Tại chị nên tôi mới lấy anh ta
Tôi còn nhớ như in cái ngày tôi đưa tờ đơn li dị do chính tay anh ta viết cho chị xem, chị đã cười mãn nguyện.
Lúc ấy trong đầu tôi đã nghĩ ‘người đàn bà này chắc bị điên rồi, chồng mình có bồ, đi chơi với gái, đòi lấy gái làm vợ mà chị ta lại sung sướng như vậy. Hay chị ta đau quá hóa điên?’. Ngày đó, tôi tự đắc lắm, vì tôi đã đủ bản lĩnh, cướp được chồng chị, một người đàn ông mà bao nhiêu phụ nữngưỡng mộ, vây quanh.
Thật ra, khi gặp và tiếp xúc với anh ta, tôi đã bị anh hút hồn. Vẻ ngoài điển trai, cách ăn nói dễ nghe và đặc biệt là tài ‘chém gió’ lên tới đỉnh điểm. Tôi tin là anh ta sẽ mang lại hạnh phúc cho bất cứ cô gái nào nhưng tôi lại không nghĩ, anh ta cũng có thể phụ bạc bất cứ cô gái nào.
Tôi đã si mê người đàn ông ấy và không hề nghĩ đến những hậu quả sau này. Những gì tôi nhìn thấy chỉ là bề ngoài, thế mà một cô gái đã từng có kinh nghiệm yêu như tôi lại không nhận ra và mù quáng chấp nhận yêu anh ta. Cho đến khi tôi biết anh có vợ, tôi không thể nào làm khác được, tôi nghĩ, mình phải giành giật hạnh phúc của mình thôi. Nhưng bằng cách nào, đâu phải dễ khi yêu một người đàn ông có vợ và có yêu rồi liệu có danh phận không?
Thật ra, khi gặp và tiếp xúc với anh ta, tôi đã bị anh hút hồn. Vẻ ngoài điển trai, cách ăn nói dễ nghe và đặc biệt là tài ‘chém gió’ lên tới đỉnh điểm. (Ảnh minh họa)
Thế mà tôi vẫn lao vào yêu anh, anh cũng nói yêu tôi và gieo cho tôi quá nhiều hi vọng. Anh nói, anh thật sự muốn được ở bên cạnh tôi, anh yêu tôi và cần có tôi, anh không còn yêu vợ mình nữa. Anh nói, anh và vợ anh không hợp nhau, người phụ nữ ấy cứ mở miệng ra là nói chuyện tiền. Vợ anh lại bảo thủ, hay sai bảo chồng, cậy kiếm được tiền mà lên mặt dạy đời này kia. Còn anh, tôi nhìn vẻ buồn rầu của anh khi nói về vợ, tôi cảm thấy rất thông cảm. Thương anh, tôi cũng thấy thương chính bản thân mình. Tôi nghĩ là, chính tôi sẽ là người mang lại hạnh phúc cho anh.
Tôi tự tin rằng mình là một người phụ nữ có thể mang lại hạnh phúc cho anh. Thời gian yêu nhau, tôi thấy anh là người đàn ông rất ga lăng, quan tâm tới bạn bè, người thân, quan tâm tới tôi vô cùng. Tôi thích cách anh nói chuyện. Anh nói anh rất yêu thương con cái nhưng vợ anh thì anh không muốn gần gũi, người đàn bà ấy là sai lầm của anh.
Video đang HOT
Khi đó, tôi đã nghĩ đến việc, tôi sẽ cướp người đàn ông này về phía tôi. Tôi bị anh mê hoặc, anh quan tâm tới người nhà tôi, bạn bè của tôi làm tôi nghĩ anh thật lòng. Tôi đã lấy anh, đã mang đơn li hôn tới tận nhà anh, yêu cầu vợ anh bỏ vợ. Hành động trơ trẽn, tôi chấp nhận bị người vợ ấy đánh cho một trận, sỉ vả không ra gì. Nhưng lạ thay, chị ấy lại đồng ý kí vào đơn li hôn và cám ơn tôi, chúc tôi hạnh phúc không chút do dự.
Tôi nghĩ, chắc chuyện này anh đã giải quyết ổn thỏa giúp tôi rồi và tôi đang vui vì anh có trách nhiệm với tôi. Cưới anh, tôi hạnh phúc vô cùng. Gia đình tôi thì biết chuyện nhưng bạn bè không hay anh đã có gia đình. Tôi chấp nhận lấy anh và chấp nhận điều tiếng nếu như một ngày nào đó sự việc bị bại lộ. Chị ta thật dễ dàng với tôi vậy mà tôi không hề nghi ngờ gì cả.
