Đau lòng khi thấy chồng bị bố coi thường, chê mắng tối ngày
Cùng là con đẻ nhưng bố chồng lại đối xử với 2 con rất khác nhau. 1 người thì ông ca ngợi hết mực, người kia thì chê bai đủ lời.
Ảnh minh họa
Vợ chồng tôi làm công nhân và cưới nhau được vài năm. Vì không có tiền ra ở riêng nên chúng tôi phải sống chung với bố mẹ chồng. Vài lần bố chồng gợi ý chúng tôi nên ra ở riêng cho ông bà được thoải mái. Ông bảo tuổi già khó ngủ về đêm, ban ngày muốn chợp mắt 1 chút cũng khó bởi tiếng la hét và khóc của các cháu.
Những lúc bị bố chồng ca thán chỉ trích, mẹ chồng nhẹ nhàng khuyên bảo ông bớt khó tính, đối xử tử tế con cháu mới kính trọng yêu quý, về già an yên hạnh phúc. Nhờ có lời nói dễ nghe của mẹ chồng làm cuộc sống tôi dễ thở hơn 1 chút.
Hơn 1 năm nay, các con tôi đã lớn và ngoan ngoãn hơn, ít làm phiền đến ông bà thì gia đình tôi lại xảy ra chuyện khác. Đó là việc bố rất hay so sánh chồng tôi với chú út.
Đầu năm vừa rồi, chú út từ trưởng phòng được thăng chức thành phó giám đốc và tương lai có thể làm giám đốc. Mỗi lần chú út về quê, bố chồng khoe với cả họ về sự thành đạt của chú ấy. Bố bảo gia đình chỉ nhờ vả được vợ chồng chú ấy, còn chúng tôi như là cái thùng không đáy, bố mẹ cho bao nhiêu cũng thấy thiếu. Những lúc đó, trong lòng tôi giận bố chồng vô cùng, thậm chí còn ghét ông nữa.
1 tháng nay, chồng tôi bị mất việc, chưa thể tìm việc làm mới. Mỗi bữa ăn cơm, bố chê trách chồng tôi đủ điều. Ông bảo ngày trước đầu tư cho chồng tôi và chú út ăn học như nhau, vậy mà chú ấy thành tài, làm mát mặt gia đình. Mỗi khi ai hỏi về chồng tôi thì ông bà thấy xấu mặt, buồn không muốn nhắc tới.
Ngày hôm qua, lúc chồng tôi xuống bếp giúp vợ nấu ăn. Bố chồng bức xúc mắng: “Tháng nào chú út cũng biếu bố mẹ 10 triệu tiền chi tiêu sinh hoạt, còn con xem lại bản thân đi. Không lo mà đi tìm việc làm nuôi vợ con, tối ngày chỉ bếp núc, có đáng mặt đàn ông không hả?”.
Những lần bị bố mắng, chồng tôi chẳng để bụng nhưng tôi thì bị tổn thương tinh thần sâu sắc. Tôi thương cho chồng mình và cũng tủi thân. Tôi không biết phải giúp chồng thế nào để anh ấy tốt hơn trong mắt bố mẹ?
Video đang HOT
Thấy cảnh này trong phòng ngủ, vợ tôi tức giận bỏ về nhà ngoại
Tôi chạy xe sang nhà ngoại nhưng vợ tôi nhất định không chịu về. Bố mẹ vợ thì lại đứng về phía con gái. Vợ tôi đang mang bầu tháng thứ 8. Hình như phụ nữ mang thai nóng hơn người thường.
Lúc nào cô ấy cũng kêu người bức bối, khó chịu. Thương vợ, tôi quyết định lắp một cái điều hòa trong phòng riêng của hai vợ chồng.
