Tình yêu – tình bạn
Ở nơi nào đấy bây giờ bạn có nhớ tôi? (Ảnh minh họa)
Tôi và bạn cùng yêu một người đàn ông. Bạn là người đến trước, tôi tình cờ thành người thứ ba bất đắc dĩ.
Tôi gần như bật khóc khi đọc đến những trang cuối cùng tiểu thuyết Xúc xắc tình yêu ( nhà văn Emily Giffin), sau một chuỗi cảm xúc, suy nghĩ sâu lắng về giá trị tình yêu – tình bạn…
Tôi có một chuyện tình, tôi cũng có một tình bạn, hai tình cảm ấy lồng vào nhau như câu chuyện của Emily: tôi và bạn cùng yêu một người đàn ông. Bạn là người đến trước, tôi tình cờ thành người thứ ba bất đắc dĩ. Trận chiến giữa tình yêu và tình bạn giằng xé trong trái tim tôi, cuộc chiến điển hình nhất giữa tình cảm và lý trí.
Cảm xúc mách bảo: “Đấu tranh đi, đó là hạnh phúc của đời bạn”. Lý trí ngăn lại: “ Nếu từ bỏ nguyên tắc sống của mình, bạn sẽ đánh mất bản thân”. Rồi cuối cùng tình yêu đã thắng trong vật vã, trong bóng tối và ngoài ánh sáng. Nhưng tình yêu ấy không bao giờ thăng hoa vì không có sự chiếm hữu, điều tôi chưa bao giờ nghĩ đến…
Một chặng đường dài đã qua, tôi đã yêu, đã trải nghiệm đầy đủ những cung bậc cảm xúc từ ngọt ngào đến cay đắng. Tôi đã tung đôi xúc xắc lên trời nhưng lại không dám liếc nhìn viên mình bắt được, để rồi tự làm mình tổn thương khi trái tim tan vỡ. Vết thương tình yêu bao giờ cũng sắc nhọn, đau dữ dội, nhưng rồi sẽ lành theo thời gian. Còn nỗi đau từ vết nứt của tình bạn lâu năm thì chẳng bao giờ ngủ yên, cứ nhói lên từng đợt, râm ran, âm ỉ mỗi khi lỡ tay chạm vào kỷ niệm. Mà kỷ niệm thì cứ nhảy nhót xung quanh chúng tôi, qua vô số bạn bè chung.
Video đang HOT
Bạn là người đến trước, tôi tình cờ thành người thứ ba bất đắc dĩ (Ảnh minh họa)
Nước mắt tôi trào ra khi đọc tới đoạn Rachel nghĩ đến bé gái mới chào đời của Annalise, người bạn chung của hai người. Darcy cũng sắp có con, chắc chắn cô ấy sẽ chẳng bao giờ gọi điện để báo tin cho Rachel ngày đứa bé chào đời (*). Tôi nhớ đến bạn, người đã cùng tôi trải qua nhiều sự kiện quan trọng trong quá khứ. Tôi và bạn sẽ không bao giờ chia sẻ với nhau nhiều thời khắc ở cuộc sống sau này: đám cưới, ngày về nhà mới, ngày sinh em bé đầu tiên… Tôi nghe tim mình nhói đau, không kìm được ý muốn mở máy tính lên gõ email hỏi thăm bạn, đã lâu lắm rồi chúng tôi chẳng trò chuyện…
Hai người có thể rời xa nhau, tìm đến với một người khác, chỉ đơn giản là không còn yêu nữa. Nhưng tình bạn không phải là mối quan hệ theo kiểu người này được thì người kia mất, bạn tin nó sẽ tồn tại mãi mãi. Có lẽ đó chính là điều vô cùng đáng quý của tình bạn (*).
Ở nơi nào đấy bây giờ bạn có nhớ tôi? Bạn có biết là tôi vẫn nhớ bạn, dù tôi luôn cố gắng lờ bạn đi. Có lẽ chúng tôi sẽ khó hàn gắn được khi bạn và anh ấy ở bên nhau, vì tôi không muốn gặp lại anh…
Nhưng tôi biết từ sâu thẳm trái tim mình, tôi và cả bạn luôn chờ mong những tin tốt lành từ nhau!
Theo Tuổi trẻ
Sáu năm yêu anh không lý trí
Có lẽ... em đã quá mù quáng khi yêu anh!
Sáu năm cho một tình yêu cũng là từng đấy thời gian em chưa có được một giây phút nào bình yên anh ạ.
"Cuộc sống còn nhiều việc phải làm lắm" - Đó là điều anh đã từng nói với em và em cảm thấy rất đúng với mình lúc này. Sáu năm cho một tình yêu cũng là từng đấy thời gian em chưa có được một giây phút nào bình yên anh ạ. Em yêu anh hơn cả bản thân, yêu đến mức vượt qua được cả lòng tự trọng của mình. Em như một người hành khất trong cuộc tình dai dẳng của mình mà không có lối thoát. Em yêu anh, sợ mất anh nên làm mọi cách chỉ được ở bên anh... nhưng giờ em thấy tất cả điều đó thật là vô nghĩa.
