Sống chung với bạn trai 2 tháng, tôi ngã ngửa vì quá sốc
Câu “chốt” của người yêu khiến tôi ngã ngửa vì quá sốc và giận chính bản thân mình.
Tôi và Tuấn quen nhau một năm nay. Tuấn đang học thạc sĩ và có đi làm ngoài giờ kiếm thêm tiền. Tôi đang làm nhân viên trong một cửa hàng tạp hóa lớn, lương cũng đủ dùng. Vì cả hai đều ở trọ nên tôi chủ động rủ Tuấn chuyển về phòng trọ của mình ở. Anh ngập ngừng bảo sợ làm phiền tôi. Lúc đó, tôi vẫn đang đắm chìm trong hạnh phúc nên còn vỗ ngực bảo: “Chỉ cần ở bên anh mỗi ngày, em đã mãn nguyện rồi. Chuyện tiền bạc chỉ là vấn đề nhỏ”.
Thế là 2 tháng nay, Tuấn chuyển sang ở cùng tôi. Mỗi ngày đi làm về, tôi lại phải lo cơm nước, giặt giũ cho cả hai người. Nếu như trước đây ở một mình, thích thì nấu ăn, không thì ăn mì gói qua bữa cũng được, còn bây giờ thì khác. Bây giờ một ngày phải nấu ăn 2 bữa, mỗi bữa là 2 đến 3 món.
Thời gian đầu sống chung còn hạnh phúc. Tuấn còn giúp đỡ tôi việc nhà. Còn bây giờ, anh mặc nhiên xem đó là việc của tôi và không động tay vào nữa. Có ngày nghỉ làm nhưng anh cũng nằm khểnh chân chơi game, đợi tôi đi làm về nấu ăn chứ không chủ động nấu hộ. Chưa cưới mà tôi giống như vợ chính thức của anh rồi.
Tranh minh họa.
Hôm qua, tôi có đề cập đến chuyện đóng tiền trọ tháng này. Tháng trước tôi trả hết 2 triệu rồi. Tháng này định bảo anh trả. Hai tháng nay, ngay cả tiền ăn tôi cũng bỏ ra. Tuấn chỉ mua mấy đồ lặt vặt chẳng đáng bao tiền.
Video đang HOT
Nhưng tôi vừa nói: “Tiền trọ tháng này, anh trả hộ em nhé? Em hết sạch tiền rồi”. Tuấn đã vùng vằng, tỏ vẻ bực bội. Ngay sau đó, anh cáu gắt “phán” rằng: “Chính em nói chỉ cần ở bên anh là hạnh phúc, không quan trọng tiền bạc. Sao bây giờ đòi tiền anh? Anh gửi về quê cho bố mẹ hết rồi. Hay em xem đó như là tiền anh “phục vụ” em chuyện chăn gối đi”.
Tôi kinh ngạc nhìn anh. Thì ra, với anh, tôi chỉ là người bao nuôi, còn anh được hưởng tất cả những điều đó, chẳng mất một đồng nào. Tự nhiên tôi cảm thấy khó chịu khủng khiếp. Nếu cứ kéo dài, tôi sợ mình sẽ trở thành “ngân hàng miễn phí” cho người yêu. Còn nếu chia tay, tôi đã sống chung với anh một thời gian, chỉ sợ mang tiếng xấu. Giờ tôi bối rối và không biết phải quyết định như thế nào?
(hongan…@gmail.com)
Ngày ra tòa ly hôn chồng khệ nệ chở đến một món quà khổng lồ tặng vợ, nhìn rõ thứ dưới tấm vải phủ, cô bật cười quay vào rút đơn
Thảo vừa quay người định bước vào tòa án thì Hiếu cuống quýt gọi cô lại. "Khoan hãy vào tòa án em ơi, anh có món quà tặng em này", Hiếu cười tươi chỉ vào thứ anh chở sau xe.
Hôn nhân không còn là những cuộc hẹn hò lãng mạn, ngọt ngào như thời điểm yêu đương nữa. Mà hôn nhân chính là cơm nước, giặt giũ, lau dọn nhà cửa, là gạo dầu, mắm, muối... Những công việc nhàm chán, những vấn đề lặp đi lặp lại ấy khiến vợ chồng cảm thấy mệt mỏi, dễ dàng dẫn đến cãi vã và so bì tị nạnh với nhau. Tình cảm vợ chồng bị rạn nứt, để rồi thậm chí đi đến bước đường ly hôn.
Thảo (29 tuổi, Hà Nội) chia sẻ cô và chồng quyết định ly hôn cũng từ những mâu thuẫn vụn vặt hàng ngày ấy.
"Chồng tôi được bố mẹ nuông chiều từ bé, anh ấy không biết làm việc nhà và cũng không thích làm việc nhà. Cưới xong chúng tôi sinh con ngay, một mình tôi ngày nào cũng phải quay cuồng với trăm nghìn thứ việc. Còn anh ấy, hết giờ làm là nằm khểnh chơi điện thoại, không chia sẻ với vợ bất kỳ việc gì. Nhờ chồng rửa mấy cái bát anh ấy cũng vùng vằng giận dỗi, bảo rằng từ bé đến giờ chưa phải rửa bát bao giờ...", Thảo kể.
