Tò mò mở giấy khai sinh của con bạn thân ra xem, tôi bàng hoàng khi thấy tên của cha…
Đến giờ phút này tôi vẫn còn run khi vừa mới được nhìn tận mắt giấy khai sinh của con bạn và dòng chữ tên của cha đứa bé khiến tôi bật khóc.
Tôi chết lặng khi nhìn thấy tờ giấy khai sinh của con bạn thân. (Ảnh minh họa)
Tôi là Huyền, tôi lấy chồng cách đây hơn 8 năm, vợ chồng hòa thuận và đã có với nhau 1 cô con gái. Chồng tôi là kỹ sư công trình nên anh không có nhiều thời gian dành cho gia đình. Nhưng bù lại chồng lại rất chăm chỉ, cẩn thận và thương mẹ con tôi.
Tôi cứ ngỡ mình là người phụ nữ hạnh phúc nhất trong đời cho đến ngày phát hiện ra bí mật tày đình mà chồng và bạn thân giấu suốt 4 năm nay. Tôi có 1 cô bạn thân, bạn tôi tên Hoài. Trước khia từng lấy chồng nhưng được chưa đầy 2 năm thì ly hôn và chưa hề có con chung. Cũng vì chồng đi miết và bản thân cũng đang đơn độc nên Hoài về nhà tôi ở từ ngày tôi mang bầu, lúc đó là khi vợ chồng tôi mới cưới được hơn 1 năm.
Suốt thời gian tôi mang thai khó chịu, ốm nghén tất tần tật mọi thứ cho đến cả ngày tôi đẻ và chăm bẵm cũng 1 tay Hoài giúp đỡ. Hoài luôn tận tình chăm sóc mẹ con tôi, đến cả chồng tôi cũng nói rằng cần phải tốt với Hoài và cảm ơn cô ấy nhiều.
Chúng tôi sống chung như thế cho đến hơn 1 năm sau, lúc này con gái tôi vừa tròn 1 tuổi thì Hoài nói muốn chuyển ra ngoài vì đã tìm được người đàn ông của đời mình. Tôi mừng cho cô bạn thân, nhưng cứ hỏi thì Hoài lại giấu giếm không cho tôi biết danh tính người đàn ông đó. Đôi lần tôi tò mò nói với chồng, anh lại bảo tôi lằng nhằng, là chuyện riêng tư của người ta không nên xen vào và can thiệp quá sâu. Tôi nghĩ chồng nói cũng phải nên không cố tìm hiểu và cũng không gặng hỏi Hoài nữa.
Hai tháng sau khi rời khỏi nhà tôi, Hoài khoe với tôi rằng đã mang thai con của người đàn ông đó. Tôi hỏi vậy khi nào tái hôn thì cô ấy chỉ ậm ừ mà không nói rồi lảng sang chuyện khác. Thấm thoắt đã đến ngày Hoài sinh, cả vợ chồng tôi đều được nghỉ nên chúng tôi vào chăm Hoài. Hỏi cô ấy rằng sao anh chàng kia không đến, Hoài chỉ cười nói chắc anh ấy bận, hoặc có khi lại nói anh ấy vừa đi rồi.
Tôi chỉ được nghe kể lại về người đàn ông đó, chứ chưa 1 lần được gặp. Cũng tò mò về người mà Hoài hết lời khen ngợi ấy, nên hôm đó vô tình nhìn thấy giấy khai sinh của con trai Hoài, tôi mới tò mò mở ra xem. Tôi nhìn thấy dòng chữ đó, tên của cha đứa trẻ. Tôi tưởng mình nhìn nhầm, tôi phải nhìn đi nhìn lại đến vài lần mới thật sự tin rằng tên của cha đứa bé lại chính là tên của chồng tôi.
Video đang HOT
Quá đỗi bất ngờ, tôi đứng ngây ra, không biết phải làm gì. Hoài vừa vào bếp lấy lên cho tôi ly nước cam, thấy tôi cầm giấy khai sinh của con trên tay, cô ấy đánh rơi cả chiếc cốc ấy, kêu lên một tiếng rồi vỡ choang. Hoài nhìn tôi tha thiết:
- Tớ biết tớ có lỗi với cậu, với bé Phương. Nhưng tớ và anh Tú yêu nhau từ ngày tớ ly hôn và về nhà cậu rồi.
