Thế hệ Corona
Một cuộc trải nghiệm đồng bộ đang diễn ra. Mỗi gia đình đang ở trong trạng thái dệt tơ làm kén, không ai biết trẻ em của chúng ta sẽ ra sao sau khi rời khỏi tổ.
Chiến tranh thế giới thứ hai, chế tạo bom nguyên tử, tuần làm việc ba ngày… là những sự kiện lịch sử đã để lại những ảnh hưởng lâu dài đến các thế hệ trưởng thành trong thời cuộc. Đại dịch hiện nay sẽ thay đổi thế hệ kế tiếp ra sao, từ những em bé chưa ra đời, đến các trẻ vị thành niên đang phải cách ly xã hội?
Harry de Quetteville, nhà báo của tờ Telegraph viết: “Đợt phong tỏa toàn quốc lần này cho thấy sự khác nhau rõ ràng giữa các gia đình có con và không có con. Những gia đình không con, đây là khoảng thời gian được lấp đầy bởi những bộ phim và tiểu thuyết dài tập. Ngược lại, những gia đình có con nhỏ sẽ có những thử thách mà phụ huynh chưa bao giờ trải qua. Không chỉ là phải làm giáo viên, họ còn phải trấn an và hướng dẫn con em đi qua cuộc khủng hoảng với nhiều điều không chắc chắn và sự đình trệ vô thời hạn…” .
Chính trị, xã hội, kinh tế – chắc chắn sẽ chịu nhiều thay đổi sau khi COVID-19 đi qua. Nhưng ở khắp nơi trên thế giới, một cuộc trải nghiệm đồng bộ đang diễn ra. Mỗi gia đình đang ở trong trạng thái dệt tơ làm kén, không ai biết trẻ em của chúng ta sẽ ra sao sau khi rời khỏi tổ.
Liệu thế hệ những đứa trẻ được sinh ra trong khoảng tháng 12/2020 đến 3/2021, cùng với lứa trẻ vị thành niên đang bị phong tỏa, và những đứa trẻ ở khoảng giữa chưa có tên gọi… sẽ tạo ra một thế hệ vững mạnh chói lòa và có sức bật? Hay chúng sẽ vĩnh viễn bị nỗi lo sợ ám ảnh: giữ vệ sinh thái quá bằng cách giữ khoảng cách vật lý với mọi người, cảnh giác với người già, xem bạn bè, gia đình, hàng xóm và cả bạn học là nơi khởi đầu bệnh truyền nhiễm?
Chúng ta đã luôn dạy bọn trẻ phải lịch sự, hoạt bát, vui vẻ với mọi người, nhìn vào mắt họ và bắt tay. Nay, chúng ta phải dạy chúng ngược lại. Công viên là chốn vui chơi của chúng từ khi mới chào đời, nay trở thành chỗ đáng lo ngại, không còn được nắm tay vui đùa với chúng bạn, và lại càng không được chạy theo người già, những người mà trước đây chúng ta khuyến khích bọn trẻ chạy đến chào hỏi và bắt chuyện.
Đây không phải là lần đầu tiên trong lịch sử, cuộc sống của trẻ em bị thay đổi theo chiều đảo lộn hoàn toàn. Trong chiến tranh thế giới thứ hai, 800.000 đứa trẻ đang tuổi đến trường bị tách khỏi gia đình để gửi về quê. Trong hành lý gồm quần áo, giày dép, đồ dùng cá nhân, người ta còn thấy chúng phải mang theo mặt nạ chống độc, các bậc phụ huynh đã phải giải thích cho chúng như thế nào? Thế hệ sau đó chứng kiến cuộc chiến tranh lạnh, những đám mây hình nấm đã trở thành hình ảnh không thể thiếu trong các giờ học vẽ ở trường những năm 60. Một học sinh còn viết thư cho Tổng thống Kennedy: “Con lên chín tuổi, con không thích kế hoạch của ông vì con còn quá trẻ để chết”.
Không quá ngạc nhiên khi người ta thấy rằng những trải nghiệm như thế đã để lại những ảnh hưởng lâu dài. Một nghiên cứu cho thấy, những đứa trẻ bị tản cư quá sớm ở độ tuổi từ bốn đến sáu thường mắc chứng lo âu và buồn bã. Sự thật là sau ba thập niên kể từ chiến tranh thế giới thứ hai, người ta cho rằng bắt bọn trẻ tản cư đã để lại di chứng trong tâm thần tệ hơn là để chúng lại thành phố chứng kiến cảnh bom dội.
