Thất vọng vì tìm thấy những vỉ thuốc tránh thai trong tủ của bạn gái
Cảm giác khi biết sự thật về bạn gái khiến tôi thất vọng trầm trọng. Nhưng sau rồi, tôi nghĩ ai mà chẳng có sai lầm. Khi tôi quyết định tha thứ cho người yêu thì lại nhận được tin kinh khủng khác.
Bạn gái tôi sinh ra trong một gia đình khá giả, bố mẹ đều là giáo viên. Từ nhỏ, cô ấy đã nhận được sự giáo dục rất nghiêm khắc từ bố. Tôi biết cô ấy thông qua sự giới thiệu của một người bạn (Tôi được cho ảnh và số điện thoại của cô ấy). Lúc đó cô ấy đang học năm thứ hai đại học, còn tôi đã đi làm được 2 năm.
Mới đầu chúng tôi chỉ nhắn tin, gọi điện qua lại. Sau dần có cảm tình nên nói chuyện yêu đương qua điện thoại. 4 tháng sau khi cảm thấy nói chuyện đã khá hiểu nhau hai đứa mới quyết định gặp mặt. Vì chỗ trọ của cô ấy cách chỗ tôi ở gần 10km nên chúng tôi hẹn nhau ở một quán cà phê gần chỗ cô ấy.
Ngày hẹn, tôi rất hồi hộp. Trong ảnh cô ấy rất xinh xắn, đôi mắt và nụ cười buồn dễ thương. Tôi không ngờ ngoài đời cô ấy còn đẹp hơn trong ảnh. Cách nói chuyện của cô ấy cũng rất tự nhiên như thể chúng tôi là một đôi yêu nhau đã lâu chứ không phải lần đầu gặp mặt. Chúng tôi ngồi quán cà phê, rồi qua nhà hàng ăn trưa. Sau đó tôi đưa cô ấy đi dạo và chụp ảnh cả buổi chiều ở khắp nơi.
Tôi nghĩ, tôi yêu cô ấy ngay từ giây phút đầu gặp nhau. Thú thật là trước khi gặp cô ấy, tôi từng tán tỉnh qua điện thoại và mạng với mấy cô gái khác nhưng đến khi gặp mặt thì đều thất vọng, không hẹn gặp lại. Nhưng với cô ấy, tôi có cảm giác như chúng tôi đã yêu nhau từ lâu vậy. Mọi hành động như ôm eo, nắm tay, … đều diễn ra hết sức tự nhiên.
Tôi nghĩ, tôi yêu cô ấy ngay từ giây phút đầu gặp nhau. (Ảnh minh họa)
Sau ngày hôm đó, chúng tôi thường xuyên gặp gỡ hơn. Trong mắt tôi, cô ấy là một cô gái rất trong sáng, dù có những cử chỉ thân mật với tôi nhưng chưa từng quá giới hạn. Tôi đã xác định sẽ cưới cô ấy làm vợ nên tìm mọi cách giúp đỡ cô ấy trong cuộc sống và học tập. Cho nên cách một ngày tôi lại mua một túi đồ ăn tới phòng trọ của cô ấy. Cô ấy ở một mình nên tôi cũng rất tự nhiên mà ngồi chơi hoặc nằm lăn ra giường chờ cô ấy nấu cơm.
Tuy thân thiết là vậy, song tôi vẫn luôn tôn trọng cô ấy. Chính thức yêu nhau được 1 năm (kể từ lúc gặp mặt), tôi chưa bao giờ đòi hỏi gì ở cô ấy. Mặc dù trong lòng cũng có ham muốn nhưng chúng tôi vẫn chỉ dừng ở ôm hôn, quyết không vượt rào trước hôn nhân. Phần vì cô ấy từng kể bố mẹ cô ấy rất bảo thủ, cô ấy cũng rất sợ bố biết chuyện yêu đương khi còn đi học. Phần vì tôi thấy cô ấy rất ngây thơ và trong sáng, sợ mình có điều gì thất lễ khiến bạn gái buồn, muốn chia tay.
Video đang HOT
