Thèm ân ái với vợ cũ
Tôi luôn khát khao gần gũi vợ cũ, thèm khát được sở hữu tấm thân nhỏ nhắn, ngọt ngào của nàng.
Dù đã đường ai nấy đi, nhưng tôi và Huệ vẫn liên lạc thường xuyên. Cô ấy đang tập tành kinh doanh nên nhiều điều còn bỡ ngỡ. Những lúc gặp khó khăn, Huệ lại nhờ tôi gỡ giúp, thậm chí móc nối quan hệ giùm. Thiếu tiền, cô ấy cũng ới tôi, khiến Quyên – người yêu tôi hiện tại – rất phiền lòng.
Quyên đang giục giã tôi chuyện cưới xin. Cô ấy hơn tôi ba tuổi nên muốn nhanh chóng ổn định gia đình. Khi mới quen nhau, tôi và Quyên đều thống nhất không nghĩ tới kết hôn, vì sợ hôn nhân sẽ là mồ chôn của tình yêu. Tôi chia tay Huệ cũng phần nhiều do lỗi của Quyên. Cô ấy xen vào cuộc sống gia đình tôi, khiến Huệ đau khổ tuyệt vọng khi biết chuyện. Nhưng vợ tôi khi ấy không làm ầm ĩ như nhiều người, chỉ âm thầm chịu đựng rồi đột ngột đòi ly hôn với thái độ kiên quyết. Tôi cố thuyết phục nhưng Huệ vẫn lạnh tanh và chủ động hoàn tất thủ tục.
Sau khi chia tay vợ, tôi và Quyên dọn về sống chung. Khi ấy, chúng tôi giao hẹn: hợp thì sống, không hợp thì chia tay. Quyên ngoan ngoãn chấp thuận, còn trêu chọc tôi nên sống theo kiểu của lớp trẻ - nhân tình nhân ngãi nhưng không ước định.
Nhưng oái oăm là ly hôn đã hơn năm nay, tôi và vợ cũ vẫn không thể đoạn tuyệt quan hệ. Đôi khi nhớ lại quãng thời gian chung sống hạnh phúc với Huệ, tôi thấy tiếc nuối vô cùng. Thời gian này, chúng tôi hay hẹn nhau đi ăn tối, ngồi ôn lại kỷ niệm xưa. Thật lạ là tôi rất thích nhắc nhớ những phút nồng nàn bên nhau. Càng ngày, tôi càng nhận ra, tình cảm mình dành cho Huệ còn sâu đậm hơn xưa.
Mối quan hệ không ràng buộc nhưng ổn định hiện nay giữa tôi và Huệ quả thật tuyệt vời. Càng ở bên cô ấy, vô tư giúp đỡ nhau trong chuyện kinh doanh, tôi càng hiểu ra rằng, vợ cũ của mình là người phụ nữ tuyệt vời. Nhiều lúc không kiềm chế được mình, tôi ôm chặt Huệ vào lòng, thì thầm nói lời yêu thương. Dục vọng trong tôi khi ấy lại bùng lên dữ dội. Tôi khát khao có lại Huệ như những ngày xưa, khát khao sở hữu người phụ nữ có thân hình mảnh mai, nhỏ nhắn nhưng ngọt ngào như kẹo ngọt ấy. Đáp lại, Huệ vẫn rất điềm tĩnh, khẽ đẩy tôi ra khỏi mình rồi nhẹ nhàng từ chối: “ Chúng ta chẳng thể như xưa nữa rồi. Anh đã có người mới, hãy đối tốt với cô ta. Giữa anh và em giờ đây chỉ còn là tình bạn”. Dẫu lời Huệ nói có phần chát chúa, nhưng tôi chẳng thể giận nàng. Chỉ cần được ở bên vợ cũ như bây giờ, tôi cũng thấy mãn nguyện.
Video đang HOT
Chỉ cần được ở bên vợ cũ như bây giờ, tôi cũng thấy mãn nguyện (Ảnh minh họa)
Nói thực lòng, tôi bắt đầu chán ngán Quyên. Cô ta ngày nào cũng dày vò tôi về mối quan hệ với vợ cũ. Quyên sợ rằng, tôi và Huệ sẽ nối lại tình xưa. Biết tôi hờ hững với chuyện tái hôn, cô ấy đòi sinh con để ràng buộc. Bản thân tôi là gã đàn ông tồi tệ, kết hôn rồi, tôi sợ mình không làm tròn bổn phận của một người chồng. Nhưng trên hết, tôi luôn tôn thờ quan điểm: tình yêu không nhất thiết phải gò bó bởi hôn nhân.
