Thư gởi người “chấp nhận chồng…ngoại tình”
Đọc bài của em xong anh đã ‘bật cười’, cười vì sự ngây thơ non nớt của em.
Chào em! Đọc tiêu đề bài viết của em anh thấy cũng lạ, và quyết định viết cho vài dòng để chia sẻ cùng em. Em hãy lắng nghe và suy nghiệm như là lời khuyên của một người anh, em nhé!
Em biết sao không? Đọc bài của em xong anh đã ‘bật cười’, cười vì sự ngây thơ non nớt của em. Người ta lấy chồng thì nơm nớp, lo giữ chồng còn không xong; đằng này, em lại có xu hướng đi ngược với thời đại. Đọc các comments của mọi người thì em thấy rồi đó. Nhưng anh thấy đồng cảm với em.
Anh biết là em sợ ‘rủi ro’; rủi ro do ngoại cảnh, rủi ro do căn tánh của người chồng, và dùng cách là ‘chấp nhận’ để tìm phương tiện thích hợp mà giải quyết (cuối cùng cũng không thoát được rủi ro phải không em?). Anh nói em nghe! Suy nghĩ của em có phần phiến diện và em không tự lượng được sức của mình. Nếu làm được như em nói thì cuộc sống này tốt đẹp quá rồi, nhưng sự thật là không có mấy ai làm được như vậy cả; mà nếu có làm được thì cũng không giải quyết được vấn đề, gia đình họ vẫn phải sống trong sự mất mát, sự đổ vỡ niềm tin và nghĩa tình dành cho nhau.
Người ta lấy chồng thì nơm nớp, lo giữ chồng còn không xong; đằng này, em lại có xu hướng đi ngược với thời đại. (ảnh minh họa)
Video đang HOT
Cuộc đời vốn dĩ không đơn giản, không phải chỉ vì “những cô gái trẻ trung, xinh đẹp, những người phụ nữ giỏi giang bản lĩnh” mà đàn ông bị “cảm nắng” như em nghĩ đâu, có nhiều cô ở ngoài “vừa xấu, vừa trái tính trái nết, không có việc làm sự nghiệp..” thua xa vợ mình ở nhà mà cũng lắm ông “ngã nhào” đó em à. Em đừng có chủ quan như vậy nhé! Còn “Đàn ông từ 30 – 40 tuổi, không ai tránh khỏi không ngoại tình, nhưng sau cùng thì tất cả họ sẽ trở về với gia đình của họ”. Câu nói này vừa dư mà vừa thiếu, dư ở chỗ không phải “Tất cả đàn ông từ 30-40 đều ngoại tình”, và thiếu là ở chỗ không phải “Tất cả người ngoại tình đều biết đường quay về nhà em ạ”.
Này em! có câu “phòng bệnh hơn là chữa bệnh”, em hãy khéo biết cách phòng bệnh hơn là chữa bệnh em nhé! Bệnh thì ai cũng có rồi, chỉ là mức nặng hay nhẹ khác nhau thôi. Anh thấy ở hầu hết các trường hợp đàn ông ngoại tình, diễn biến tuy có khác nhau nhưng nguyên nhân sâu xa thì chỉ có một, đó là thiếu lý tưởng và thiếu đạo đức (hay thiếu tu tập). Em có thấy người đàn ông nào sống có lý tưởng, có đạo đức mà đi ngoại tình chưa? Sống có lý tưởng giúp người ta sống ích lợi cho người, cho đời, bớt đi sự thụ hưởng của bản thân (bớt ích kỷ); có đạo đức (hay có tu tập) giúp người ta kiềm chế làm chủ được tâm mình, đủ sức mạnh không để cho cái tâm xấu ác xui khiến đi làm chuyện xằng bậy. Còn nếu không phải hạng người như vậy, em cứ yên tâm rằng đàn ông sẽ ngoại tình theo đủ kiểu (từ tư tưởng đến hành động, từ khi còn trẻ đến tuổi già) vì xưa cũng như nay, không một ai có thể thắng được “Testosterone” cả em à.