Cho đến cuối tuần vừa rồi, tôi đi đón cô ấy ở bến xe (cô ấy nói về quê nghỉ lễ Tết), về thẳng phòng trọ của cô ấy. Trong lúc chờ người yêu nấu cơm, tôi với tay lấy quyển tiểu thuyết trên giá sách của cô ấy đọc giết thời gian. Đọc được một vài trang thì thấy có dòng chữ viết cuối trang. Đó là tâm tư của một người con trai gửi cho bạn gái tôi. Tôi không thấy lạ khi có người khác theo đuổi cô ấy, vì nếu không có mới là lạ. Cô ấy xinh xắn, trẻ trung, nói chuyện có duyên, bất kể chàng trai nào cũng dễ dàng gục ngã trước một người con gái như vậy.
Cất sách đi, tôi kéo ngăn tủ của cô ấy ra, bên dưới là một loạt thiệp mừng sinh nhật, mừng năm mới, mừng lễ tình nhân, lễ Giáng Sinh… Tôi không có ý định xâm nhập đời tư của cô ấy nên định đóng ngăn kéo lại. Song do tủ gỗ này là kiểu tủ hai ngăn đã cũ nên bị kênh, kéo ra được mà mãi không đóng được vào. Tôi đành kéo hẳn ngăn tủ ra.
Tôi thật không ngờ được, thứ mà mình nhìn thấy ở ngăn kéo bên dưới lại là một hộp bao cao su đã bóc nằm trộn lẫn mấy vỉ thuốc khác. Số thuốc đó có thuốc cảm cúm, thuốc hạ sốt, thuốc bổ và một vỉ thuốc tránh thai hàng ngày đã được dùng hai viên.
Cảm giác khi biết sự thật về người yêu khiến tôi thất vọng trầm trọng. Nhưng sau rồi, tôi nghĩ ai mà chẳng có sai lầm. (Ảnh minh họa)
Đến lúc này tôi đã sững sờ đến mức không thể nói được lời nào. Tôi chỉ biết nhìn chằm chằm số thuốc và chiếc hộp đó. Khi bạn gái bưng mâm cơm vào, cô ấy hoảng hốt nhìn tôi. Chúng tôi im lặng rất lâu rồi cô ấy mới thốt lên “Nếu anh đã biết, em cũng không giấu anh nữa. Đúng là trước anh, em có yêu một cậu bạn cùng trường. Chúng em cái gì cũng đã làm, một thời gian sau anh ta theo đuổi người khác nên chúng em cãi nhau và chia tay. Anh cảm thấy tha thứ được cho em thì chúng ta tiếp tục. Còn nếu không thì vui vẻ chia tay”.
Tôi chỉ nói rằng anh bất ngờ quá, anh cần suy nghĩ lại một chút, rồi tôi bỏ về. Sau hôm đó tôi chưa từng gọi điện hay nhắn tin gì cho cô ấy. Cảm giác khi biết sự thật về người yêu khiến tôi thất vọng trầm trọng. Nhưng sau rồi, tôi nghĩ ai mà chẳng có sai lầm. Tôi quyết định gọi điện cho cô ấy. Nhưng điện thoại vừa kết nối thì giọng của một cô gái khác oang oang trong điện thoại. Cô ấy hỏi tôi có phải người yêu của L không? Tôi đáp phải. Cô ấy liền mắng tôi “Anh là người yêu kiểu gì vậy hả? L nó sẩy thai nằm trong bệnh viện từ hôm qua đến nay mà anh vẫn không biết gì. Đàn ông các anh tồi tệ thật…” Cô ấy còn mắng rất nhiều nhưng tôi chẳng nghe lọt tai nữa.
Nỗi thất vọng có trước đó đã chuyển thành tuyệt vọng. Tôi chẳng biết có nên đi thăm cô ấy để cả hai phải ngượng ngùng hay cứ im lặng coi như từ bỏ?
Theo Ngoisao
Người vợ hiếm muộn bị chồng xa lánh
Em hiểu là chồng rất buồn vì đã ngần ấy năm mà chưa có con, nhưng dù em có cố gắng thế nào anh vẫn không chịu mở lời để tâm sự với em.
