Thương vợ nhiều hơn sau lần về quê ngoại ăn cưới
Tôi yêu thương vợ nhiều hơn mỗi ngày chỉ để mong bù đắp những năm tháng thiệt thòi trước kia em phải chịu. Vợ đã hy sinh quá nhiều rồi.
Tôi cảm giác đời này mình nợ cô ấy nhiều quá (ảnh minh họa)
Tôi lấy vợ được gần 3 năm và có một bé trai gần 2 tuổi rồi. Vợ tôi là một người phụ nữ nhẹ nhàng, đảm đang, luôn yêu thương chồng con. Chẳng lúc nào cô ấy than thiền với tôi về chuyện mỗi lần tôi đi nhậu nhẹt về muộn. Tôi nhớ có lần đi liên hoan công ty mãi tận gần 1h đêm tôi mới mò về trong tình trạng say khướt, về đến nhà tôi vẫn thấy vợ ngồi đợi ngoài cửa. Tưởng cô ấy sẽ la tôi một trận, nhưng cô ấy lại nói chuyện với tôi rất nhẹ nhàng khiến tôi tự trách bản thân mình hư hỏng nhiều quá để vợ buồn phiền.
Sau lần ấy chẳng bao giờ tôi dám đi đâu về muộn nữa hoặc có gì tôi cũng phải gọi điện về báo cô ấy. Tôi sợ vợ tôi buồn, tôi sợ ánh mắt chỉ trực rơi nước mắt của cô ấy mỗi khi tôi nổi nóng vô cớ. Mặc dù tôi có quát mắng cô ấy thì cô ấy chỉ im lặng, không cãi lại nửa lời với tôi.
Hôm vừa rồi vợ chồng tôi về quê ngoại ăn cưới em gái ruột cô ấy lấy chồng. Tôi mới biết được vợ tôi trước kia đã cơ cực như thế nào, nếu không phải là vô tình nghe được câu chuyện hai mẹ con cô ấy tâm sự với nhau. Khiến tôi nhớ mãi, chẳng thể nào quên được từng lời mà mẹ vợ và vợ tôi nói.
- Thế là mai con Lan (em vợ tôi) cũng bỏ mẹ đi lấy chồng rồi. Từ giờ chỉ còn mỗi bà già này cô độc trong cái nhà này thôi.
- Mẹ đừng nói thế. Tuy chúng con đi lấy chồng nhưng thi thoảng vẫn về thăm mẹ được mà.
Video đang HOT
- Ừ. Thỉnh thoảng thôi. Giờ chúng mày lấy chồng, rồi đi làm thời gian đâu mà lo cho mẹ được nữa. Nghĩ mà mẹ thấy có lỗi với mày quá.
- Mẹ làm gì có lỗi với con đâu.
- Có. Ngày xưa nếu không vì bố mày mất sớm, thì mẹ đã chẳng bắt mày nghỉ học năm lớp 8 mà đi làm thuê đủ thứ để nuôi cái Lan phụ mẹ. Mẹ biết mày thích học lắm, chỉ vì mày nghĩ cho mẹ nên mới hy sinh như vậy. Sau này lớn lên, đến tuổi đi lấy chồng mẹ lại bắt mày lấy người mà mày không yêu qua mai mối, vì nhà bên đấy có điều kiện. Mẹ biết mày giận mẹ lắm đúng không?
- Có gì đâu mà giận hả mẹ. Là con tự nguyện mà. Ngày trước có khổ mấy, cơm chẳng có mà ăn nhưng con vẫn thấy vui vì được ở bên mẹ và em. Giờ đi lấy chồng rồi, không khổ như ngày xưa nữa. Chàng rể mẹ chọn cho con rất tốt và yêu thương con lắm mẹ à. Anh ấy chẳng bao giờ làm con buồn cả.
- Ừ. Thế còn được, chứ không mẹ áy náy với mày lắm. Có chuyện gì phải nói với mẹ đó, không được chịu đựng một mình nghe chưa. Tính mày hay tủi thân lắm đó.
-…….
Vợ không yêu tôi, không hề có tình cảm với tôi. Nhưng khi đã làm vợ tôi cô ấy luôn hết lòng vì tôi, luôn yêu thương tôi. Tôi cảm giác đời này mình nợ cô ấy nhiều quá. Bây giờ tôi mới hiểu vì sao cô ấy luôn có ánh mắt u sầu. Là vì cô ấy luôn nghĩ tới ngày xưa, ngày cô ấy phải bỏ học đi kiếm tiền nuôi em, bỏ lại những giấc mơ vẫn còn dang dở của mình. Lấy tôi cô ấy đã làm tròn trách nhiệm của một người vợ, cô ấy đã khiến tôi yêu thương cô ấy nhiều hơn mỗi ngày. Nhìn cô ấy tôi thương cô ấy hơn. Có lẽ tôi đã đúng khi lấy cô ấy, khi cả hai chưa hề có tình cảm với nhau.
Mấy hôm sau khi đám cưới kết thúc tôi xin phép đưa vợ về nhà. Tôi nói với cô ấy từ nay nếu khi nào cô ấy muốn về bên ngoại, cứ nói với tôi một tiếng tôi sẽ đưa cô ấy về. Vợ tôi xúc động nghẹn ngào ôm lấy tôi và nói “cảm ơn anh. Có lẽ em đã đúng khi lấy anh là chồng”.