- Con cậu thật sự là con trai của anh Tú sao?
- Tớ thật sự xin lỗi.
Tôi bỏ chạy khỏi nhà bạn thân một mạch về. Trên đường đi vừa đi tôi vừa khóc, không để ý đường nên bị tai nạn, chân tôi bó bột vì bị gẫy. Vừa tỉnh dậy, tôi thấy chồng và bạn thân đang ôm nhau khóc, cái cảnh tượng thật sự chẳng hay ho chút nào. Tôi thật sự không muốn nhìn thấy hai con người đó, tôi không biết sẽ phải đối mặt ra sao với chồng, với cô bạn thân ấy. Có phải tôi nên sớm kết thúc cuộc hôn nhân đã không còn là của hai người này rồi không?
Theo blogtamsu
Bàng hoàng phát hiện bí mật tày đình vợ hiền che giấu suốt 10 năm
Tôi choáng váng không tin nổi vào tai mình. Đứa con trai bao năm tôi chăm chút, yêu thương thế mà bây giờ, cô ta bảo không phải con tôi thì nó là con ai?
Chào mọi người, tôi tên là Đặng Duy Linh, năm nay tôi 40 tuổi. Khi viết những lời này ra, tôi biết mọi người sẽ ái ngại cho tôi khi rơi vào hoàn cảnh hiện tại. Thế nhưng, mọi thứ đang bế tắc vô cùng, tôi không thể nào che giấu mọi chuyện được nữa. Tôi đang cần lắm một lời khuyên lúc này để có thể thoát ra khỏi bế tắc hiện tại.
Tôi quen và lấy vợ cách đây 10 năm. Vợ tôi là một cô gái quê hiền lành, trong trắng, theo suy nghĩ của tôi lúc đó. Nhìn vẻ ngoài mỏng manh, nhẹ nhàng ấy, không chỉ tôi mà có rất nhiều gã đàn ông khác mê mệt.
Tôi cũng theo đuổi suốt gần 2 năm trời mới tán đổ cô ấy. Đấy là lúc cô ấy chia tay mối tình đầu vì gã kia đi du học và không trở về Việt Nam nữa.
Sau khi yêu nhau 1 năm, chúng tôi làm đám cưới. Lấy được vợ xinh lại hiền thảo, công việc cũng tử tế (vợ tôi làm ngân hàng), tôi sung sướng đưa vợ đi giới thiệu với bạn bè, đồng nghiệp hầu hết mọi cuộc hội họp.
Nhà cửa đủ đầy, vợ sinh được một trai một gái, cuộc sống của gia đình tôi sẽ là niềm mơ ước của nhiều người nếu nhưng không xảy ra biến cố.
Cũng có thể do mấy năm nay, tôi vì bận việc quá nên không có thời gian quan tâm vợ nhiều như trước. Rồi tôi đi công tác nước ngoài 1 năm theo dự án mới. Vợ tôi ở nhà thiếu vắng tình cảm nên qua lại với tình cũ.
Lần đầu tiên, tôi nghe thấy điều đó là nhờ đứa em gái gọi điện sang, nó bảo tôi về nhà quản lý vợ con, vợ tôi thời gian này thường xuyên đi ra ngoài và không chú ý chăm sóc con cái như trước. Thậm chí, em gái tôi còn bắt gặp cô ấy bước xuống xe của một người đàn ông khác.
Tôi nghe xong chỉ muốn bay ngay về nhà để nói chuyện với vợ, nhưng sau một đêm thức trắng suy nghĩ, tôi cứ cho rằng vợ mình ngoan như thế không thể có chuyện cặp kè với người khác được.
Chính vì lẽ đó mà tôi dành nhiều thời gian gọi điện về hơn, cũng không quên nhắc nhở vợ chú ý đến con cái. Lúc đó chỉ còn 2 tháng nữa là tôi hết đợt công tác về nước.
