Tình lại trói tình
Vốn là cô con gái thôn quê nhu mì, ngoan ngoãn, tôi chưa bao giờ nghĩ đến những biến cố kinh khủng mà mình đang trải qua.
Nếu có cơ hội làm lại từ đầu, tôi sẽ không gặp N, không gặp anh. Như vậy, chắc cuộc đời của tôi sẽ hạnh phúc hơn…
Ngày tôi vào Sài Gòn học đại học, đang lơ ngơ không biết đi đâu vì ký túc xá đã kín phòng thì N xởi lởi rủ tôi về ở cùng cô ấy. Chúng tôi nhanh chóng hòa hợp, gắn bó với nhau vì như người ta nói, càng trái tính trái nết thì càng bổ khuyết được cho nhau.
Tôi đã N là người bạn tốt nhất trên đời mà chỉ có những người may mắn lắm mới quen được. Biết tính tôi nhút nhát, ngại va chạm, N luôn xốc vác, lo lắng chuyện “đối ngoại” phát sinh trong cuộc sống của hai đứa. Tôi vẫn vô tư đón nhận tình cảm của N và đối đãi với cô ấy bằng sự chân thành vốn có. Chúng tôi vô tư chia sẻ với nhau chuyện buồn vui của những ngày tháng học hành xa nhà, vất vả đi làm thêm để có tiền trang trải cuộc sống…
Trong khi tôi chật vật với việc dạy kèm, đi phát tờ rơi mỗi ngày mới có được đồng lương còm thì N lại vô tư mua váy áo vì cô ấy làm phục vụ ở một quán bar với thu nhập khá ổn. Tôi không thích nhưng cũng không phản đối công việc của N. Dù vậy, từ đó giữa hai đứa dần có khoảng cách.
Bí mật
Cho đến một ngày, lần đầu tiên N đi làm qua đêm, không về nhà và cũng chẳng báo cho tôi. Càng về sáng tôi càng hoang mang, tôi gọi điện cho tất cả bạn bè của N nhưng không ai biết cô ấy ở đâu. Gần 6h sáng, N đập cửa phòng ầm ĩ trong bộ quần áo xốc xếch.
Vừa vào nhà, tôi chưa kịp lên tiếng hỏi han thì N đã gục vào lòng tôi khóc nức nở. Cô ấy van xin tôi đừng rời xa cô ấy, vì lúc này N chỉ có thể tin tưởng tôi vì tôi là người cô ấy… yêu nhất. Quá hoang mang, tôi vừa giận vừa thương liên tục lay hỏi N suốt đêm qua đi đâu, có việc gì xảy ra mà lại trở về trong trạng thái tả tơi thế này. N kể lại chuyện khủng khiếp mà cô ấy vừa trải qua. Đêm đó, N đi ăn cùng một người khách quen và ông ta đã cho thuốc kích dục vào ly bia của N rồi ra vẻ tử tế đòi đưa cô về nhưng thực chất, gã đó đã làm nhục cô ấy ngay trên xe.
Đau đớn cho bạn, tôi cứ để cho N gục đầu vào lòng mình mà khóc cho thỏa lòng. Nhưng rồi những lời N nói ra sau đó khiến tôi rụng rời tay chân. N khẳng định cô ấy yêu tôi – “yêu” như tình cảm lứa đôi ấy. Dù thương N nhưng lúc ấy, trong tôi chỉ có sự sợ hãi. Suốt những ngày sau đó, tôi và N lầm lì, không nói chuyện với nhau một lời nào. Đến lúc không chịu đựng được nữa, tôi lặng lẽ dọn khỏi phòng trọ. Biết tin tôi dọn đi, N lập tức năn nỉ. Khoảnh khắc 2 đứa đối diện nhau, tôi không biết phải nói gì. N dường như đã chấp nhận được sự thật và cô ấy chỉ nhỏ nhẹ xin tôi một ân huệ cuối cùng: “Hãy cho N được bên cạnh Khuê một đêm nữa”.
Video đang HOT
Tôi đâu ngờ rằng, trong cái “đêm cuối” ấy, tôi và N đã có những hành động đi quá giới hạn của hai đứa con gái bình thường. Đến giờ này, tôi cũng không hiểu điều gì khiến mình mụ mị đi theo những dẫn dắt đầy bản năng của N. Do tình cảm quá gắn bó của hai đứa hay do ly rượu chia tay đắng chát mà N dúi vào miệng tôi?
