Ta luôn mơ một giấc mơ bình yên giữa dòng đời bão tố
Nhiều hơn một lần trong khoảng thời gian gần đây, bạn đã nghĩ đến chuyện mình muốn được bình yên? Và dĩ nhiên, hơn một lần trong những lần nghĩ suy đó, bạn không biết làm sao để có được nó, hay giữ nó thế nào?
ảnh minh họa
Bình yên là… khi bạn cảm thấy mình cô đơn nhìn về một phía nào đó, không có ai cả, nhưng bạn biết rằng rồi sẽ có một người nào đó của riêng bạn, đặc biệt đang đứng chờ bạn ở đó.
Bình yên là… ngủ một giấc dài, để khi tỉnh dậy cảm thấy thật nhẹ nhàng, rồi bỗng nhiên quên đi tất cả những gì vừa diễn ra, quên không phải vì nó là những chuyện khó chịu, mà quên là vì mình cần xóa bộ nhớ mỗi ngày, để chừa trống một khoảng không chờ bình yên tìm đến.
Bình yên là… lúc làm được một điều tốt cho một người không quen biết, để thấy mình vẫn còn có ích với cuộc sống. Hay đơn giản chỉ là mình dừng xe lại, tấp vào lề đường mua cho bà cụ bán hàng đã già lắm, mắt đã mờ rồi vẫn không ngơi nghỉ để lo cho đứa cháu.
Bình yên là… lúc nhận sự quan tâm, chăm sóc của một ai đó, cảm giác như mình to lớn đến nhường nào dù chỉ là lúc để sẵn kem đánh răng trên bàn chải và nấu cho họ một bữa cơm trứng chiên giản dị.
Bình yên là… ở mọi ngõ ngách mình bước đi qua.
Bình yên là… khi nằm dài giữa bãi biển, ngắm trời đêm thoáng đãng, nghe sóng vỗ ào ạt, chẳng ngâm mình xuống làn nước ấy đâu, chỉ cần hơi thở được hòa vào mùi biển, để cuộc sống thêm mặn mà.
Video đang HOT
Có thể rằng, giấc mơ bình yên rất khó định nghĩa. Nó mang ý nghĩa riêng của từng cá thể, từng con tim, từng hoàn cảnh, từng ngôi nhà… nhưng nó đều mang một điểm chung là khó hiểu và đôi khi là cả vô lý.
Bình yên có thể đến từ việc ta cho đi không mong nhận lại như khi ta tham gia những hoạt động thiện nguyện, giúp đỡ những số phận kém may mắn hơn mình. Có thể là nhận lại, được người khác giúp đỡ khi ta gặp khó khăn. Nhưng quan trọng hơn cả vẫn là tự bản thân ta đem lại sự bình yên cho chính mình.
Bạn để ý thử xem, khi bạn buồn nhất, thất vọng nhất, đó chính là lúc bạn cảm thấy mình ít bình yên nhất có đúng không? Bạn biết tại sao không? Tại vì chính những lo toan khiến bạn buồn, thất vọng, mệt mỏi, khổ đau, cầu toàn… làm bình yên trong mỗi con tim bị hạn hẹp… Khoảng trống của tâm hồn rất nhỏ, chỗ nào nữa để chứa đựng bình yên?!
Cho nên khi bạn thấy thất vọng và buồn bã với mọi thứ đó, bạn dẹp bỏ nó đi, thế là bình yên vui mừng lắm vì được quay trở về với bạn. Dù không gian có chật hẹp, dù cái tôi trong mỗi người có to bằng cái bánh xe bò thì ở giữa sự vô hạn và hữu hạn, bạn sẽ nhìn thấy chính mình.
Bình yên chỉ có chung một điểm là khó hiểu.
Có thể bình yên sẽ trở về lúc cô đơn, buồn phiền, hạnh phúc…
Ở mỗi hoàn cảnh, bình yên mang một chiếc áo với họa tiết khác nhau, có lúc sặc sỡ, có lúc trầm ngâm.
Dòng đời vạn biến, cuộc sống khó khăn, ấy là điều không thay đổi được. Nhưng tâm thức là bất biến, thứ duy nhất ta có thể rèn luyện được đó vẫn là chính mình.
Ảnh minh họa
Nghe những câu chuyện của những con người lao động thật thà, bình dị, ta có thể mỉm cười vì cuộc sống ngoài kia đâu có khó khăn như ta nghĩ. Vẫn có những người không giàu sang, không chức quyền vẫn sống một cuộc đời hạnh phúc, đầy bình yên đấy thôi.
Đừng nhìn lại sau lưng với một đôi mắt buồn. Những thứ không đạt được, chúng ta sẽ luôn cho rằng nó đẹp đẽ, chính vì bạn hiểu nó quá ít, bạn không có thời gian ở chung với nó. Nhưng rồi một ngày nào đó khi bạn hiểu sâu sắc, bạn sẽ phát hiện nó vốn không đẹp như trong tưởng tượng của bạn đâu, bạn thân yêu ạ!
Một trong những cách để bạn không hoang mang, lo lắng tất tả chạy đi vội vã tìm kiếm bình yên đó là dành một góc nhỏ mỗi ngày để ngồi yên lặng; hoặc chỉ để nhìn mông lung; hoặc chỉ để theo dõi một chú kiến đang bò; hoặc chỉ để nhìn dòng sông lặng sóng… Tất cả những lúc nhỏ nhặt đó sẽ là lối dẫn đường cho bình yên về lại với mình.
