Thương nhau có cần phải nói?

Theo dõi VGT trên

Tình yêu chính là một nửa cộng một nửa để cùng nhau thấu hiểu, không phải là một cộng một bằng hai.

Giữa cái lạnh giá se sắt của mùa đông, chúng tôi đứng bên nhau sóng sánh đầy im lặng, có rất nhiều lời muốn nói lại không biết bắt đầu như thế nào

Thương nhau có cần phải nói? - Hình 1

Tôi từng kể với anh về dòng sông nơi tôi sinh ra và lớn lên, nơi có bờ tre soi bóng, mùa hè gió thổi vào mát rượi, mùa đông tiết trời hanh hao làm cánh đồng nứt nẻ vết chân chim, nhưng có một loài hoa súng trắng vẫn thi nhau nở rộ và tỏa hương thơm mát. Anh hứa với tôi vào một ngày mùa đông không bận bịu, anh sẽ xuống thăm nhà tôi. Tôi đã từng nghĩ về một ngày mùa đông xa xôi như thế, vậy mà, khi gió lạnh đang táp vào mặt đau rát, tôi vẫn một mình và nhớ anh nhiều đến cồn cào. Tôi nghĩ cái lạnh sẽ làm tim bớt đau, hóa ra không phải như vậy, cái lạnh chỉ làm tôi nhớ hơn.

Lễ tình nhân năm ngoái cũng gần giáp Tết. Trước đó một ngày, anh nhắn tin cho tôi.

- Sắp tết rồi, em mong muốn có cái gì nhất.

Tôi muốn gì ư? Tôi chỉ muốn có anh thôi nhưng lòng kiêu hãnh của một đứa con gái không cho phép tôi như vậy. Tôi nhắn lại.

- Em muốn có thật nhiều tiền.

- Ngốc, tiền ai chẳng muốn. Ý anh là em có mong muốn gì khác không?

Tôi thấy hơi lạ vì không hiểu tại sao hôm nay anh lại quan tâm đến mong muốn của tôi đến thế

- Em không biết em muốn gì cả. Hiện tại, em không thiếu gì.

- Ngày mai em đi cùng anh, anh mua cho em cái gì nhé.

Thương nhau có cần phải nói? - Hình 2

Mặt tôi nóng bừng, không biết nên trả lời anh như thế nào. Chúng tôi đã có một thời gian tìm hiểu rất dài, mọi người trong công ty vẫn nghĩ chúng tôi là một đôi, mỗi lúc ai đó trêu, anh chỉ cười còn tôi đỏ bừng đôi má. Tôi thương anh là thật lòng, nhưng những câu chuyện tâm sự của hai đứa hàng đêm về cuộc sống, về công việc chưa đủ để khiến tôi tin rằng anh cũng có tình cảm ngược lại. Đôi lúc, chúng tôi đứng gần nhau đến mức có thể cảm nhận được nhiệt độ cơ thể của đối phương, là khi anh vuốt nhẹ mái tóc rối bù của tôi, hoặc khi anh phủi lớp bụi bị dính lem trên mặt rồi mắng tôi lì lợm, không biết nghe lời. Nhưng anh chưa một lần nói thương tôi. Vì thế, lời đề nghị đó khiến tôi không khỏi bất ngờ. Thấy tôi im lặng, anh nhắn tiếp.

- Sao thế? Em không muốn đi với anh à?

- Dạ. Không phải. Em chỉ hơi ngại thôi.

- Vì thời gian qua em rất tốt với anh, anh nghĩ nên tặng em một món quà. Quyết định vậy nhé, ngày mai hết giờ làm anh chở em đi mua rồi đi ăn gì đó nhé.

Hình như bao giờ người quyết định mọi việc cũng là anh. Và tôi, dù là một cô gái độc lập nhưng từ khi nào lại nghe anh răm rắp. Vẫn biết anh lập dị và khó tính, vẫn biết anh chín chắn và trưởng thành so với cùng lớp tuổi, vẫn biết anh khác biệt khi chẳng bao giờ tham gia bất kỳ một cuộc ăn nhậu nào giống như đám thanh niên trong công ty, tôi lại bị rung rinh bởi một người như vậy. Dẫu anh từng kể với tôi rất nhiều về gia đình, về cha mẹ và em gái, thì cũng không làm thỏa mãn được sự hiếu kỳ trong tôi.
Tôi thích anh từ bao giờ, có lẽ tôi còn chẳng biết nữa. Có thể là khi nhìn thấy nét chữ gọn gàng, sạch sẽ của anh trong cuốn sổ nhật trình. Có thể là từ những lần tôi đi qua phòng làm việc và thấy anh đang chăm chú với từng con số. Có thể là từ độ chị kế toán trêu đùa, nói rằng cả tôi và anh đều chưa lập gia đình, hay là lấy nhau đi cho mọi người được đi ăn cỗ. Tôi không nhớ từ bao giờ, chỉ biết là sau đó, tần suất xuất hiện của anh trong cuộc sống của tôi nhiều hơn và chúng tôi cũng nhắn tin cho nhau thường xuyên hơn. Cũng có thể là từ những tin nhắn anh gửi cho tôi đều đặn mỗi tối…. , rồi cái cách anh nói chuyện thủ thỉ, “Để anh kể cho em nghe”.

Có bận anh nói với tôi:

- Anh thấy anh em trong công ty đều rất thương em.

- Tại sao anh lại nói như vậy? Tôi thắc mắc hỏi lại.

- Đi đâu họ cũng cho em đi đó mà.

- Nhưng anh chưa khi nào cho em đi đâu cả. Tôi hỏi thế để thử xem anh đối với tôi như thế nào.

- Anh không biết nơi nào hay ho để dẫn em đi cả. Anh trầm ngâm.

Lúc đó tôi hơi thất vọng vì mong muốn một câu trả lời khác hơn, tôi muốn hỏi anh một câu ” Bọn họ thương em, thế còn anh thì sao?” Vậy mà không đủ dũng cảm để nói ra.

Công việc ngày cuối năm vô cùng bận bịu. Hơn một trăm công nhân đứng xếp hàng vòng trong vòng ngoài chật cứng để chờ quyết toán lương. Tôi đầu tóc rối bù từ sáng đến chiều, ngay cả bát cơm trưa cũng ăn vội.

- Anh đợi để thực hiện lời hứa lúc tối nhé. Anh nhắn.

- Nhưng em bận quá, có lẽ hơi muộn. Hay để bữa khác.

- Muộn cũng được. Anh chờ em được mà.

Mãi đến khi tôi xong việc thì trời cũng đã tối mịt. Tôi chạy xe đến chỗ hẹn. Gió mùa đông táp vào mặt đau rát.

Thương nhau có cần phải nói? - Hình 3

Chúng tôi rẽ vào một quán đồ nướng ở gần nhà tôi, anh bảo sẽ tiện hơn cho tôi khi về. Chủ quán ăn có quen biết tôi. Thấy tôi đi cùng anh thì đon đả.

- Chồng chị đây à?

Tôi còn bối rối chưa kịp trả lời thì anh đã nhanh mồm:

- Ừ, em cho vợ chồng anh một suất nhé.

Tôi nóng mặt, cảm nhận được một chút ẩn ý trong ánh mắt và lời nói của anh. Tôi đã tượng tượng ra rất nhiều điều lãng mạn trong buổi tối hôm đó nhưng câu chuyện của chúng tôi cũng chỉ xoay quanh công việc và cuộc sống. Tôi tự nhủ rồi mọi việc sẽ dần tốt hơn. Chúng tôi tạm biệt nhau sau khi ăn và uống nước tại một quán cafe. Đáng lẽ tôi nên mời anh vào nhà chơi vì nhà tôi cũng cách đó không bao xa nhưng tôi không làm vậy. Hôm đó, tôi chưa sẵn sàng, tôi chưa từng dẫn bất kỳ một người bạn trai nào về nhà trước đó.

