Thành thật xin lỗi … chị
- Tất cả tại vì chị quá cả tin, cả tin đến độ ngu dốt, nhất là trong xã hội này. Và tại em, em quá nhiều tham vọng, và luôn tìm mọi cách để đạt được mục đích của mình,… thành thật xin lỗi chị.
Tại chị quá cả tin, cả tin đến độ ngu dốt
Em biết, chị hận em đến tận xương tủy, em biết chị em mình không bao giờ có lại được tình cảm như ngày xưa. Tất cả là tại em quá nhiều tham vọng,…
Chị và em tuy chẳng sinh ra cùng một nhà, chẳng học cùng lớp và chẳng cùng quê, nhưng chúng mình lại thân thiết nhau như hai chị em ruột. Em còn nhớ như in lần đầu tiên gặp chị, hồi ấy chúng mình cùng là sinh viên năm Nhất, nhưng chị nhiều hơn em mộ tuổi. Chị em mình cùng ở quê xa ra Hà Nội học. Nhưng chị thì ở trong Ký túc xá của trường, còn em, em ở nhờ nhà bác họ. Vì thế, mỗi khi học cả ngày em lại vào phòng chị chơi cùng cô bạn cùng quê đang ở đó. Nói là chơi, nhưng thực ra em vào để ngủ trưa nhờ.
Hồi ấy, chẳng ai trong phòng chị thích em, vì họ bảo em quá cơ hội và khéo léo, em sống không thật thà. Nhưng chị thì khác, chị không ghét em. Biết em ngại mỗi khi vào phòng chị, nên chị hay bảo với em rằng, học cả ngày thì cứ vào phòng chị mà ngủ, đừng ngại.
Thế là từ hôm đó, mỗi khi vào phòng chị em không nằm giường cô bạn em mà leo lên giường chị nằm ngủ. Cứ thế, chị em mình thân nhau lúc nào không biết. Chúng ta hay tâm sự nhiều chuyện về tình yêu, gia đình, học hành.
Xin lỗi chị…
Chị hơn em một tuổi nhưng chị và em khác hẳn nhau về tình nết. Chị điềm đạm và dịu dàng, và rất đúng mực trong từng lời ăn tiếng nói. Còn em, vừa láu táu, chua ngoa, lại luôn đố kị với mọi người. Hồi sắp ra trường, em tìm đủ mọi cách để được sinh viên giỏi, không ngoại trừ cả việc đến nhà Thầy “mua điểm” bằng tiền và bằng tình. Chính vì thế mà ra trường em tốt nghiệp bằng loại giỏi. Còn chị, chị bảo chị thích những cái gì là của mình hơn, nên ra trường chị an phận với tấm bằng khá. Nhưng chị bảo, nó là công sức của chị, nên chị vui.
Mình ra trường, vẫn bám trụ ở Hà Nội nhưng mỗi chị em một nghề nên chẳng mấy khi có dịp gặp nhau mà chỉ thi thoảng điện thoại để hỏi thăm tình hình, mà toàn là chị gọi cho em, chứ em thì chả nhớ đến để gọi cho chị.
Nhưng một lần em lại chủ động điện thoại cho chị, không phải để hỏi thăm sức khỏe, công việc mà em muốn biết chị đã yêu ai hay chưa. Biết chị chưa yêu ai, em đã đã nghĩ ngay đến câu chuyện của anh giám đốc trẻ của mình.
Anh ấy là trai đã có vợ và 2 con, không đẹp, nhưng khá giàu và có tài. Anh ta bảo, mới chia tay với “bồ” nên rất cần một cô “gái sạch” thay thế để tâm sự, sẻ chia, và nếu ai giới thiệu được thì anh ta sẽ ban thưởng. Thấy anh ta nói vậy, em mặc cả, nếu được anh cho em làm trưởng phòng “Ma” (Marketing) đang còn bỏ trống đấy nhé. Anh ta đồng ý ngay. Vì thế, dù biết rằng anh ta chẳng phải là loại đàn ông tử tế gì, lại đã có vợ và con, … nhưng em cũng giới thiệu cho chị. Trước mặt chị, em vẫn khen anh ta hết lời, nào là trai chưa vợ, giỏi giang, giàu có, và rất lãng mạn…
Về phía anh ta, sau khi nghe em giới thiệu về chị là một cô gái xinh đẹp, dịu dàng và kín đáo thì luôn vồn vã xin số điện thoại, và bắt em giới thiệu để gặp bằng được. Là một cô gái ai chẳng muốn kiếm được một người chổng tử tế làm chỗ dựa, lại thấy em giới thiệu về anh ta là một người đàn ông quá đoàng hoàng, cộng với sự khéo léo do từng trải trong tình trường của một giám đốc mới 35 tuổi nên chị đã xuôi lòng.
