Thiếu hiểu biết làm chúng ta tàn nhẫn
Nửa đêm 29.3, khi nhận được clip nữ sinh Nguyễn Thị H.Y (Trường THCS Phù Ủng, H.Ân Thi, Hưng Yên) bị bạn xé quần áo, bạo hành ngay tại lớp với nhiều cú đạp vào đầu, vào mặt, những “người lớn” tại tòa soạn Thanh Niên không khỏi choáng váng, rùng mình vì sự tàn nhẫn của các học sinh lớp 9 với chính bạn của mình.
Ảnh minh họa
Ngay đêm đó, chúng tôi tìm mọi cách liên lạc với nhân viên của trường, và được cho biết “nhà trường đã giải quyết” và việc “không có gì nghiêm trọng”.
Sáng hôm sau, tức tốc về nơi xảy ra sự việc, đón chúng tôi là những ánh mắt vừa e ngại vừa chán ghét của một số thầy cô giáo trong trường, một số quan chức địa phương, kiểu “đám nhiễu sự” lại sắp làm ầm lên một chuyện “có nghiêm trọng đâu nhỉ”, “tuổi các cháu đánh nhau là bình thường”, dù khi được hỏi “anh/chị đã xem clip chưa”, chúng tôi đều nhận được những cái gật đầu.
Đã từng đi học, đã từng trải qua tuổi vị thành niên, không ai thiếu kinh nghiệm đến mức không hiểu “ học sinh đánh nhau là bình thường”. Nhưng đánh bạn đến mức tàn nhẫn như vậy (1 tuần sau khi bị đánh, má em H.Y vẫn còn bầm), lột hết quần áo của bạn như vậy, quay clip bạn bị xé áo quần, chật vật che thân như vậy và gửi cho các bạn nam trong lớp, thì với tất cả kinh nghiệm làm người của mình, chúng tôi không thể thấy “bình thường” được.
Sự việc trở nên đau lòng hơn khi biết được hoàn cảnh em H.Y, có ông nội và bố bị cho là “tâm thần”, mẹ đau bệnh, bản thân em cũng bị kỳ thị vì “thiếu kỹ năng sống”, vì “quá hiền”… Tất cả những ngặt nghèo đó lại được viện dẫn như một lý do biện hộ cho việc em “khác biệt” giữa các bạn, việc em bị bắt nạt trong thời gian dài mà không nhận được một sự hỗ trợ nào từ người lớn.
Video đang HOT
Chúng tôi không kể ra đây những cái tên, vì cách nhìn nhận này không phải một cá nhân, mà là một lối suy nghĩ. Và vì vậy, chấm dứt bạo lực học đường xem chừng chưa có lối ra, và mong ước học sinh thực sự được bảo vệ dưới mái trường, nghe chừng vẫn xa vời.
Cũng phải nói thêm rằng gặp và trò chuyện với các thầy cô trường này, các quan chức địa phương này, chúng tôi không có chút mảy may suy nghĩ bất cứ ai trong số đó là tàn nhẫn, là người xấu. Họ không ác như những lời dư luận phán xét trong cơn phẫn nộ. Nhưng sự thờ ơ đến vô cảm trước sự việc của em H.Y thì sao? Sự tổn thương tinh thần của một đứa trẻ có lẽ chưa ở trong phận sự của các cô, thầy giáo?
Ai nằm trong tâm điểm dư luận cũng ít nhiều oan ức. Chúng tôi vẫn tin trong tất cả những người (có thể sẽ) bị kỷ luật tới đây vì sự việc không ai là người xấu. Và cho dù mỗi lần lên tiếng về những việc như thế này đều sẽ phải nhận những ánh mắt vừa oán trách vừa e sợ của những người trong cuộc, thì chúng tôi vẫn sẽ lên tiếng, dư luận vẫn phải lên tiếng.
Phải lên tiếng vì chúng ta phải hiểu biết lên, vì thiếu hiểu biết làm chúng ta tàn nhẫn.
Theo thanhnien
Hãy gọi tội ác và sự suy đồi đạo đức bằng đúng tên của nó, thưa Bộ trưởng!
Vụ việc hiệu trưởng lạm dụng tình dục hàng loạt nam sinh là một tội ác, chứ không đơn giản là "bài học xương máu về giáo dục giới tính" như Bộ trưởng GDĐT lái vấn đề, né tránh gọi đúng tên sự việc đã xảy ra.
Khác với mọi lần xảy ra scandal, Bộ trưởng Giáo dục và Đào tạo lần này tuyên bố khá nhanh sau vụ việc Hiệu trưởng Trường Phổ thông dân tộc nội trú THCS Thanh Sơn, Phú Thọ lạm dụng tình dục hàng loạt nam sinh. Và chỉ 2 ngày sau khi Hiệu trưởng Đinh Bằng My bị bắt, ông đã đến tận trường ở Thanh Sơn để thị sát.