Lời bàn
Cách nghĩ của đàn ông và đàn bà không giống nhau. Con người cũng đổi thay quan điểm, cách nghĩ của chính mình, tùy từng giai đoạn trong cuộc sống. Quyên đang muốn tiến tới hôn nhân, thay vì chỉ sống chung như lời hứa hẹn trước kia, hoàn toàn là do tình cảm cô ấy dành cho bạn đã quá sâu nặng. Càng nhiều tuổi, người phụ nữ càng khát khao một mái ấm gia đình, khát khao được làm mẹ.
Cách hành xử hiện nay của bạn phần nào cho thấy, bạn đang trở nên ích kỷ, chỉ nghĩ cho riêng mình. Tình yêu, sống chung và hôn nhân là chuyện của hai người. Nếu còn tình cảm với Quyên, bạn nên nói chuyện thẳng thắn với cô ấy để hiểu rõ những suy nghĩ, muộn phiền hay khát khao của người yêu. Chỉ có vậy, cả hai mới tìm ra lối thoát hợp lý cho những bế tắc hiện tại.
Riêng xúc cảm bạn có với Huệ, bạn nên suy nghĩ cẩn thận. Phải chăng, đó là tình yêu mà tới giờ bạn mới nhận ra, hay chỉ muốn cô ấy trở thành đối tượng để bạn trút bớt muộn phiền do những trục trặc của cuộc sống hiện tại. Bản thân Huệ cũng đã dứt khoát chia tay, cô ấy thường xuyên liên lạc và nhờ tới sự giúp đỡ của bạn, hoàn toàn xuất phát từ tình cảm trong sáng, vô tư. Huệ đã tổn thương một lần, chắc hẳn cô ấy không muốn chịu thêm đau khổ.
Sống không ràng buộc, không gò bó – suy nghĩ ấy của bạn hoàn toàn sai lầm. Đó là biểu hiện của lối sống tùy tiện, thiếu trách nhiệm. Đừng tiếp tục gây thêm khổ đau cho những người phụ nữ đã và đang bên bạn. Hãy sống tích cực và lành mạnh hơn để xây dựng cho mình một hạnh phúc đích thực.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Chồng "dỗi" như tiểu thư
Anh đã làm bố rồi mà vẫn còn giận dỗi như trẻ con vậy.
Còn nhớ ngay sau tuần trăng mật xong, vợ chồng tôi bắt tay vào công việc mới và tôi bắt đầu vỡ lẽ ra nhiều điều. Chồng tôi cứ bắt ne bắt nét tôi từng li từng tí theo sở thích của anh mới yên. Ban đầu tôi cứ nghĩ thôi thì chiều theo ý chồng để chồng vui.
Tôi đi làm về muộn, chồng chẳng nói chẳng rằng quay mặt đi. Biết lỗi tại mình chưa kịp cơm nước gì nên tôi xuê xoa làm lành. Thế nhưng chồng vẫn dỗi hờn cứ như con gái vậy. Nằm ngủ, anh lấy gối úp vào mặt, cốt để không phải nghe tôi nói gì. Rồi bất ngờ anh ngồi nhổm dậy: "Anh không thể chịu được khi em về muộn. Anh rất ghét khi em không chịu nghe lời".
Tôi thanh minh: "Vì công việc mà anh, có ai muốn về muộn vậy đâu?". Thế là anh hăng hơn: "Em đến công ty mà ở, đừng về nhà này nữa". Tôi sững sờ trước lời chồng nói. Không ít lần chồng giận dỗi bỏ cơm như thế.
Một buổi sáng tôi bật cười khi anh bảo: "Em đừng mặc cái váy này, ngắn lắm nên anh không thích". Khi thấy tôi vẫn diện nguyên cái váy ấy đi làm thế là anh im lặng, không thèm nói gì nữa và tối đó anh đi làm về là chui lên phòng ngủ từ rất sớm.