Video đang HOT
Không lâu sau đó, do quá tin tưởng đứa em mà chị coi như em gái của mình từ hồi sinh viên nên chị chẳng đa nghi hay đề phòng đã đồng ý qua đêm với người đàn ông ấy trong khách sạn. Anh ta hạnh phúc vì chị còn “Zin”, anh ta bảo với những người làm kinh doanh như anh ta đây là một điềm may mắn nên ngay lập tức anh ta đã thực hiện lời hứa của mình là cho em lên làm trưởng phòng Ma khi mới vừa bước sang tuổi 26 với mức lương cả ngàn USD/ tháng.
Nhưng cũng kể từ sau đêm hôm với chị ở khách sạn, anh ta đã không còn mặn nồng với chị như xưa. Sau nhiều ngày suy nghĩ, chị khóc nóc đến kể với em, em vẫn trách chị hay nghĩ linh tinh, và không biết thông cảm vì anh ấy làm giám đốc nên rất nhiều việc. Rồi chị lại xuôi lòng, lại yêu, lại nhớ và lại theo anh ta vào khách sạn khi anh ta muốn. Cho đến một ngày, chị nhận được một cuộc điện thoại của vợ anh ta gọi đến. Em biết, chị rất shock, và chị không bao giờ ngờ và tin được rằng điều đó lại là sự thật,…
Nhưng em thì tin, tất cả tại vì chị quá cả tin, cả tin đến độ ngu dốt, nhất là trong xã hội này điều đó là quá xa xỉ. Và tại em, em quá nhiều tham vọng, và luôn tìm mọi cách để đạt được mục đích của mình,… thành thật xin lỗi chị.
Theo Bưu Điện Việt Nam
"Kênh" đàn bà
Chồng nói chưa hẳn đã nghe, con nói chưa chắc đã tin, nhưng những chị em cùng "kênh" mà rỉ thông tin gì vào tai là tin ngay.
Chị em làm chung văn phòng, cùng là tiểu thương ở chợ hay là hàng xóm, nói chung là ở bất kỳ đâu có ba người phụ nữ trở lên trò chuyện với nhau đều hình thành nên một kênh thông tin, gọi nôm na là "kênh" đàn bà.
Chồng nói chưa hẳn đã nghe, con nói chưa chắc đã tin, nhưng những chị em cùng "kênh" mà rỉ thông tin gì vào tai là tin ngay. Mà qua kênh này, không phải thông tin nào cũng đúng...
Cả tin, tin cả
Một số người hành nghề bán hàng đa cấp có chung nhận định là giới nữ đi làm nghề này dễ "ăn" hơn nam giới. Bởi đơn giản, rất khó để thuyết phục một ông chồng mua hàng đa cấp, nhưng với vợ của anh ta thì chuyện dễ dàng hơn nhiều. Một người nữ bán hàng, tiếp xúc với người vợ, lại càng hiệu quả.
Đơn cử, anh Duy là người có kinh nghiệm bán hàng đa cấp một loại thực phẩm chức năng hơn hai năm nay, nhưng ba lần tiếp xúc với chị Thủy (chủ tiệm trang điểm, ngụ cùng phường với anh), đều bị từ chối ngay từ lúc anh còn loanh quanh ở "ngoại thành vấn đề". Chị Thủy tâm sự với mấy bà bạn hàng xóm: "Nghe nói tới chuyện bán hàng đa cấp là đã thấy ghét, có điên mới mua!".
Anh Duy bỏ cuộc. Một chị khác tên Thanh "xông" vào. Đầu tiên, chị Thanh đến tiệm chị Thủy gội đầu, lần thứ hai đến uốn tóc, bắt chuyện làm quen. Mỗi lần đến chị đều nán lại buôn chuyện. Đến lần thứ năm, chị khoe rằng, mình suýt chết vì bệnh nặng nhưng may trời thương, có người thân tặng chị chai N., uống vô chẳng những hết bệnh ung thư cổ tử cung mà còn giúp người khỏe hẳn, ăn được, ngủ được, nhiều người cứ tấm tắc khen đẹp ra.
Một người bạn đi cùng chị Thanh cũng thêm vô: "Tôi uống loại N. này rồi, hết nám da luôn đó". Chị Thủy ngạc nhiên, hỏi: "Tôi có khối u tử cung, u lành thôi, nhưng uống cái đó có được không?". Vậy là chị Thủy "dính chấu", biết hàng đa cấp vẫn mua, mà còn mua một lúc bốn chai, để biếu mẹ mình, mẹ chồng và cô em gái.