Này em! Em hãy lắng nghe và học tập về định nghĩa của 2 chữ “Hạnh Phúc”. (ảnh minh họa)
Trong tình cảm, chỉ có “tình yêu” thôi thì chưa đủ, phải có lòng “kính trọng” và “ngưỡng mộ” lẫn nhau. Tại sao khi uống rượu giao môi trong ngày cưới, cô dâu chú rể phải cúi đầu “lạy” nhau? Em có bao giờ thắc mắc như vậy không? Cái “lạy” này nặng lắm em à, cho nên anh mới nói là “kính trọng” chứ không phải là “tôn trọng” như mọi người thường nói. Đạo nghĩa Vợ Chồng còn cao hơn hạnh phúc cá nhân của mỗi người trong hiện tại (vì nó có ảnh hưởng lâu dài và sâu rộng); đó là lý do ta phải sống xứng đáng và chấp nhận “lạy” nhau trong ngày lễ thiêng liêng. Không hiểu rõ ý nghĩa và không làm được như vậy nên chẳng có mấy gia đình được hạnh phúc viên mãn, người ta chỉ có thể hạnh phúc được một phần hay nhiều phần mà thôi.
Này em! Em hãy lắng nghe và học tập về định nghĩa của 2 chữ “Hạnh Phúc”. Vì lòng thương với em, anh sẽ nói rõ ý nghĩa này: “Này em! Có Đức hạnh thì mới được hưởng Phúc; người không có Đức hạnh mà muốn được hưởng Phúc, sự kiện như vậy không xảy ra”. Anh viết những dòng này để khích lệ cho em, để cho em thấy rằng cuộc đời còn có nhiều ánh sáng. Em chớ nên suy nghĩ mọi chuyện theo hướng bế tắc và “đè nén” như vậy. Và em hãy yên tâm rằng, anh sống và làm được những điều anh đã nói. Anh thấy không hổ thẹn mà nói với em rằng: “Anh thật sự là tượng đài ở trong lòng vợ anh”. Không tìm được bạn lữ hành hơn mình hay bằng mình, thà độc bộ một mình, không đồng hành kẻ ngu” (kẻ ngu nghĩa là người thiếu đạo đức; câu này dạy chúng ta phải khéo biết cách chọn bạn bè cũng như là bạn đời). Chúc em sức khỏe và may mắn!
Theo PNO
Anh tôi
Học hết cấp ba, anh biết gia đình chẳng thể nuôi thêm một người nữa ăn học. Đồng lương của cha chẳng thấm vào đâu với chi phí bệnh tình của mẹ...
... chưa kể đến tiền ăn học của chị gái nơi giảng đường và thằng em vừa chuyển cấp. Nhường phần học lại cho tôi, anh viết đơn xin nhập ngũ.
Đơn vị anh đóng quân cách nhà hơn trăm cây số, đó cũng là nơi mà anh đã gặp gỡ người con gái của đời mình.
Hai năm trong quân ngũ cũng qua và đợt ra quân năm đó trong đơn vị có chương trình giới thiệu người đi xuất khẩu lao động ở nước ngoài. Mẹ không đồng ý với đủ lý do, còn cha chỉ biết trầm ngâm rít những hơi thuốc thật dài. Cha biết sức mình không thể kham nổi mọi việc nữa, cha cần anh san sẻ những gánh nặng trong gia đình. Còn anh, anh chỉ muốn gánh vác phần nào thay cha, muốn những khoản nợ sẽ được trả bớt đi để mẹ không phải nghĩ nhiều mà sinh thêm bệnh, muốn gia đình mình bớt đi cái khổ để người đời chẳng ai lạnh nhạt khinh thường, muốn quên đi những kí ức mà khi nghĩ về vạt áo lại ướt đẫm những giọt mặn buồn tủi, muốn chị gái ra trường có tiền để chạy việc và muốn thằng em được ăn học nên người...
