Tại sao môi lớn và môi nhỏ của “cô bé” không đều nhau?
Chẳng hiểu sao mỗi khi quan hệ tình dục xong thì một bên “môi” của “cô bé” thường bị sưng tấy lên?
Tôi mới kết hôn được một năm và cả hai vợ chồng vẫn chưa có ý định sinh em bé. Sau khi kết hôn chúng tôi có cuộc sống chăn gối có thể nói là rất viên mãn. Nhưng trong thời gian gần đây, mỗi khi quan hệ xong thì một bên “môi” của “cô bé” thường bị sưng tấy lên.
Tôi cảm thấy rất đau sau đó. Phải mất đến 2 ngày sau thì mới hết. Khi tôi quan sát thì nó vẫn to hơn “môi” còn lại. Tôi cảm thấy rất lo lắng và liệu rằng điều đó có ảnh hưởng đến sức khoẻ sinh sản của tôi hay không và có cách nào để khắc phục tình trạng đó hay không?
Trước đó thì không có hiện tượng này. Tôi vẫn chưa dám nói với chồng tôi về chuyện này. Tôi sợ anh lại nghĩ tôi “lung tung”. Cũng xin phép được nói thêm, chúng tôi quan hệ rất nhẹ nhàng và không có chuyện là chồng tôi quá “mạnh tay”. Bây giờ tôi cảm thấy rất hoang mang mỗi khi chồng muốn gần mình. Mong mục gỡ rối giúp tôi (Mai Hồng).
Trả lời:
Như bạn nói, cuộc sống tình dục của hai vợ chồng rất viên mãn, như vậy có thể hiểu mỗi lần quan hệ bạn đều đạt được cực khoái. Bạn có thể cần biết thêm một số thông tin về giới tính như sau: khi bị kích thích, âm đạo và các bộ phận liên quan trong đó có môi âm đạo đều căng lên do máu được dồn đến, cơ chế này tương tự cơ chế dương vật cương cứng khi bị kích thích.
Thêm vào đó, khi đạt cực khoái, máu dồn nhiều hơn vào âm đạo và các môi phồng lên hơn. Như vậy, việc môi âm đạo bạn phồng lên là chuyện bình thường không có gì phải lo lắng. Tuy nhiên, do bạn bị đau sau đó, mặc dù không biết kiểu đau thế nào, đau ở trong hay đau rát ở ngoài nên chỉ có thể xác định bạn đã bị một tổn thương nào đó ở môi âm đạo.
Mặc dù hai bạn quan hệ nhẹ nhàng nhưng chuyện môi âm đạo bị xước là điều có thể xảy ra. Có thể chỉ cần tần suất quan hệ quá nhiều cũng khiến âm đạo bị tổn thương. Bên cạnh đó, có thể bạn bị tổn thương nội và khiến bạn cảm thấy đau tức do máu không thoát ra được.
Trong mọi trường hợp, bạn nên đi khám ở các phòng khám phụ khoa uy tín để có thể xác định chính xác nguyên nhân và có hướng điều trị tích cực.
Video đang HOT
Theo Ngôi sao
Vụ bạo hành cháu bé 9 tuổi: Mẹ kêu cứu
Người mẹ này cũng đã từng phải chịu chung nỗi khổ cực cùng với những người con (Hình minh họa)
Với sự hỗ trợ của một người quen, PV có cuộc trò chuyện với chị Nguyễn Thị Nhung, mẹ của bốn cháu nhỏ, đặc biệt là cháu Nguyễn Văn Đạt, đang làm việc tại thành phố Nicosia (đảo Síp). Xuyên suốt câu chuyện về cuộc đời chị là nỗi đau đớn, tủi nhục và tiếng kêu cứu cháy lòng.
Chị Nhung kể, cuộc hôn nhân của chị với anh Nguyễn Văn Đông bắt đầu từ giữa năm 1991. Chị về làm vợ của Đông theo một sự sắp đặt sẵn của hai bên gia đình. Đến tháng 11 năm đó, chị chịu đựng trận đòn đầu tiên trong cuộc đời chung sống với Đông.
Chị còn nhớ, hôm đó chị trót về nhà mẹ đẻ chơi nhưng không nói trước với Đông, liền bị Đông thượng cẳng chân, hạ cẳng tay, sau đó vứt hết quần áo, chăn chiếu của chị xuống ao. Và cũng từ đó, những trận đòn đến với chị với tần suất ngày càng dày.
Chị chỉ cảm thấy bình an hơn khi Đông phải đi thực hiện nghĩa vụ quân sự, xa nhà trong 2 năm. Những ngày tháng ấy chẳng được bao lâu, trở về nhà, Đông lại tiếp tục hành hạ mặc dù biết chị đang mang thai đứa con đầu lòng. Năm 1995, chị sinh cháu Loan, năm sau sinh tiếp cháu Trang. Cuộc sống gia đình vất vả cộng với sự hành hạ liên tục của Đông khiến chị gần như kiệt sức.
Chị Nguyễn Thị Nhung tại đảo Síp.
Năm 1998, chị quyết định bỏ đi miền Nam kiếm ăn, mang theo đứa con gái lớn. Được một thời gian ngắn, nghe thấy Đông ở nhà đánh đập cháu Trang tàn nhẫn, chị lại ngược về. Lại một bé gái nữa ra đời. Đông càng tỏ ra khinh bỉ mấy mẹ con chị vì nghĩ chị không thể sinh con trai cho anh ta.
Đến năm 2001, chị sinh được một cháu trai. Tưởng rằng, cuộc sống từ đây sẽ bớt khổ nhưng dường như bản tính hung bạo của Đông càng tăng lên theo thời gian. Và chính Đạt, đứa con trai duy nhất của cả gia đình lại là người bị hành hạ nhiều nhất. Theo chị Nhung, năm Đạt chưa đầy 2 tuổi, bố cháu đã mang cháu ra ao gần đó dìm cho đến khi cháu kiệt sức.
