Tình yêu có phân biệt tuổi tác?
Tôi sinh ra lớn lên và đang làm việc tại Sài gòn. Vào cuối 2006 tôi đã quen một người bạn qua chat, ban đầu chỉ là sự xã giao bình thường vì bạn ấy làm chung công ty với tôi nhưng nhỏ hơn tôi 2 tuổi, bạn ấy đang làm ở chi nhánh công ty còn tôi làm ở văn phòng tổng công ty. Đến tháng 12/2006 thì bạn nói là bạn yêu tôi. Trước lời tỏ tình của bạn thì tôi chỉ nói là “điều này quá đột ngột nên tôi chưa chuẩn bị tinh thần và hiện giờ tôi chỉ xem bạn là bạn mà thôi”.
ảnh minh họa
Bạn ấy đã chấp nhận ý kiến của tôi và 2 đứa tiếp tục qua lại nhưng tôi cảm nhận được là bạn đang tìm cách chinh phục tôi. Bạn ấy rất quan tâm và chiều chuộng tôi, lúc nào cũng muốn giới thiệu tôi với bạn bè và gia đình của bạn ấy và cũng muốn gặp những người bạn thân thiết của tôi, thế nhưng do tôi chưa chắc chắn về tình cảm của mình nên tôi không bao giờ gặp bạn bè hay gia đình của bạn ấy. Đi với tôi bạn ấy lúc nào cũng vạch ra những ý định về tương lai của 2 đứa như sau này sống ở đâu rồi kế hoạch trong tương lai về công việc của bạn ấy như thế nào, kể cho tôi nghe về gia đình bạn, về cuộc sống của bạn rồi lúc nào cũng hỏi là tôi có nhớ bạn ấy không ? Có yêu bạn ấy không?.
Vì tôi chưa thể xác định điều này nên trước những hành động và lời nói như vậy của bạn thì tôi cảm thấy khó xử, bối rối và thậm chí là bực bội với bạn thế nhưng bạn lúc nào cũng nhường nhịn tôi và mong tôi cho bạn một cơ hội để chứng minh tình yêu của mình. Có thể nói bạn là người đầu tiên nói lời yêu tôi và là người đầu tiên mà tôi cảm thấy có cảm giác nhớ nhung, mong chờ, giận hờn nhiều khi vu vơ như vậy. Có lẽ suốt đời tôi cũng không quên được tình cảm này. Nhưng để đón nhận tình yêu đó thì tôi lại không dám vì những lí do sau đây?
Video đang HOT
- Bạn là người miền Trung, sinh ra lớn lên ở đó còn tôi lại là con gái miền Nam. Tôi sợ sau này khó hoà nhập được với gia đình bạn, và lại hai người ở 2 nơi khác nhau thì quan niệm sống cũng khác nhau. Đôi khi tôi thấy bạn hơi coi trọng đồng tiền, cái gì cũng tính toán thành tiền trong khi tôi thì không quan tâm đến nó nhiều.
- Bạn nhỏ hơn tôi 2 tuổi và là con trai út trong gia đình từ nhỏ được nuông chiều muốn gì được nấy nên tính khí rất trẻ con, hay giận lẫy, lúc nào cũng muốn người ta làm theo ý mình. Mặc dù sau khi quen tôi, thấy tôi phản ứng trước thái độ như vậy thì bạn cũng cố sữa chữa nhưng cũng không được nhiều. Tôi sợ sự chênh lệch tuổi tác, sợ tính khí trẻ con của bạn sẽ không là chỗ dựa về sau cho tôi được.
- Bạn chịu sự ảnh hưởng của gia đình nhiều quá, cái gì cũng hỏi ý kiến của gia đình và làm theo mù quáng. Ví dụ, bạn nói với tôi là sẽ nghỉ làm ở công ty này và tìm việc khác, tôi tán thành rồi. Thế nhưng sau khi tham khảo ý kiến của gia đình thì bạn dẹp bỏ ý định đó ngay vì lí do là gia đình chưa đồng ý.
- Những người biết tôi và bạn quen nhau đều nói 2 đứa không hợp nhau vì bạn nhỏ tuổi hơn tôi và tính trẻ con quá, nếu tôi lấy bạn thì tôi sẽ khổ, suốt đời tôi lúc nào cũng phải chỉ dạy cho bạn.
- Còn 1 đìều quan trọng là có 1 người bạn nói với tôi là trước đây khi còn ở quê nhà bạn rất quậy và hình như có nghiện ma tuý nên gia đình mới bắt bạn lên Sài gòn ở với chị gái và anh rể để cách li đám bạn ra.