Ảnh minh họa
Quá chán ngán với người chồng lười biếng, vô tâm, trong một lần cãi nhau nảy lửa, Thảo đã viết đơn ly hôn. Hiếu cũng cảm thấy quá ngột ngạt với đời sống hôn nhân nên anh ký ngay vào lá đơn vợ đưa. Sau đó, Thảo bế con dọn ra khỏi nhà, hai người ly thân. Lúc ấy vợ chồng Thảo mới kết hôn được 3 năm và con gái chung của họ chỉ vỏn vẹn 1 tuổi rưỡi.
Ngày ra tòa, Thảo đi taxi đến. Vừa xuống xe, đang định bước vào trong tòa án thì cô nhìn thấy Hiếu đi xe máy vừa hay đến nơi. Thảo ngạc nhiên thấy phía sau xe máy Hiếu chở theo một món đồ rất to, được phủ vải kín mít. Cô ngạc nhiên lắm, ngày ra tòa ly hôn mà anh còn có tâm trạng tranh thủ đi mua sắm hay sao? Lại nghĩ đã sắp trở thành người dưng, cô cần gì phải quan tâm chuyện của người đàn ông sắp cũ.
Thảo vừa quay người thì Hiếu cuống quýt gọi cô lại. "Khoan hãy vào tòa em ơi, anh có món quà tặng em này", Hiếu cười tươi chỉ vào thứ anh chở sau xe. Thảo tò mò đứng lại, theo lời anh lật tấm vải phủ món đồ kia lên. Nhìn thứ hiện ra trước mắt, Thảo không khỏi sững sờ. Hóa ra lại là một chiếc máy rửa bát!
Thấy vẻ mặt ngơ ngẩn của vợ, Hiếu chợt nắm tay cô cười nhẹ: "Hôm trước anh nghe một người bạn tâm sự câu chuyện của gia đình anh ấy. Họ cũng định ly hôn, thiếu nước nộp đơn ra tòa thôi. Đúng lúc đó anh ấy tình cờ đọc được một bài viết về máy rửa bát trên mạng. Anh ấy lập tức mua nó về tặng vợ và thế là gia đình họ lại hạnh phúc như chưa từng có trận cãi vã nào cả. Em thấy thần kỳ không? Nên anh cũng học theo vì anh hy vọng chúng mình có thể quay về bên nhau".
Hiếu nói thêm, thời gian ly thân mấy tháng qua giúp anh nhận ra một điều, đó là anh vẫn rất trân trọng gia đình, không hề muốn mất đi vợ con. Anh cũng hiểu được, muốn gìn giữ hạnh phúc thì anh cần phải bỏ công bỏ sức cùng cô, chẳng có hạnh phúc nào có sẵn hoặc một người có thể tạo nên được cả.
Sau khi cho Thảo xem máy rửa bát, Hiếu còn chỉ lên robot lau nhà anh đặt ở phía trước xe. Anh kể anh mua thêm cả món đồ ấy khi được người bán máy rửa bát giới thiệu. Anh dồn lương của mình thời gian qua để mua, hi vọng có chúng thì các công việc hàng ngày trong gia đình cũng trở nên "dễ thở" hơn. Thảo không còn quá mệt nhọc, vợ chồng anh cũng bớt cãi vã.
Ảnh minh họa
"Anh không biết làm việc nhà thật mà, anh đền bù bằng cách này được không. Đừng giận anh nữa nhé, sau này có gì cứ từ từ giải quyết, anh sẽ học dần, sao phải ly hôn chứ, em nói có phải không?", Hiếu cười làm lành với vợ.
"Nhìn thành ý và cách chuộc lỗi thiết thực của chồng, tôi thật sự chẳng có lý do gì để tiếp tục giận anh ấy. Chồng tôi vụng về trong nhiều việc nhưng nhìn chung thì anh ấy vẫn thật lòng quan tâm đến vợ con, thôi thì ở đời chẳng có ai là hoàn hảo...", Thảo tâm sự.
Ngay sau đó, Thảo bước vào tòa án nhưng không phải để giải quyết chuyện ly hôn nữa mà là để rút đơn ly hôn. Hai vợ chồng cùng nhau trở về tổ ấm của họ, đằng sau xe là chiếc máy rửa bát, phía trước là robot lau nhà.
Hôn nhân bình dị và bình thường tới mức tầm thường như vậy đó. Chẳng phải những gì đao to búa lớn, sâu sắc ý nghĩa, hôn nhân nhiều khi chỉ là chuyện rửa bát, lau nhà hay ai bón cho con ăn. Và một chiếc máy rửa bát là món quà từ chồng, lắm khi lại có thể cứu vãn được cả một cuộc hôn nhân!
Nhà vợ có điều kiện nên tôi chấp nhận ở rể, sau nửa năm mới thấy uất hận Nghe rõ những gì ông toan tính, tôi run lẩy bẩy cả người vì quá uất hận. Theo họ nói thì bao công sức của tôi cuối cùng cũng thành công cốc ư? Tôi 30 tuổi, mới cưới vợ được nửa năm. Tôi có một chị gái và một anh trai đều đã lập gia đình. Vợ chồng anh tôi đang sống cùng...