Tết năm ấy là cái tết tôi mong đợi và dài đằng đẳng nhất. Tôi mua cho anh một cái áo len đúng vào ngày lễ tình nhân. Khi người bán hàng hỏi tôi mua cho ai, tôi nhớ đến lời anh tối hôm trước rồi bỗng dưng buột miệng “em mua cho chồng, chồng em cao mét sáu tám, nặng sáu mươi cân”. Tôi nhớ có lần anh từng nói với tôi như vậy. Tối hai mươi chín tết, tôi nói với anh rằng tôi đã mua cho anh một cái áo, khi nào gặp tôi sẽ đưa anh. Anh nói tôi ngốc, anh có thiếu cái gì đâu.

- Nhà gói bánh xong chưa em?

- Xong rồi anh ạ. Mai mời anh ra ăn tất niên nhé. Tôi mời kiểu xã giao.

- Thế ra đó phụ huynh hỏi anh phải giới thiệu thế nào nhỉ? Bạn trai phải không? Anh nhắn kèm theo một cái icon cười.

Tôi giật mình, nếu anh ra thật tôi sẽ giới thiệu anh thế nào. Tôi còn chưa chuẩn bị tâm lý cho tình huống này. Bố là con trưởng nên ngày mai sẽ rất đông họ hàng đến.

- Nhưng nhà em đông người lắm. Anh có chống đỡ được không? Tôi dọa.

- Phụ huynh thôi mà. Em lo lắng à.

- Vậy ngày mai anh xuống được thì xuống không xuống được thì thôi.

- Không có lời mời nào nhiệt tình hơn à? Anh hỏi lại.

Tôi nhắn thế nhưng kỳ thực trong lòng rất mong anh sẽ xuống, tôi cũng muốn giới thiệu người con trai mà tôi thương duy nhất cho bố mẹ, vậy mà lại không đủ dũng cảm để mời anh cho đàng hoàng. Kỳ thực bởi lúc đó tôi vẫn hoài nghi về tình cảm của anh. Nếu anh nói với tôi một câu rằng anh cũng thương tôi, thì có lẽ mọi việc sẽ khác.

Thương nhau có cần phải nói? - Hình 4

Tất niên năm ấy anh không ra nhà như tưởng tượng và mong muốn của tôi. Sáng mồng một, anh nhắn tin cho tôi chúc mừng năm mới, rồi sau đó mất hút. Ba ngày tết, tôi không ra khỏi nhà, tôi đợi một người, nỗi nhớ anh ngày càng lớn hơn khiến tôi bức bối và khó chịu. Mãi đến tối mồng ba, anh mới nhắn tin nói với tôi rằng anh ước giá đừng có tết, mấy ngày tết bia rượu khiến anh quá mệt mỏi.

Video đang HOT

- Em nhớ anh à? Anh nhỏ nhẹ.

- Em nhớ thì sao mà không nhớ thì sao. Tôi giận dỗi và có phần bướng bỉnh.

- Còn không dám thừa nhận. Anh nói chắc nịch như nắm bắt được hoàn toàn tâm lý của tôi.

Tôi giận, vì anh biết tôi nhớ anh nhưng mà cả ngày anh lại không hỏi thăm tôi lấy một lần. Nhưng giá lúc đó tôi đủ trưởng thành để hiểu rằng, chúng tôi đều đã lớn cả, chúng tôi vẫn còn nhiều chuyện để làm chứ không phải là suốt ngày ôm điện thoại kè kè để nhắn tin cho nhau. Nếu lúc anh nói với tôi rằng anh mệt, tôi nói một lời an ủi hoặc động viên thì tình hình có lẽ nào sẽ khác hơn không.

Mười ngày nghỉ Tết, chúng tôi không gặp nhau.

Ra tết khoảng mấy ngày thì công ty tổ chức gặp mặt đầu năm. Tôi không tham gia. Tôi từng muốn bỏ việc vì có quá nhiều áp lực. Có bận tôi nói với anh rằng có lẽ ra tết sẽ không làm ở đây nữa.

- Không có gì níu kéo em ở lại à? Anh hỏi tôi.

- Em làm đây lâu rồi, tình cảm với anh em trong công ty cũng rất tốt. Có lẽ đi rồi sẽ nhớ.

- Vậy thôi à? Anh chỉ hỏi lại vỏn vẹn một câu như thế.

Người duy nhất khiến tôi cam tâm tình nguyện ở lại chỉ có một người, vậy mà không hiểu sao tôi lại trả lời khác đi. Tôi sợ, tôi sẽ thua, tôi sợ tôi sẽ bị tổn thương khi cho đi quá nhiều. Nhưng tôi ngốc nghếch quá rồi, bởi ngay cả khi tôi không dám thừa nhận tình cảm của mình dành cho anh thì cũng đã bị nổi nhớ giày vò đến day dứt.

Đầu năm bên đội sản xuất ít việc nên hầu như tôi và anh rất ít gặp nhau. Mãi đến khi guồng sản xuất đi vào hoạt động bình thường chúng tôi mới có thời gian bên nhau nhiều hơn. Nói là bên nhau nhưng tôi cũng không cảm nhận được gì khá hơn so với trước đó. Tính tôi hay ngại lại sợ mọi người bàn tán nên mỗi bận ở phòng anh cũng không ở quá lâu. Chúng tôi có đang yêu nhau không hay là chỉ từ một phía. Nhiều lúc tôi muốn nán lại phòng anh thêm chút nhưng lại không biết nên tiếp tục câu chuyện như thế nào. Nhiều lúc anh nói tôi không bận gì thì ở lại với anh, tôi muốn lắm nhưng không hiểu sao lại dời chân mà đi.
Tôi mang chiếc áo đã mua cho anh trước đó lên phòng. Chỉ nhắn một câu ngắn gọn.

- Em để cái áo ở phòng anh. Anh có muốn lấy nữa không?

- Lấy chứ. Anh xin lỗi. Em còn giận anh nữa không?

- Anh xem mặc vừa không nhé. Tôi không trả lời trực tiếp câu hỏi của anh.

- Nhất định sẽ đẹp. Anh mặc gì cũng đẹp.

Cũng có lúc một người khiêm tốn như anh bỗng trở nên tự mãn.

Đến tận bây giờ tôi vẫn không hiểu tại sao chúng tôi xa nhau, là vì anh hứa sẽ dẫn tôi đi ăn chân gà nướng nhưng rồi mất hút. Hay là vì hôm đó, tôi nhìn thấy tin nhắn của anh nhảy nhót trên màn hình của một cô bé trong phòng, tôi không biết nội dung đó là gì nhưng trong lòng dấy lên một nỗi sợ hãi. Hay là vì anh bắt tôi phải chờ đợi quá lâu, là vì mối quan hệ của chúng tôi không có gì khởi sắc hay là vì buổi tối hôm đó, trong lúc tức giận, tôi bất mãn mà nói với anh.

- Em sẽ không chủ động nhắn tin trước cho anh thêm một lần nào nữa.

- Chuyện ai nhắn tin trước có quan trọng đâu em. Sao em cứ phải phức tạp vấn đề lên như vậy.

- Nhưng…. em khó chịu.

Đáng lẽ lúc ấy tôi nên nói là tôi nhớ anh đến mức khó chịu.

- Em thật trẻ con. Tính anh thế ai chấp nhận được thì được, không được thì thôi.

Câu nói của anh đẩy mối quan hệ của chúng tôi đi vào ngõ cụt, tôi thất vọng vô cùng và không nhắn thêm bất kỳ một lời nào nữa. Ừ, đã là gì của nhau, chẳng qua là tôi tự mình đa tình.

Thật lạ, tôi chỉ giận và nhớ anh khi đêm đến, còn hàng ngày, do tính chất công việc phải tiếp xúc với nhau, nên chúng tôi tỏ ra bình thường như chưa từng có một chuyện gì xảy ra trước đó, hơn nữa tôi cũng hiểu thật là xấu hổ và không chuyên nghiệp khi tôi tỏ vẻ này kia.