Đến lúc này tôi mới hiểu, tất cả mọi chuyện đều nằm trong suy tính của N (Ảnh minh họa)
Đối mặt
Sau đêm đó, tôi bỗng thấy ghê sợ N và chính mình. Suốt ba năm qua, tôi đã cố chôn vùi những ký ức không hay về N. Thậm chí, tôi còn từ bỏ những cơ hội béo bở sau khi ra trường, rời Sài Gòn và trở về quê làm việc chỉ vì muốn có một cuộc sống yên ổn. Ở quê, tôi làm việc cho một công ty nhỏ. Tại đây, tôi đã gặp và yêu anh. Anh là bạn cùng khóa thời cấp 3 của tôi. Ngày trước, chúng tôi cũng có cảm tình với nhau nhưng khi lên đại học mỗi đứa một ngả. Cùng chọn quê hương của mình để lập nghiệp nên lúc này, chúng tôi có nhiều thời gian gặp nhau hơn, tình cảm cũng nảy sinh từ đó.
Từ ngày biết chuyện, gia đình hai bên liên tục hối thúc chúng tôi kết hôn. Tôi không muốn lấy chồng trước trong khi anh trai mình vẫn chưa có một mảnh tình vắt vai. Nhiều lần người yêu tôi ngỏ ý giới thiệu bạn gái cho anh tôi nhưng lại thôi vì ngại chuyện anh ấy không vừa lòng. Như thế thì người yêu tôi sẽ mất điểm với gia đình vợ tương lai.
Bốn tháng trước, người yêu tôi cứ úp mở về một cô bạn thân từ thời đại học, vừa đẹp người, lại đẹp nết khi sang nhà tôi chơi. Lúc đầu, tôi nghe và cũng có chút hờn ghen vì nghĩ cô ấy có tình cảm với người yêu của mình. Đoán biết ý tôi, anh giải thích giữa hai người chỉ là bạn bè và mục đích anh nói về cô ấy cũng vì muốn mai mối cho anh trai tôi. Nghe xuôi tai nên tôi cũng đồng tình. Về phần anh tôi, qua nhiều lần thuyết phục, anh cũng thuận lòng tiếp cận với người con gái đó qua điện thoại và Yahoo Messenger. Tôi chẳng ngờ được tình yêu của hai người đó dần nhen nhóm một cách đầy bất ngờ và thi vị với sự cổ vũ, mừng rỡ của em gái và em rể tương lai.
Đến ngày tôi và người yêu làm lễ dạm hỏi, hai chúng tôi bàn nhau chuyện bí mật mời “chị dâu tương lai” về quê chơi để anh trai tôi có cơ hội gặp mặt “người yêu bí ẩn”. Ngày đính ước, trong tâm trạng hồi hộp ra mắt bố mẹ chồng, tôi còn một niềm vui khác là được gặp mặt người yêu tương lai của anh trai. Nhưng ngay khi gặp nhau, tôi không thể đứng vững trên đôi chân của mình khi phát hiện cô gái ấy không ai khác chính là N.
Trong không khí lễ tiệc vui vẻ, không ai để ý sự bất thường của tôi. Còn N thì nhanh nhẹn lẻn tới đỡ tôi vào trong phòng nghỉ mệt một cách tự nhiên, thân mật. Tôi hoảng hốt đến nỗi không còn sức để vùng dậy khỏi vòng tay ôm chặt của N.
Lễ dạm hỏi của tôi cuối cùng cũng trôi qua suôn sẻ dù cô dâu tương lai cáo mệt, tránh mặt trong phòng riêng suốt ngày. Tôi không còn đủ can đảm để bước ra ngoài gặp lại N, để nhìn thấy ánh mắt si tình của anh trai dành cho cô ấy.
Đến lúc này tôi mới hiểu, tất cả mọi chuyện đều nằm trong suy tính của N: Không cho anh tôi biết mặt, không cho người yêu tôi kể về N quá nhiều, cho đến khi tôi phát hiện ra sự thật thì mọi chuyện đã muộn. N nói, cô ấy muốn làm chị dâu của tôi, như thế thì quá khứ sẽ ngủ yên trong ký ức của hai đứa mãi. Còn nếu tôi tìm cách can thiệp vào chuyện này thì N sẽ bắt tôi phải trả giá, nhất là khi người yêu tôi luôn “tin lời N dù trái đất này có đổi cực”.