Làm sao tôi có thể hỏi bạn chuyện này được chứ? Và bạn liệu có nói thật với tôi không? Gia đình tôi không muốn tôi quen bạn trai người Bắc, Trung. Thế nhưng nếu chia tay với bạn thì tôi lại không dứt khoát vì tình cảm của tôi dành cho bạn ngày càng nhiều và tôi sợ đánh mất 1 tình yêu chân thật. Vì vậy mặc dù trong 1 năm qua khi tôi nhiều lần đề nghị chấm dứt qua lại, bạn rất đau khổ và mong tôi suy nghĩ lại, và tiếp tục quan tâm tôi thì tôi lại mềm lòng và cứ dây dưa mãi mặc dù tôi biết như vậy không nên chút nào vì sẽ tạo cho bạn hy vọng và tôi sẽ khó dứt ra khỏi tình cảm này.
Theo VNE
Đau đớn vì vợ có con riêng từ khi 18 tuổi
Hóa ra, vì sống buông thả, vì lầm lỡ em đã sinh con mà không lấy chồng. Nhưng vì gặp được tôi, vì thấy tôi yêu em và sẵn sàng lấy em nên em đã lừa dối tôi, lừa dối cả gia đình tôi, khiến tôi si mê và cưới em.
Ngày đi làm, tôi đã gặp và yêu vợ, tình cảm của chúng tôi vô cùng thắm thiết. Hai chúng tôi gắn bó không rời, tưởng chừng như đó sẽ là một gia đình hạnh phúc.
Em ân cần chu đáo với tôi từng ly từng tí. Em không ngần ngại nói những chuyện tế nhị, từ chuyện chủ động bảo tôi ở lại nhà em ngủ qua đêm vì trời mưa. Em cũng không ngại khi nói chuyện muốn về nhà tôi ra mắt, tính chuyện cưới xin. Ban đầu tôi cũng chưa nghĩ nhiều tới chuyện đó, chỉ cho là vì em yêu tôi quá nên mới chủ động như vậy. Bây giờ thì tôi đã hiểu ra vài điều.
Khi lấy nhau về, cứ thấy cuối tuần là em nói bận đi công tác. Vậy là em lại đi từ thứ 7 tới chủ nhật mới về. Có lần thì em đi giữa tuần. Ban đầu tôi chẳng nghi ngờ gì vì nghĩ em bận thật. Công việc của em cũng nhiều, thu nhập cũng cao nên tôi nghĩ việc đi lại là đương nhiên. Nhưng hiện tượng ấy cứ lặp đi lặp lại nhiều lần khiến một người như tôi không thể không lo lắng. Tôi tò mò không hiểu chuyện gì mà tuần nào em cũng phải đi lại như thế. Tôi có nói thì em cứ bảo bận, không đi người ta trừ lương, cả công ty em ai cũng vậy, mỗi tuần phải đi công tác một lần.
Khi lấy nhau về, cứ thấy cuối tuần là em nói bận đi công tác. Vậy là em lại đi từ thứ 7 tới chủ nhật mới về. (ảnh minh họa)
Tôi vì nghi ngờ nên đã dõi theo em, tôi theo chân em trong chuyến công tác ấy và tình cờ tôi phát hiện một bí mật động trời. Em chẳng đi công tác đâu xa cả, em về quê ngoại. Vì quê em ở khá xa nên em không thể đi trong ngày. Qua đêm thì mới đủ thời gian để làm chuyện em muốn. Tôi thấy em vào nhà, ôm chầm lấy một đứa trẻ, luôn miệng gọi con xưng mẹ. Tôi mờ mờ nghĩ ra vài việc. Qua tìm hiểu tôi mới biết đó là con của em. Em đã gửi ông bà ngoại nuôi ở quê, khi nào em về thì báo ông bà ngoại đón cháu tới chơi, còn khi nào có tôi về cùng thì tất nhiên chuyên đó em giấu ỉm đi.
Em đã có con riêng từ khi 18 tuổi, nhưng bí mật ấy mãi mãi là bí mật nếu như không có ngày tôi chủ ý theo dõi em và tìm ra nguồn cơn sự việc. Hóa ra, vì sống buông thả, vì lầm lỡ em đã sinh con mà không lấy chồng. Nhưng vì gặp được tôi, vì thấy tôi yêu em và sẵn sàng lấy em nên em đã lừa dối tôi, lừa dối cả gia đình tôi, khiến tôi si mê và cưới em. Giờ đây, nỗi ê chề nhục nhã, nỗi đau đớn dâng lên đến tận cổ, tôi không biết nên giải quyết chuyện này thế nào.
Thật ra, tôi có thể ly hôn nhưng tôi còn yêu em quá nhiều và như vậy có phải quá tàn nhẫn với em hay không? Nhưng tại sao em lại lừa dối người em yêu như thế, em đã mua chuộc cả lòng tin của tôi. Tôi phải làm sao bây giờ?
Theo VNE
Bi kịch chuyện chăm chồng nằm viện vì chơi gái Biết tin chồng phải đi cấp cứu, chị kinh hãi lao vào bệnh viện, rồi khóc òa lên xót xa khi nhìn thấy anh, chưa biết rằng anh bị thương vì chơi gái. Khi chồng dính đòn vì làm "gian phu" Huệ nói, đừng có ai than thở chuyện chồng bồ bịch với chị, vì họ khổ thì khổ thật, cái khổ ấy...