Chúng tôi kéo dài trạng thái im lặng trong một thời gian dài. Cho đến một ngày khi tôi không chịu đựng nổi sự cô đơn và nỗi nhớ cứ dày vò đến mức mệt mỏi, tôi quyết định block mọi tài khoản, mọi mối liên quan giữa tôi và anh bấy lâu nay. Tôi đọc lại toàn bộ từng tin nhắn trước đây và xóa sạch tất cả. Tôi nhớ có lần anh đã nói với tôi rằng.

- Chỉ cần em không xóa nó đi thì nó sẽ là của em mãi mãi.

Tôi xóa tin nhắn cuối cùng, một giọt nước mắt nóng hổi rơi xuống.

Tôi quay lại với nhịp điệu cuộc sống mà vốn dĩ tôi nên có trước đó. Anh cũng không hỏi tôi nguyên nhân tại sao lại block tất cả. Chúng tôi tỏ ra bình thường như chưa từng có chuyện gì xảy ra.

Vốn dĩ chưa từng có bắt đầu nên sẽ không có kết thúc. Tôi cố tỏ vẻ lạnh lùng như thể không còn quan tâm đến anh nữa, tôi giả vờ mỉm cười chào anh giống như tất cả mọi người. Tôi ăn diện hơn, cắt tóc ngắn hơn, để chứng tỏ với anh rằng tôi sống vẫn còn tốt lắm. Nhưng thực ra, tôi không hề bình thường chút nào, tôi vẫn quay đi lối khác nếu như bắt gặp anh trên đường mà anh chưa nhìn thấy tôi. Công việc hàng ngày bận bịu nhưng đêm đến là lúc nỗi nhớ hành hạ tôi quay quắt. Tôi thèm một lời yêu thương của anh, một tin nhắn chúc ngủ ngon của anh, và lời anh thủ thỉ “Để anh kể cho em nghe”. Tôi nhớ mùi nước xả vải thoang thoảng từ chiếc áo anh mặc khi hai đứa đứng cạnh nhau. Nhiều đêm tôi đã soạn tin nhắn để gửi cho anh rồi lại xóa hết, chỉ tôi tự mình đa tình, biết đâu giờ ấy anh đang hạnh phúc bên một người con gái khác. Tôi làm phiền họ thì sao? Cái tôi quá cao và lòng tự trọng không cho phép tôi làm vậy. Nếu hỏi tôi có hối hận không? Tôi hối hận chứ, hối hận khi không đủ dũng cảm hỏi anh một lời “Thực ra, anh có thương tôi không?”.

Thương nhau có cần phải nói? - Hình 5

Tôi cứ nghĩ chỉ cần xóa đi một tin nhắn, block đi một tài khoản là tôi sẽ quên được một người nhưng hóa ra tôi đã sai rồi . Một năm không phải là thời gian quá dài và cũng không phải là quá ngắn, vậy nhưng tôi vẫn không quên được, mắt tôi vẫn dáo dác tìm hình ảnh một người ở nhà ăn công ty, hay là khuất dần sau khu nhà xưởng. Điện thoại tôi vẫn chờ một tin nhắn. Đôi lúc, tôi có bắt gặp anh nhìn mình, nhưng rồi cả hai chúng tôi đều vội vã mà quay mặt đi.

Tôi sợ những ngày anh nghỉ làm, tôi sợ đó sẽ là những ngày anh hẹn hò với một cô gái khác. Anh cũng lớn rồi, tôi cũng lớn rồi, chúng tôi phải tìm hạnh phúc cho riêng mình, vậy mà tôi ích kỷ cầu mong điều đó không xảy ra, tôi chỉ muốn anh là của riêng tôi. Tôi tưởng tượng ra ngày mà anh thông báo với tôi rằng anh sẽ lấy vợ, không biết tôi phải đối diện với sự thật như thế nào.
Thực ra duyên phận chính là việc hai người nếu đã được định ở bên nhau thì dù xa nhau cũng sẽ quay về. Nếu đã hết thì có níu kéo cũng chỉ là vô ích. Mối quan hệ của chúng tôi thực sự đã đi vào ngõ cụt, tôi sẽ lấy một người thương tôi cho bố mẹ khỏi bận lòng. Nực cười, Lúc mà tôi bị nỗi nhớ làm cho quay quắt, có thể anh đang ở bên một người khác lắm chứ.

Mọi chuyện sẽ kết thúc nếu như không có buổi chiều hôm đó, lúc ghé phòng làm việc của anh để lấy hồ sơ, tôi thoáng thấy có sợi tóc bạc trên đầu anh. Tôi định bơ đi như không nhìn thấy gì hết, nhưng cuối cùng không kìm lòng được.

- Ở phía sau đầu anh, có một sợi tóc bạc, để em lấy cho.

- Ừ. Có lẽ anh già rồi.

Tôi đưa sợi tóc dài cong cong cho anh

- Dài chưa này.

- Em ngốc lắm, đây là tóc cước.

Cả hai chúng tôi đột nhiên đều bật cười. Lâu lắm rồi, cả tôi và anh không cười thoải mái như vậy.

- Dạo này, anh thấy em gầy lắm. Anh lấy cho em một hộp ngũ cốc để em uống tăng cân nhé. Chịu khó uống ngày hai lần.
Không hiểu sao tôi lại gật đầu đồng ý. Là vì tôi tham lam muốn níu giữ một đoạn tình cảm.

Khi tôi đang miệt mài xếp lại đống giấy tờ ngổn ngang để kết thúc một tuần làm việc đầy áp lực, một tin nhắn vang lên trong điện thoại, tin nhắn từ một số điện thoại mà lâu lắm rồi giờ tôi mới thấy

- Lạnh không? Mai mình đi ăn chân gà nướng nhé. Chỉ em và anh thôi.

Cảm giác yêu thương từ lâu bỗng nhiên ùa về như một dòng thác dữ dội. Mọi áp lực và mệt mỏi bỗng nhiên đều tan biến, trái tim buồn bã bỗng nhiên tươi vui trở lại. Một giọt nước mắt nóng hổi rơi xuống. Tôi soạn gửi cho anh:

- Em nhớ anh.

Chúng tôi không hỏi nhau về chuyện cũ đã xảy ra, như việc tại sao tôi block tất cả tài khoản của anh, tại sao lại có tin nhắn của anh trên điện thoại của cô bé đó, tại sao anh hứa dẫn tôi đi ăn chân gà rồi lại mất hút…. Nỗi nhớ trong một thời gian dài khiến tôi không cần bất kỳ một lời giải thích nào nữa cả. Anh giúp tôi hiểu ra giữa hai người yêu nhau không cần những lời hoa mỹ, không nhất thiết phải nói ra lời yêu thương thì mới là thương nhau. Phải, tình yêu chính là một nữa cộng một nữa để cùng nhau thấu hiểu, không phải là một cộng một bằng hai. Giữa cái lạnh giá se sắt của mùa đông, chúng tôi đứng bên nhau sóng sánh đầy im lặng, có rất nhiều lời muốn nói lại không biết bắt đầu như thế nào.

Bất ngờ, anh giơ tay vuốt lại mái tóc bị gió thổi rối bù trên đầu tôi. Mắt anh nhìn thẳng vào mắt tôi khiến hai gò má tôi nóng bừng, tôi nghe hai nhịp tim đều vội vã. Tôi chờ đợi điều giống như một bộ phim sẽ xảy ra nhưng anh không làm thế. Tôi không chờ được nữa vòng tay ôm anh thật chặt, tôi không muốn mất anh thêm lần nữa.

Nguyễn Thị Thoa

Theo blogradio.vn

Yêu nhau có nhất định phải nói lời thương nhau?

Tình yêu chính là một nữa cộng một nữa để cùng nhau thấu hiểu, không phải là một cộng một bằng hai. Giữa cái lạnh giá se sắt của mùa đông, chúng tôi đứng bên nhau sóng sánh đầy im lặng, có rất nhiều lời muốn nói lại không biết bắt đầu như thế nào.