Những giận dỗi vô cớ của chồng khiến tôi rất căng thẳng (ảnh minh họa)
Tôi cũng không đếm được có bao nhiêu bữa tối phải ăn cơm một mình nữa. Tôi cũng chẳng thể nhớ đã bao nhiêu lần phải xuống nước làm lành trước. Cũng không biết bao nhiêu đêm tôi thức trắng khi chồng cứ quay mặt vào tường ngủ. Thế là hết lần này đến lần khác tôi toàn phải chủ động dỗ dành chồng. Tôi chợt nhận ra có phải mình chưa thực sự hiểu người mà bấy lâu nay tôi luôn xem là duyên số?
Ngày còn yêu thì anh chiều chuộng tôi lắm. Tôi luôn cảm nhận anh là người hiền lành, kiệm lời, không có những thói hư tật xấu khác. Chúng tôi đi đến đám cưới chỉ sau 7 tháng tìm hiểu mà tôi những tưởng là duyên phận sắp đặt để hai đứa đến với nhau.
Anh là con trai một trong một gia đình có của ăn của để. Thế nên anh được mẹ và chị gái quan tâm, săn sóc tựa như cục cưng. Có lẽ chính vì vậy mà anh sinh ra tính ích kỷ, chẳng bao giờ chịu suy nghĩ cho ai. Tôi luôn cố gắng để không làm chồng giận vì thú thực tôi chẳng vui vẻ gì khi nhìn thấy cảnh tượng người đàn ông yếu đuối, hờn dỗi như đàn bà.
Nhưng có lẽ vì tôi càng cố gắng thì anh càng có cơ hội bộc phát bản chất mềm yếu của mình. Số lần anh làm mặt lạnh với vợ càng tăng lên khiến tôi rất mệt mỏi.
Chẳng nhẽ chỗ dựa cả đời của tôi lại yếu đuối thế này sao? (ảnh minh họa)
Tôi đã luôn cố gắng thu xếp công việc trên cơ quan để về nhà lo cơm nước. Tôi cũng không dám đi đâu nếu không có sự đồng ý của chồng. Và rồi cũng đến lúc tôi thấy thực sự nhàm chán mỗi khi bước chân về nhà. Cái cảm giác nặng nề đè nén lâu ngày vì nghĩ không biết nay chồng có bực mình gì không? Tôi cũng chán vì người chồng của mình chẳng chút mạnh mẽ như chồng nhà người ta.
Tôi là phụ nữ, lẽ ra phải nhõng nhẽo, nũng nịu chồng. Nhưng ở nhà tôi thì lại có sự đổi ngôi. Tôi toàn phải dỗ dành chồng chẳng khác gì mẹ dỗ dành đứa con bé bỏng. Sự hấp dẫn nam tính của chồng đối với tôi cứ mất dần từng ngày như thế.
Đến khi tôi sinh đứa con đầu lòng, tình hình càng trở nên căng thẳng hơn. Anh thường xuyên ghen tuông với chính con mình vì cho rằng tôi bỏ bê chồng, không còn yêu anh nữa. Tôi đã không ít lần giải thích để anh hiểu nhưng dường như đều vô vọng. Anh đã làm bố rồi mà vẫn còn giận dỗi như trẻ con vậy.
Ban đầu, mỗi lần giận vợ thì anh còn chịu nằm ở nhà. Sau này, anh cứ hơi một tí là bỏ về nhà bố mẹ đẻ. Không ít lần mẹ anh, rồi cả chị gái anh gọi điện bảo tôi sang xin lỗi nhưng tôi tự thấy mình chẳng có lỗi gì cả. Cảm giác ngán ngẩm và thất vọng cứ nhân lên từng ngày. Chẳng nhẽ chỗ dựa cuộc đời tôi là như thế này đây ư?
Theo Bưu Điện Việt Nam
Bức thư tình đầu tiên Tôi yêu em bằng cả trái tim đang rực cháy trong lồng ngực này. Vậy là đã bốn tháng, tròn bốn tháng kể từ khi tôi gặp em. Những cảm xúc trong tôi đây giờ có rất nhiều, vui có buồn có, nhưng tôi biết rằng tôi đã yêu em. Tôi yêu em bằng cả trái tim đang rực cháy trong lồng ngực...