Thấy con dâu bị chê, mẹ chồng tôi đáp trả khiến hàng xóm bẽ mặt
Nghe cô hàng xóm nói xấu, tôi vừa khó chịu, vừa thêm tự ti. Thế nhưng chỉ vài câu đáp lại, mẹ chồng đã giúp tôi trả cả vốn lẫn lời.
Tôi năm nay 28 tuổi, lấy chồng đã 3 năm, có một con gái nhỏ. Vì điều kiện hiện tại chưa thể ra riêng nên chúng tôi sống cùng bố mẹ chồng. Công cuộc làm dâu không thoải mái như mình mong muốn nhưng cũng không đến nỗi tệ.
Hồi tôi và chồng yêu nhau, mẹ chồng không đồng ý. Lý do rất đơn giản: Tôi là dân tỉnh lẻ lên thành phố làm công nhân, còn chồng tôi đã tốt nghiệp đại học.
Mẹ chồng cho rằng, chúng tôi không phù hợp cả về xuất thân lẫn trình độ, sợ sống chung sẽ khó hòa hợp, bền lâu. Tuy nhiên, tôi hiểu đơn giản hơn, là mẹ chồng chê tôi ít học.
Chồng tôi yêu tôi thật lòng, không vì vài lời khuyên ngăn từ gia đình mà bỏ cuộc. Tôi cũng xác định muốn có hạnh phúc thì phải đấu tranh, không để lòng tự ái đè bẹp tình yêu. Cuối cùng, trời không chịu đất, đất phải chịu trời.
Tôi về làm dâu trong tâm thế lo sợ. Mẹ ít nói, khá nghiêm khắc. Mẹ không hay đùa nên tôi phải luôn giữ ý trong lời ăn tiếng nói. Tôi sợ mẹ chồng từ khi biết mẹ không thích tôi trở thành con dâu.
Ads (0:06)
Tôi bất ngờ khi nghe mẹ chồng bênh vực mình, dù trước đó cũng chê tôi không ít (Ảnh minh họa: iStock).
3 năm làm dâu, tôi cố gắng làm một nàng dâu tốt trong khả năng của mình. Tôi không nghĩ gì nhiều, chỉ thấy mình yêu chồng phải yêu cả gia đình chồng mới trọn vẹn. Dẫu vậy, tôi luôn lo lắng, cảm giác như chỉ cần tôi sơ hở, mẹ chồng sẽ lập tức cho tôi biết thế nào là lễ độ.
Video đang HOT
Vài hôm trước, tôi đi làm vừa về tới sân nhà, nghe tiếng cô hàng xóm đang nói chuyện với mẹ chồng. Cô ấy khoe vợ chồng con trai của cô mới mua một căn hộ chung cư rất đẹp. Cô khoe con dâu cô đi du học về, làm cho công ty nước ngoài, thu nhập rất cao.
Cô nhìn mẹ chồng tôi cảm thán: “Kể ra như thằng Tuấn nhà chị, muốn lấy vợ xinh, vợ giỏi không khó, không hiểu sao lại lấy vợ thua kém mình về mọi mặt như vậy? Con dâu chị đúng là phải tu mấy kiếp mới lấy được con trai chị”.
Đứng ngoài sân, nghe những lời cô hàng xóm nói, tôi vừa khó chịu, vừa thêm tự ti. Tôi đợi xem mẹ chồng sẽ nói gì. Yêu hay ghét, hài lòng hay không, đây sẽ là cơ hội để tôi nhìn rõ.
Tôi nghe tiếng mẹ chồng cười, lời mẹ đáp trả: “Phải, là tôi không may mắn có được cô con dâu học rộng tài cao như của chị. Nghe đâu con dâu chị bận đến nỗi không có thời gian nấu cho chồng con bữa cơm tươm tất. Bố chồng ốm nằm viện 2 tuần cũng không thu xếp được thời gian ghé thăm.