Tôi từng kể với anh về dòng sông nơi tôi sinh ra và lớn lên, nơi có bờ tre soi bóng, mùa hè gió thổi vào mát rượi, mùa đông tiết trời hanh hao làm cánh đồng nứt nẻ vết chân chim, nhưng có một loài hoa súng trắng vẫn thi nhau nở rộ và tỏa hương thơm mát. Anh hứa với tôi vào một ngày mùa đông không bận bịu, anh sẽ xuống thăm nhà tôi. Tôi đã từng nghĩ về một ngày mùa đông xa xôi như thế, vậy mà, khi gió lạnh đang táp vào mặt đau rát, tôi vẫn một mình và nhớ anh nhiều đến cồn cào. Tôi nghĩ cái lạnh sẽ làm tim bớt đau, hóa ra không phải như vậy, cái lạnh chỉ làm tôi nhớ hơn.

Lễ tình nhân năm ngoái cũng gần giáp Tết. Trước đó một ngày, anh nhắn tin cho tôi.

- Sắp tết rồi, em mong muốn có cái gì nhất.

Tôi muốn gì ư? Tôi chỉ muốn có anh thôi nhưng lòng kiêu hãnh của một đứa con gái không cho phép tôi như vậy. Tôi nhắn lại.

- Em muốn có thật nhiều tiền.

- Ngốc, tiền ai chẳng muốn. Ý anh là em có mong muốn gì khác không?

Tôi thấy hơi lạ vì không hiểu tại sao hôm nay anh lại quan tâm đến mong muốn của tôi đến thế

- Em không biết em muốn gì cả. Hiện tại, em không thiếu gì.

- Ngày mai em đi cùng anh, anh mua cho em cái gì nhé.

Yêu nhau có nhất định phải nói lời thương nhau? - Hình 1

Mặt tôi nóng bừng, không biết nên trả lời anh như thế nào. Chúng tôi đã có một thời gian tìm hiểu rất dài, mọi người trong công ty vẫn nghĩ chúng tôi là một đôi, mỗi lúc ai đó trêu, anh chỉ cười còn tôi đỏ bừng đôi má. Tôi thương anh là thật lòng, nhưng những câu chuyện tâm sự của hai đứa hàng đêm về cuộc sống, về công việc chưa đủ để khiến tôi tin rằng anh cũng có tình cảm ngược lại. Đôi lúc, chúng tôi đứng gần nhau đến mức có thể cảm nhận được nhiệt độ cơ thể của đối phương, là khi anh vuốt nhẹ mái tóc rối bù của tôi, hoặc khi anh phủi lớp bụi bị dính lem trên mặt rồi mắng tôi lì lợm, không biết nghe lời. Nhưng anh chưa một lần nói thương tôi. Vì thế, lời đề nghị đó khiến tôi không khỏi bất ngờ. Thấy tôi im lặng, anh nhắn tiếp.

- Sao thế? Em không muốn đi với anh à?

- Dạ. Không phải. Em chỉ hơi ngại thôi.

- Vì thời gian qua em rất tốt với anh, anh nghĩ nên tặng em một món quà. Quyết định vậy nhé, ngày mai hết giờ làm anh chở em đi mua rồi đi ăn gì đó nhé.

Hình như bao giờ người quyết định mọi việc cũng là anh. Và tôi, dù là một cô gái độc lập nhưng từ khi nào lại nghe anh răm rắp. Vẫn biết anh lập dị và khó tính, vẫn biết anh chín chắn và trưởng thành so với cùng lớp tuổi, vẫn biết anh khác biệt khi chẳng bao giờ tham gia bất kỳ một cuộc ăn nhậu nào giống như đám thanh niên trong công ty, tôi lại bị rung rinh bởi một người như vậy. Dẫu anh từng kể với tôi rất nhiều về gia đình, về cha mẹ và em gái, thì cũng không làm thỏa mãn được sự hiếu kỳ trong tôi.

Tôi thích anh từ bao giờ, có lẽ tôi còn chẳng biết nữa. Có thể là khi nhìn thấy nét chữ gọn gàng, sạch sẽ của anh trong cuốn sổ nhật trình. Có thể là từ những lần tôi đi qua phòng làm việc và thấy anh đang chăm chú với từng con số. Có thể là từ độ chị kế toán trêu đùa, nói rằng cả tôi và anh đều chưa lập gia đình, hay là lấy nhau đi cho mọi người được đi ăn cỗ. Tôi không nhớ từ bao giờ, chỉ biết là sau đó, tần suất xuất hiện của anh trong cuộc sống của tôi nhiều hơn và chúng tôi cũng nhắn tin cho nhau thường xuyên hơn. Cũng có thể là từ những tin nhắn anh gửi cho tôi đều đặn mỗi tối.... , rồi cái cách anh nói chuyện thủ thỉ, "Để anh kể cho em nghe".

Có bận anh nói với tôi:

- Anh thấy anh em trong công ty đều rất thương em.

- Tại sao anh lại nói như vậy? Tôi thắc mắc hỏi lại.

- Đi đâu họ cũng cho em đi đó mà.

- Nhưng anh chưa khi nào cho em đi đâu cả. Tôi hỏi thế để thử xem anh đối với tôi như thế nào.

- Anh không biết nơi nào hay ho để dẫn em đi cả. Anh trầm ngâm.

Lúc đó tôi hơi thất vọng vì mong muốn một câu trả lời khác hơn, tôi muốn hỏi anh một câu " Bọn họ thương em, thế còn anh thì sao?" Vậy mà không đủ dũng cảm để nói ra.

Công việc ngày cuối năm vô cùng bận bịu. Hơn một trăm công nhân đứng xếp hàng vòng trong vòng ngoài chật cứng để chờ quyết toán lương. Tôi đầu tóc rối bù từ sáng đến chiều, ngay cả bát cơm trưa cũng ăn vội.

- Anh đợi để thực hiện lời hứa lúc tối nhé. Anh nhắn.

- Nhưng em bận quá, có lẽ hơi muộn. Hay để bữa khác.

- Muộn cũng được. Anh chờ em được mà.

Mãi đến khi tôi xong việc thì trời cũng đã tối mịt. Tôi chạy xe đến chỗ hẹn. Gió mùa đông táp vào mặt đau rát.

Yêu nhau có nhất định phải nói lời thương nhau? - Hình 2

Chúng tôi rẽ vào một quán đồ nướng ở gần nhà tôi, anh bảo sẽ tiện hơn cho tôi khi về. Chủ quán ăn có quen biết tôi. Thấy tôi đi cùng anh thì đon đả.

- Chồng chị đây à?

Tôi còn bối rối chưa kịp trả lời thì anh đã nhanh mồm:

- Ừ, em cho vợ chồng anh một suất nhé.

Tôi nóng mặt, cảm nhận được một chút ẩn ý trong ánh mắt và lời nói của anh. Tôi đã tượng tượng ra rất nhiều điều lãng mạn trong buổi tối hôm đó nhưng câu chuyện của chúng tôi cũng chỉ xoay quanh công việc và cuộc sống. Tôi tự nhủ rồi mọi việc sẽ dần tốt hơn. Chúng tôi tạm biệt nhau sau khi ăn và uống nước tại một quán cafe. Đáng lẽ tôi nên mời anh vào nhà chơi vì nhà tôi cũng cách đó không bao xa nhưng tôi không làm vậy. Hôm đó, tôi chưa sẵn sàng, tôi chưa từng dẫn bất kỳ một người bạn trai nào về nhà trước đó.

Tết năm ấy là cái tết tôi mong đợi và dài đằng đẳng nhất. Tôi mua cho anh một cái áo len đúng vào ngày lễ tình nhân. Khi người bán hàng hỏi tôi mua cho ai, tôi nhớ đến lời anh tối hôm trước rồi bỗng dưng buột miệng "em mua cho chồng, chồng em cao mét sáu tám, nặng sáu mươi cân". Tôi nhớ có lần anh từng nói với tôi như vậy. Tối hai mươi chín tết, tôi nói với anh rằng tôi đã mua cho anh một cái áo, khi nào gặp tôi sẽ đưa anh. Anh nói tôi ngốc, anh có thiếu cái gì đâu.

- Nhà gói bánh xong chưa em?

- Xong rồi anh ạ. Mai mời anh ra ăn tất niên nhé. Tôi mời kiểu xã giao.

