Sợ quả báo vì thú vui tán gái
Tôi chỉ cảm thấy phấn khích mỗi lúc tán tỉnh, tới khi họ nhận làm người yêu rồi tôi lại thấy sợ hãi, từ bỏ. Tôi rất sợ luật nhân quả khi liên tiếp mang đau khổ cho người khác. Bạn tôi bảo hãy dừng lại nhưng không thể.
Khi nào tôi sẽ dừng lại? Đây là câu hỏi tôi luôn đặt ra cho bản thân thời gian gần đây. Câu nói cái gì đến dễ dàng đi cũng nhẹ nhàng, tôi năm nay 27 tuổi, trải qua bao nhiêu mối tình cũng không chắc nữa, có lẽ trên 12 rồi. Cuộc tình kéo dài nhất của tôi là 4 năm, lúc đó tôi 19 tuổi, còn những cuộc tình về sau dài nhất 3 tháng. Gần như tôi chỉ thích tán tỉnh, đến khi người ta đồng ý làm người yêu tôi sẽ bỏ.
Ảnh minh họa
Video đang HOT
Tôi thật sự không biết lúc này cần điều gì nữa, một người yêu đích thực hay chỉ là những tình cảm qua đường? Tình yêu đầu đời của tôi với cô bạn học cùng trường đại học, em ít hơn tôi một tuổi, ra trường trước tôi một năm vì học cao đẳng. Em là cô gái tuyệt vời, đây không phải nhận xét của riêng tôi mà kể cả những người bạn thân tôi cũng có chung nhận xét như vậy. Thế mà tôi lại để mất em vì sự tự ti của một người sinh viên nghèo xa quê.
Sau khi trải qua cú sốc tình cảm tôi đã cố gắng rất nhiều mới có thể quên được mối tình đó. Ra trường tôi bận rộn với bộn bề cuộc sống, mong muốn tìm cho mình chỗ làm ổn định, nghĩ lại vẫn chưa thật sự quên mối tình đó. Tôi quyết định mở rộng lòng mình để yêu một người mới mà không thể, luôn muốn kiếm tìm cho mình một người con gái giống em. Chỉ cần tôi thấy người con gái có nét gì giống em là cố gắng tán tỉnh bằng được. Khi người ấy nhận yêu rồi, cảm giác chán chường lại bủa vây, nhận ra người ấy không hợp, lại kiếm tìm một mục tiêu mới.
Tôi chỉ cảm thấy phấn khích mỗi lúc tán tỉnh, tới khi họ nhận làm người yêu rồi tôi lại thấy sợ hãi, từ bỏ. Tôi biết mình không còn ít tuổi để có thể làm điều đó mãi, phải tìm cho mình một bến bờ. Tôi rất sợ luật nhân quả khi liên tiếp mang đau khổ cho người khác. Bạn tôi bảo hãy dừng lại nhưng không thể. Tôi biết khi đọc những dòng tâm sự này rất nhiều bạn sẽ nghĩ tôi Sở Khanh, sợ yêu thì đừng tán tỉnh nữa, nhưng có điều gì đó luôn thôi thúc tôi hãy cứ tán tỉnh đi, mất gì đâu mà sợ. Mong các bạn cho tôi lời khuyên để có thể thoát khỏi “căn bệnh” đang gặp phải. Xin chân thành cảm ơn!
Theo VNE
Em gái thường xuyên đưa bạn trai về nhà ngủ
Tôi không quá phong kiến, cũng có bạn trai, đã làm "chuyện ấy" với bạn trai rồi. Điều đáng nói ở đây không hiểu bạn trai của em và em nghĩ gì khi thứ bảy, chủ nhật hàng tuần lại dắt nhau về nhà tôi ăn ngủ như chẳng có ai.
Tôi đang sống cùng em gái ở thành phố, do điều kiện gia đình nên mẹ phải ở dưới quê vì còn một ngôi nhà dưới đó, lâu lâu lên thăm con. Ba đã mất lúc chúng tôi còn nhỏ. Chưa biết sau này chúng tôi sẽ định cư ở đâu nên mẹ không thể bán căn nhà dưới quê lên sống cùng chị em tôi.
Tôi và em gái đều đi làm. Tôi không quá phong kiến, cũng có bạn trai, đã làm "chuyện ấy" với bạn trai rồi, vẫn quen nhau rất bình thường. Điều đáng nói ở đây là tôi không hiểu bạn trai của em và bản thân em nghĩ gì khi thứ bảy, chủ nhật hàng tuần lại dắt nhau về nhà tôi ăn ngủ như chẳng có ai ở nhà cả.
Ảnh minh họa
Nói thêm rằng nhà tôi chẳng ai ưa bạn trai của nhỏ em vì rất nhiều chuyện xảy ra. Cậu ta nhiều lần tỏ vẻ như từ mặt gia đình tôi vì không muốn cho em gái quen. Giờ có cách nào để cho hai em cư xử có văn hóa hơn một chút không các bạn? Ở nhà có người mà hai em cứ như không có ai, chẳng coi ai trong nhà ra gì. Tôi cũng không hiểu nổi "văn hóa" của các em ở đâu nữa.
Theo VNE
Sợ sệt mỗi khi gần chồng Một hôm anh đi nhậu về muộn, tôi đã cho con đi ngủ, vậy mà nghe tiếng anh mở cửa, cảm giác run sợ ấy tăng dần theo bước chân anh. Cũng may anh ra xem tivi chứ không vào giường nằm ngay, tôi biết mình đang sợ chồng. Tôi 33 tuổi, chồng 35, có một con trai 5 tuổi, trong mắt mọi...