Sởn da gà xem thiếu gia Hà Thành “bay”
Quất “pin”, hút “cỏ” đang là những mốt chơi được lên ngôi đối với các quý tử Hà Thành. Trong vai giúp việc thâm nhập thực tế mới thấy, thực trạng báo động về sự sa ngã của một bộ phận giới trẻ mang danh: thiếu gia.
Điếu Pin được cuốn trong tờ giấy OCB. Ảnh minh họa
Pin chỉ là cách gọi lệch đi của một số loại m.a tú.y có nguồn gốc tự nhiên, chủ yếu là tài mà. Đó là chất kích thích đưa con người ta đến cực độ của ảo giác.
“Đã là dân chơi thì phải biết “quất” thật đã, không biết thì quê một cục” – Trung hãnh diện khi khoe mốt chơi mới của cậu với đám bạn cùng lớp.
Trung là con của một giám đốc doanh nghiệp. Mẹ mất sớm công việc của bố quá bận không có thời gian để chăm sóc, quan tâm đến cậu quý tử. Học phổ thông nhưng được rinh cả chiếc Dylan đen bóng đi học, Iphone, Ipad thay như thay áo. Không được sát sao, tiề.n được bố cho tự quản lý nên dần già cậu trở nên sa đà vào chơi bời. Trung trở thành “con nghiệ.n pin” lúc nào không hay…
Địa điểm cắm chốt thường xuyên của nhóm quý tử này là tại chính nhà Trung – khu biệt thự Mỹ Đình. Để được chứng kiến tận mắt buổi xõa của nhóm thanh niên, tôi nhập vai làm chị họ của Trung từ quê lên giúp việc.
21 giờ 30 tối, tôi giúp Trung chuẩn bị xong xuôi từ rượu cho đến đĩa nhạc để hội quý tử nhập cuộc được thỏa mãn. 10 giờ 30 phút, chuông cổng reo. Từ bên ngoài, tiếng rú ga ầm ĩ và sau đó đủ các thể loại xe máy đắt tiề.n, đỗ xịch trước cửa từ: Sh, Liberty đến LX… 5 cậu thanh niên choai choai cùng lớp Trung, tóc dựng ngược, đứa nhuộm đỏ, đứa màu bạch kim. Cuộc xõa đêm bắt đầu….
Trong phòng khách, tiếng nhạc DJ vặn to hết cỡ, rung cả bốn góc tường. Nhóm thanh niên hò reo ầm ĩ.” Ông già tao đi công tác bên Singapore cuối tuần này mới về, xõa đi, bay tới bến đi chúng mày”. Trung khởi sướng đầu tàu cho nhóm. Trung giới thiệu tôi là giúp việc mới của cậu nên đám bạn không có vẻ gì quan tâm, để ý.
Tiến, cậu thanh niên đi chiếc xe Sh đen cũng con nhà “quan”, rút từ trong cặp ra 3 gói nilon. Bên trong đựng hỗn độn một số thứ như cỏ nát vụn, màu xanh đậm. Còn Trung, nhanh như chớp, lấy trong tủ quần áo một bao thuố.c l.á hiệu malboro trắng. Tò mò, tôi định hỏi thì Trung giải thích: “Đây không phải thuố.c l.á, bên trong là giấy OCB em giấu trong này để khỏi bị phát hiện….”.
Xõa xuyên đêm
Video đang HOT
Cả nhóm ngồi quây tròn quanh một cái chiếu. Thuố.c được đựng ở một cái khay nhựa, để chính giữa. Mỗi người tự phục vụ cho mình, lấy một nhúm thuố.c nhỏ cuốn gọn vào trong giấy OCB. Nam, cậu thanh niên ngồi xa nhất cất giọng: “Chúng mày phải cuốn to như tao, quất mới đã, nhỏ quá chả bõ phê”. Lấy cớ vào bếp nấu cháo phục vụ các chiến hữu sau buổi xõa, tôi quan sát từ xa. Trong tiếng nhạc xập xình, Trung cùng đám bạn gào rú inh ỏi. Chiếc loa cây rung lên từng hồi vì thể loại nhạc sàn được vặn hết công suất. Cả hội bắt đầu nhộn nhạo, đứa thì nhảy lên ghế đạp thình thịch rồi kêu lên thảm thiết như vừa bị cứa tay: “Má.u tao chảy nhiều quá mày ơi, lênh láng khắp nhà rồi”, đứa lại hét toáng lên như kiểu đang được đua xe ngoài đường.Trung lim dim mắt, từ từ hạ người xuống nền, lăn lộn rồi bất ngờ cười sằng sặc.