Ở điều kiện hoàn cảnh gia đình tôi, để lắp điều hòa cũng là việc cần cân nhắc. Hai vợ chồng tôi đều làm công nhân, nếu không tăng ca thì lương không được bao nhiêu. Mẹ tôi chưa già nhưng sức khỏe yếu, hầu như chỉ ở nhà làm những việc vặt và lo nội trợ.
Hàng tháng, lương hai vợ chồng chỉ đủ chi tiêu, còn dư bao nhiêu để dành cho kỳ sinh nở và nuôi con nhỏ sắp tới. Lúc đầu, khi tôi nói lắp điều hòa, vợ bảo không cần, sợ tốn tiền điện.
Nhưng tôi bảo vợ: "Chỉ cần mình dùng tiết kiệm, chắc cũng chẳng hết bao nhiêu". Vợ nghe tôi nói xuôi tai nên đồng ý.
Mang tiếng là có điều hòa, nhưng phải hôm nào thật nóng bức, vợ tôi mới dám bật. Những ngày trời nắng nóng, cô ấy bảo mẹ chồng vào phòng ngủ cùng nhưng mẹ tôi không vào.
Bà bảo, cả đời trải qua bao mùa nắng nóng có sao đâu. Vả lại, bà không quen nằm điều hòa, vào nghe mùi cứ như đi xe, cảm thấy mệt hơn.
Nhìn phòng ngủ của mình đã bị chiếm dụng, vợ tôi tức giận bỏ đi (Ảnh minh họa: Getty).
Nói là tiết kiệm, nhưng tháng vừa rồi, nhìn hóa đơn tiền điện gấp đôi tháng trước, vợ tôi cũng xót xa. Cô ấy đùa tôi: "Cái giá của sự sung sướng đúng là không hề rẻ".
Tôi động viên vợ: "Để anh chịu khó tăng ca, coi như kiếm tiền cho mẹ con cu Sóc nằm điều hòa nhé". Vợ nghe xong nước mắt rưng rưng.
Tôi có một chị gái đã lập gia đình. Chị làm công nhân, lấy chồng ngoại tỉnh, chưa có nhà nên đang ở trọ. Trước tôi chưa lấy vợ, anh chị ở cùng nhà. Từ khi tôi chuẩn bị cưới, gia đình chị mới chuyển ra ngoài thuê trọ.
Dạo này, hai đứa con chị nghỉ hè nên mỗi sáng đi làm, chị gái tôi đều chở con đến nhà tôi nhờ mẹ trông. Các cháu ăn uống cả ngày ở nhà tôi, chiều chị mới đón về. Thậm chí nhiều hôm, anh chị đi làm ca về muộn, để hai đứa ngủ luôn ở đó.
Hai đứa nhỏ tối nào cũng kêu nóng, đòi vào phòng cậu mợ ngủ điều hòa. Vợ tôi sợ ngủ chung cháu lăn ngang lăn dọc sẽ đạp vào bụng bầu nên phải trải chiếu xuống nền nhà, hai vợ chồng nằm ngủ, nhường giường cho hai cháu.
Chuyện ngủ là một chuyện, còn chuyện ăn uống cũng là vấn đề. Hôm qua, vợ tôi hỏi mẹ: "Chị gửi hai cháu ở đây, thế có gửi tiền ăn không mẹ?".
Mẹ tôi nghe con dâu hỏi thì lấy làm kinh ngạc. Tôi hiểu tâm trạng của mẹ lúc đó. Với mẹ hay với tôi, lo cho cháu ăn uống là điều tất nhiên, không tính toán. Nhưng vợ tôi lại nghĩ khác.
Cô ấy cho rằng, anh chị cũng đi làm, có tiền. Nuôi con là trách nhiệm của anh chị, không phải trách nhiệm của cô ấy.
Nhưng từ khi bọn trẻ nghỉ hè, chúng gần như ở luôn bên nhà chúng tôi, đương nhiên việc ăn uống hàng ngày vợ tôi phải lo cả. Cô ấy thấy anh chị như vậy là không biết điều.