Em năm nay sắp tròn 30 tuổi. Em đã lập gia đình và đang làm trên Hà Nội. Cuộc sống của vợ chồng em những năm đầu khi mới kết hôn cũng rất bình thường, êm ả. Nhưng thời gian gần đây, giữa hai vợ chồng em thường xuyên "chiến tranh lạnh" và em không biết tâm sự cùng ai.
Em không biết mình có thể duy trì mối quan hệ vợ chồng được nữa không vì cuộc sống hàng ngày của chúng em thực sự tẻ nhạt. Đã có lúc em nghĩ đến việc ly hôn để giải thoát cho nhau, nhưng lại không đủ can đảm và không biết là làm như thế liệu có phải là đúng hay không?
Chúng em kết hôn đến giờ cũng được gần 4 năm và hiện vẫn chưa có con. Thời gian đầu hai đứa cũng thấy bình thường, vì cuộc sống còn nhiều khó khăn, công việc lại chưa ổn định, tuổi thì còn trẻ, nên chưa việc gì phải vội. Nhưng sau một vài năm, dù mọi chuyện sinh hoạt đều bình thường mà vẫn chưa thấy có tin mừng, vợ chồng em bắt đầu lo lắng.
Em đã đi khám và kết luận của bác sĩ là em bị chứng bệnh dẫn đến việc khó thụ thai. Chồng em cũng đã đi kiểm tra, tuy kết quả của anh không đáng ngại nhưng bác sĩ vẫn chỉ định nên đi xét nghiệm máu. Sau lần đi khám đó, em cũng đã uống rất nhiều thuốc mà không khả quan. Chúng em mới chỉ đi kiểm tra một lần duy nhất đó trong suốt 4 năm qua.
Chồng em là người ít nói và cũng rất tiết kiệm. Hàng ngày anh ấy chỉ biết đi làm và tiết kiệm tiền để dành chứ không tin vào việc thăm khám y khoa theo chỉ dẫn của bác sĩ hay mua thuốc, mua thực phẩm bồi bổ. Em đã chi phí khá nhiều tiền thuốc thang mà không có kết quả gì nên chồng em càng không tin và tỏ ra chán nản, dần dần chẳng còn quan tâm đến em nữa.
Vốn đã ít nói, càng ngày anh ấy càng trở nên khó hiểu, sống khép kín, dù là ở trong nhà mình, bên cạnh vợ mình. Hằng ngày anh đi đâu, làm gì, gặp ai... có chuyện gì vui hay buồn anh cũng chẳng tâm sự với em nửa lời. Em chẳng thể biết được rằng anh đang nghĩ gì? Đang cảm thấy thế nào? Vui hay buồn? Hai đứa ở bên nhau mà cứ như hai cái bóng vô cảm.
Nhưng điều khiến em suy nghĩ là anh lại hay tâm sự mọi chuyện với một người phụ nữ khác mà em không biết mặt. Họ thường liên lạc qua điện thoại và tâm sự bằng tin nhắn mà vô tình có lần em đã bắt gặp và đọc được. Em nghĩ rằng, có thể họ chỉ là bạn bè, chia sẻ với nhau về những khó khăn trong cuộc sống chứ không có chuyện ngoại tình. Nhưng điều đó cũng khiến em cảm thấy, đối với anh ấy, em chỉ là người thừa và không phải là chỗ dựa tinh thần cho anh.
Ảnh minh họa: InImages.
Từ đó, hai vợ chồng em không bao giờ tâm sự với nhau nữa. Chồng em ngày càng thể hiện sự ích kỷ, vô tâm đối với em. Những lúc em ốm nằm mấy ngày, hoặc phải đi lấy thuốc, dù xa dù gần, dù nắng hay mưa anh cũng mặc, không ngỏ ý đưa đi, không một lời hỏi thăm hay động viên em.
Hàng ngày đi làm về nhà, không ai nói với ai một câu nào khiến không khí luôn căng thẳng và em thấy vô cùng mệt mỏi. Khi có việc gì cần liên lạc, em nhắn tin thì hoặc là anh không trả lời, hoặc là chỉ gọn lọn "ừ", hay "có" hoặc "không", thế thôi. Em chẳng nhớ từ bao lâu rồi hai vợ chồng không nói với nhau những lời tình cảm, hay là những giây phút hạnh phúc, vui vẻ.