Anh đi. Gác lại tình yêu vừa chớm nở, anh chẳng dám hứa hẹn điều gì với người con gái mình yêu thương và cũng không muốn ràng buộc gì vì đợi chờ anh sợ sẽ làm người ta khổ. Nhưng khi tình yêu đã được xây dựng trên nền tảng của sự chân thành và cảm thông sâu sắc thì chẳng dễ gì mà chia cắt đổ vỡ được, chị lại càng yêu anh nhiều hơn và đợi anh ngày về. Dạo đó mẹ vì nhớ anh mà ốm nhiều hơn trước, cũng may có chị hay về thăm mà nguôi ngoai nỗi nhớ. Chị xem mình như con trong nhà vậy. Anh thương chị và lo cho mẹ nhiều, cũng chỉ biết động viên và dặn mình phải cố gắng nhiều hơn.
Ngày tôi báo anh tin mình đỗ đại học, anh mừng lắm. Dặn dò tôi cứ chuyên tâm mà ăn học, đừng lo lắng gì đến chuyện tiền bạc vì giờ đã có anh lo, gắng học thật tốt để học nốt cả phần anh. Những lời anh dặn như cứa vào tâm can mình và đó cũng là động lực để thúc đẩy tôi cố gắng. Cuộc sống dẫu khó khăn nhưng không thể đánh bại những người biết nghĩ, cũng chẳng dồn ép bất cứ ai đi vào ngõ cụt đường cùng.
Dịp đó anh được nghỉ phép sau ba năm làm việc, anh về lấy chị - người con gái đã đợi chờ anh bấy lâu. Hơn nữa anh biết mẹ giờ đây cần thêm một người con để trò chuyện, đỡ đần những lúc đau ốm vì chị gái cũng đã lấy chồng còn tôi thì đang học xa, mình cha già sao kham nổi. Hai tháng nghỉ phép nhanh như làn gió thoảng qua, vợ chồng mới cưới chẳng kịp say men tình. Trước ngày anh đi mấy bữa, chị dâu báo mình đã mang bầu được bốn tuần. Anh như người đứng giữa con sông của hai dòng cảm xúc, hân hoan hạnh phúc vì mình đã được làm chồng, làm cha và buồn da giết vì chẳng thể ở lại để tận hưởng những tháng ngày kì diệu đó. Trách nhiệm giờ đây nặng thêm trên vai anh, chẳng những gánh vác chuyện gia đình mà giờ còn phải lo cho cuộc sống vợ con.
Ngày chị dâu sinh cháu, anh sốt sắng điện thoại liên tục cứ kiểu như đang ngồi trên lửa vậy. Lúc mẹ tròn con vuông rồi thì anh khóc òa lên vì hạnh phúc. Những lần nhớ vợ thương con anh muốn về nước lắm nhưng nghĩ đến cha mẹ, đến các em anh biết mình không thể... Những giọt buồn rồi cũng sẽ qua, con người ta cần phải mạnh mẽ và nghĩ xa hơn để vượt qua những cảm xúc chốc lát.
Sẽ còn tiếp những chuyến đi dài cùng với những hi sinh lặng lẽ của anh. Nhưng chắc giờ anh cũng không nghĩ nhiều nữa, anh đang nghĩ đến ngày về, ngày mà anh lại được ôm vào lòng những yêu thương.
Theo VNE
Vợ ưa kể công "Nhà này mà không có tôi thì chắc là loạn!" - Câu này dành cho hai đứa con nghịch ngợm đang bày bừa đầy nhà. Tất nhiên, tiếp sau là một bài giảng dài chói tai, mà "tư tưởng chủ đạo" là những ý quen thuộc kiểu: Sẵn có mẹ tụi bây quanh năm hầu hạ, dọn dẹp, đầu tắt mặt tối, hết...