Trường Phổ thông dân tộc nội trú Thanh Sơn - nơi xảy ra vụ việc.
Nhưng khi ông phát biểu về vấn đề này, một lần nữa, tôi thấy thật khó hiểu. Cụ thể, ông nói, đây là "bài học xương máu về giáo dục giới tính", cho rằng, người ta chưa làm tốt việc "trang bị kiến thức giáo dục giới tính cho các học sinh để các em biết cách tự vệ, có kỹ năng phòng chống xâm hại, đối phó khi xảy ra hình huống nào đó với mình".
Thưa ông, vụ việc này có thể coi là một tội ác thực sự và có hệ thống của một con người có quyền chức, chứ không đơn giản là câu chuyện về lạm dụng tình dục với học sinh. Đấy cũng không hẳn là câu chuyện về việc giáo dục giới tính.
Nói như thế cũng đồng nghĩa với việc đổ lỗi cho công tác này của ngành giáo dục và đổ lỗi cho chính các nạn nhân, vì sự thiếu hiểu biết. Trong khi nếu ông nghe được những lời mà các học sinh bị lạm dụng đã nói, chắc ông hiểu được là các em biết mình đã làm gì, đã bị Hiệu trưởng My làm gì, nhưng không thể nói ra, vì sợ.
Người ta cũng không nghe thấy ông nói gì về trách nhiệm của những người giáo viên trong trường trong sự việc này, khi họ im lặng và cứ để tội ác xảy ra, không phải trong một ngày, một tháng, mà rất lâu.
Sự việc này, cũng như nhiều sự việc khác liên quan đến giáo viên trong những vụ bạo hành học đường đã xảy ra vừa qua, cho thấy sự suy đồi về đạo đức và đã và đang xảy ra trong một bộ phận không nhiều những người đứng trên bục giảng, hoặc làm công tác quản lý giáo dục.
Vẫn biết có hàng ngàn thầy cô đang ngày đêm hết mình phục sự giáo dục, vẫn biết đó chỉ là những "con sâu làm rầu nồi canh", nhưng phải thừa nhận đó là một vấn nạn trong ngành.
Ông Đinh Bằng My - Hiệu trưởng Trường Phổ thông dân tộc nội trú Thanh Sơn đã bị khởi tố, bắt tạm giam (ảnh cắt từ VTV24)
Thưa Bộ trưởng, chừng nào không nhìn nhận vấn đề một cách thẳng thắn, tiếp tục tránh né gọi tên vấn đề một cách chân thành và cầu thị, thì việc niềm tin với ông và với ngành của ông tiếp tục bị hao mòn, tụt dốc là điều có thể hiểu được. Từ đầu năm đến nay đã liên tục xảy ra các vụ việc nghiêm trọng liên quan đến ngành giáo dục. Đương nhiên, ông chỉ là người thừa hưởng lại từ những người tiền nhiệm và không phải điều gì xảy ra cũng là tại ông. Nhưng điều mà người ta cần ở ông là sự trung thực, nhìn thẳng vào sự thật và mạnh mẽ, quyết đoán, thay vì cứ đi vòng quanh, nói những câu vô nghĩa.
Vì nhiều lý do mà nhiều phụ huynh không thể lựa chọn một hệ thống giáo dục khác, ngoài việc đưa con đến trường công. Họ vừa thoả hiệp, vừa muốn phản kháng và tìm sự thay đổi, trong khi luôn lo lắng không biết điều gì có thể đến với con mình trong môi trường đúng ra phải thật an toàn ấy.
Câu chuyện về 231 cái tát đến bây giờ còn nóng hổi. Và sau đây, còn những câu chuyện nào nữa sẽ được đưa ra ánh sáng, từ những cánh cửa trường chăng đầy khẩu hiệu to tát và rập khuôn, trong đó chứa đựng một sự im lặng che giấu nhiều điều không ổn?
Theo Dân Việt
Đừng để xảy ra những vụ kinh hoàng như ở Hưng Yên mới đau lòng, 10 điều cần làm ngay để con an toàn ở trường Rất nhiều bậc cha mẹ ngày càng lo lắng với tình trạng bạo hành học đường, mà kẻ bắt nạt con cái mình lại chính là bạn bè xung quanh. Phải làm sao để con có thể tự vệ khi không có ai giúp đỡ? Đã có khá nhiều vụ bạo hành học đường xảy ra trong thời gian qua khiến dư luận...