Tôi nên tin lời N mà im lặng hay phải nói ra sự thật để anh tôi không rơi vào một cuộc hôn nhân trá hình? Liệu khát khao muốn lấy chồng của N có thật hay chỉ là cái cớ để cô ấy gần tôi, rồi sau này cô ấy lại “đòi hỏi” tôi như đêm nào chúng tôi gần nhau? Nếu mọi thứ đều do N sắp đặt thì liệu còn chuyện gì cô ấy không dám làm?
Theo VNE
Bị em dâu cướp chồng, quá khổ đau!
Đúng là trớ trêu, đời không mấy ai đọc được hết chữ ngờ. Cô em dâu mà tôi yêu quý, người con gái lúc nào tôi cũng thông cảm, chia sẻ, lại là người cướp mất chồng của tôi.
Tôi thật sự không bao giờ dám nghĩ tới chuyện đó. Không hiểu nổi, tại sao hai con người ấy lại làm ra cái việc ngu ngốc này, để người đời sỉ vả. Người ta nói, đó có thể là tình yêu đích thực, nên họ đã vượt qua dư luận để đến với nhau. Nhưng tôi không tin là thế. Vì dù sao, tình yêu cũng cần có đạo lý, không thể cứ nói yêu là yêu được. Vậy thì xã hội này loạn rồi.
Cô em dâu của tôi, trớ trêu thay, lại là cô đồng nghiệp cũ. Ngày đó, khi tôi chưa chuyển công ty, khi mới vào công ty này, cô ấy là người ân cần, hỏi han tôi nhiều nhất. Tâm lý là người mới, khi được quan tâm, gần gũi, bao giờ cũng có được cảm giác dễ chịu hơn. Thế nên, tôi gần như thấy quý mến cô ấy ngay từ những ngày gặp mặt. Và dần dần, chúng tôi thân thiết với nhau, hay đi ăn cùng nhau, vui vẻ cùng nhau.
Cô ấy không bao giờ tò mò về chuyện gia đình tôi dù biết nhà tôi giàu có. Thế nhưng, tôi cũng chủ động hỏi han, tiếp cận cô ấy vì biết đó là người con gái hiền lành, tốt tính. Cô ấy rất thoáng, không ki bo dù là cũng không phải người giàu có gì. Sinh ra ở tỉnh lẻ, lại lên thành phố bươn trải, không giống như tôi, có gia đình ở Hà Nội nên mọi thứ đều dễ dàng. Vậy mà cô ấy cũng cố gắng nhiều, vượt qua khó khăn và có công việc ổn định.
Vì quý mến co ấy nên, tôi đã chủ động giới thiệu cô ấy cho em trai của mình. Hi vọng là hai người có thể hợp nhau và yêu nhau, lấy nhau thì càng tốt. Tôi cũng hết lời ca ngợi cô ấy với em trai tôi, và họ gặp nhau. Dường như là hẹn hò được tầm 5 tháng thì hai người yêu nhau, tình cảm thắm thiết.
Sau hơn 1 năm hẹn hò, tôi mừng vì hai đứa tính chuyện cưới xin. Và gia đình tôi đã tổ chức đám cưới cho hai đứa. Tôi mừng lắm vì em mình chọn được người vợ tốt, ngoan ngoãn, chu đáo, ít ra với tôi là vậy.
Cô ấy không bao giờ tò mò về chuyện gia đình tôi dù biết nhà tôi giàu có. Thế nhưng, tôi cũng chủ động hỏi han, tiếp cận cô ấy vì biết đó là người con gái hiền lành, tốt tính. (ảnh minh họa)
Chúng tôi sống chung nhà khi em trai lấy vợ. Vì cô ấy là người tỉnh lẻ, lại chưa có điều kiện mua nhà riêng nên tạm thời sống chung nhà với cả bố mẹ tôi và chúng tôi. Chồng tôi cũng là người tỉnh lẻ nên không có nhà cửa, cả gia đình sống chung với bố mẹ tôi. Thật ra, sống như vậy cũng chưa tiện nhưng tôi đang đợi thời cơ, đợi có tiền thì mua nhà ra riêng. Nhưng thú thực là cũng chẳng biết đến bao giờ.