- Thế ra đó phụ huynh hỏi anh phải giới thiệu thế nào nhỉ? Bạn trai phải không? Anh nhắn kèm theo một cái icon cười.

Tôi giật mình, nếu anh ra thật tôi sẽ giới thiệu anh thế nào. Tôi còn chưa chuẩn bị tâm lý cho tình huống này. Bố là con trưởng nên ngày mai sẽ rất đông họ hàng đến.

- Nhưng nhà em đông người lắm. Anh có chống đỡ được không? Tôi dọa.

- Phụ huynh thôi mà. Em lo lắng à.

- Vậy ngày mai anh xuống được thì xuống không xuống được thì thôi.

- Không có lời mời nào nhiệt tình hơn à? Anh hỏi lại.

Tôi nhắn thế nhưng kỳ thực trong lòng rất mong anh sẽ xuống, tôi cũng muốn giới thiệu người con trai mà tôi thương duy nhất cho bố mẹ, vậy mà lại không đủ dũng cảm để mời anh cho đàng hoàng. Kỳ thực bởi lúc đó tôi vẫn hoài nghi về tình cảm của anh. Nếu anh nói với tôi một câu rằng anh cũng thương tôi, thì có lẽ mọi việc sẽ khác.

Yêu nhau có nhất định phải nói lời thương nhau? - Hình 3

Tất niên năm ấy anh không ra nhà như tưởng tượng và mong muốn của tôi. Sáng mồng một, anh nhắn tin cho tôi chúc mừng năm mới, rồi sau đó mất hút. Ba ngày tết, tôi không ra khỏi nhà, tôi đợi một người, nỗi nhớ anh ngày càng lớn hơn khiến tôi bức bối và khó chịu. Mãi đến tối mồng ba, anh mới nhắn tin nói với tôi rằng anh ước giá đừng có tết, mấy ngày tết bia rượu khiến anh quá mệt mỏi.

- Em nhớ anh à? Anh nhỏ nhẹ.

- Em nhớ thì sao mà không nhớ thì sao. Tôi giận dỗi và có phần bướng bỉnh.

- Còn không dám thừa nhận. Anh nói chắc nịch như nắm bắt được hoàn toàn tâm lý của tôi.

Tôi giận, vì anh biết tôi nhớ anh nhưng mà cả ngày anh lại không hỏi thăm tôi lấy một lần. Nhưng giá lúc đó tôi đủ trưởng thành để hiểu rằng, chúng tôi đều đã lớn cả, chúng tôi vẫn còn nhiều chuyện để làm chứ không phải là suốt ngày ôm điện thoại kè kè để nhắn tin cho nhau. Nếu lúc anh nói với tôi rằng anh mệt, tôi nói một lời an ủi hoặc động viên thì tình hình có lẽ nào sẽ khác hơn không.

Mười ngày nghỉ Tết, chúng tôi không gặp nhau.

Ra tết khoảng mấy ngày thì công ty tổ chức gặp mặt đầu năm. Tôi không tham gia. Tôi từng muốn bỏ việc vì có quá nhiều áp lực. Có bận tôi nói với anh rằng có lẽ ra tết sẽ không làm ở đây nữa.

- Không có gì níu kéo em ở lại à? Anh hỏi tôi.

- Em làm đây lâu rồi, tình cảm với anh em trong công ty cũng rất tốt. Có lẽ đi rồi sẽ nhớ.

- Vậy thôi à? Anh chỉ hỏi lại vỏn vẹn một câu như thế.

Người duy nhất khiến tôi cam tâm tình nguyện ở lại chỉ có một người, vậy mà không hiểu sao tôi lại trả lời khác đi. Tôi sợ, tôi sẽ thua, tôi sợ tôi sẽ bị tổn thương khi cho đi quá nhiều. Nhưng tôi ngốc nghếch quá rồi, bởi ngay cả khi tôi không dám thừa nhận tình cảm của mình dành cho anh thì cũng đã bị nổi nhớ giày vò đến day dứt.

Đầu năm bên đội sản xuất ít việc nên hầu như tôi và anh rất ít gặp nhau. Mãi đến khi guồng sản xuất đi vào hoạt động bình thường chúng tôi mới có thời gian bên nhau nhiều hơn. Nói là bên nhau nhưng tôi cũng không cảm nhận được gì khá hơn so với trước đó. Tính tôi hay ngại lại sợ mọi người bàn tán nên mỗi bận ở phòng anh cũng không ở quá lâu. Chúng tôi có đang yêu nhau không hay là chỉ từ một phía. Nhiều lúc tôi muốn nán lại phòng anh thêm chút nhưng lại không biết nên tiếp tục câu chuyện như thế nào. Nhiều lúc anh nói tôi không bận gì thì ở lại với anh, tôi muốn lắm nhưng không hiểu sao lại dời chân mà đi.

Tôi mang chiếc áo đã mua cho anh trước đó lên phòng. Chỉ nhắn một câu ngắn gọn.

- Em để cái áo ở phòng anh. Anh có muốn lấy nữa không?

- Lấy chứ. Anh xin lỗi. Em còn giận anh nữa không?

- Anh xem mặc vừa không nhé. Tôi không trả lời trực tiếp câu hỏi của anh.

- Nhất định sẽ đẹp. Anh mặc gì cũng đẹp.

Cũng có lúc một người khiêm tốn như anh bỗng trở nên tự mãn.

Đến tận bây giờ tôi vẫn không hiểu tại sao chúng tôi xa nhau, là vì anh hứa sẽ dẫn tôi đi ăn chân gà nướng nhưng rồi mất hút. Hay là vì hôm đó, tôi nhìn thấy tin nhắn của anh nhảy nhót trên màn hình của một cô bé trong phòng, tôi không biết nội dung đó là gì nhưng trong lòng dấy lên một nỗi sợ hãi. Hay là vì anh bắt tôi phải chờ đợi quá lâu, là vì mối quan hệ của chúng tôi không có gì khởi sắc hay là vì buổi tối hôm đó, trong lúc tức giận, tôi bất mãn mà nói với anh.

- Em sẽ không chủ động nhắn tin trước cho anh thêm một lần nào nữa.

- Chuyện ai nhắn tin trước có quan trọng đâu em. Sao em cứ phải phức tạp vấn đề lên như vậy.

- Nhưng.... em khó chịu.

Đáng lẽ lúc ấy tôi nên nói là tôi nhớ anh đến mức khó chịu.

- Em thật trẻ con. Tính anh thế ai chấp nhận được thì được, không được thì thôi.

Câu nói của anh đẩy mối quan hệ của chúng tôi đi vào ngõ cụt, tôi thất vọng vô cùng và không nhắn thêm bất kỳ một lời nào nữa. Ừ, đã là gì của nhau, chẳng qua là tôi tự mình đa tình.

Thật lạ, tôi chỉ giận và nhớ anh khi đêm đến, còn hàng ngày, do tính chất công việc phải tiếp xúc với nhau, nên chúng tôi tỏ ra bình thường như chưa từng có một chuyện gì xảy ra trước đó, hơn nữa tôi cũng hiểu thật là xấu hổ và không chuyên nghiệp khi tôi tỏ vẻ này kia.

Chúng tôi kéo dài trạng thái im lặng trong một thời gian dài. Cho đến một ngày khi tôi không chịu đựng nổi sự cô đơn và nỗi nhớ cứ dày vò đến mức mệt mỏi, tôi quyết định block mọi tài khoản, mọi mối liên quan giữa tôi và anh bấy lâu nay. Tôi đọc lại toàn bộ từng tin nhắn trước đây và xóa sạch tất cả. Tôi nhớ có lần anh đã nói với tôi rằng.

- Chỉ cần em không xóa nó đi thì nó sẽ là của em mãi mãi.

Tôi xóa tin nhắn cuối cùng, một giọt nước mắt nóng hổi rơi xuống.

Tôi quay lại với nhịp điệu cuộc sống mà vốn dĩ tôi nên có trước đó. Anh cũng không hỏi tôi nguyên nhân tại sao lại block tất cả. Chúng tôi tỏ ra bình thường như chưa từng có chuyện gì xảy ra.

