạn đã thấy “bạn bè khuyên nên suy nghĩ lại vì tuổi tác chênh lệch”. Đây là những lời khuyên trong đời sống xã hội đời thường nhưng phải xem lại bản thân bạn. Bạn biết đấy, người phụ nữ sẽ già đi ở tuổi 45. Nếu lấy mốc tuổi 45 trừ đi tuổi của bạn bây giờ thì bạn còn có 45 – 33 = 12 tuổi xuân. Lúc bạn hết xuân thì anh ấy vẫn còn quá trẻ, lúc này ngoài tầm kiểm soát của bạn, nhất là nhu cầu sinh lý của anh ấy đang ở tuổi sung sức. Việc trả lời chỉ có thể là anh ấy.
Hiện nay bạn và anh ấy hoàn toàn phù hợp vì bạn còn trẻ và so với sinh lý ở tuổi 22 và 33 không có gì khác biệt. Tính cách của anh ấy dẫu có già dặn thì sinh lý con người khác với tâm lý.
Nếu các bạn có lý tưởng cao vượt qua tâm lý, sinh học thì đó là tình yêu vĩnh cửu. Nhưng khó lắm, tình yêu lý tưởng cho đến ngày nay người ta chỉ thấy trong tiểu thuyết.
Sinh lý là biểu hiện của tự nhiên, khó can thiệp bằng ý chí, trong khi tâm lý luôn có giao diện rất rộng; nhưng tình yêu không chỉ là tâm lý mà còn là sinh lý. Bạn có chắc 15 năm nữa anh ấy vẫn yêu bạn như hôm nay? Vấn đề này các nhà tâm lý có thể bảo đảm tình yêu không có khoảng cách tuổi tác, nhưng các nhà sinh học sẽ nói là: “Có đấy, vì tính dục luôn lệ thuộc tuổi tác”. Bạn sẽ nghe ai?
Những phân tích trên đã chỉ ra tất cả, cái còn lại với bạn là lý tưởng, nếu các bạn có lý tưởng cao vượt qua tâm lý, sinh học thì đó là tình yêu vĩnh cửu. Nhưng khó lắm, tình yêu lý tưởng cho đến ngày nay người ta chỉ thấy trong tiểu thuyết.
Chúc bạn sáng suốt!
Theo VNE
"Mẹ đang mệt, con đừng làm phiền mẹ"
Hân gọi điện bảo đã đón cu Bin về nhà với bà ngoại rồi. Hôm nay anh muốn nói chuyện riêng tư vơi chị.
Chị nhìn ra ngoài trời, mấy hôm nay trời mưa dầm dề, u ám đến mức nếu ai đó đang buồn bực rất dễ nảy sinh ý định tự tử.
Chị chợt nhớ cái đêm định mệnh cách đây một năm, chị đứng dầm trong mưa suốt hai tiếng đồng hồ nhìn bất định vào cánh cửa nhà cô gái mà chồng chị vừa bước vào. Chị đã quá quen thuộc với tiếng sập cửa ấy. Sau bao lần tha thứ, chị nhận thấy đã cạn kiệt sức lực, tiếng sập cửa lần này đã làm tan vỡ một mối quan hệ mong manh dễ vỡ, thay đổi và lừa dối. Chị đành phải chấp nhận sự thật rằng người đàn ông không còn là của mình nữa, để giữ được hai từ "mãi mãi vợ chồng" chị đã phải thỏa hiệp rất nhiều và cuối cùng đành buông tay.
Ảnh minh họa
Giai đoạn đầu sau khi ly hôn, chị đã mang tâm trạng u ám để nhuộm xám mọi không gian chị tới.
Chị lựa chon liệu pháp" để qua giai đoạn "sốc" này là sống trầm lặng, tránh những mối quan hệ không cần thiết.
Chị lựa chọn ngày ngày đi đi về về như cái bóng vô hồn.
Chị lựa chọn đêm đêm như một bà già độc thân một mình trong căn nhà im ắng tối đèn, ngồi đếm thời gian đi qua, găm nhấm nỗi cô đơn -bi kịch lớn nhất của những phụ nữ ly hôn. Chị luôn thấy mình giống như một cái chấm mờ nhạt của ánh đèn ngoài xa, nhỏ xíu nhỏ xíu và đơn độc giữa lòng thành phố phồn hoa và náo nhiệt.
Và chị luôn rơi vào trạng thái cần một ai đó, cần một chỗ dựa để có thể đủ sức vào sáng hôm sau và tin rằng mọi thứ không có tệ như nó diễn ra.
Một ngày khi chị nhìn thấy con trai mình ngồi giữa chỗ tranh tối tranh sáng, chơi thui thủi một mình với những mảnh giấy như những mảnh vỡ. Cái bóng của nó cô độc hắt lên bức tường xám xịt. Chị hỏi nó đang làm gì, nó cau có: "Mẹ đừng làm phiền con". Chị nghe tiếng đó rất quen thuộc vì rất nhiều lần chi đã gào lên cay nghiệt: "Mẹ đang mệt con đừng làm phiền mẹ".
Sao không yêu đời trở lại, bởi chị chỉ có thể sống một lần, hạnh phúc hay niềm vui không liên quan đến hôn nhân. cuộc đời còn nhiều điều kỳ diệu. Chị tin cuộc sống của mình không đến nỗi quá tệ vì thiếu đàn ông, mình còn công việc con cái và cả bản thân chị.
Và chị đóng sập lại những ngày tháng u ám của cuộc đời để bước về vùng sáng, để đi tìm tình yêu thương và giá trị đích thực
Chị bước ra ngoài xã hội rộng lớn kia để giao tiếp, để làm việc, để cống hiến và được "sống" nhiều hơn nữa.
Thời gian đã làm cho con người trưởng thành nhưng YÊU THƯƠNG mới làm cho ta trân trọng những điều nhỏ nhặt trong cuộc sống. Hơn 30 tuổi, chị nhìn ra người đàn ông nào là chân thành. Hơn ba mươi tuổi chị biết yêu thôi chưa đủ, mà phải yêu thương mới là chất kết dính cho một cuộc hôn nhân bền vững.
Chị đủ nhạy cảm để biết Hân sẽ nói gì trong quán cà phê quen thuộc của chị, anh và cu Bin, chỉ khác hôm nay chỉ còn thế giới hai người. Nghe trong lòng như câu thơ: "Tháng giêng ngày mỏng quá, nỗi buồn như cũ rồi". Cơn mưa lạnh buốt từ năm trước vẫn chưa tạnh nhưng chị không còn bị ướt nữa vì chị đã có Hân - người tình nguyện che ô đưa chị đi qua mưa nắng của phần đời còn lại.
Rồi hạnh phúc ấm áp sẽ đến với chị.
Theo VNE
Bắt gặp chồng hôn em vợ say đắm trong phòng ngủ Ai ngờ chị vừa đẩy cửa phòng đã tái mặt, đứng sững như trời trồng, không nói được câu nào. Cô em vợ ngồi lọt thỏm trong lòng anh rể, cổ họng vẫn còn đang hức hức... Chị Luyến, 33 tuổi, là giáo viên phổ thông ở quận Thanh Xuân (Hà Nội) chia sẻ câu chuyện đau lòng của mình, chốc chốc lại...