Còn con dâu tôi, vì ít học nên rảnh rỗi lắm. Nó có thời gian chăm chút chồng con, quan tâm, chăm sóc bố mẹ chồng. Việc lớn, việc nhỏ trong nhà này, nó toàn dành phần làm hết. Thôi được cái nọ mất cái kia, chứ nếu so sánh, chưa biết ai hơn ai đâu chị ạ”.
Cô hàng xóm nghe mẹ tôi nói thì im bặt. Cô ấy càng tỏ ra bối rối khi thấy tôi bước vào nhà. Vờ như không nghe thấy gì, tôi vui vẻ chào hỏi rồi nhanh chóng thay đồ xuống bếp. Cô hàng xóm cũng chào mẹ tôi ra về.
Mẹ vào bếp, nói với tôi giọng tức tối, than phiền cô hàng xóm nhiều chuyện cứ chọc ngoáy vào nhà người khác. Con dâu mẹ tốt hay xấu liên quan gì đến bà ấy.
Mẹ nhìn tôi, giọng bỗng nhiên nhẹ nhàng: “Đúng là trước đây, mẹ không ưng con. Nhưng kể từ giây phút con bước chân về nhà này làm dâu, con chính là con của mẹ”.
Từ trước tới nay, tôi vốn nghĩ là mẹ khéo ăn, khéo nói chứ thực tâm đã không ưng thì khó mà thay đổi. Việc mẹ lên tiếng bênh vực tôi trước người ngoài khiến tôi vô cùng bất ngờ và cảm động.
Giờ tôi hiểu, chỉ cần mình sống hết lòng, những điều bắt nguồn từ trái tim sẽ chạm tới trái tim.
Con vừa tròn tháng thì chồng mất, qua 49 ngày của anh, mẹ chồng ra quyết định khiến tôi òa khóc
Vừa qua 49 ngày của chồng, mẹ chồng đột nhiên thông báo họp mặt gia đình. Lúc đó, chú và em dâu đều đến.
Tôi sinh ra trong một gia đình không mấy khá giả ở nông thôn. Khi tôi học lớp 12, bố không may bị ngã gãy chân khi đang làm việc ở công trường. Từ đó, bố không thể làm được việc nặng nữa nên gánh nặng kinh tế đều đổ dồn lên vai mẹ.
Sau khi tốt nghiệp cấp 3, không nhịn nổi cảnh mẹ vất vả sớm hôm kiếm tiền lo cho gia đình, tôi nghỉ học để đi làm. Nhưng ở quê đồng lương thấp nên tôi lên thành phố kiếm việc, hàng tháng đều sẽ gửi tiền về quê cho bố mẹ.
Cũng tại đây, tôi đã gặp chồng mình. Khi đó, tôi 21 tuổi, còn anh 25, đều là những độ tuổi đẹp nhất của đời người. Thời điểm ấy, anh theo đuổi tôi quyết liệt lắm.
Mỗi sáng anh đều chuẩn bị bữa sáng cho tôi. Anh còn thường xuyên tặng quà cho tôi nữa, khi thì chiếc váy đẹp, khi thì thỏi son,... Khi tôi ốm đau, anh cũng là người có mặt đầu tiên. Dần dần, cảm nhận được sự chân thành của anh nên tôi đã đồng ý làm người yêu của anh.
Sự chân thành của anh khiến tôi cảm động và đồng ý làm người yêu của anh. (Ảnh minh họa)
Sau gần 2 năm hẹn hò yêu đương, chúng tôi kết hôn. Sau cưới, hai vợ chồng dùng số tiền dành dụm được cộng thêm một ít tiền của nhà chồng hỗ trợ để mở một cửa hàng bán trái cây nho nhỏ ở quê nhà anh. Công việc kinh doanh khá phát đạt nên chúng tôi khá dư dả về kinh tế, không phải lo nghĩ nhiều về chuyện này.
Điều quan trọng nhất là mẹ chồng đối với tôi rất tốt. Bà thường xuyên đến cửa hàng để giúp đỡ hai vợ chồng tôi. Khi có thai, mẹ chồng lại càng đối tốt với tôi hơn. Mỗi khi đi chợ, mẹ đều hỏi tôi thèm ăn gì không để mua. Kể cả khi tôi lắc đầu, mẹ cũng mua bao nhiêu là đồ về nhà để tôi tẩm bổ.