Chồng đi làm về, chị hớn hở khoe: "Hôm nay em mua được thứ này hay lắm". Anh chồng bực quá, ngồi giảng cho chị một buổi thế nào là thực phẩm chức năng, thế nào là bán hàng đa cấp. Anh bắt chị đưa hàng đi trả, nhưng chị một mực "đấu tranh" với cái lý của mình. Chỉ mấy chai thuốc mà vợ chồng hục hặc nhau gần cả tháng.
Anh Hướng (doanh nhân, chuyên kinh doanh mực in) muốn chọn cho mình một môn thể thao để rèn luyện sức khỏe và anh chọn tennis. Liên hệ thầy dạy, mua vợt, giày đâu vào đấy, chuẩn bị khai cuộc thì vợ anh bất ngờ tuyên bố đanh thép: "Anh chơi món gì cũng được, riêng quần vợt thì không!".
Hỏi mãi, vợ anh mới tiết lộ: "Mấy chị làm chung phòng em nói, trăm phần trăm mấy ông đi chơi tennis đều cặp bồ, sân tennis là nơi hẹn hò". "Trời ơi, các bà ấy lấy đâu ra con số trăm phần trăm đó?". "Không lẽ họ nói sai? Chị Nhung làm ở phòng tài vụ cơ quan em đó, chồng đi chơi tennis, có bồ, bây giờ vợ chồng sắp li dị. Em còn nghe mấy chị ở phòng nói, có ông mỗi sáng vác vợt đi đều đặn, mặc dù vợt bị vợ cắt lưới cả tuần mà không hay". Anh giải thích đủ kiểu, vợ vẫn không chịu, đành bỏ cuộc. Khi đã làm lành với vợ, mỗi lần bật TV mà thấy thi đấu tennis là anh lại trào lên một cục tức!
Lắm lúc "kênh" của quý bà còn "phát" những thông tin làm điếng lòng quý ông. Đang sinh hoạt vợ chồng đều đặn, anh T. (chủ một cửa hàng điện máy lớn ở Q.3, TP.HCM) gặp khó khăn trong chuyện làm ăn nên stress, mất hết "phong độ" gần cả tuần lễ. Lo lắng, vợ anh đưa chuyện này ra chia sẻ với mấy cô bạn thân.
Không ngờ, ai cũng tỏ ra lo lắng giùm chị. Một cô còn làm ra vẻ hình sự: "Mình đọc trên báo, thấy người ta viết nếu đàn ông đang "vui vẻ" với vợ đều đặn mà đột ngột ngừng một thời gian dài, sẽ có hai khả năng xảy ra: một là anh ta bị bệnh, hai là anh ta "đóng thuế" dọc đường".
Chị tin ngay, về nhà dò hỏi: "Anh có bệnh hay có bồ?". Chồng chị đang stress, lại còn bị vợ truy nên phát khùng mắng cho chị một trận te tua. Chị kể chuyện bị chồng mắng, nhóm bạn của chị lại hùa nhau: "Mấy ông có bồ về hay hắt hủi vợ lắm". Khỏi phải kể tiếp, ai cũng biết là sau đó chuyện vợ chồng anh T. rối lên như thế nào. Đôi khi, "hội đàn bà" còn truyền khẩu những loại thông tin vụn vặt, nhưng ảnh hưởng không nhỏ đến gia đình người khác.
Lựa lời mà nghe
Anh Đinh Quang Duẩn, một họa sĩ, chia sẻ trên blog của mình: "Cũng giống như đàn ông, hễ tụm năm tụm bảy là nói xấu phụ nữ, các bà khi ngồi lại với nhau là nói xấu đàn ông. Tôi vốn yên ổn mấy năm nay với phương án thuê người giúp việc.
Mới đây, không biết vợ tôi nghe các đồng nghiệp nữ nói thế nào mà về yêu cầu chồng: "Tiền không có ý nghĩa gì cả, nếu anh tự tay rửa chén, lau nhà, nấu cho em bữa cơm mới thật sự ý nghĩa".
Tôi bảo: "Nhưng anh đã đi làm cả ngày rồi, mệt phờ râu". Cô ấy cứ khăng khăng: "Chồng các chị làm chung phòng em đều xung phong làm việc nhà. Các chị ấy còn bảo, không nên để chồng rảnh tay rảnh chân, rảnh là... làm bậy!". Tôi không hiểu sao các bà lại suy diễn theo hướng đó được.