Nam giọng khản đặc như kẻ say: “Quất mạnh vào anh em ơi, sao mặt trời lại sáng rực thế kia, chúng mày định giế.t tao à, chói mắt quá, tắt đèn đi, rẽ đôi cái ô tô kia ra”. Những câu nói không đầu không cuối, thất thanh vang lên như vô hồn. Mỗi đứa một kiểu, một khuôn mặt biểu cảm khác nhau nhưng có đặc điểm chung là đang trong trạng thái điên cuồng và khác rất nhiều so với lúc đầu khi chúng mới nhập cuộc.
Hiệp 1 đã kết thúc, mồ hôi đứa nào đứa nấy đầm đìa mặc dù nhiệt độ ban đêm báo là 15 độ C. Sáu gương mặt thất thần, ngồi bệ rạc mỗi đứa một góc. Trung chủ nhà khởi sướng “trùy 2 đi anh em ơi….”. Năm đứa còn lại đồng thanh:”Trình bày đi, đang phê, đã quá, còn màn gì bỏng nữa không”.
Trung lết bệt chạy vào xó tường lôi ra chiếc điếu cày và bảo, giờ các chiến hữu sẽ chiến em này, “phê chíu mà lòi” (tiếng lóng của dân chơi, nghĩa là: thích phải biết). Lại quây vào một chiếu. Trung cầm điếu cày và hướng dẫn các “đồng môn” tỉ mỉ, cẩn thận. Vẫn chưa giã thuố.c của trận thứ nhất, tay cậu run run lấy một nhúm thuố.c trong bọc nilon lúc nãy, vê tròn thành viên bi rồi bỏ vào lõi điếu.
Thuố.c lần này ngấm vào cơ thể có thể là nhanh hơn lần đầu. Nếu như khi hút bằng cách quấn thuố.c vào giấy OCB, 5 – 7 phút sau thuố.c mới ngấm thì với cách “rít” bằng điếu cày này, hút vào đến đâu là các “dân chơi” biết mùi đến đấy.
Rồi đến hút cỏ
Thuố.c “cỏ”. Ảnh minh họa
Không chỉ pin, hút cỏ cũng đang là trào lưu mà các cậu ấm… Chơi cỏ không cần phải đông như quất pin, từ 2 đến 3 người là có thể tự vui với nhau. Đã là con nghiệ.n “cỏ” thì ngày nào cũng phải “chơi”- Dũng tiết lộ. Mỗi tháng nhóm Dũng cũng đốt gần 20 triệu đồng vào khói cỏ.
“Hút vào ăn như không bao giờ biết no, khi đang phê thuố.c có thể ăn đến 8 bát cơm mà vẫn đói” – Dũng nói. “Mỗi lần hút cỏ xong, em chỉ muốn làm “chuyện ấy”. Cảm giác đầu óc như đang trên mây, hưng phấn cực độ. Để thỏa mãn sự ham muốn đến quay cuồng, em thường đứng ra thuê riêng một nhà nghỉ để có thể “xõa tập thể”.
Theo tinmoi
"Thánh" hiện... khắp làng
Người dân thôn Lưu Khánh, xã Phú Dương, huyện Phú Vang (Thừa Thiên - Huế) đạp xích lô, đi xe thồ, chằm nón, mưu sinh chật vật. Nhưng gần đây, hàng chục người trong ngôi làng nhỏ này bỗng thành "thầy", thành "cô", biết xua tà đuổi quỷ, tiên tri vận hạn...