Bạn thấy đấy, cuộc sống này như một ly nước, đầy hay vơi chỉ là do chúng ta quyết định.
Theo Phununews
Trở về nhà trong dịp nghỉ lễ, tôi chết lặng khi nghe hàng xóm kể về vợ
Vào miền Nam, tôi xin làm ở một công trường xây dựng với mức lương khá. Công việc nặng nhọc, vất vả, tôi hiếm khi có cơ hội về nhà. Ngay cả những dịp lễ Tết, tôi cũng hạn chế về quê vì lúc đó giá tàu, xe khá đắt. Đổi lại, tôi tiết kiệm được khá nhiều tiền gửi về cho vợ.
Kể từ lúc ấy, bố tôi thường xuyên cờ bạc, rượu chè, ít khi quan tâm đến tôi. Tôi lớn lên thiếu vắng tình cảm của bố mẹ nên thường xuyên gây gổ, quậy phá, kết quả học tập ở trường cũng rất tệ.
Sau khi tốt nghiệp trung học, tôi đi làm ở một nhà máy gần nhà và gặp vợ tôi ở đây. Tôi đã yêu cô ấy ngay từ lần đầu gặp mặt. Lúc đó, tôi vốn có tính cách ngỗ ngược, nhà lại nghèo, cô ấy đã từ chối tôi. Vì cô ấy, tôi đã thay đổi bản thân mình, tôi chăm chỉ làm việc, không quậy phá, gây gổ nữa. Cuối cùng, tôi cũng nhận được cái gật đầu của cô ấy.
Sau khi cưới, vợ tôi sinh cho tôi một con gái vô cùng đáng yêu. Tuy nhiên, hoàn cảnh nhà tôi lúc đó rất khó khăn, bố và bà nội thường xuyên ốm yếu, con tôi mới chào đời nên càng khó khăn gấp bội. Mọi chi tiêu trong nhà trông cả vào đồng lương công nhân eo hẹp. Thấy bế tắc quá, tôi bàn với vợ sẽ vào miền Nam để tìm cơ hội đổi đời. Tôi tính sau khi có được công việc ổn định, tôi sẽ đón vợ vào trong đó.
Vào miền Nam, tôi xin làm ở một công trường xây dựng với mức lương khá. Công việc nặng nhọc, vất vả, tôi hiếm khi có cơ hội về nhà. Ngay cả những dịp lễ Tết, tôi cũng hạn chế về quê vì lúc đó giá tàu, xe khá đắt. Đổi lại, tôi tiết kiệm được khá nhiều tiền gửi về cho vợ.
Năm nay, dự án kết thúc sát với dịp nghỉ lễ 2/9, tôi nhanh chóng thu xếp, dọn dẹp đồ đạc để về quê thăm gia đình. Trên đường về, tôi vô cùng hạnh phúc khi tưởng tượng ra gương mặt vợ, con gái, bà nội... những người mà hàng ngày tôi chỉ được nhìn qua màn hình điện thoại mờ ảo.
Khi về đến nhà, tôi rơm rớm nước mắt khi được ôm chầm lấy vợ và con gái. Con gái tôi đã lớn hơn rất nhiều. Sau khi nói vài câu chuyện, vợ tôi vội vã chạy vào bếp nấu cơm. Tuy nhiên, tôi để ý thấy, tay cô ấy có vẻ bị đau và chân cô ấy đi tập tễnh. Tôi hỏi thì cô ấy chỉ nói rằng do đi xe máy không cẩn thận nên bị ngã.
Thấy tôi về thăm quê, một số người hàng xóm cũng tới chơi. Khi tiễn bác Hà, bác hàng xóm thân thiết ra cổng, bác có ghé tai nói nhỏ với tôi rằng: "Cháu thật có phúc mới cưới được cái Phương (vợ tôi) làm vợ. Con bé vừa đảm, vừa chăm chỉ lại chịu nhiều thiệt thòi. Nhìn chân tay nó kìa, làm việc nặng nên nhiều khi bị thương, thâm tím hết cả".
Thấy tôi tỏ vẻ ngạc nhiên, bác nói tiếp: "Cái Phương nó xin làm tạp vụ ở nhà hàng để kiếm thêm chút tiền. Hôm đó, do gặp phải khách hàng say rượu nên nó bị hành hung, chân mới đi tập tễnh như vậy".
Nghe bác nói, tôi chết lặng vì xót xa, vì thương vợ. Tôi đi làm ăn, vợ tôi ở nhà đã chịu nhiều khổ đau, ấm ức. Thời gian tới, công ty tôi có một dự án lớn, nếu tôi tiếp tục đi làm thì sẽ kiếm được rất nhiều tiền. Nhưng để vợ ở nhà chịu đựng khó khăn, vất vả một mình tôi thấy không đành lòng. Mấy hôm nay, tôi vắt tay lên trán suy nghĩ nhiều mà không biết làm sao cho phải. Xin hãy cho tôi một lời khuyên.
Theo Danviet
Vợ muốn BỚT BUỒN, BỚT ĐAU, hãy "NGÓ LƠ" những điều này của chồng! Phụ nữ đôi khi tự chuốc lấy khổ đau cho mình là bởi quá nặng lòng, quá để tâm. Nhưng đàn ông vô tình lắm, càng nhìn kỹ lại càng dễ đau lòng. Có những điều vợ nên ngó lơ ở chồng để tâm an, bớt sân si, hôn nhân cũng vì thế mà dễ thở hơn bội phần. 1. Chuyện cũ của...