Sốc nặng đêm tân hôn vì chồng ‘văng tục’
Đêm tân hôn, tôi đã bị sốc nặng. Và chuỗi ngày hạnh phúc đang ngắn lại vì tôi không thể thăng hoa…
Hình minh họa
Anh hơn tôi 2 tuổi, là chuyên viên chính của một tập đoàn nhà nước lớn. Tôi là giáo viên cấp 2. Số phận đẩy đưa chúng tôi gặp nhau tình cờ và rồi kết hôn sau hơn 2 năm tìm hiểu và yêu đương. Có thể nói, cho tới ngày cưới, chúng tôi hoàn toàn hài lòng về nhau. Lúc yêu cũng có lúc giận hờn nhưng đều chóng qua và sau giận hờn là yêu thương nhiều hơn trước.
Anh với tôi là người đàn ông tốt đều mọi mặt. Tôi lại là người hiền lành, hay e thẹn nên sự nhẹ nhàng, ý nhị, hóm hỉnh của anh là thứ chinh phục tôi ngay từ những ngày đầu. Mấy năm yêu nhau, anh đều thể hiện với một tinh thần và thái độ như vậy, luôn làm tôi hạnh phúc. Anh cũng có đôi lần ngỏ ý xin tôi “chuyện ấy” nhưng tôi đều từ chối và anh cũng không nài ép. Hai đứa đều hồi hộp chờ tới ngày kết hôn và thuộc về nhau.
Đêm tân hôn, với tôi, cũng là một đêm đáng nhớ. Nhưng không phải là ân ái ngọt ngào như bao cặp vợ chồng mới cưới khác mà là… sốc nặng. Chỉ ít phút sau màn dạo đầu, sau những câu “Anh yêu Em!” là hàng loạt những từ bậy bạ được anh tuôn ra như trong cơn mê sảng. Tôi thật sự choáng váng, còn ngỡ mình đang bị ảo giác. Nhưng sự thật vẫn là sự thật, anh liên tục nói những câu những từ mà tôi chưa từng nghe và không thể tưởng tượng nổi. Sốc hơn nữa là chúng lại phát ra từ miệng anh, người mà tôi luôn cho là ý nhị, hóm hỉnh, chưa từng để tôi phải nghe một lời văng tục, kể cả khi anh đùa cợt hay giận dữ. Tôi bịt miệng, anh dừng nói, nhưng hễ tôi bỏ tay ra là anh lại tiếp tục với những từ ngữ bậy bạ. Anh chỉ kết thúc khi đã “xong việc” và nhanh chóng chìm vào giấc ngủ ngon.
Tôi quá choáng váng, quá sốc và đau đớn. Tôi bật khóc và anh thì không hề hay biết. Sáng mai ra, anh lại trở về trạng thái bình thường vốn dĩ, hòa nhã, tế nhị… Và rồi những lần ái ân sau đó của hai vợ chồng, anh lại biến mình thành con người khác. Tôi không thể kìm chế được và bắt đầu căn vặn, giận dỗi anh. Anh giải thích rằng anh cũng không biết tại sao lại như vậy, những lúc đó, anh như mất kiểm soát và việc “nói bậy” khiến anh hưng phấn và dễ thăng hoa hơn. Dù tôi có làm đủ mọi cách thì tình trạng của anh chỉ giảm chứ không thể chấm dứt.
Tôi quá mệt mỏi. Một cô giáo mô phạm như tôi không thể nào chấp nhận được điều này. Những lần ái ân trở thành cơn ác mộng, tôi mất dần thiện cảm với chồng, mất hết các cảm giác yêu đương và không thể thăng hoa cảm xúc. Sau mỗi đêm, tôi lại thêm buồn phiền và thất vọng.
Video đang HOT
Tôi khuyên anh đi khám tâm lý nhưng anh không chịu. Liệu có phải anh đang mắc một chứng bệnh kỳ cục nào đó không? Ngoài việc đó ra, anh vẫn là người chồng tốt, rất mực yêu thương tôi. Nhưng nếu phải sống cả đời với những cơn “ác mộng” hàng đêm như thế, chắc tôi không thể nào quen và chấp nhận được.
Xin hãy cho tôi một lời khuyên.
Theo VNE
Nếu một mai anh không còn yêu em nữa
Nếu một mai ta không còn chung lối, đừng nói với mọi người vì ta không hợp nhau. Em sẽ nói vì tình yêu không đủ lớn để níu kéo hai cái tôi khác biệt.
- Anh: Có bao giờ em không yêu anh nữa?
- Em: Có thể lắm chứ, cuộc đời này có gì là không thể đâu anh!
Anh giận dỗi vì em toàn nghĩ những điều không may mắn, toàn nói những chuyện chẳng tốt lành gì. Rằng tình yêu hai đứa mình mãi mãi không có giây phút ấy.
Có phải em quá thực tế không anh? Hay cuộc đời này quá nghiệt ngã.
Em không đủ lãng mạn để tin rằng tình đầu sẽ luôn là tình cuối và trái tim con người mãi không đổi thay. Trên đường đời có bao nhiêu ngã rẽ là bấy nhiêu lần ta phải lựa chọn. Và một mai biết đâu hai ta chọn về hai hướng rẽ không có nhau.