Đến lúc bàn giao công việc xong, tôi tức tốc về nhà để xem vợ con bây giờ thế nào. 1 năm tôi đi vắng mà hai đứa nhỏ gầy sút đi nhiều, thằng lớn học hành chểnh mảng hơn, con gái của tôi gầy hơn cả lúc tôi đi.
Nhìn các con mà tôi xót xa vô cùng. Đúng 10 giờ tối, khi cho hai con đi ngủ xong, vợ tôi mới về nhà. Người nồng nặc mùi rượu, tôi không báo hôm nay về nên cô ấy khá bất ngờ. Thế nhưng chỉ nhìn tôi cười mỉm hỏi một câu "anh về lúc nào đấy?" là cô ấy lên giường nằm ngủ luôn.
Tôi không ngờ, 1 năm đi xa nhà mà cô ấy thay đổi chóng mặt như vậy. Còn đâu người vợ xinh đẹp, hiền thảo ngày trước nữa.
Từ hôm đó, tôi âm thầm thuê thám tử theo dõi vợ. Nhận những hình ảnh thám tử gửi sang, điều tôi không muốn nghĩ và nhiều lúc còn mong rằng nó không xảy ra, thế mà thực sự nó đã đến.
Vợ tôi không chỉ thường xuyên qua lại với tình cũ mà còn đi hú hí với nhau ở tận Nha Trang. Tôi đau đớn không kìm được lòng mình, chỉ muốn cho cô ta một cái bạt tai rồi tống cổ ra khỏi nhà. Nhưng điều tôi nhận được không chỉ dừng lại ở đó.
Tối hôm thứ 7, sau khi tôi đã nhắn tin và hẹn cô ấy ra ngoài nói chuyện với nhau, chúng tôi đã đến một quán cà phê yên tĩnh. Vợ tôi nhìn tôi như kẻ vô tội hỏi: " Saoanh lại bảo em đến đây?"
Sau khi tôi đưa những hình ảnh đó ra, cô ấy im lặng một lúc rồi bảo: "Bao năm nay anh không quan tâm đến tôi thì tôi phải ra ngoài tìm chỗ bù đắp chứ. Anh sang bên kia không nói ra chứ làm gì mà chẳng tìm đến chỗ khác. Chúng tôi đã xa nhau hơn chục năm nay rồi, anh ấy quay về vừa có thể bù đắp cho tôi, vừa còn giúp anh đỡ vướng bận còn gì".
Lúc đó, vì nóng giận quá mà tôi cho cô ấy một cái bạt tai rồi hỏi: "Tại sao cô làm mẹ mà lại bỏ mặc hai đứa như thế?" Lập tức, vợ tôi cãi lại: "Nó là con tôi, tôi có quyền làm gì mặc tôi. Anh có phải là cha nó đâu mà anh lớn tiếng. Thằng Anh nó không phải con anh".
Tôi choáng váng không tin nổi vào tai mình. Thằng con bao năm tôi chăm chút, bố mẹ tôi còn vui mừng vì có cháu đích tôn, thế mà bây giờ, cô ta bảo không phải con tôi, thì nó là con ai?
Tôi hoảng sợ mang tóc nó đi xét nghiệm ADN nhanh. Kết quả khiến tôi choáng váng, tôi và nó đúng là không cùng huyết thống thật. Vậy nó là con ai? Tại sao vợ tôi dám lừa dối tôi suốt chục năm qua như vậy? Vì sao cô ấy lại nỡ đối xử với tôi như thế?
Tôi phải làm sao lúc này đây? Cứ nhìn thấy hai đứa con tôi hết mực yêu thương bao năm qua là tôi không kìm nén được cảm xúc. Xin hãy cho tôi vài lời khuyên.
Theo Người đưa tin
Bàng hoàng khi nhìn thấy người đó đang cố che chắn bằng chiếc khăn tắm khách sạn Tôi dọa nếu không chịu mở, chúng tôi sẽ đi kêu bảo vệ, rồi báo cho nhiều người để đến cùng xem. Vậy mà khi nhìn thấy ả nhân tình của chồng Mai đang cố che đậy bằng chiếc khăn tắm, tôi và cô ấy bàng hoàng đến mức không thốt được lời nào. Người đang đứng trước mặt nào phải ai xa...