Nguy ở chỗ là nhiều bà nghĩ giống nhau và truyền thông điệp đó cho người khác, khiến người đó cứ tưởng là chân lý và áp dụng luôn. Hồi vợ tôi làm ở công ty cũ, phòng đa số là đàn ông, về nhà chẳng bao giờ thấy có ý kiến ý cò lạ lùng như bây giờ".
Một anh bạn có nick phungnhan132 đã gửi comment cho anh Duẩn: "Đồng ý với Duẩn. Mình thấy, các bà rảnh rảnh, nhất là dân văn phòng, ngồi bàn luận thế nào cuối cùng cũng ra "tuyên ngôn". Mà khổ ở chỗ, các bà thân tình với nhau, lại nói chuyện với nhau trên "cơ sở xây dựng" nên ra "tuyên ngôn" nào là các thành viên còn lại nhất nhất tin theo.
Mới đây, bà xã mình bảo: "Với các ông chồng, phải thúc họ liên tục phấn đấu. Chưa có nhà thì mua nhà, đã có ôtô thì phấn đấu mua ôtô khác xịn hơn, rồi phấn đấu mua nhà thứ hai. Thậm chí, cứ mạnh dạn vay nợ mà mua, để ổng phấn đấu trả nợ. Nếu để ổng rảnh, không phấn đấu gì cả mà tiền bạc rủng rỉnh, thể nào cũng ngoại tình".
Tôi hỏi: "Ai bảo em thế?". Vợ thật thà: "Mấy chị ở cơ quan bảo thế, mà em thấy cũng đúng".
Thế đấy! Chồng nói gì cũng chẳng nghe, toàn "phản biện", đồng nghiệp nữ nói là tin răm rắp. Nhưng mình thấy cũng có thể cảm thông được với chuyện đó vì xét cho cùng, dẫu chồng là bạn đời đấy, nhưng đâu dành thời gian được nhiều để "tám" với vợ. Thế nên, vợ có xu hướng tin vào lời những người mà cô ấy tỉ tê hết chuyện nọ sang chuyện kia, từ giờ này qua giờ khác cũng dễ hiểu.
Theo mình, cách hay nhất để vợ chuyển sang nghe theo chồng, là người chồng dành thật nhiều thời gian trò chuyện với vợ mỗi ngày, nhiều hơn cả thời gian vợ trò chuyện với các chị đồng nghiệp. Có thể lúc đó, chồng nói gì vợ cũng nghe!".
Cách mà anh bạn này đưa ra có vẻ khó thực hiện, bởi thực tế, một ngày mà hai vợ chồng trò chuyện được với nhau một giờ đồng hồ đã khó trong khi, các bà đi làm, rảnh một chút là tụm lại tám, biết bao nhiêu thời gian mà kể.
"Chính vì cứ nói chuyện với nhau suốt, mà đôi khi, người trong cuộc phải "hư cấu" thêm chuyện gì đó để có cái mà kể cho vui và để minh họa cho quan điểm mình vừa nghĩ ra" - đó là chia sẻ của chị Hoàng Dung (nhân viên marketing một công ty dệt may tại Q.10). Chị Dung tự nhận thấy, đôi khi bản thân chị cũng thêm mắm thêm muối cho câu chuyện hấp dẫn hơn, khiến người nghe càng tin hơn.
Tâm lý thông thường, một nhóm người ngồi rì rầm với nhau vẫn thích bàn về vấn đề tiêu cực hơn là vấn đề tích cực, nó giống như việc lật tờ báo ra, dễ bị thu hút bởi thông tin về ông hoàng Ả rập có bốn mươi vợ hơn là thông tin về một người chung thủy suốt đời với vợ, nuôi dạy con cái tốt.
Vấn đề mà "kênh" quý bà quan tâm cũng thế. "Kênh" này tồn tại như một thứ tất yếu, bởi cứ có vài bà rảnh rỗi là thành... một kênh. Vấn đề, như lời chia sẻ của chị Hoàng Dung, là: "Cần phải lựa lời mà... nghe! Thông tin chị em nói với nhau cho vui là chính, nếu muốn tin thì cần suy gẫm, cân nhắc, chứ cứ tin một cách vô tư như thế, chỉ làm khổ chồng con".
Theo Bưu Điện Việt Nam
Trái tim đàn bà Đúng là trái tim đàn bà. Sao mà dễ rung rinh, dễ xao động đến thế? Sao đàn bà nhẹ dạ, cả tin đến vậy? Tôi hoàn toàn hiểu được cảm nhận của người đàn ông ấy. Đúng là với anh ta, những giây phút thăng hoa bên người phụ nữ xa lạ ấy chẳng để lại gì trong trí nhớ. Tạo hóa...