Sau này chúng tôi thường xuyên đưa con về ngoại chơi nhiều hơn, tôi bàn với em đưa mẹ vợ lên ở cùng cho vui. Cô ấy bảo không tiện, có nói ra thì mẹ cũng nhất định từ chối. Hai vợ chồng cứ tích cực về thăm mẹ là được rồi.
Tôi yêu thương vợ nhiều hơn mỗi ngày chỉ để mong bù đắp những năm tháng thiệt thòi trước kia em phải chịu. Vợ đã hy sinh quá nhiều rồi, hãy để những yêu thương chân thành của chồng xoa dịu những miền ký ức buồn khổ của vợ.
Theo blogtamsu
Vợ đi "chim chuột" còn dắt cả con theo
Các cuộc em đi chơi đều có xe đưa xe đón, đưa đi ăn cưới, đi biển, đi học bơi, thậm chí taxi đến tận nhà đưa đi nhà nghỉ.
Tôi là người đàn ông nghiêm túc, chung thủy, ghét thói trăng hoa của người đời. Năm nay tôi 35 tuổi, vợ 31, chúng tôi cưới nhau được 7 năm và có 2 con rất xinh xắn.
Tôi và vợ không hợp tuổi, người mạng mộc, người mạng kim. Chúng tôi cưới nhau năm 2008 chỉ sau 1 tháng gặp gỡ làm quen, khi đó em là giáo viên mầm non ở huyện, tôi là sĩ quan quân đội.
Chuẩn bị cưới, tôi được bạn bè, người thân cho biết em nổi tiếng ở huyện là lẳng lơ nhưng tôi không tin. Tôi tổ chức ăn hỏi, bỏ mặc sự ngăn cản của gia đình. Trước ngày đó, dù mới gặp em đã gạ tôi ngủ cùng nhưng tôi không đồng ý.
Hôm sau em nói &'Sao anh không ngủ lại cùng em', tôi vẫn nhớ câu nói đó. Sau khi ăn hỏi, chúng tôi quan hệ vợ chồng, một màn kịch đã diễn ra mà em là vai chính, một chiếc khăn trắng tinh được trải ra.
Ngay sau ngày ăn hỏi, vợ tôi có bầu, lúc đó gia đình, bạn bè đều nghi ngờ đứa con đó, riêng tôi thì không, mà đến giờ cũng &'không chắc' dù con đã 6 tuổi.
Đến cuối năm 2010, tôi mắc bệnh trầm cảm nặng, chứng tâm thần phân liệt, không đi làm nổi, em đâm đơn ly hôn. Cuối năm 2011 em đến van xin tôi quay lại và tờ chứng nhận kết hôn đã được ký, đứa con thứ hai của chúng tôi ra đời. Từ năm 2012, chứng tâm thần phân liệt khiến tôi không đi làm được, không làm ra tiền, sức khỏe yếu nhưng gia đình tôi (đặc biệt là chị gái) luôn giúp đỡ kinh tế.
Từ năm 2012 em tham gia mạng xã hội, các cuộc &'chim chuột' trên mạng bắt đầu diễn ra. Lúc đầu chỉ là những tin nhắn lả lơi, cuối năm 2014 đến nay em bồ bịch, trai gái ngay trước mặt tôi và 2 con.
Các cuộc em đi chơi xe đưa xe đón, đưa đi ăn cưới, đi biển, đi học bơi, taxi đến tận nhà đưa đi nhà nghỉ. Em tưởng tôi không biết gì nhưng thực ra tôi làm ngơ thôi.
Điện thoại, zalo, facebook của vợ trong ngần ấy năm sống cùng nhau tôi không bao giờ động đến, đi đâu không tra hỏi. Thậm chí có lần đi hẹn hò em còn đem cả đứa con nhỏ đi theo, tôi thấy thực sự ghê sợ.
Vài tháng trở lại đây, từ khi nhà tôi chuyển lên thành phố, em đã đi bồ bịch về còn đóng kịch rất hay trước mặt tôi, &'Anh ơi cho em đi học bơi, à cho cả con đi nữa', &'Anh ơi cái váy tím em rất thích nhưng chưa có tiền mua'.
Vợ tôi còn bịa đặt, chửi cả gia đình tôi, chửi bố chồng với giọng điệu không chấp nhận được, ngay cả mẹ đẻ vợ tôi còn chửi huống hồ gia đình tôi.
Giọt nước tràn ly, hồ sơ ly hôn tôi đã gửi lên tòa án, tôi muốn nhắn tới vợ: Em ơi, hay buông tha anh đi khi sự dối lừa của em đã quá đỉnh điểm, chúng ta vẫn có thể là bạn.
Theo VNE
Đi ăn cưới, thiếu nữ bị hai gã trai hãm hại Đưa cô gái đến đoạn đường vắng, gã trai hiện nguyên hình "yêu râu xanh". Xong xuôi, gã gọi bạn đến đón. Huyện An Phú (tỉnh An Giang) nằm giáp huyện Cỏ Thum, tỉnh Kandal của Campuchia nên người dân vùng giáp ranh hai nước được tự do đi lại, giao thương. Gia đình Tăng Văn Tràn (18 tuổi) vốn quê gốc ở...