Vốn dĩ chưa từng có bắt đầu nên sẽ không có kết thúc. Tôi cố tỏ vẻ lạnh lùng như thể không còn quan tâm đến anh nữa, tôi giả vờ mỉm cười chào anh giống như tất cả mọi người. Tôi ăn diện hơn, cắt tóc ngắn hơn, để chứng tỏ với anh rằng tôi sống vẫn còn tốt lắm. Nhưng thực ra, tôi không hề bình thường chút nào, tôi vẫn quay đi lối khác nếu như bắt gặp anh trên đường mà anh chưa nhìn thấy tôi. Công việc hàng ngày bận bịu nhưng đêm đến là lúc nỗi nhớ hành hạ tôi quay quắt. Tôi thèm một lời yêu thương của anh, một tin nhắn chúc ngủ ngon của anh, và lời anh thủ thỉ "Để anh kể cho em nghe". Tôi nhớ mùi nước xả vải thoang thoảng từ chiếc áo anh mặc khi hai đứa đứng cạnh nhau. Nhiều đêm tôi đã soạn tin nhắn để gửi cho anh rồi lại xóa hết, chỉ tôi tự mình đa tình, biết đâu giờ ấy anh đang hạnh phúc bên một người con gái khác. Tôi làm phiền họ thì sao? Cái tôi quá cao và lòng tự trọng không cho phép tôi làm vậy. Nếu hỏi tôi có hối hận không? Tôi hối hận chứ, hối hận khi không đủ dũng cảm hỏi anh một lời "Thực ra, anh có thương tôi không?".

Yêu nhau có nhất định phải nói lời thương nhau? - Hình 4

Tôi cứ nghĩ chỉ cần xóa đi một tin nhắn, block đi một tài khoản là tôi sẽ quên được một người nhưng hóa ra tôi đã sai rồi . Một năm không phải là thời gian quá dài và cũng không phải là quá ngắn, vậy nhưng tôi vẫn không quên được, mắt tôi vẫn dáo dác tìm hình ảnh một người ở nhà ăn công ty, hay là khuất dần sau khu nhà xưởng. Điện thoại tôi vẫn chờ một tin nhắn. Đôi lúc, tôi có bắt gặp anh nhìn mình, nhưng rồi cả hai chúng tôi đều vội vã mà quay mặt đi.

Tôi sợ những ngày anh nghỉ làm, tôi sợ đó sẽ là những ngày anh hẹn hò với một cô gái khác. Anh cũng lớn rồi, tôi cũng lớn rồi, chúng tôi phải tìm hạnh phúc cho riêng mình, vậy mà tôi ích kỷ cầu mong điều đó không xảy ra, tôi chỉ muốn anh là của riêng tôi. Tôi tưởng tượng ra ngày mà anh thông báo với tôi rằng anh sẽ lấy vợ, không biết tôi phải đối diện với sự thật như thế nào.

Thực ra duyên phận chính là việc hai người nếu đã được định ở bên nhau thì dù xa nhau cũng sẽ quay về. Nếu đã hết thì có níu kéo cũng chỉ là vô ích. Mối quan hệ của chúng tôi thực sự đã đi vào ngõ cụt, tôi sẽ lấy một người thương tôi cho bố mẹ khỏi bận lòng. Nực cười, Lúc mà tôi bị nỗi nhớ làm cho quay quắt, có thể anh đang ở bên một người khác lắm chứ.

Mọi chuyện sẽ kết thúc nếu như không có buổi chiều hôm đó, lúc ghé phòng làm việc của anh để lấy hồ sơ, tôi thoáng thấy có sợi tóc bạc trên đầu anh. Tôi định bơ đi như không nhìn thấy gì hết, nhưng cuối cùng không kìm lòng được.

- Ở phía sau đầu anh, có một sợi tóc bạc, để em lấy cho.

- Ừ. Có lẽ anh già rồi.

Tôi đưa sợi tóc dài cong cong cho anh

- Dài chưa này.

- Em ngốc lắm, đây là tóc cước.

Cả hai chúng tôi đột nhiên đều bật cười. Lâu lắm rồi, cả tôi và anh không cười thoải mái như vậy.

- Dạo này, anh thấy em gầy lắm. Anh lấy cho em một hộp ngũ cốc để em uống tăng cân nhé. Chịu khó uống ngày hai lần.

Không hiểu sao tôi lại gật đầu đồng ý. Là vì tôi tham lam muốn níu giữ một đoạn tình cảm.

Khi tôi đang miệt mài xếp lại đống giấy tờ ngổn ngang để kết thúc một tuần làm việc đầy áp lực, một tin nhắn vang lên trong điện thoại, tin nhắn từ một số điện thoại mà lâu lắm rồi giờ tôi mới thấy.

- Lạnh không? Mai mình đi ăn chân gà nướng nhé. Chỉ em và anh thôi.

Cảm giác yêu thương từ lâu bỗng nhiên ùa về như một dòng thác dữ dội. Mọi áp lực và mệt mỏi bỗng nhiên đều tan biến, trái tim buồn bã bỗng nhiên tươi vui trở lại. Một giọt nước mắt nóng hổi rơi xuống. Tôi soạn gửi cho anh:

- Em nhớ anh.

Chúng tôi không hỏi nhau về chuyện cũ đã xảy ra, như việc tại sao tôi block tất cả tài khoản của anh, tại sao lại có tin nhắn của anh trên điện thoại của cô bé đó, tại sao anh hứa dẫn tôi đi ăn chân gà rồi lại mất hút.... Nỗi nhớ trong một thời gian dài khiến tôi không cần bất kỳ một lời giải thích nào nữa cả. Anh giúp tôi hiểu ra giữa hai người yêu nhau không cần những lời hoa mỹ, không nhất thiết phải nói ra lời yêu thương thì mới là thương nhau. Phải, tình yêu chính là một nữa cộng một nữa để cùng nhau thấu hiểu, không phải là một cộng một bằng hai. Giữa cái lạnh giá se sắt của mùa đông, chúng tôi đứng bên nhau sóng sánh đầy im lặng, có rất nhiều lời muốn nói lại không biết bắt đầu như thế nào.

Bất ngờ, anh giơ tay vuốt lại mái tóc bị gió thổi rối bù trên đầu tôi. Mắt anh nhìn thẳng vào mắt tôi khiến hai gò má tôi nóng bừng, tôi nghe hai nhịp tim đều vội vã. Tôi chờ đợi điều giống như một bộ phim sẽ xảy ra nhưng anh không làm thế. Tôi không chờ được nữa vòng tay ôm anh thật chặt, tôi không muốn mất anh thêm lần nữa.