Em không đủ lãng mạn để tin rằng chỉ cần tình yêu thôi sẽ đủ sức vượt qua tất cả. Có những khắc nghiệt trên đời không chỉ tồn tại trong phim ảnh. Bao ngang trái, bất công vẫn bám ríết lấy những đôi chân trần yếu ớt. Và chắc gì tình mình đủ lớn để bước qua đâu anh?
Em không đủ lãng mạn để tin rằng cuộc sống toàn màu hồng, toàn những may mắn và tốt lành. Con người ta cần chuẩn bị để đối diện với cả những điều không mong muốn anh ạ.
Nếu một mai ta không còn chung lối, những kỉ niệm hãy cất vào ngăn khóa. Ảnh minh họa:Internet
Bởi vậy...
Nếu một mai anh không còn yêu em nữa, hãy thản nhiên nói với em điều đó. Em đủ tinh tế để nhận ra trong từng ánh mắt, trong từng nụ cười và vòng tay anh. Nhưng có lẽ, em cũng như mọi cô gái khác cần một lời nói để bắt đầu cũng như một lời nói để kết thúc. Đừng lẳng lặng ra đi anh nhé, để em phải tự suy diễn những điều vu vơ.
Nếu một mai anh không còn yêu em nữa, hãy buông tay và bước đi thật lạnh lùng. Em không chắc mình đủ mạnh mẽ để không níu giữ đôi tay, không ôm riết lấy anh từ phía sau... Em cũng như bao cô gái khác, cũng chống chếnh, chới với khi đã quá quen được đi bên một người.
Nếu một mai anh không còn yêu em nữa, hãy bước ra khỏi cuộc đời em và làm ơn mang theo cả tình thương, quan tâm và lo lắng. Thứ em cần ở anh là tình yêu và chỉ vậy. Khi tất cả đã tan đi như bong bóng căng đầy, đừng nuôi em trong ảo giác của tình thương hại. Hãy để em được đứng lên bằng đôi chân của mình, không có anh bên cạnh! Những vết thương tự chảy máu rồi sẽ tự lành, thời gian kì diệu lắm anh ạ. Đó là thứ duy nhất em cần lúc ấy. Đi qua vết thương chảy máu rồi mưng mủ và hồi sinh, em sẽ thấy mình lớn lên, trưởng thành hơn rất nhiều.
Nếu một mai anh không còn yêu em nữa, đừng vội vã nhắn tin "đòi" kết bạn. Khi nào muốn, khi nào thấy thật sự đã vượt qua em sẽ là người làm việc đó anh ạ.
Nếu một mai anh không còn yêu em nữa và bên anh là một cô gái khác. Ta vô tình chạm mặt nhau trên phố mong anh đừng giới thiệu em như người yêu cũ. Hãy xem em như một người bạn lâu năm, đồng hương hay một cộng sự từng làm việc... Một mối quan hệ không quá thân thiết cũng không quá xa vời.
Nếu một mai ta không còn chung lối, những kỉ niệm hãy cất vào ngăn khóa, đừng đem ra để níu kéo, để hờn giận hay làm tổn thương nhau. Trái tim ấy ta từng thử ghép vào tim mình, vì không khít nên bật khỏi đời nhau. Không ai là người có lỗi, tại sao phải làm đau người khác, làm đau cả chính mình.
Nếu một mai ta không còn chung lối, ai đó có hỏi là tại sao? Đừng nói với họ ta không hợp bởi hợp hay không do chính anh và em cùng cố gắng. Em sẽ nói vì tình yêu không đủ lớn để níu kéo hai cái tôi khác biệt. Càng ở bên nhau, càng gắn bó càng thấy mình đánh mất bản thân , vì thế mà dừng lại, không vì ai khác, vì chính mình mà thôi.
Nếu một mai anh hết yêu em, mọi lí lẽ, mọi lời nói... tất cả đều trở nên vô nghĩa. Em sẽ không hỏi quá nhiều vì thế đừng nói quá nhiều anh nhé, thời gian sẽ thay ta làm nốt những điều còn lại.
.... Và một thời gian sau đó, khi mọi thứ đã trở về đúng nhịp, khi tim em đã thôi nhói mỗi khi nghe bài hát anh từng hát, thôi nghẹn ngào khi bước qua quán quen, thôi ngẩn ngơ khi lướt qua anh giữa dòng người vội vã... Em sẽ gọi điện và mời anh đi café như một người bạn tại một quán không quen. Chắc chắn vậy, anh nhé!
Theo VNE
Những chàng trai chưa kịp lớn Không phải chưa lớn về thể xác mà là chưa lớn về tâm hồn. Bạn có muốn yêu những cậu bạn như vậy? Câu chuyện thứ 1 - Những cậu bé của mẹ V.C năm nay 20 tuổi, cậu luôn bị bạn bè lôi ra trêu đùa và lí do duy nhất của những lời trêu đùa ấy là mẹ C. Vì sao...