Thật ra, khi gặp và tiếp xúc với anh ta, tôi đã bị anh hút hồn. Vẻ ngoài điển trai, cách ăn nói dễ nghe và đặc biệt là tài ‘chém gió’ lên tới đỉnh điểm. (Ảnh minh họa)
Sống với nhau được gần 1 năm, tôi cung phụng anh ta như cung phụng của quý, vậy mà không ngờ, chỉ được một thời gian ngắn như vậy, anh đã thay lòng. Anh gái gú, cờ bạc còn say sưa tối ngày. Bộ dạng đẹp trai, ga lăng của anh đâu rồi, trước đây anh vốn là người như vậy mà. Anh đâu có tiền, đi làm cũng có công việc không ra đâu vào đâu, lương tháng vài triệu, tiền ăn uốn chi tiêu trong nhà này tôi lo cả. Tôi hận quá, nói thế nào anh ta cũng không nghe. Tôi bực tức cãi vã, thế là anh ta bạt tai tôi. Tôi không nói chuyện với anh ta, anh ta cũng mặc kệ. Anh ấy gần như không quan tâm tới cảm xúc của tôi.
Tôi mệt mỏi quá, vợ chồng sống như người dưng, chửi nhau suốt ngày. Chẳng hiểu sao, tôi lại nghĩ đến chị. Tôi gọi cho chị, chị bảo ‘cô hối hận rồi à, thật may là cô gánh của nợ đó giùm tôi chứ anh ta đâu có chịu li dị mặc dù tôi đã viết đơn rất nhiều lần rồi. Tôi cũng chán ngấy anh ta, bây giờ còn rượu chè, gái gú không?’. Nghe những lời chị nói tôi mới ngớ người ra. Thì ra ngày đó, tôi mang đơn li hôn của chồng chị tới, chị cười là thật, chị hạnh phúc thật chứ không phải chị đang điên. Tôi thật sự thấy hối hận, cái của nợ người khác muốn vứt đi mà tôi lại rước về rồi bây giờ, sống và phục vụ anh ta, tôi thật sự quá ân hận rồi.
Bây giờ, người muốn li dị là tôi chứ không phải ai khác. Tôi thật sự quá ân hận vì đã đi cướp chồng người…
Theo Khampha
Giật chồng người, có hạnh phúc không em?
Chị không biết ở trong xã hội này có bao nhiêu người như em, cũng sống tầm gửi vào người đàn ông của đàn bà khác, nhưng chị xin khẳng định, những người như em không được tôn trọng.
Em tự vỗ ngực cho mình là người có học, có tri thức, có trình độ. So với người cùng lứa, có lẽ em hơn họ ở chỗ, em có một công ăn việc làm ổn định, có đồng lương tốt thậm chí là tốt gấp đôi người khác, có nhan sắc, có chiều cao và có cả địa vị. Em tự tin rằng, em là một cô gái thành đạt ở cái tuổi của em. Chỉ cần điểm này thôi, đi ra ngoài, người ta hỏi em làm gì, bao nhiêu tuổi, em tự tin đứng lên mà rõn rạc &'em làm quản lý, trưởng phòng...'. Ừ, chị cũng có thể tạm tin em có tài thật, có bản lĩnh thật, có hơn người thật nhưng có một thứ mà em vẫn mãi không thể bằng người ta, đó là đạo đức. Vì sao chị nói vậy, vì một người đi cướp chồng của người khác rồi lại tự hào, ung dung sống, không chút áy náy, một người như em chẳng thể mang ra so sánh với ai...
Chị không biết ở trong xã hội này có bao nhiêu người như em, cũng sống tầm gửi vào người đàn ông của đàn bà khác, nhưng chị xin khẳng định, những người như em không được tôn trọng. Dù em có dùng lời lẽ gì, chứng minh gì biện minh cho hành động của em đi chăng nữa, chị cũng không bao giờ thông cảm và tha thứ cho em.
Con người sinh ra vốn đã được sắp đặt và an bài. Em không tin đúng không, chắc chắn là vậy rồi nên thứ thuộc về người khác, em nhẹ nhàng cướp đi không chút do dự. Ngày em chưa có được chồng của chị, em và chị còn là hai người bạn thân. Chị tôn trọng em, yêu quý em, ca ngợi em với mọi người, với chồng chị rằng, em là một cô bé ngây thơ, trong sáng và tốt tính. Nhưng chính sự ngây thơ của em đã biến em thành con nai vàng ngơ ngác, dùng sự trong sáng ấy để hút hồn những gã đàn ông bên cạnh em, trong đó có chồng chị.