Mang thai 9 tháng 10 ngày, tôi sinh con trai đầu lòng. Nhìn con bình an, khỏe mạnh chào đời, cả nhà ai cũng mừng. Nhìn chồng nựng con, nhìn mẹ chồng chăm sóc cho tôi từng tí một, tôi chỉ ước thời gian sẽ mãi dừng lại ở khoảnh khắc hạnh phúc, ấm áp này.
Nhưng trời không chiều lòng người, khi con trai vừa qua đầy tháng thì chồng tôi bất ngờ gặp tai nạn trên đường đi lấy hàng và không qua khỏi. Tin này như sét đánh giữa trời quang khiến nhà tôi chảo đảo. Nói thật, lúc đó tôi chỉ muốn đi theo chồng luôn thôi, nhưng nhìn con lại chẳng nỡ.
Mỗi ngày nhìn ảnh chồng trên bàn thờ, lòng tôi lại quặn thắt lại. Bố mẹ chồng bề ngoài luôn tỏ ra mạnh mẽ, nhưng tôi biết ông bà cũng đau lòng chẳng kém gì tôi. Nhiều đêm tỉnh giấc chăm con, tôi vẫn thấy mẹ chồng lén chấm nước mắt.
Chồng qua đời là cú sốc rất lớn đối với tôi. (Ảnh minh họa)
Thế rồi vừa qua 49 ngày của chồng, mẹ chồng đột nhiên thông báo họp mặt gia đình. Lúc đó, chú và em dâu đều đến. Trước mặt cả nhà, mẹ chồng nắm lấy tay tôi nói:
- Con gái à, con là một cô gái tốt, nhưng con trai mẹ bạc phận, không may qua đời sớm. Con còn trẻ đẹp, mẹ không muốn làm lỡ dở đời con... Con của con, cháu nội mẹ vẫn còn nhỏ, mẹ muốn vợ chồng Đăng (tên em trai chồng tôi) nhận thằng bé làm con. Hai vợ chồng nó hiếm muộn.
Mà nhất là con, sau này con gặp được mối nào tốt cũng có thể tái hôn mà không sợ vướng bận gì. Mẹ nói điều này cũng là muốn tốt cho con thôi. Nhưng đó cũng chỉ là ý kiến của mẹ, quyết định thế nào vẫn là ở con.
Tôi đã khóc khi nghe mẹ chồng nói những lời này.
- Con biết mẹ nghĩ cho con, muốn tốt cho con, nhưng con trai là máu mủ của con, con sẽ không bao giờ vứt bỏ thằng bé đâu. Nhưng nếu vợ chồng chú quý cháu, muốn nhận thằng bé làm con nuôi thì con không có ý kiến gì ạ.
Sau đó, vợ chồng chú đã làm thủ tục để nhận con trai tôi làm con nuôi. Bây giờ con trai tôi đã đi học mẫu giáo, vợ chồng chú cũng may mắn có một đứa con rồi, nhưng cả hai vẫn yêu thương và chăm sóc cho con trai tôi như ngày nào.
Còn tôi, đến giờ vẫn chưa tái hôn. Mẹ chồng thỉnh thoảng giục tôi tìm người tốt để tái hôn nhưng tôi chỉ cười. Với tôi, có được cuộc sống bình yên như hiện tại đã mãn nguyện lắm rồi.
Đau lòng khi thấy chồng bị bố coi thường, chê mắng tối ngày Cùng là con đẻ nhưng bố chồng lại đối xử với 2 con rất khác nhau. 1 người thì ông ca ngợi hết mực, người kia thì chê bai đủ lời. Ảnh minh họa Vợ chồng tôi làm công nhân và cưới nhau được vài năm. Vì không có tiền ra ở riêng nên chúng tôi phải sống chung với bố mẹ chồng....