Trở lại với cuộc khủng hoảng và cuộc phong tỏa độc nhất vô nhị ta đang đối mặt hiện nay, yếu tố gia đình quan trọng hơn bao giờ hết. Cắt đứt mọi quan hệ với bạn thân, bạn cùng lớp, thầy cô và thế giới bên ngoài, gia đình – đã luôn đóng vai trò thiết yếu trong sự phát triển của trẻ – nay càng là yếu tố quyết định hơn bao giờ hết. “Trẻ nhỏ được hỗ trợ tốt bởi cha mẹ đang hạnh phúc với nhau, sẽ thoát ra khỏi cuộc khủng hoảng này với nhiều sức mạnh hơn” – Jane Caro, phụ trách mảng sức khỏe tâm thần trẻ vị thành niên của Bộ Y tế Anh cho biết. “Những đứa trẻ kém may mắn hơn, sự phát triển của chúng sẽ có thể bị hủy hoại” – bà chia sẻ thêm.
Cuộc phong tỏa mang đến cảm giác căng thẳng, sự khác lạ và hậu quả là nó sẽ để lại các rối loạn chức năng tâm thần và xã hội. Sự ảnh hưởng này không cân bằng khi nói đến bọn trẻ. Một số được sống trong gia đình may mắn có nhiều phòng và vườn tược đủ không gian để chạy nhảy vui chơi. Số khác phải sống chen chúc trong căn hộ một phòng trong thời gian dài.
Đại dịch cũng mang lại sự chia rẽ giữa hai thế hệ già trẻ. Khi được hỏi, sự khác nhau giữa cuộc chiến tranh thế giới thứ hai và khủng hoảng COVID-19, một người lớn tuổi nhận xét: “Thời chiến tranh, mọi người sát cánh bên nhau. Trong đại dịch lần này, người trẻ phát tán vi trùng và cho rằng con vi-rút này tiêu diệt người già. Hai thế hệ đang đổ lỗi cho nhau”.
Nói cho cùng, con vi-rút này không chỉ giết chết người già và người có bệnh lý nền. Nó hủy diệt cả nền kinh tế thế giới và lối sống đang có sẵn những điểm yếu. Nhưng điều quan trọng không phải là ai sẽ đi qua đại dịch này, bởi vì dù điều gì xảy ra, thì một thế hệ mới cũng sắp bùng nổ, bao gồm cả thế hệ Corona đang đến.
Video đang HOT
Làm thế nào để trấn an con trẻ?
- Không nên giấu giếm sự thật về đại dịch với chúng.
- Hãy làm chúng yên tâm rằng bạn luôn sẵn sàng nói chuyện về đại dịch khi chúng cần.
- Giữ kỷ luật và các hoạt động hằng ngày một cách bình thường.
- Cho chúng biết rằng những người có thẩm quyền và cộng đồng đang ra sức giải quyết đại dịch.
'Quan tài' phóng xạ chứa 85 nghìn mét khối chất thải đang rò rỉ
Bể chứa chất thải từ các vụ thử bom hydro của Mỹ ở quần đảo Marshall đang làm phát tán phóng xạ ra biển.
Hố bom được tạo sau vụ nổ vào ngày 5/5/1958 (Chiến dịch Hardtack I). Địa điểm này sau đó được sử dụng để lưu trữ chất thải hạt nhân.
Vào sáng sớm ngày 1/3/1954, một tia sáng khổng lồ xuất hiện trên bầu trời Thái Bình Dương.
Chỉ vài giây sau vụ nổ, một đám mây hình nấm bắt đầu bao trùm đảo san hô Bikini thuộc quần đảo Marshall, trước khi đạt độ cao gần 40 km và hơn 7 km chiều rộng, theo tổ chức Atomic Heritage Foundation.
Đám mây được gây ra bởi quả bom nhiệt hạch "Castle Bravo", quả bom mạnh nhất Mỹ từng kích nổ, lớn hơn khoảng 1.000 lần so với quả bom nguyên tử thả xuống Hiroshima.
Tuy nhiên, đây lại là sự tính toán sai lầm của các nhà khoa học. Vụ nổ lớn hơn 2,5 lần so với những gì kế hoạch và phát tán tro bụi phóng xạ ra hơn 18 nghìn kilômét vuông.