Chồng chị có lẽ là một người đàn ông không tốt, vô liêm sỉ, bỉ ổi nên mới ngã vào lòng người con gái là bạn thân của vợ như em. (ảnh minh họa)
Chị quý em, tin tưởng em nên thường xuyên mời em đến nhà chị chơi, cho em qua lại nhà chị như chị em vậy. Đến con của chị cũng quý em, cũng gọi em là dì. Thế nhưng, em lại dắp tâm cướp đi người mà chị thương yêu nhất.
Chồng chị có lẽ là một người đàn ông không tốt, vô liêm sỉ, bỉ ổi nên mới ngã vào lòng người con gái là bạn thân của vợ như em. Có thể chị đã chọn nhầm chồng nhưng cay đắng hơn là chị chọn nhầm bạn. Chị đã quá sai lầm khi coi em là bạn thân như chị em ruột. Chị sai lầm khi nghĩ, lòng tốt của con người sẽ được đáp lại, nào ngờ, đáp lại chính là sự trơ trẽn của em.
Chị không biết em đã dùng cách nào để cướp được chồng chị, khiến anh ấy bỏ vợ bỏ con chạy theo em, đẩy mẹ con chị ra đường. Có lẽ, em lại tài giỏi ở khoản này rồi, em dùng sự ngây thơ trong sáng của mình để lừa đàn ông.
Em ngụy biện rằng, em đã yêu người đàn ông ấy, si mê anh ta và em muốn cả đời này gắn bó vói anh ta. Em khăng khăng khẳng định, tình yêu không có lỗi, hạnh phúc là đấu tranh và giành giật, nên em cảm thấy tự mãn vì đã cướp được chồng của chị mà không tốn nhiều công sức. Em tự mãn rằng, bây giờ em có đủ mọi thứ, có cả người đàn ông em cần, luôn bên cạnh em, chia sẻ với em.
Em đang sống hạnh phúc, em vẫn nói vậy. Dù một lời xin lỗi em cũng không thốt ra, bởi em tự tin rằng, em chẳng sai trái gì trong chuyện này cả. Một người đàn ông yêu em và em cũng yêu anh ta, em sẵn lòng làm vợ của người đó, mặc sự đau khổ của chị và con chị. Em không nghĩ đến tình nghĩa chị em mình suốt mấy năm qua. Em hiếu thắng, em đã làm được, em tự hào lắm phải không em?
Nếu như em có chút lương tâm, có chút sĩ diện và vô liêm sỉ, có lẽ em phải cảm thấy xấu hổ vì chuyện này chứ không tự mãn vậy đâu em. (ảnh minh họa)
Chị bây giờ là kẻ bơ vơ, là người đàn bà bất hạnh nuôi con một mình còn mang trong lòng mối hận thù cả người đàn ông mình yêu và người mà mình coi là em gái. Còn em tự mãn, em giàu có, em khoe khoang với bạn bè sự ranh mãnh của em. Chị chỉ xin nhắc em một điều, em đang sống với người đàn ông là chồng của chị, của người coi em như em gái.
Nếu như em có chút lương tâm, có chút sĩ diện và vô liêm sỉ, có lẽ em phải cảm thấy xấu hổ vì chuyện này chứ không tự mãn vậy đâu em. Chị không biết, em có hạnh phúc thực sự hay không, hay là em chỉ giả bộ, chỉ phô trương cho người khác nhìn vào và ngưỡng mộ em? Nếu em thấy hạnh phúc, thấy sung sướng và không một chút áy náy, hối hận về việc làm của mình thì... chị ngưỡng mộ em! Nhưng hãy cẩn thận em nhé, vì hôm nay em cướp của người, có một ngày, có người sẽ cướp mất của em, đời là thế mà em...
Theo VNE
Chỉ giật chồng thôi, làm gì mà dữ vậy! Có ai đã từng giật chồng người ta mà được cảm ơn như tôi không? Trời ơi, tại sao lại cám ơn người đã giật chồng mình? Chị ta là cái thứ vợ gì vậy? Khi gặp Tuấn lần đâu trong lễ ký kết đối tác chiến lược giữa hai công ty, tôi nói với chị sếp của mình: "Em sẽ cua ông...