Hành trình trốn chạy
Vừa là người chứng kiến các con bị hành hạ, vừa là nạn nhân, chị Nhung cho biết đã nhiều lần làm đơn lên xã nhờ giải quyết nhưng dường như không ai muốn động chạm đến một người như Đông, chị chỉ biết khóc. Đông lấy chiếc gậy dứ vào mặt chị đe doạ: "Mày mà khóc, tao chọc mù mắt". Năm 2005, chị quyết định đưa Loan đi vào Đồng Nai đập đá thuê.
Chị Nhung kể tiếp, ở nhà, Đông tiếp tục đánh 3 con với yêu cầu chị phải gửi tiền về hằng tháng để đóng học cho con, nhưng được đồng nào Đông đều nướng sạch vào rượu. Không có tiền đóng học cho con, Đông bắt các con bỏ học đi đánh, bán cá.
Thậm chí, nhiều ngày những đứa trẻ con bị bỏ đói lả bên đống rạ. Quá xót con, chị Nhung lại về tìm cách đưa 3 con đi cùng. Đông biết được, tìm đến đe dọa, hành hung. 5 mẹ con chị lại ngược lên Lâm Đồng, trông trại lợn cho người quen rồi lại ôm nhau vào TPHCM kiếm sống.
Ở đâu cũng chỉ được một thời gian ngắn lại bị Đông phát hiện. Đánh đập, hành hung chán, Đông quay sang ngon ngọt dỗ mẹ con chị quay về. Nghĩ các con phải lưu lạc, không được ăn học hẳn hoi, chị đành nhắm mắt quay về. Nhưng chỉ một thời gian ngắn sau, những trận đòn khốc liệt hơn lại tiếp tục với chị.
Ngay sau khi có thông tin về vụ việc, Hội Bảo vệ quyền trẻ em tỉnh Bắc Giang do bà Dương Thị Lợi, Chủ tịch Hội, đã vào BV Đa khoa tỉnh thăm và tiếp nhận đơn đề nghị được bảo đảm an toàn tính mạng và tiếp tục được đi học của các cháu Nguyễn Thị Trang, Nguyễn Văn Đạt. Theo bà Lợi, Hội Bảo vệ quyền trẻ em tỉnh sẽ về làm việc với chính quyền địa phương về trường hợp này, đồng thời sẽ kêu gọi các tổ chức, cá nhân giúp đỡ 4 cháu nhỏ.
Đầu năm 2009, chị Nhung quyết định lên làm phụ bếp tại Khoa Dinh dưỡng, Bệnh viện Đa khoa tỉnh Bắc Giang nhưng chỉ được 3 ngày, ông Nguyễn Văn Ngọc, người cùng thôn đã chở 2 con lớn chị lên vì ở nhà bị bố đánh. Trước hoàn cảnh đáng thương của mấy mẹ con, các cô, bác Khoa Dinh dưỡng đã chấp nhận 3 mẹ con ở lại. Nhưng chỉ ngày hôm sau, chị lại thấy ông Ngọc hốt hoảng đến nói: "Nếu không đưa hai cháu Trang và Loan về, Đông sẽ giết tôi mất. Từ đêm qua đến nay, nó đã vác dao đến chửi bới đe dọa ầm ĩ rồi!".
Cùng đường
Tháng 9-2009, không chịu được cuộc sống chung, chị đâm đơn đề nghị Toà án huyện Yên Dũng xử ly hôn, chị chỉ xin được nuôi 4 đứa con. Toà chấp thuận, chị mang mấy đứa con ở nhờ mấy nhà người quen rồi đi gánh gạch, làm thuê lấy tiền nuôi con. Nhưng Đông vẫn thỉnh thoảng đến nơi ở của mấy mẹ con, lúc thì bắt đứa này, lúc bắt đứa con khác về nhà.
Bản thân chị Đông cũng không tha. Vớ được cái gì đánh được là anh ta đánh, khi thì gậy gộc, đấm đá, nhiều lúc dùng cả dao để đuổi đánh chị. Trên tay chị bây giờ vẫn còn vết dao mà Đông chém chị cách đây chưa lâu.
Cùng quẫn, chị quyết định gửi 2 con lớn cho một người quen ở TP Bắc Giang, 2 đứa nhỏ nhờ chị ruột chăm sóc rồi vay tiền đi nước ngoài lao động với mong ước sẽ sớm có tiền để nuôi dạy các cháu. Nhưng những ngày ở nước ngoài, chị vẫn liên tục nhận được điện thoại của Đông đòi chị gửi tiền về.
Biết chuyện các cháu đang phải trốn tránh người cha, chị cũng chỉ biết khóc: "Mong sao có ai thương các cháu, giúp đỡ gia đình tôi để các cháu không bị bố cháu đánh đập, được sống một cuộc sống bình thường, được đi học để thành người... Đời tôi đã coi như bỏ đi, chỉ lo cho các con tôi sau này!".
>> Bé trai 9 tuổi và những trận đòn...
Theo Tiền Phong
Bé trai 9 tuổi và những trận đòn... Em Nguyễn Văn Đạt tại Bệnh viện đa khoa tỉnh với những vết tím khắp người. Từ đêm Trung thu (22-9), Nguyễn Văn Đạt (9 tuổi) được một người thân đưa vào Bệnh viện đa khoa tỉnh Bắc Giang trong tình trạng hoảng loạn, khắp người sưng tấy, mắt thâm quầng. Em cho biết, người gây ra những vết thương ấy là... bố...