Theo AtomicArchive.com, đảo san hô Bikini không có người ở, nhưng cư dân của các đảo lân cận đã nhận đã bị phơi nhiễm mức phóng xạ 200 rem. Việc sơ tán cư dân chỉ bắt đầu diễn ra sau vụ nổ và người dân phải tiếp tục chịu tác động xấu của lượng phóng xạ khổng lồ.
Trên đảo san hô Rongelap cách nơi thử bom 160km, 90% những người dưới 12 tuổi tại thời điểm vụ nổ mắc u tuyến giáp khi trưởng thành.
Tổng cộng, Hoa Kỳ đã tiến hành 67 vụ thử vũ khí hạt nhân từ năm 1946 đến 1958 trên quần đảo Marshall. Cư dân của các hòn đảo gần đó đã phải di dời.
Mỹ thả quả bom hạt nhân Ivy King cách đảo Runit 600m về phía bắc.
Tờ The Times báo cáo rằng từ năm 1977 đến 1980, địa điểm thử nghiệm này đã được dọn sạch bởi khoảng 4.000 quân nhân Hoa Kỳ. Công việc của họ là thu gom chất thải phóng xạ, bao gồm đất bị ô nhiễm, thiết bị quân sự, bê tông và kim loại phế liệu.
Các vật liệu này sau đó được cất trong một bể chứa mái vòm trên đảo Runit và được những người quân nhân phủ kín bằng bê tông, biến nó thành một "quan tài" phóng xạ.
Tờ The Los Angeles Times cho biết bể có thể tích gần 100 nghìn mét khối - tương đương 35 bể bơi Olympic. Hầu hết chất thải bên trong là đất được nhiễm xạ có chứa plutonium, một chất đồng vị gây ung thư.
Mái vòm không được xây dựng để tồn tại mãi mãi và nước biển dâng đã bắt đầu thấm vào những vùng đất bị ô nhiễm dưới đáy.
Trong khi đỉnh của mái vòm được bịt kín bằng bê tông, phần đáy không được xây dựng kĩ càng như vậy. Nước đang đe dọa cấu trúc bể và khiến nó bị nứt.
Ngôi mộ phóng xạ đang nứt
Sau công cuộc dọn dẹp, chỉ 3 trong số 40 hòn đảo đảo san hô được coi là an toàn. Những hòn đảo này là nhà của khoảng 650 người. Hòn đảo nơi có bể chứa phóng xạ không có người ở.
Bộ Năng lượng Hoa Kỳ năm 2013 báo cáo rằng các vật liệu phóng xạ có thể rò rỉ ra môi trường biển, nhưng không thể khẳng định mức độ phơi nhiễm phóng xạ của cư dân địa phương sẽ thay đổi đáng kể.
Từ trên cao, mái vòm trông giống như một đĩa bay khổng lồ.
Tuy nhiên, mực nước biển tiếp tục tăng và dự kiến sẽ cao hơn tới 15cm so với hiện tại và mái vòm có thể bị nhấn chìm hoàn toàn vào năm 2100. Bất kỳ thiệt hại nào đều có thể gây ra những mối đe dọa mới cho sức khỏe.
Mái vòm đã bắt đầu rạn, làm suy yếu cấu trúc tổng thể. Điều này có thể làm bể bị nứt và giải phóng hoàn toàn tất cả các vật liệu phóng xạ bên trong.
Các nhà khoa học không chắc chắn về mức độ phóng xạ
Ken Buesseler, một nhà hóa học phóng xạ biển có kế hoạch kiểm tra mẫu đất tại đảo Runit. Trong một cuộc phỏng vấn với Insider, chuyên gia cho biết mối lo ngại về mức độ phóng xạ có thể bị thổi phồng.
Một người sẽ phải hít plutonium hoặc tiếp xúc với nước bị nhiễm xạ trong một thời gian dài mới có thể gặp phải các vấn đề về sức khỏe.
Các nhà khoa học đang tiếp tục nghiên cứu ảnh hưởng của việc phơi nhiễm phóng xạ đối với hòn đảo và cư dân của nó.
Dùng nồi cơm điện khử khuẩn khẩu trang đã sử dụng Cục Quản lý Thực phẩm và Dược phẩm Đài Loan (FDA, Trung Quốc), cho biết có nồi cơm điện có thể tiêu diệt 99% vi trùng trên khẩu trang đã qua sử dụng. Nguyễn Sương