Nguyễn Thị Thoa

Theo blogradio.vn

Bạn thấy bài viết này có hữu ích không?
Có;
Không

Tin liên quan

Tiêu điểm

Tặng mẹ chồng chiếc khăn gần chục triệu, tôi nhói lòng khi phát hiện chị dâu lấy trộm dùng vào một việc không ngờTặng mẹ chồng chiếc khăn gần chục triệu, tôi nhói lòng khi phát hiện chị dâu lấy trộm dùng vào một việc không ngờ
20:38:16 20/01/2025
Giáp Tết, giúp việc đưa một loạt 'yêu sách', tôi xử lý chỉ bằng 2 câu nóiGiáp Tết, giúp việc đưa một loạt 'yêu sách', tôi xử lý chỉ bằng 2 câu nói
08:37:56 22/01/2025
Bố bàn chuyện thừa kế, tôi từ chối nhận tài sản, chỉ van xin bố đừng làm trái lời thề với mẹ trước lúc bà mấtBố bàn chuyện thừa kế, tôi từ chối nhận tài sản, chỉ van xin bố đừng làm trái lời thề với mẹ trước lúc bà mất
09:27:42 22/01/2025
Mệt mỏi về nhà sau khi tăng ca, chứng kiến cảnh tượng bố và vợ trong phòng khách, cả đời sau tôi không thể quênMệt mỏi về nhà sau khi tăng ca, chứng kiến cảnh tượng bố và vợ trong phòng khách, cả đời sau tôi không thể quên
11:20:27 21/01/2025
Mẹ chồng đưa 600 nghìn bảo tôi sắm Tết cho cả nhà 4 ngườiMẹ chồng đưa 600 nghìn bảo tôi sắm Tết cho cả nhà 4 người
11:25:07 21/01/2025
Chồng đưa vợ 20 triệu thưởng Tết nhưng tin nhắn trong điện thoại lại tố cáo sự thật nghiệt ngã khácChồng đưa vợ 20 triệu thưởng Tết nhưng tin nhắn trong điện thoại lại tố cáo sự thật nghiệt ngã khác
08:32:48 22/01/2025
Tháng củ mật, em trai làm mất xe nhưng bố mẹ lại mong ngóng lương thưởng của tôi để mua xe mới cho cậu quý tửTháng củ mật, em trai làm mất xe nhưng bố mẹ lại mong ngóng lương thưởng của tôi để mua xe mới cho cậu quý tử
20:23:57 20/01/2025
Nửa đêm con sốt, tôi lay chồng dậy nhờ pha thuốc, nào ngờ lại sốc nặng trước hành động của anhNửa đêm con sốt, tôi lay chồng dậy nhờ pha thuốc, nào ngờ lại sốc nặng trước hành động của anh
09:22:41 22/01/2025

Tin đang nóng

Nữ ca sĩ 18 tuổi tự tử?Nữ ca sĩ 18 tuổi tự tử?
13:45:54 22/01/2025
"Trượt tay" tung 1 bức ảnh nóng bỏng của thiếu gia Minh Đạt, Midu cho cả thế giới thấy mình "thắng đời 1-0""Trượt tay" tung 1 bức ảnh nóng bỏng của thiếu gia Minh Đạt, Midu cho cả thế giới thấy mình "thắng đời 1-0"
13:00:55 22/01/2025
Thi xong Chị Đẹp, 1 nữ rapper ước gì xin lại được quốc tịch Việt NamThi xong Chị Đẹp, 1 nữ rapper ước gì xin lại được quốc tịch Việt Nam
12:59:57 22/01/2025
Triệu Vy công khai hồ sơ mật vụ ly hôn, lộ động thái xóa sổ mối quan hệ gây sốc với chồng cũ tỷ phúTriệu Vy công khai hồ sơ mật vụ ly hôn, lộ động thái xóa sổ mối quan hệ gây sốc với chồng cũ tỷ phú
13:49:47 22/01/2025
Diva Hồng Nhung mắc bệnh ung thư vúDiva Hồng Nhung mắc bệnh ung thư vú
15:17:10 22/01/2025
Gil Lê - Xoài Non bị antifan tấn côngGil Lê - Xoài Non bị antifan tấn công
13:53:04 22/01/2025
Choáng ngợp trước thông tin của "Tiểu Công chúa Nhà Trắng" 13 tuổi: Không chỉ có ông ngoại là Tổng thống, ông nội là tỷ phúChoáng ngợp trước thông tin của "Tiểu Công chúa Nhà Trắng" 13 tuổi: Không chỉ có ông ngoại là Tổng thống, ông nội là tỷ phú
16:53:50 22/01/2025
Thêm 1 cảnh nóng phim cổ trang Hàn khiến khán giả phát sốt, bóng lưng nữ chính quyến rũ tới mê hồnThêm 1 cảnh nóng phim cổ trang Hàn khiến khán giả phát sốt, bóng lưng nữ chính quyến rũ tới mê hồn
13:56:27 22/01/2025

Tin mới nhất

Lo cháy nhà khi hàng xóm đốt vàng mã cúng ông Công ông Táo

Lo cháy nhà khi hàng xóm đốt vàng mã cúng ông Công ông Táo

09:19:45 22/01/2025
Nhìn hàng xóm đốt vàng mã cháy đùng đùng ngay gần sạp hàng, thậm chí sát trụ điện, tôi nơm nớp lo sợ, vì Hà Nội gần đây có nhiều vụ hỏa hoạn chết người thương tâm.
Chồng nhận lương thưởng Tết cao, tôi chưa kịp mừng thì tái mặt khi thấy phần quà anh chuẩn bị cho nhà vợ cũ

Chồng nhận lương thưởng Tết cao, tôi chưa kịp mừng thì tái mặt khi thấy phần quà anh chuẩn bị cho nhà vợ cũ

09:16:48 22/01/2025
Nghe chồng thông báo được nhận 2 tháng lương và thưởng Tết cao, tôi phấn khởi mừng thầm trong bụng. Ai dè...Chồng tôi từng có một đời vợ.
Chồng uống say rồi cãi cọ ầm ĩ với bố thế nhưng mẹ chồng lại muốn tôi sang cúi đầu xin lỗi hộ con trai bà

Chồng uống say rồi cãi cọ ầm ĩ với bố thế nhưng mẹ chồng lại muốn tôi sang cúi đầu xin lỗi hộ con trai bà

09:03:42 22/01/2025
Vì sao người không liên quan và không hề hay biết chuyện gì đã xảy ra lại phải gánh chịu trách nhiệm cho hành động của người khác?
Biết vợ được thưởng Tết hơn 50 triệu, chồng yêu cầu gửi hết về cho anh chồng, nếu không thì trả lại anh số tiền khổng lồ khác

Biết vợ được thưởng Tết hơn 50 triệu, chồng yêu cầu gửi hết về cho anh chồng, nếu không thì trả lại anh số tiền khổng lồ khác

09:00:04 22/01/2025
Tôi vừa lên tiếng phản đối thì chồng giận dữ đòi lại tiền đã bỏ ra xây nhà thờ bên nhà vợ vào 2 năm trước. Vợ chồng tôi đều làm việc ở công ty nước ngoài.
Khen chị chồng một câu trước mặt cả nhà chồng chị ấy, tài khoản tôi liền có 500 triệu

Khen chị chồng một câu trước mặt cả nhà chồng chị ấy, tài khoản tôi liền có 500 triệu

08:51:59 22/01/2025
Chỉ một câu khen ngợi của tôi được đánh đổi bằng cả năm ròng rã đi đòi nợ. Sau đám cưới, vợ chồng tôi góp chung vốn, cộng với số vàng của bố mẹ nội ngoại cho và tiền mừng cưới
Nghĩ đến cảnh về quê chồng dịp Tết, tôi lại rùng mình sợ hãi trước yêu cầu oái oăm của mẹ chồng

Nghĩ đến cảnh về quê chồng dịp Tết, tôi lại rùng mình sợ hãi trước yêu cầu oái oăm của mẹ chồng

08:45:32 22/01/2025
Mẹ chồng gọi điện thúc giục con dâu phải mua nhiều quà, chuẩn bị số tiền lớn để về đưa cho bà tiêu dịp Tết. Chúng tôi lấy nhau được tròn 9 năm hòa thuận.
Mẹ đẻ gửi quà Tết, con dâu thất thần khi mẹ chồng nhận hết rồi làm chuyện này

Mẹ đẻ gửi quà Tết, con dâu thất thần khi mẹ chồng nhận hết rồi làm chuyện này

08:41:31 22/01/2025
Mẹ đẻ gửi quà Tết cho tôi, nhưng mẹ chồng coi đó là của mình để làm những việc ngược đời. Tôi năm nay 29 tuổi, kết hôn cách đây 4 năm.
Vì kẹt xe, tôi có thêm 3 tiếng tự học mỗi ngày

Vì kẹt xe, tôi có thêm 3 tiếng tự học mỗi ngày

11:18:06 21/01/2025
Phàn nàn cũng chẳng ích gì, tôi cứu thời gian chết lúc kẹt xe bằng cách luyện nghe và đọc ngoại ngữ; mỗi ngày có thêm khoảng 3 tiếng tự học trong giờ tắc đường.
Xem Sex Education, tôi khao khát có mối quan hệ như nam chính: Không phải tình yêu nhưng tốt hơn nhiều