Đối với anh, tình yêu không phải là tất cả nhưng với em, anh lại là tất cả. Nhưng dường như anh coi việc em quan tâm anh, làm mọi việc vô điều kiện vì anh là một điều hiển nhiên. Có lẽ em đã quá mù quáng khi yêu anh!
Anh là một người có năng lực, là một người tràn đầy năng lượng và sự tự tin. Em luôn tự nói với bản thân mình rằng sẽ cố gắng chịu đựng, cố gắng hi sinh bản thân mình để anh phấn đấu. Trong mắt anh, em lúc nào cũng chỉ là một đứa trẻ con luôn đòi hỏi sự chiều chuộng từ anh.
Em cũng đã từng tự vẽ cho mình một bức tranh thật đẹp về cuộc sống của chúng mình!
Anh! Em đã từng ao ước một ngày không xa sẽ được mặc chiếc váy cưới trắng muốt sánh vai cùng anh đi đến suốt cuộc đời này. Em cũng đã từng tự vẽ cho mình một bức tranh thật đẹp về cuộc sống của chúng mình dù em biết sẽ còn nhiều khó khăn phía trước. Nhưng với em, có anh trong cuộc đời này em sẽ vượt qua được tất cả. Nhưng những ước mơ của em bị anh quẳng đi khiến nó vỡ vụn mất rồi anh ạ. Em chẳng biết phải làm sao nữa...
Lời nói của anh như hàng ngàn mũi dao đâm nát tim em. Em bị tổn thương quá nhiều lần, những lần trước em còn ấm ức và khóc rất nhiều nhưng bây giờ em không khóc nổi. Em không thể khóc được nữa... Có lẽ tội lỗi lớn nhất của em là yêu anh quá nhiều và cũng vì quá yêu anh nên những lời nói của anh đã làm em đau, em quặn thắt cả lòng.
Lần nào cũng vậy, sau khi để em sững sờ vì lời nói của anh, em lại đau đớn, lại bị quật ngã và lại tự đứng lên và lại tiếp tục yêu anh. Mọi việc lên đến đỉnh điểm khi hôm qua anh chửi thẳng vào mặt em rằng em "ngu như...". Vâng, nếu em là con vật thì em sẽ vẫn chọn yêu anh. Nhưng bây giờ em sẽ trả anh về với cuộc sống bình thường của anh, bởi em nhận ra một điều rằng, anh chưa bao giờ yêu em cả. Anh không tôn trọng em vì những người yêu nhau họ sẽ tìm cách làm cho nhau hạnh phúc chứ không phải đau khổ thế này.
Em sẽ buồn, sẽ đau, sẽ tủi lắm khi không có anh bên cạnh...
Vì em ngu ngốc nên em yêu anh không lý trí, em ra sức cho đi mà chẳng nhận lại được điều gì. Anh hãy tìm cho mình một người thông minh hơn em, yêu anh hơn em, quan tâm chăm sóc anh hơn em anh nhé! Vì em không thể đi tiếp với anh đến cuối đoạn đường rồi.
Em sẽ tập làm quen với cuộc sống không có anh, sẽ phấn đấu, sẽ tự đi trên con đường của riêng mình. Và anh ơi, em sẽ học cách yêu bản thân mình nhiều hơn, sẽ tự tạo niềm vui cho mình vì bao lâu nay anh chính là niềm vui của em.
Cho đến bây giờ anh vẫn là người ảnh hưởng lớn nhất đến cuộc đời em... nhưng giờ đây, cũng là lúc em phải xa anh khi mà trái tim em đã bị đau đớn vì anh quá nhiều!
Ngày mai là sinh nhật của em rồi, em sẽ tự thưởng cho mình một món quà gì đó, sẽ dành thời gian nhiều hơn cho gia đình và bạn bè. Dù biết rằng em sẽ buồn, sẽ đau, sẽ tủi lắm khi không có anh bên cạnh... nhưng em không thể gặp lại anh nữa. Chừng ấy đau khổ, tủi nhục và tổn thương anh gây ra cho em trong suốt thời gian qua là quá đủ rồi anh ạ!
Kim Kim (Theo Bưu Điện Việt Nam)
Thiếu anh... em thiếu đi một nửa Nếu anh chỉ để lại cho em cảm giác nhất thời, nông nổi của chàng trai trẻ thì lúc này đây, em không quá xót thương, ân hận... Cái gì đến nhanh thì cũng qua thật nhanh phải không? Anh trách mình vội vã, em trách anh vô tình, hai chúng ta ở hai giới tuyến, không gặp nhau, không nhìn nhau, cũng...