"Cô" Dâu, "Thầy" Sáng đang hành nghề...
"Du xuân làng bói"
Xé màn sương xuân lơ lửng, tôi đi tìm thôn Lưu Khánh cho mắt được thấy những lời đồn thổi. Tới đây, nghe bà Trần Thị S. (59 tuổ.i) cho biết: "Chị muốn xem thì phải hỏi tên các "thánh" chứ hỏi chung chung tôi biết đường nào mà chỉ. Nào cô Dâu, thầy Sáng, thầy Vầy, thầy Hợp, cô Út, bà Hương... chị định tới đâu?".
Chỉ mới nghe điểm danh, tôi cùng đồng nghiệp đã choáng váng: "Chị cho em địa chỉ đông người tới xem nhất". Không cần suy nghĩ thêm, bà S. vồn vã: "Thì đấy, chị qua cầu Lưu Khánh, đâ.m thẳng, thấy ngã tư rẽ trái là tới nơi".
Lối nhỏ vào nhà xe số, xe ga ken kín hết đường ngang lối dọc, sân nhà hàng xóm cũng được tận dụng để gửi xe. Tiến thêm vài bước, cảnh người đứng kẻ ngồi la liệt trong khói hương nghi ngút từ cổng vào chiếu bói. Tại đây, dễ cũng có 40 - 50 người đang mòn mỏi đợi tới lượt.
"Quý bà" xăm lông mày, trang điểm tỉ mỉ vận bộ đồ trắng, ngồi xếp chéo chân, tay liên tục gạt tàn thuố.c, miệng phì phà khói. Trên chiếu bói lúc này, các khay giò gà chừng 30 cặp đã sẵn sàng.
Anh Đào Huy D. (24 tuổ.i, trú huyện Hương Trà, Thừa Thiên Huế) thủ thỉ: "Mới sáng mà đây đã là khay giò thứ 2 rồi. Mỗi ngày như vậy bà xem khoảng 10 khay. Người đông như kiến cỏ, tốt nhất chị nên về đi, trưa ghé lại chưa chắc đã tới phiên".
D. dắt bạn gái đi xem ngày cưới, từ 4h30, 2 người đã lần đường về nhưng đến nơi thì thềm nhà bà Dâu không ních thêm người được.
Mọi người ngồi quây tròn thành từng lớp. Lúc này, ông Phan G. (49 tuổ.i, doanh nhân ở TP Đông Hà, Quảng Trị) ngồi ngay ngắn đợi nghe "cô" phán. Bà Dâu cầm cặp giò mà ông đán.h đường gần 60 chục cây số tới từ hôm qua ngủ lại giờ mới "may mắn" được xem.
"Giò trắng hớn như thế ni, ngón cái của giò quắp queo chỉ vào đường sinh mạng. Nam cẩn thận khỏi đổ bệnh, không tai qua nạn khỏi được. Năm nay, tiề.n chữa bệnh không biết chừng nào cho đủ".
Rồi vừa lắc đầu bà vừa bồi thêm: "Ta ở cửa Thánh song ta khuyên ngươi nên gửi đứa con 6 tuổ.i ở cửa Phật. Anh nói nó không đau ốm gì nhưng ta lại thấy bệnh bẩm sinh không chữa được. Liệu đó mà dâng sao giải hạn đi". Nghe bấy nhiêu, ông G. đứng dậy đặt 100 ngàn đồng lên dĩa đựng lễ trên am, trán mồ hôi lấm tấm, ra về.
Người khác vào ngồi hầu, bà ho khan rồi kêu rin rít: "Ôi chao, nói nhiều quá ta mệt rồi. Thánh ở đâu về giúp ta với".