Lúc hai vợ chồng mâu thuẫn, chồng em thường nói em chỉ biết đến bố mẹ đẻ, anh chị em, các cháu của nhà mình. Anh còn bảo em mang tiền mồ hôi nước mắt của anh về cho bố mẹ đẻ mình và coi thường em không kiếm được nhiều tiền như em dâu mà lại chi tiêu hoang phí. Mà nào em có hoang phí gì đâu chứ?
Em cũng biết là cuộc sống của hai đứa còn nhiều khó khăn, lương của em thì ít, nên ngoài việc thuốc thang chạy chữa ra, em nào có dám mua sắm, chi tiêu gì lãng phí? Em cũng hiểu là chồng mình rất buồn vì đã ngần ấy năm mà chưa có con, nên khiến anh chán nản và khó chịu. Thế nhưng dù em có cố gắng thế nào anh vẫn không bao giờ chịu mở lời để tâm sự với em.
Dịp nghỉ lễ vừa rồi, em về quê và có nói chuyện của hai đứa với bố mẹ chồng. Bố mẹ chồng em cũng động viên nhiều, khuyên em cứ bình tĩnh, cố gắng tập trung tiếp tục chữa trị. Còn về chuyện người phụ nữ kia, bố mẹ cũng bảo rằng chỉ công nhận em là con dâu trong gia đình thôi.
Từ xưa đến nay, chồng em và cậu em trai nữa, luôn là niềm tự hào của bố mẹ nên em cũng chưa tiện để nói hết về tình cảnh và cuộc sống hiện tại không có hạnh phúc của chúng em. Còn về phía gia đình em, bố mẹ và các anh chị đều nhận xét chồng em rất ích kỷ và gia trưởng. Càng ngày mức độ của những tính xấu đó càng bộc lộ rõ. Thế nên mọi người khuyên em hãy suy nghĩ kỹ về việc có nên tiếp tục cuộc hôn nhân bất hạnh này không?
Em rất buồn vì đã khiến bố mẹ hai bên gia đình phải suy nghĩ về cuộc sống của hai vợ chồng. Những lúc có cơ hội, em đã khéo léo tỷ tê, động viên anh nhưng sau bao lần như thế mối quan hệ của vợ chồng em vẫn không khả quan hơn. Có lần em đã bảo rằng: "Bây giờ con chưa có, tình nghĩa vợ chồng của anh với em mà không còn thì anh nói thẳng để giải thoát cho nhau!". Chồng em cũng chẳng nói gì. Mãi sau mới nói bâng quơ: "Thích thế nào thì làm thế!". Nhưng khi em viết đơn ly hôn thì anh không ký.
Chỉ rêng chuyện con cái, chữa bệnh đã đủ khiến em phát điên lên rồi. Em chỉ mong nhận được sự chia sẻ từ chồng để hai vợ chồng cùng cố gắng, động viên nhau, rồi sớm muộn gì cũng sẽ có tin vui. Thế nhưng đã không có được những điều đó, mà chồng em lại còn khiến cho cuộc sống gia đình càng trở nên ngột ngạt và bế tắc hơn. Bây giờ em thực sự chán nản, và mệt mỏi. Em không biết mình nên làm thế nào bây giờ?
Theo Ngoisao
Mới cưới mà chồng cứ đòi... tắt đèn Tôi vừa lập gia đình. Trong chuyện vợ chồng có điều lạ là chồng tôi luôn bắt tắt hết đèn mới chịu gần nhau. Tôi không nghĩ đàn ông lại... xấu hổ. Tôi hỏi thì anh ấy bảo: "Như thế hay hơn!". Với hầu hết các ông, diện mạo gối chăn phải rõ mồn một (ít ra là với chút mờ ảo) bởi...











Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Bố chồng hứa cho con dâu 2 tỷ nếu chịu sinh con, nào ngờ con lạnh lùng đáp một câu khiến ông uất ức suốt đêm không ngủ

Mở tiệm trà ngay dưới spa của chị dâu, tôi vô tình cứu chị thoát khỏi âm mưu của "tiểu tam" hư hỏng

Sau khi ly hôn, được chồng cũ cho 800 triệu nhưng tôi nói dối mẹ chỉ có 80 triệu: Cái kết đắng đến nghẹn lòng

Con gái đến gói mì còn chẳng có mà ăn nhưng cứ hễ làm ra được đồng nào là bị bòn rút hết đồng ấy

Bố bạn trai từng cấm tôi đến nhà, vậy mà giờ lại hối thúc cưới gấp, đến khi ngửi thấy mùi thuốc nam thơm lừng, tôi mới vỡ lẽ

Thấy chai nước có vị lạ trong tủ lạnh, vợ phát hiện ngay bí mật của chồng liền lập tức ly hôn

Bố ốm nặng, các con nhìn khối tài sản mừng thầm, khi nghe luật sư đọc di chúc, 8 người mếu máo chỉ có một người mỉm cười

Mở quán nước được một tuần, ngày nào cũng có đơn cả chục xuất mang đi, tôi tò mò đi giao vừa thấy người đặt thì lập tức bỏ về

Sinh con khi chồng vắng nhà, vừa thấy tên người chuyển khoản 50 triệu cùng lý do mà tôi rụng rời chân tay

Nửa đêm bỗng thấy chị giúp việc trẻ tuổi ôm lấy chân bố chồng, tôi choáng váng phát hiện bí mật bị che giấu nhiều năm

Khi tôi đang bất lực nhìn chồng cũ chiếm lấy căn nhà, mẹ chồng bước ra trước tòa nói một điều khiến ai nấy kinh ngạc

Ăn cơm rất ít nhưng gạo vẫn hết nhanh như cơn gió, vợ trẻ lén lắp camera rồi điếng người khi thấy mặt thủ phạm 'thập thò'
Có thể bạn quan tâm

Dương Tử Quỳnh muốn có thêm một tượng vàng Oscar
Sao châu á
23:30:56 13/03/2025
Sự nghiệp của Kim Soo Hyun và dàn diễn viên Dream High sau 14 năm
Hậu trường phim
23:20:40 13/03/2025
Ngon 'tuyệt cú mèo' với 2 món gà hầm rau củ bổ dưỡng cho cả gia đình
Ẩm thực
23:06:01 13/03/2025
Status và những hình ảnh cuối cùng của nữ nghệ sĩ Việt vừa qua đời ở tuổi 44
Sao việt
23:00:25 13/03/2025
Bong Joon Ho có 'lên tay' với 'Mickey 17'?
Phim âu mỹ
22:45:02 13/03/2025
NSND Hồng Vân tiết lộ 'giao kèo' với Lê Tuấn Anh trong hôn nhân
Tv show
22:42:28 13/03/2025
Nicole Kidman sẽ tạm nghỉ diễn xuất
Sao âu mỹ
22:33:43 13/03/2025
Ngu Thư Hân tái xuất ấn tượng trong phim mới
Phim châu á
22:31:13 13/03/2025
Phan Đinh Tùng: "Vợ con đã tạo động lực giúp tôi trở lại với âm nhạc"
Nhạc việt
21:53:18 13/03/2025
CSGT chặn bắt xe máy chạy quá tốc độ, phát hiện ra xe mất trộm
Pháp luật
21:24:17 13/03/2025