Xem Sex Education, tôi khao khát có mối quan hệ như nam chính: Không phải tình yêu nhưng tốt hơn nhiều

11:15:53 21/01/2025
Ngoài dự đoán và kỳ vọng, bộ phim giúp tôi nhận ra một khía cạnh hoàn toàn mới.Ở tuổi 60 tôi ngộ ra phúc - họa đều bắt nguồn từ 3 bộ phận trên cơ thể:
Bác giúp việc về quê một tuần, vừa lên nhà chủ thì quỳ xuống, khóc lóc xin 200 triệu

Bác giúp việc về quê một tuần, vừa lên nhà chủ thì quỳ xuống, khóc lóc xin 200 triệu

10:56:22 20/01/2025
Tôi không biết phải làm sao trước lời van xin tội nghiệp của bác giúp việc. Giúp việc đến làm được 6 tháng đã đòi thưởng Tết 2 tháng lương, tôi gửi 15 triệu rồi tiễn gấp Cho giúp việc thân tín vay 1 tỷ đồng về quê xây nhà rồi mất liên l...
Cụ ông U60 đặt 10 bàn tiệc tổ chức sinh nhật nhưng 6 anh em không ai tới, lý do gây sốc: Tất cả đi ăn tân gia nhà em út

Cụ ông U60 đặt 10 bàn tiệc tổ chức sinh nhật nhưng 6 anh em không ai tới, lý do gây sốc: Tất cả đi ăn tân gia nhà em út

10:53:15 20/01/2025
Câu chuyện của ông Tạ, 70 tuổi ở Trung Quốc khiến cộng đồng mạng bàn tán xôn xao.Vô tình nghe được cuộc nói chuyện của vợ chồng em dâu, tôi sửng sốt khi biết các
Giao báo cho người có tiền, tôi nhận ra: Hoá ra người giàu không chỉ dùng tiền để được người khác giúp đỡ, đây mới thực sự là thứ 'vũ khí' bí mật

Giao báo cho người có tiền, tôi nhận ra: Hoá ra người giàu không chỉ dùng tiền để được người khác giúp đỡ, đây mới thực sự là thứ 'vũ khí' bí mật

10:49:52 20/01/2025
Thực tế, thứ vũ khí mà người giàu sử dụng để có được sự giúp sức là điều mà chúng ta ai cũng có.Vô tình nghe được cuộc nói chuyện của vợ chồng em dâu, tôi sửng sốt khi biết

Có thể bạn quan tâm

Đại hội "chở Tết về nhà" 2025 bắt đầu: Những chiếc xe chất đầy quà "cháy phố", vui nhưng cần lưu ý điều này kẻo mất vui!

Đại hội "chở Tết về nhà" 2025 bắt đầu: Những chiếc xe chất đầy quà "cháy phố", vui nhưng cần lưu ý điều này kẻo mất vui!

Netizen

17:58:41 22/01/2025
Một năm tất bật với công việc, những ngày cuối năm, mỗi người trong chúng ta đều có chung một tâm trạng háo hức mong chờ.
Vượt xe trên cầu có một làn đường bị phạt tới 6 triệu đồng

Vượt xe trên cầu có một làn đường bị phạt tới 6 triệu đồng

Tin nổi bật

17:38:40 22/01/2025
Theo Luật Trật tự, an toàn giao thông đường bộ, nếu đang ở trên cầu hẹp có một làn đường, tài xế ô tô không được phép vượt. Tài xế vi phạm sẽ bị phạt 4-6 triệu đồng.
Lên mạng báo chốt CSGT, người phụ nữ bị phạt 7,5 triệu đồng

Lên mạng báo chốt CSGT, người phụ nữ bị phạt 7,5 triệu đồng

Pháp luật

17:35:51 22/01/2025
Chị H. đăng công khai dòng trạng thái có nội dung thông báo chốt xử lý vi phạm nồng độ cồn của cảnh sát giao thông để người dùng mạng xã hội biết
Quan chức hàng không Hàn Quốc tự tử sau vụ tai nạn máy bay Jeju Air

Quan chức hàng không Hàn Quốc tự tử sau vụ tai nạn máy bay Jeju Air

Thế giới

17:23:23 22/01/2025
Quyết định được đưa ra sau khi xem xét các cấu trúc chứa ăng-ten hướng dẫn hạ cánh tại các sân bay trên khắp cả nước, được gọi là Hệ thống hạ cánh bằng thiết bị (ILS).
Không chỉ Thiên An, có 1 sao nữ Vbiz phải lên tiếng vội khi bị kéo vào ồn ào tình ái với Jack

Không chỉ Thiên An, có 1 sao nữ Vbiz phải lên tiếng vội khi bị kéo vào ồn ào tình ái với Jack

Sao việt

17:06:26 22/01/2025
Cô gái tên Thiên An có quan hệ tình cảm với Jack sinh năm 1998, là diễn viên còn Thiên An nhắc đến bên trên là ca sĩ Thiên An, sinh năm 1988.
MXH Weibo dậy sóng trước 3 tín hiệu kêu cứu của Triệu Lộ Tư, nghi đang bị thế lực ngầm khống chế

MXH Weibo dậy sóng trước 3 tín hiệu kêu cứu của Triệu Lộ Tư, nghi đang bị thế lực ngầm khống chế

Sao châu á

17:03:01 22/01/2025
Triệu Lộ Tư được cho là phải phục tùng mệnh lệnh tái xuất showbiz dù sức khỏe chưa phục hồi của công ty quản lý để tránh bị đóng băng sự nghiệp
Văn khấn cúng ông Công ông Táo 2025, giúp gia chủ mong cầu may mắn bình an

Văn khấn cúng ông Công ông Táo 2025, giúp gia chủ mong cầu may mắn bình an

Trắc nghiệm

16:43:01 22/01/2025
Vào ngày 23 tháng Chạp 2025, ngày Táo Quân cưỡi cá chép về trời báo cáo với Ngọc Hoàng, các gia đình đều làm lễ cúng ông Công ông Táo và khấn vái ông Táo trình báo những điều tốt đẹp cho Ngọc Hoàng.
Thời trang tối giản - điểm chạm của sự đơn giản và sang trọng

Thời trang tối giản - điểm chạm của sự đơn giản và sang trọng

Thời trang

15:28:54 22/01/2025
Các thiết kế tối giản tập trung vào những đường cắt may sắc sảo cùng phom dáng gọn gàng và chất liệu cao cấp, mang lại cảm giác thanh lịch, hiện đại nhưng không kém phần thoải mái.
Kỳ Duyên lần đầu kể hậu trường đóng cảnh nóng trong phim Tết Trấn Thành

Kỳ Duyên lần đầu kể hậu trường đóng cảnh nóng trong phim Tết Trấn Thành

Hậu trường phim

15:04:40 22/01/2025
Hoa hậu Kỳ Duyên đang nhận được sự quan tâm của khán giả khi xuất hiện trong phim Tết Bộ tứ báo thủ của Trấn Thành.
Mỹ nhân cổ trang đẹp điên đảo nhất Trung Quốc hiện tại: Nhan sắc vừa kiêu sa vừa ma mị, ánh mắt mê hoặc chúng sinh

Mỹ nhân cổ trang đẹp điên đảo nhất Trung Quốc hiện tại: Nhan sắc vừa kiêu sa vừa ma mị, ánh mắt mê hoặc chúng sinh

Phim châu á

14:37:43 22/01/2025
Vừa xuất hiện, mỹ nhân 10X đã khiến khán giả mê mẩn với ngoại hình nổi bật. Cô còn được coi là thần đồng diễn xuất.
Những lợi ích, hạn chế và lưu ý nếu ăn toàn đồ luộc

Những lợi ích, hạn chế và lưu ý nếu ăn toàn đồ luộc

Sức khỏe

14:22:01 22/01/2025
Luộc là phương pháp nấu ăn đơn giản, phù hợp với cả người mới bắt đầu và người nấu ăn lâu năm. Phương pháp này chỉ cần nồi và bếp, không yêu cầu kỹ năng nấu nướng đặc biệt.