Xong bà Dâu nhắm nghiền mắt, hút 1 hơi thuố.c rồi mới tẩn mẩn, nhăn mặt xem giò gà. Đặc điểm chung là cặp thì bà chê trắng, cặp thì bà chê không đượ.c vàn.g... mà từ cặp giò gà bà "nghiệm" đủ thứ bệnh: Đau lưng, mỏi gối, mất ngủ, con cái học hành không ra gì, gia đạo bất an, lại đúng những căn bệnh mà không ai tránh khỏi.
Xe người xem bói dựng đầy đường.
Làng "lắm thầy rầy ma"
Rời khỏi không khí ồn ào, nóng nực của nhà bà Dâu, chúng tôi tạt qua nhà ông thầy Vây. Bên trong gian phòng, cũng có rất đông người đang bao bọc lấy một người đàn ông chừng ngoài 45 tuổ.i. Thỉnh thoảng, thầy lại cầm cặp giò gà rồi lẩm bẩm như người đọc sớ, niệm chú không biết bằng ngôn ngữ gì.
Cách nhà thầy Vây, thầy Hợp không bao phút đi bộ là nhà thầy Sáng, người có "lượng khách không phải đông đúc như cô Dâu, thầy Vây nhưng toàn khách "sộp", chị Hoàng Thị T (32 tuổ.i, bán vé số), mách nhỏ. Thầy đang tiếp 2 "thiếu gia" đi xem tài lộc đầu năm cho công ty.
"Đưa tay thầy xem nào. À, tay này giữ được tài cho công ty đây". Xong thầy tản mạn sang các công ty tư nhân khi phỏng vấn thường ngoài năng lực còn xem "tướng, số" có giữ được của cho công ty mình không.
Bất chợt, thầy phán: "Nhưng mà nếu muốn cầu tiến thân thì năm nay chưa phải lúc nhé. Hiểu lời thầy nói không? Muốn giải hạn làm 3 mâm cơm đủ gà, đủ lợn, hoa quả tới đây thầy làm cho. Chuẩn bị chừng 4 triệu là vừa. Giờ cậu hay lo lắng, mắc chứng đau đầu hử? Tối nay về thắp 3 cây hương khấn 4 phương trời 10 phương Phật là hết ngay".
Vị "thiếu gia" nọ gật gù: "Dạ, phải. Thầy nói phải ạ. Để con về bàn bạc với gia đình rồi tính". Xem xong, anh không ngần ngại rút hầu bao đặt lễ 200 ngàn "gọi là" bồi dưỡng cho thầy.
Bà Lê Thị H (53 tuổ.i) trong thôn thấy chúng tôi từ nhà thầy Sáng ra thì chậc lưỡi: "Ôi dào, xóm ni còn có cả chục người bày trò xem xét chứ bụt nhà có thiêng đâu cô ơi. Nghe đâu, nó gạt là được "ơn trên" về độ nhân cứu thế nhưng làm gì có chuyện đó. Người tứ xứ tới tìm hỏi, người xóm giềng ai chẳng biết hồi trước con Dâu chằm nón, thằng Sáng công nhân đông lạnh... tin gì tin vớ tin vẩn".
Bà H. nói chưa dứt lời, một đám thanh niên trạc tuổ.i sinh viên hồ hởi chạy đến hỏi đường nhà cô Út, bà bực mình quát: "Thừa tiề.n thì đi làm từ thiện. Đến đó họ bày cho mà cúng quẩy lo lắng đổ bệnh ra. Mệt với tụi bay hỏi đường hỏi xá quá, lại mất an ninh trật tự nhất là ba ngày Tết"...
Theo Dantri
Thiếu gia xứ Thanh tình nguyện giúp người nghèo Từ một thanh niên nổi tiếng ăn chơi nhất vùng, Hoàng Hiệp bỏ đại học về quê viết đơn xin tòng quân rồi thành lập CLB tình nguyện cùng các bạn trẻ xứ Thanh tìm cách kinh doanh lấy tiề.n giúp người nghèo. Dáng cao gầy, khuôn mặt xương xương với làn da ngăm đen, Hoàng Hiệp (phường Lam Sơn, TP Thanh Hóa)...