Thoáng cái đã được 2 năm, tình cảm chúng tôi vẫn rất tốt đẹp, nhất là cô em dâu, tôi thấy cô ấy lúc nào cũng ân cần, chu đáo với mọi người. Bố mẹ tôi quý mến con dâu lắm, suốt ngày khen em tôi khéo chọn vợ. Vì mọi việc trong nhà đều đến tay cô ấy. Ngay cả quần áo của chúng tôi, vợ chồng tôi, cô ấy cũng giặt, phơi và gấp. Có khi thấy cô ấy làm nhiều tôi cũng thông cảm, chia sẻ và bảo cô ấy bớt việc cho tôi. Nhưng cô ấy vẫn chịu khó làm hết.
Chồng tôi và cô ấy có vẻ rất hợp nhau. Trong bữa cơm, họ nói chuyện rất vui vẻ. Cô ấy thường hay tâm sự chuyện gia đình với chồng tôi, nhìn cách họ cười nói thoải mái với nhau, tôi cảm thấy không hài lòng lắm. Nhưng tôi không nghi ngờ gì, vì nghĩ họ cùng cảnh ngộ, sống nhờ nhà tôi nên có chung suy nghĩ, và hợp nhau như vậy.
Tôi cứ để mọi chuyện diễn ra bình thường, không can thiệp cũng không nói gì. Nhưng gần đây, thấy chồng tôi cưng chiều con của cô ấy hơn con tôi, quan tâm con cô ấy nhiều, tôi mới bực mình. Tôi có góp ý thì chồng bảo tôi kĩ tính, hay nghĩ linh tinh nên đành thôi.
Giờ thì, tôi càng ngày càng khó chịu vì thái độ của hai người ấ. Ngoài mặt thì họ không tỏ ra điều gì nhưng khi tôi tinh ý để ý thì phát hiện ra, họ như kiểu có gì lén lút với nhau. Có nhiều hôm đi làm, chỉ cần chồng tôi đi trước một lúc thì cô ấy theo sau. Có hôm tôi theo dõi, thấy chồng đi và sau đó cô ấy cũng ra theo một lúc. Tôi đi theo sau, và bắt gặp, chồng tôi đợi cô ấy ở bên ngoài, cách tầm hơn 1km. Rồi hai người họ cười nói với nhau, cùng nhau đi đến công ty làm việc.
Tôi chột dạ, hay là họ có tình ý gì. Nhưng không thể có chuyện đó, vì chồng tôi nghiêm chỉnh, cô ấy cũng là người ngoan ngoãn, sao lại có thể lừa dối chúng tôi như thế chứ. Nhưng mọi chuyện đã rõ rành rành, chắc là họ đang lén lút quan hệ với nhau. Tôi đã theo dõi và phát hiện ra, buổi trưa, họ hẹn nhau đi nhà nghỉ. Vậy những gì tôi nghi ngờ là thật? Tôi choáng quá, tại sao hai con người ấy lại có thể làm ra cái chuyện động trời nay, sao họ không nghĩ đến tương lai, đến gia đình mà lại lén lút như thế. Anh không nghĩ anh đang quan hệ với ai sao? Có lớn mà không có khôn như vậy, có yêu nhau thì cũng phải cố mà kìm nén chứ. Chẳng lẽ, tôi và em tôi lại tồi tệ đến mức hai người họ chán ngấy vậy sao? Hay là bố mẹ tôi làm gì khiến họ phật ý, nên họ đã tính chuyện ngoại tình với nhau?
Lúc này, toàn thân tôi mềm nhũn, tôi không thể đứng vững, không tin vào những gì chính mắt mình nhìn thấy. Tại sao ông trời lại bất công, lại khiến tôi ra nông nỗi như vậy. Tôi thà là bỏ chồng, bỏ tất cả chứ không thể sống chui lủi, sống nhẫn nhịn thế này. Nhưng làm lớn chuyện này thì có lẽ, cả nhà tôi mang nỗi nhục muôn đời. Tôi phải làm sao đây?
Theo VNE
Vợ còn trinh, tôi lại nghi làm giả Thật lòng, khi nói ra những lời này, tôi cảm thấy hổ thẹn với bản thân và thấy có lỗi với vợ mình. Nhưng tôi đã từng không tin vợ, không tin vợ là một người con gái ngoan ngoãn, đoan chính. Vậy mà tôi vẫn lấy em làm vợ, chỉ vì, tôi cảm thấy, chuyện trinh tiết không còn quá quan trọng,...