Tôi đã vài lần nhắc nhở vợ, con chị cũng là cháu mình. Anh em trong nhà khi cần thì hỗ trợ, giúp đỡ nhau, có đi đâu mà thiệt.
Nhưng dù nói thế nào, vợ tôi cũng thấy ấm ức, không thoải mái. Thái độ của con dâu như vậy khiến mẹ tôi không hài lòng. Mẹ tôi bảo vợ tôi ghê gớm, ki bo, với con cháu trong nhà cũng tính toán từng bữa ăn, giấc ngủ.
Hôm chủ nhật vừa rồi, hai vợ chồng tôi đều đăng ký làm thêm. Vợ làm ca sáng, tôi làm ca chiều. Tôi vừa vào ca, mẹ gọi điện nói vợ tôi ôm đồ bỏ về nhà ông bà ngoại.
Tôi hỏi mẹ có chuyện gì mà lại như thế? Mẹ tôi kể: "Thì cũng có gì đâu! Hôm nay chủ nhật, anh chị con được nghỉ làm. Từ sáng sớm, cả nhà nó đã kéo nhau sang đây.
Ăn uống xong, cả vợ chồng, con cái kéo vào phòng con bật điều hòa nằm ngủ. Tầm hơn 2h vợ con về, trời nắng như đổ lửa, mẹ thấy nó có vẻ mệt.
Nó chào mẹ xong thì đi thẳng vào phòng. Mẹ cũng đi theo, định bảo nó là nay anh chị sang, đang ngủ trong phòng.
Mẹ chưa kịp nói, nó đã mở cửa. Nhìn cảnh trong phòng ngủ, anh chị và cháu nằm trên giường, chăn gối, đồ đạc vứt ngổn ngang dưới nền nhà, vợ con không nói gì, liền xếp quần áo bảo với mẹ sẽ về ngoại ở ít hôm.
Mẹ biết nó không hài lòng cảnh vừa nhìn thấy nhưng không khuyên nó được".
Tôi nghe xong, vừa thương vợ, vừa giận chị, liền xin nghỉ làm chạy ngay về nhà. Tôi và chị gái cãi nhau một trận.
Chị ấy cho rằng, tôi có vợ chỉ biết bênh vợ, không coi chị em ra gì. Rằng cậu mợ mà cháu đến chơi, ăn bữa cơm còn muốn phải đưa tiền này nọ. Hỏi xem có nhà ai đối xử với cháu như thế không?
Tôi chạy xe sang nhà bố mẹ vợ, vợ tôi nhất định không về. Cô ấy nói không chịu nổi thói vô lý của chị gái chồng, cũng không muốn lo lắng chuyện bao đồng nữa.
Cô ấy bảo sẽ ở cữ luôn nhà ngoại, nhường phòng bên nhà cho nhà chị gái về ở luôn cho thoải mái. Tôi nhờ bố mẹ vợ khuyên nhưng họ lại đứng về phía con gái. Họ cho rằng, con gái mình ở nhà chồng bị ăn hiếp, phải chịu ấm ức, đồng ý cho con gái về nhà.
Cuối cùng, chẳng chuyện gì ra chuyện gì, mà anh chị em trong nhà và thông gia hai bên không nhìn nổi mặt nhau.
Là do chị gái tôi quá đáng, vợ tôi khó tính hay chấp nhặt, hay do lỗi tại cái điều hòa?
Chồng bức xúc khi mẹ đồng ý trông con cho tôi đi du lịch Mỗi dịp công ty của tôi tổ chức đi du lịch là chồng lại gây chuyện. Bởi anh luôn tìm cách cản vợ đi nghỉ dưỡng. Ảnh minh họa Khi sinh con đầu lòng, tôi muốn bà ngoại ra phố chăm sóc nhưng chồng tôi không đồng ý. Anh nói là ngay từ khi tôi mang bầu, bà nội đã đăng ký được...